Hôm nay,  

Bí Hiểm Trong Trung Nam Hải

11/08/201500:00:00(Xem: 5722)

Tại Bắc Đới Hà, một thành phố nghỉ mát ở bờ biển tỉnh Hà Bắc, đã thành lệ, từ hơn 20 năm nay, cứ đến đầu tháng 8 dương lịch là diễn ra cuộc họp bao gồm 7 ủy viên Ủy ban Thường Vụ Bộ Chính trị Đảng CS Trung Quốc, mở rộng cho một số lãnh đạo địa phương có uy tín nhất. Năm nay cuộc họp tuyệt mật này sẽ định ra quốc sách mới cho nhiệm kỳ gần 2 năm còn lại của Đại hội Đảng khóa XVIII, khởi đầu năm 2012, của ông Tập Cận Bình.

Năm nay một màn sương mù bí hiểm dày đặc bao phủ Bắc Đới Hà. Không có nhà bình luận ngoại quốc nào có thể đoán được những gì sẽ diễn ra tại cuộc họp này.

Có tin chiến dịch chống tham nhũng «diệt hổ - đập ruồi» đang chuyển sang chiến dịch «trị muỗi» nghĩa là càn quét cường hào tham nhũng cỡ vừa và nhỏ ở vùng nông thôn, để tránh gây chấn động ghê gớm trong giới lãnh đạo cao cấp của Đảng CS và quân đội như trong 2 năm vừa qua.

Các phán đoán đều dựa trên nhận định về con người, nhân cách, ý chí, cá tính của ông Tập Cận Bình, một nhân vật hiện vẫn còn có nhiều phần bí ẩn đối với công luận Trung Quốc và thế giới. Cho đến nay, dư luận Trung Quốc cho rằng ông Tập là con người có ý chí thành đạt lớn, có mong muốn trở thành người khai sáng một kỷ nguyên mới, dám nhìn thẳng vào sự thật, không giấu giếm những ưu khuyết điểm lớn của các lãnh tụ tiền nhiệm, từ Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình, đến Giang Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào.

Tập Cận Bình đề ra khẩu hiệu Tứ Toàn - Bốn Toàn Diện - khá dài dòng:

- Xây dựng kinh tế - xã hội thịnh vượng toàn diện;

- Cải tổ xã hội Sâu sắc toàn diện;

- Thực hiện Nhà nước pháp quyền toàn diện;

- Thực thi kỷ cương Đảng toàn diện.

Đây có thể là nội dung của cả một cuộc cách mạng toàn diện, về kinh tế - xã hội, Nhà nước, Đảng CS với tham vọng cực kỳ rộng lớn, triệt để.

Trong cuộc chiến chống tham nhũng “đả hổ diệt ruồi, săn sói, quét muỗi», quan điểm của ông Tập là vạch trần mọi tật xấu, sai lầm, khuyết điểm, không được che dấu đảng viên và nhân dân điều gì, không có nhân vật nào bất khả xâm phạm, không một lãnh vực nào bị cấm, dù là lãnh tụ tối cao.

Do đó hình ảnh hơn 10 xe tải chở chưa hết những thùng tiền đô la, nhân dân tệ, euro, bảng Anh, đồ cổ, vật liệu trang sức quý hiếm của Thượng tướng Từ Tài Hậu, được Giang Trạch Dân sủng ái giao chức Phó bí thư Quân ủy TƯ, cũng như chuyện Thượng tướng Quách Bá Hùng cũng từng là một Phó Bí thư Quân Ủy TƯ của Giang Trạch Dân, định chuồn ra nước ngòai bằng cách cải trang thành một bà già và bị tóm ngay ở sân bay. Theo lệnh ông Tập Cận Bình và ông Vương Kỳ Sơn, cánh tay phải của ông Tập trong cuộc săn hổ dữ này, mọi tài liệu của cuộc sống bê tha bệ rạc của Lệnh Kế Hoạch, Chánh Văn phòng TƯ Đảng trong hơn 16 năm, có 27 cô nhân tình, 7 bà vợ hờ, có 5 con riêng cũng được mô tả và bình luận rộng rãi, phơi bày cho toàn dân thiên hạ biết rõ về cuộc sống không giống ai của giai cấp Tư sản Đỏ.

Gần đây nhất, đã có vài sự kiện mới mẻ, bất ngờ rất cần được giải mã. Đó là ngày 1/7/2015, nhân lễ kỷ niệm 94 năm thành lập Đảng CS Trung Quốc (1/7/1921 – 1/7/2015), ông Tập đã quy định từ nay cán bộ các cấp chỉ phải tuyên thệ trung thành tuyệt đối với Bản Hiến pháp của đất nuớc, không cần tuyên thệ trung thành với bất kỳ điều gì khác.

