Hôm nay,  

Tầng Lớp Tạch Tạch Sè, Lực Lượng Cứu Nguy Của Dân Tộc

8/4/201500:00:00(View: 7207)

Theo học thuyết đấu tranh giai cấp của chủ nghĩa Cộng sản mác-xít, giai cấp công nhân là giai cấp vô sản, đóng vai trò trung tâm của xã hội tư bản, là động lực vĩ đại của phát triển xã hội, dẫn đến thiên đàng hạnh phúc CS trên trái đất, có tự do, bình đẳng, pháp quyền công bằng cho mọi người chung hưởng.

Rốt cục đó chỉ là một mớ học thuyết sai lạc, lẩm cẩm, phản nhân quyền, mù quáng, ảo tưởng, chỉ đẩy xã hội vào con đường đối kháng, chiến tranh, căm thù và đổ vỡ; nó đã bị cả loài người phủ nhận, bác bỏ và lên án là tội ác chống nhân loại.

Vậy giai cấp hay tầng lớp nào sẽ đóng vai trò cứu tinh của nhân loại hiện nay?

Theo nghiên cứu, quan sát, suy ngẫm của một số nhà xã hội học thì chính «tầng lớp trung lưu», thường được gọi là «tầng lớp tạch tạch sè» - tiểu tư sản.

Tầng lớp «tạch tạch sè» gồm những ai? Đó có thể là một tầng lớp khá đông đảo trong xã hội, thường đông hơn giai cấp tư sản, có khi đông hơn tầng lớp công nhân - vô sản, lao động chân tay nghèo khổ thường thất học, là tầng lớp bị áp bức nhất trong xã hội mà học thuyết Mác - Lê nin coi là giai cấp tiên phong lãnh đạo toàn xã hội trong cuộc Cách mạng vô sản, nhưns đã thất bại ê chề hiển nhiên trong thế kỷ XX đã qua rồi.

Trong diễn văn tranh cử Tổng thống năm 2008, Thượng Nghị sỹ Barack Obama đã nhắc đến tầm quan trọng của «giai cấp trung lưu của Hoa Kỳ», coi đó là nền tảng rộng lớn, đông đảo, hùng mạnh của nền chính trị - kinh tế - tài chính - văn hoá của Hoa Kỳ trong cuộc Thay Đổi Lớn - the Change we need - mà Hoa Kỳ cần đến lúc này.

Giai cấp trung lưu, đó chính là số đông cử tri Hoa Kỳ, là tầng lớp năng động, đông đảo nhất trong xã hội, là bộ xương sống gồm đông đảo người làm các nghề tự do: bác kỹ, kỹ sư, kỹ thuật viên, công nhân lành nghề, viên chức, giáo sư, giáo viên, sinh viên, nhà nghiên cứu, phát minh, sáng chế, các nghệ sỹ tự do, nhà văn, nhà báo, luật sư, kiến trúc sư, họa sỹ, nhà thơ tự do. Trong nền công nghiệp kỹ thuật hóa và thương mại xuất nhập khẩu, họ là các doanh nhân, tiểu thương, tiểu chủ đông đảo, chủ công ty vừa và nhỏ có mặt khắp mọi nơi mọi lúc, cung cấp kịp thời đủ loại nhu yếu phẩm cho xã hội.

Họ là muôn vàn tế bào sống động, ganh đua cạnh tranh với nhau theo luật pháp, là chân rết hiệu quả cho các đại công ty quốc doanh của Nhà nước, các đại công ty của tư nhân, là động lực mạnh mẽ nhất cho lợi nhuận công bằng và các khoản thu thuế hợp lý tạo nên ngân sách và tài sản công của quốc gia, được tích lũy với dự trữ lâu dài, bền vững.

Ở Việt Nam hiện nay, vấn đề tầng lớp và giai cấp được đặt ra cực kỳ cấp bách, nhưng rất ít các nhà nghiên cứu xã hội đề cập bàn luận đến do nền văn hóa vô sản của đảng CS toàn trị còn đang khống chế.

Nền chính trị - văn hóa vô sản toàn trị đã 70 năm nay tịch thu tất cả mọi quyền tự do, bình đẳng của công được ghi trong Hiến pháp, từ đó thủ tiêu mọi quyền tư do công dân trong xã hội, tận diệt tầng lớp trung lưu bị vu cáo, bôi nhọ là tầng lớp bóc lột tay sai cùng chung bản chất xấu xa của giai cấp tư sản.