Các mạng Đa chiều, Tiền Tiêu, Cai Xin ở Đài Loan, Hồng Kông thuật lại theo Ta Kung Pao (Đại Công Báo) ở Bắc Kinh (ngày 2/7) rằng ông Tập Cận Bình đã nhân dịp này yêu cầu toàn đảng CS «phải dũng cảm đối mặt, tiếp thu sự thật tha hóa - vong đảng», «phải dũng cảm tiếp thu quá trình Sinh - Hưng - Thịnh - Suy - Nguy - Vong của Đảng CS và Chế độ CS như một quá trình tất yếu theo quy luật tự nhiên và xã hội».

Cũng không phải ngẫu nhiên ngày 3/7 các mạng tự do ở Đài Loan và Hồng Kông loan tin Chiến sỹ dân chủ Thiên An Môn nổi bật nhất là ông Ngụy Kinh Sinh đã lên tiếng bênh vực các nạn nhân Pháp Luân Công và yêu cầu các tòa án Trung Quốc cần xét xử công minh tội ác chồng chất man rợ này.

Nhiều nhà bình luận Trung Quốc nói đến yếu tố tâm lý của ông Tập Cận Bình, là con trai nhà cách mạng CS lão thành Tập Trọng Huân, được ca tụng như một mẫu mực CS tiền bối trong sạch nghiêm túc khắc khổ trong cuộc sống, do đó bị những kẻ theo Mao đả kích là lập dị, cứng đầu, cả gia đình bị đấu tố điêu đứng trong Cách mạng văn hóa cùng lúc với cặp vợ chồng Lưu Thiếu Kỳ - Vương Quang Mỹ, bản thân ông Tập Cận Bình bị đưa về nông thôn, tự lao động sinh sống trong đói nghèo thê thảm từ tuổi thiếu niên. Đây là mối thù hận lớn có dấu ấn sâu đậm trong cuộc đời ông Tập, từ nhỏ đã nhận ra điều trớ trêu đau lòng là một chế độ tự nhận là ưu việt lại đầy ải những gia đình cách mạng xuống tận cùng lao khổ, ô nhục.


Đây là yếu tố tâm lý ông Tập chia sẻ với Thượng tướng Lưu Nguyên, con trai ông Lưu Thiếu Kỳ, khi ông dự định đưa ông Lưu Nguyên vào vị trí Phó Bí thư Quân ủy TƯ, khi ông Lưu Nguyên ở tuổi trẻ đã nhìn thấy cảnh đau lòng bố mình đường đường là Chủ tịch nước đông dân nhất toàn cầu bị Mao cho đội mũ lừa quỳ gối trước bọn Hồng Vệ Binh láo xược ở ngay giữa thủ đô Bắc Kinh.

Phải chăng chính yếu tố tâm lý thù hận cuộc đời ngang trái dưới chế độ CS toàn trị đã tạo nên tâm lý hận đảng, dẫn đến trào lưu Tam Thoát – thoát Đảng, thoát Đoàn, thoát Đội - do đạo sư Lý Hồng Chí đề xướng, đi đầu thực hiện và được hưởng ứng mạnh mẽ trong cả nước. Không phải ngẫu nhiên trong hàng ngũ giai cấp tư sản Đỏ quyền quý có không ít Con Ông Cháu Cha cho rằng đảng CS đã suy thoái, thối rữa ô nhục như thế, hoang dâm vô độ hơn cả thời phong kiến cổ hủ xưa kia thì nên giáng cho nó một đòn ân huệ, kết liễu cuộc đời nó trong sự phán quyết lịch sử nghiêm minh của toàn dân, mở ra Kỷ nguyên mới: Dân Chủ, Pháp quyền, Bình đẳng, Công bằng trong Xã hội Trung Quốc rộng lớn.

Mạng Minh Pao đầu tháng 7 cho biết Trần Vỹ Lợi, con gái của Trần Vân, một lão quốc công thần CS; Hồ Thẩm Anh, con gái nhà lý luận kỳ cựu Hồ Kiều Mộc; và Diệp Đại Thanh, con gái nuôi của Nguyên soái Diệp Kiếm Anh, đều tuyên bố ủng hộ hết lòng mọi chủ trương của ông Tập Cận Bình.

Đây là dòng suy nghĩ rất sâu đậm của cả một tầng lớp tinh hoa dân tộc trong Đảng CS Trung Quốc, tiêu biểu là Hồ Diệu Bang, rồi Triệu Tử Dương, Lý Thụy Hoàn, Kiều Thạch…, và nay chính Tập Cận Bình, Lưu Nguyên, Lưu Á Châu … đã tiếp thu một cách sâu sắc và quả đoán. Đây là một sự phán đoán có cơ sở, khi cả một thế hệ trí thức mới vẫn lạc quan tin ở bản chất thiện lương của con người, để dân tộc Nga vĩ đại cuối cùng tạo nên một Gorbachov chôn vùi Đảng CS Liên Xô thối rữa do tranh dành quyền lực, để nay dân tộc Trung Hoa vĩ đại cuối cùng đã tạo nên một nhóm Anh hùng cứu tinh dân tộc, chôn vùi đảng CS Trung quốc đã trở thành tổ chức phản động chống nhân dân và dân tộc, cản trở dân tộc Trung Hoa hòa nhập với thời đại văn minh.

Cũng không phải ngẫu nhiên mà gần đây tổ chức Các bà mẹ Thiên An Môn lên tiếng đòi công minh cho con cái mình, đòi phải coi hàng ngàn nam nữ thanh niên nát thây dưới xích xe tăng CS là những liệt sỹ phải được vinh danh, rửa nhục, gia đình phải được nhà nước CS bồi thường xứng đáng, cũng như đòi trả tự do cho hàng ngàn chiến sỹ dân chủ, phần lớn là nhà báo, luật sư, nghệ sỹ và hàng trăm ngàn nam nữ tín đồ Pháp Luân Công hiện đang còn rên xiết trong hệ thống nhà tù CS.

Các báo Trung Quốc, như tạp chí Minh Huei (Minh Huệ - Net) ở Hồng Kông ngày 4/7cho biết cuộc «ác chiến tài chính» cuối cùng giữa Nhà Nước Tập Cận Bình – Vương Kỳ Sơn với phe cánh «Giang bang» đã khởi đầu quyết liệt, với trò phá đám của phe “Giang bang” cho tay chân tung vào thị trường Thượng Hải, Thẩm Quyến, Quảng Châu trong một lúc hàng trăm nghìn tỷ cổ phiếu và «cổ phần thối» đã mất hết giá trị, theo kiểu không ăn thì đạp đổ, hòng đẩy nền kinh tế - tài chính vào bế tắc triệt để, làm cho 100 triệu gia đình trung lưu trắng tay trong có vài ngày.

Cũng theo tin này, nhóm Tập Cận Bình đã soạn xong hồ sơ để xét xử cuộc Chính biến phản cách mạng do nhóm «Giang bang» chuẩn bị vào ngày 19/3/2012, một cuộc đảo chính nhằm triệt hạ «Tập Cận Bình, Lý Khắc Cường, Hồ Cẩm Đào», đưa Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang lên tiếm quyền. Đây sẽ là vụ án chính trị kinh thiên động địa của Thế kỷ XXI, mà dư chấn sẽ rung động dữ dội chế độ CS toàn trị ở Việt Nam, mở ra Kỷ Nguyên Dân Chủ Tự Do đầu tiên ở nước ta cuối cùng có thể hòa nhập chặt chẽ với thế giới văn minh của thời đại.

Các chiến sỹ dân chủ và nhân quyền Việt Nam trong và ngoài nước đang hồi hộp theo dõi những sự kiện chính trị trọng đại sắp có thể diễn ra ở Trung Quốc, tạo thêm thuận lợi cho nhân dân Việt Nam Thoát Trung, Thoát Đảng, khi Đảng CS Việt Nam đã thề cùng Đảng CS Trung Quốc đàn anh sống chết có nhau, vinh nhục bên nhau, nay cùng dắt tay nhau đi vào quá khứ của lịch sử các dân tộc, của cả loài người.