Trong nội bộ đảng CS, rất nhiều đảng viên thuộc tầng lớp «tạch tạch sè» bị lên mâm trong các sinh hoạt chi bộ, vạch mặt chỉ tên là có tội chồng chất, nhiễm nặng văn hoá giáo dục thực dân Pháp, không thuần, bảo mạng, hưởng lạc, hủ hoá, đồi trụy, chậm tiến, cầu an, đủ các tội lỗi phi vô sản nặng nề, do suy luận, tưởng tượng, không có thật.

Bản thân tôi, suốt hơn 44 năm trong đảng CS, thường bị đem ra đấu tố làm điển hình mẫu mực cho các cuộc sinh hoạt chính trị, nào là bản chất «tạch tạch sè tệ hại», điển hình có mẹ là phong kiến tay sai thực dân vì bố làm Thượng thư cho Vua Bảo Đại, cha là thực dân Pháp vì học trường Tây từ thuở vỡ lòng, bố và mẹ đều thuộc thành phần đại phản động, có tội với nhân dân. Nhục ơi là nhục, phi lý không để đâu cho hết, cho đến khi tôi thoát nạn từ 25 năm nay.

Thật ra «tầng lớp tạch tạch sè» là tầng lớp ưu việt nhất, không đến nỗi nghèo khổ cùng cực thất nghiệp như chính Karl Marx phân tích về tầng lớp lưu manh vô sản thối nát, cũng chưa bị tha hoá vì lòng tham lam vô độ siêu lợi nhuận, siêu mê tiền mê gái như các nhà giàu phất lên do bóc lột, hối lộ mua quan bán tước như tầng lớp viên chức CS cấp cao – Con Cháu Các Cụ Cả - Tư bản Đỏ độc quyền thối nát ăn bám, tàn phá đạo đức xã hội, không phương cứu chữa hiện nay.

Đó là tầng lớp quan chức ung thối, hoại thư kiểu Chu Vĩnh Khang, có 3 vợ sau khi giết vợ cả, có một tá nhân tình, tài sản cả phe nhóm lên đến 12 tỷ đô la, bị kết án tù chung thân. Ở Việt Nam, kiểu làm giàu phi pháp vào loại bự gần như thế cũng không phải là hiếm.

Hãy nhìn vào hàng ngũ nam nữ công dân dấn thân cho nhân quyền và dân chủ, bênh vực tù chính trị, xuống đường chống bành trướng và bảo vệ cây xanh thì quá rõ, toàn là dân có học vấn, có lương tâm trong sáng, có trí tuệ thời đại và tâm huyết cao quý, có thể nói toàn là «dân tạch tạch sè» - tiểu tư sản nhà ta cả.

Đó là LS Cù Huy Hà Vũ, các nhà báo Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Trần Huỳnh Duy Thức, Huỳnh Thục Vy, các nhà văn Võ Thị Hảo, Dương Thu Hương, Dạ Ngân, Nguyên Ngọc, Tương Lai, nhà thơ Nguyễn Duy, Đỗ Trung Quân, các nhà báo Phạm Chí Dũng, Bùi Minh Quốc, Nguyễn Tường Thụy, Người Buôn Gió, Huy Đức, Tường An, Mạc Việt Hồng… dân «tạch tạch sè» nhà ta tuốt luột cả. Thật là vui vẻ, thỏa chí tang bồng, thỏa tình nghĩa anh chị em chí cốt đồng thuyền, đồng mộng, chung sức chung lòng bảo vệ nhau, có cả cụ già quắc thước gần trăm tuổi, như Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh cùng cô con gái Trung tá nhà báo Nguyễn Thanh Bình hăng say phản biện không mệt mỏi, đang cùng nhiều tổ chức xã hội dân sự và tổ chức chính trị khác như Tập thể Dân chủ Đa nguyên, Họp mặt Chuyển hóa Dân chủ…tạo nên chuyển biến lịch sử, đưa đất nước VN bước vào Kỷ nguyên Dân chủ sáng chói trước mắt chúng ta.

Mong rằng cả một đội ngũ đông đảo các nhà kinh doanh vừa và nhỏ, trong và ngoài nưóc, trẻ trung, năng động, mê cải tạo xã hội hơn mê kinh doanh, lợi nhuận sẽ tham gia đội ngũ của giai cấp trung lưu, giác ngộ về vai trò lịch sử không ai thay thế được của mình, tăng lực đáng kể về tinh thần vật chất cho cuộc đấu tranh lịch sử Thoát Trung, Thoát Cộng vẻ vang hiện nay, ngay trong dịp Đại hội Đảng CS lần thứ XII này.