Ý kiến bạn đọc
11/08/201523:31:22
Khách
Những dấu hiệu thấy rất rỏ mà tác-giả nêu trên,quả thực có thể xảy ra với xác suất rất cao.
Nắm,bắt cơ hội đại-loạn của Trung-Cộng để thoát nạn là việc chính cần phải làm,đăc-biệt là những người cầm-quyền ở Hà-Nội.
Vấn đề là họ có vượt qua được cái "Sợ" thâm căn hay không ?
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một quan điểm lạc quan đang dấy lên trong hàng ngũ Lãnh đạo đảng CSVN khi bước vào năm 2024, nhưng thực tế tiềm ẩn những khó khăn chưa lường trước được...
Nếu Donald Trump giành lại được Nhà Trắng vào tháng 11, năm nay có thể đánh dấu một bước ngoặt đối với quyền lực của Mỹ. Cuối cùng, nỗi sợ hãi về tình trạng suy tàn đã khiến cho người Mỹ bận tâm kể từ thời thuộc địa sẽ được biện minh. Hầu hết người Mỹ tin rằng, Hoa Kỳ trong tình trạng suy tàn, Donald Trump tuyên bố rằng ông có thể “Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại”. Nhưng tiền đề của Trump đơn giản là sai, và các biện pháp trị liệu được ông đề xuất đặt ra mối đe dọa lớn nhất đối với nước Mỹ.
Đảng CSVN hay nói “Trí thức là “nguyên khí của quốc gia”, làm hưng thịnh đất nước, rạng rỡ dân tộc*; “Trí thức là vốn liếng quý báu của Dân tộc”; hay “Thanh niên là rường cột của nước nhà” , nhưng tại sao nhiều người vẫn ngại đứng vào hàng ngũ đảng? Lý do vì đảng chỉ muốn gom Trí thức và Thanh niên “vào chung một rọ để nắm tóc”...
Tây Bắc hay Tây Nguyên thì cũng chừng đó vấn đề thôi: đất đai, tôn giáo, chủng tộc… Cả ba đều bị nhũng nhiễu, lũng đoạn tới cùng, và bị áp chế dã man tàn bạo. Ở đâu giới quan chức cũng đều được dung dưỡng, bao che để tiếp tục lộng quyền (thay vì xét sử) nên bi kịch của Tây Nguyên (nói riêng) và Cao Nguyên (nói chung) e sẽ còn dài, nếu chế độ toàn trị hiện hành vẫn còn tồn tại...
Bữa rồi, nhà thơ Inra Sara tâm sự: “Non 30 năm sống đất Sài Gòn, tôi gặp vô số người được cho là thành công, thuộc nhiều ngành nghề, đủ lứa tuổi, thành phần. Lạ, nhìn sâu vào mắt họ, cứ ẩn hiện sự bất an, lo âu.” “Bất an” có lẽ không chỉ là tâm trạng của người Sài Gòn mà dường như là tâm cảm chung của toàn dân Việt – không phân biệt chủng tộc, giới tính hay giai cấp nào ráo trọi – nhất là những kẻ sắp từ giã cõi trần. Di Cảo của Chế Lan Viên và di bút (Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất) của Nguyễn Khải, theo nhận xét của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn, chỉ là những tác phẩm “cốt để xếp hàng cả hai cửa. Cửa cũ, các ông chẳng bao giờ từ. Còn nếu tình hình khác đi, có sự đánh giá khác đi, các ông đã có sẵn cục gạch của mình ở bên cửa mới (bạn đọc có sống ở Hà Nội thời bao cấp hẳn nhớ tâm trạng mỗi lần đi xếp hàng và không sao quên được những cục gạch mà có lần nào đó mình đã sử dụng).”
Tập Cận Bình tin rằng lịch sử đang dịch chuyển theo hướng có lợi cho mình. Trong chuyến thăm Vladimir Putin tại Matxcơva vào tháng 3 năm ngoái, nhà lãnh đạo Trung Quốc nói với Tổng thống Nga rằng “Ngay lúc này, chúng ta đang chứng kiến một sự thay đổi chưa từng thấy trong 100 năm qua, và chúng ta đang cùng nhau thúc đẩy sự thay đổi ấy.”
Sau 20 năm chiêu dụ Kiều bào về giúp nước không thành công, đảng CSVN lại tung ta Dự án “Phát huy nguồn lực của người Việt Nam ở nước ngoài phục vụ phát triển đất nước trong tình hình mới” vào dịp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn 2024. Đây là lần thứ tư, từ khi có Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26 tháng 3 năm 2004, một Quyết định nhằm mưu tìm đầu tư, hợp tác khoa học, kỹ thuật và tổ chức các Hội, Đoàn người Việt ở nước ngoài, đặt dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN được tung ra...
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
Trên vai những pho tượng trắng trong vườn Lục Xâm Bảo, lá vàng đã bắt đầu rơi lất phất. Mùa Thu Paris thật lãng mạn. Henry Kissinger đi dạo quanh một hồ nhỏ ở ngoại ô gần Rambouillet. Nơi đây từng cặp tình nhân đang nắm tay nhau bên những cành cây la đà bóng hồ. Ông thấy lòng mình nao nao (melancholic) vì sắp tới phiên họp quan trọng nhất với ông Lê Đức Thọ.
Tôi nghe nhiều người tỏ ý bi quan về hiện cảnh cũng như tương lai (đen tối) của Việt Nam. Dân tộc nào, số phận đó. Một đất nước có những người viết sử và làm luật (cỡ) như ông Dương Trung Quốc thì… đen là phải!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.