Bùi Tín

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng qua đời, Chủ tịch nước Tô Lâm nổi lên là ứng viên hàng đầu thay ông Trọng. Nhưng Việt Nam dưới thời Tổng Bí thư Tô Lâm sẽ như thế nào? Thắc mắc này không khó trả lời vì tập quán của CSVN là “tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”.
Mùa Hè năm ngoái, cũng vào khoảng này đây, gần như mọi cơ quan truyền thông (trên toàn thế giới) đều hớn hở loan tin: đã tìm thấy bốn em bé biệt tăm, sau khi khiến chiếc phi cơ Cessna 206 bất ngờ bị hỏng máy và rơi xuống rừng sâu núi sâu.
Thời đại Nguyễn Phú Trọng đã khép lại sau 57 năm chuyên chính vô sản và tiếp tục độc tài Cộng sản. Ông Trong qua đời ngày 19/07/2024, thọ 80 tuổi, đã để lại một gia sản dở dang “chống tham nhũng” và “xây dựng, chỉnh đốn Đảng”...
Làm thế nào để ngăn chặn Trung Quốc tiến hành một cuộc xâm lược quân sự toàn diện nhằm chiếm Đài Loan bằng vũ lực? Sau đây là một số suy nghĩ cá nhân về vấn đề quan trọng này, tôi trình bày với tư cách là một học giả về Trung Quốc và không phải là đại diện chính thức của chính phủ Úc...
Tôi không thân thiết, và cũng chả quen biết chi nhiều với Trương Văn Dũng (TVD). Thản hoặc, mới có chút chuyện cần – cần phải trao đổi đôi ba câu ngăn ngắn – thế thôi. Tuy thế, tôi hoàn toàn không ngạc nhiên khi nghe ông bị “túm”, và bị kết án tù. Dù rất ngại làm mất lòng thiên hạ (và cũng rất sợ gạch đá tán loạn, từ khắp bốn phương) nhưng tôi vẫn phải khách quan mà nhìn nhận rằng ông Tô Lâm chưa hề bắt “lộn” một nhân vật bất đồng chính kiến nào (ráo trọi) nhất là trường hợp của TVD!
Khi bài này đến với độc giả thì Tổng Bí thư đảng CSVN, Nguyễn Phú Trọng đã vắng mặt gần một tháng mà không có lời giải thích nào của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Lần gần nhất công chúng Việt Nam nhìn thấy ông Trọng là khi ông tiếp Tổng thống Putin thăm Hà Nội ngày 20/06/2024. Sau đó ông đã vắng mặt tại các buổi họp quan trọng...
Không ai biết chắc khi nào một đế chế sẽ sụp đổ. Chẳng ai có thể xác định chính xác thời điểm Đế chế La Mã, Bồ Đào Nha, Ottoman hay Anh kết thúc. Trong bài thơ "Waiting for the Barbarians", nhà thơ Hy lạp Constantine P. Cavafy nhiều lần khẳng định rằng những kẻ man rợ sẽ đến hôm nay. Người ta chờ đợi, như thể đây là chuyện thường nhật như việc một công ty sẽ phá sản, hay một buổi lễ ra trường vậy. Nhưng một đế chế thì sao? Liệu vào thời của mình, nhà thơ Hy Lạp Cavafy có thuộc về một đế chế nào đáng để gọi là đế chế không?
Tôi hoàn toàn (và tuyệt đối) không có năng khiếu hay tham vọng gì ráo trong lãnh vực thơ văn/thi phú. Suốt đời chỉ ước mong sao có sách báo để đọc, để thưởng thức những lời hay ý đẹp của giới văn nhân thi sỹ, là vui thích lắm rồi. Sở thích, cùng niềm vui, tuy giản dị thế thôi nhưng đôi lúc tôi vẫn bị lôi thôi vì những câu cú (vô cùng) tối nghĩa:
Tệ nạn “dưới đẩy lên, trên đùn xuống” và “vô trách nhiệm” không mới trong cán bộ, đảng viên CSVN, nhưng số người “sáng vác ô đi tối vác về” vẫn khơi khơi trong hệ thống cầm quyền mới là điều lạ. Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng từng nói:“Ai không làm thì đứng sang một bên cho người khác làm”, nhưng không ai muốn về vườn vì chứng bệnh nan y “tham quyền cố vị” đã có trong máu thịt Đảng...
Đảng CSVN đang bối rối về câu hỏi: Tại sao phải kiên định Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh để xây dựng đất nước? Lý do đơn giản, vì đảng sợ “dân chủ”, nhát “tự do” và lo phải đối phó với tình trạng “tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong nội bộ đảng, đe dọa sự sống còn của chế độ...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.