Hôm nay,  

Ông Lão 14 Bà Vợ

10/07/201500:00:00(Xem: 7765)

Vùng quê làng An Nam có ông địa chủ cưới vợ dần dần, cộng lại được mười bốn bà. Mới thoạt nghe tưởng giàu sướng thật! Có bà rất đẹp để di truyền giống nòi cho ông, nhưng không phải vậy, luôn có thầy thuốc làm nhiệm vụ vô sinh. Những phụ nữ có trình độ cũng không làm chức năng đàn bà nhưng giúp ông ngoại giao giấy tờ, đến cửa quan… Họ thường là con các quan chức địa phương được học hành song nhan sắc không khá lắm, họ được gọi là thành phần giác ngộ tuyệt đối trung thành với lão.

Một loại vợ như ong thợ của ông, vai u thịt bắp rắn chắc và công việc của họ là lam lũ trên những cánh đồng vừa làm việc vừa trông coi những nông nô khác. Tất cả được ông đối xử công bằng, mỗi người một nhiệm vụ và bà nào cũng nghĩ mình được ông yêu nhất. Thật vậy, lịch sắp xếp 14 ngày trong tháng theo thứ tự ABC… Dư ngày nào ông nói để làm việc riêng, thường gọi với cái tên nhập thất. Mọi người rất tin và xem ông có phần của sự linh thiêng.

Bà vợ thứ 12, chột một con mắt, nhưng tướng người rất sang, chuyên phụ trách đi ma chay, tống táng trong khắp các làng, quay vòng trong số 14 gia đình nhà vợ đang chung sống hay đã khuất của ông cùng số nông nô cũng không đủ thời gian.

Người vợ thứ 13 là một bà què cả hai chân do bị chứng bại liệt từ nhỏ, khuôn mặt rất đẹp và phần trên đầy đặn. Khi ông đi cưới người phụ nữ bất hạnh này, dân khắp các vùng đồn đại về sự kỳ lạ không hiểu nổi, ông quả là một đại nhân!

Hồi ấy chưa có xe lăn nên bà phải lếch trên những chiếc mo cau, hai ngực bà chuyển động, khỏe mạnh, kém hơn ông gần hai mươi tuổi… Sau lễ cưới vài hôm, bà phụ trách bộ đòi nợ, không một gia đình nào thiếu nợ mà bà bỏ sót, bà cứ ngồi lì ở nhà con nợ theo sách của ông, bắt họ nuôi cơm cho đến khi nào trả xong ít nhiều mới ra đi… Công việc của bà trở nên nặng nề hơn chị em khác khiến đến lượt tới phiên trong lịch 14 ngày, bà đành khất lại và xem như có lỗi với ông.

Dân trong làng cùng các vùng đều sợ nhất người đàn bà này vì không ai không nợ nơi cảnh thôn dã miền quê thời ấy. Người đàn bà bất hạnh mang số 13 bị mang tiếng xấu với những cái tên trù ẻo xấu xa…Họ nguyền sao cho bà vợ chuyên đi đòi nợ này mau chết. Riêng bà cảm thấy mang ơn được làm vợ một địa chủ nổi tiếng giàu có, nhân hậu và nay được giao một công việc thật lớn lao như ông dạy cho bà câu chữ nho nhiệm trọng nhi đạo viễn, diễn nôm nghĩa là gánh nặng mà đường con xa, làm sao đòi nợ cho hết mà con nợ cứ ngày một chồng chất, có khi đến đời con cháu của họ vẫn chưa trả xong. Nhiều khi nằm vạ để lấy được tiền bà có ý nghĩ thôi thì đời cha ăn mặn, đời con khát nước biết làm sao bây giờ. Và chuyện mình, bổn phận làm vợ nhà giàu thì cứ đi đòi nợ vậy.

Dường như cuộc sống yên ổn nhất vẫn là với những bà vợ trên những cánh đồng, ngoài công việc đồng án ngoại trừ nếu hôm đó không tới phiên mình được ban phúc, theo tiếng lóng các bà gọi chuyện ấy với ông, họ nằm ngay và tiếng ngáy khò khè từ lúc nào, với người nông dân trong giấc ngủ say hay được gọi cọp về mang đi cũng không hay biết.

Bà vợ đầu và thứ 14 chỉ khác nhau về tuổi tác, nhưng thể chất và xuất thân con nhà giống nhau. Tất nhiên phải con quan có chút ăn học để con cái được mang tiếng thuộc giòng giống con nhà này nọ, và thân xác thật toàn mỹ như sông núi hữu tình, đầy đặn để nuôi con. Hồi ấy không có kiến thức về gene và di truyền, nhưng ai cũng hiểu được con quan mới được làm quan, con sãi ở chùa thì quét lá đa. Một thứ cảm nghiệm thường nghiệm cho đến lúc có các phát minh khoa học về ADN.

Lão địa chủ có đến hơn ba chục người con, kể cả số con cái của các bà nông dân, riêng với bà tật nguyền có một cô con gái thật xinh xắn, về sau nghe nói trở thành một ca nữ nổi tiếng. Khi tuổi đã cao, ông như một mãnh hổ về già, suốt ngày hầm hè đôi tiếng kêu tên của các bà vợ trong số hàng tá của ông mà mỗi khi cưới về đều được đổi tên họ theo bốn câu thơ Đề tích sở kiến xứ của Thôi Hộ, và ông giải thích mỗi người đến đây đều có sắc đẹp và tài năng riêng của mình mới được đưa vào dòng họ này. Nên phải cẩn trọng! Sắc đẹp và tài năng luôn đố kỵ và thoáng qua, nhanh lắm, nên mỗi người vợ phải biết gìn giữ, nhất là sự trung thành. Bốn câu thơ đó là:

Khứ niên kim nhật thử môn trung,
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng.
Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
Đào hoa y cựu tiếu đông phong.*

Dịch:

Cửa đây năm ngoái ngày này
Hoa đào cùng với mặt ai ửng hồng.
Mặt người giờ biết đâu không
Hoa đào còn đó gió đông vẫn cười
(Ninh Thượng)

(Ông giải thích 14 bà chỉ mới có hai câu, câu cuối Hoa Đào Năm Ngoái Còn Cười Gió Đông dành cho sự trùng tên và những chữ còn lại cho tên những bà sẽ cưới thay vào người nào chẳng may qua đời, bỏ ông ra đi).

Ông nghĩ đến con Bạch tuột khổng lồ có 14 cái đầu với hàng trăm con cháu chắt, những cánh tay to lớn nhiều đất đai, nhà cửa, ruộng vườn cùng vô số tay nhỏ mọc ra, chúng họp thành tập đoàn lợi ích siêu khủng trên vùng đất An Nam này. Ông mơ màng và chính mình đang là họa sĩ?

Ông mất khi không còn nhận ra ai là con của mình, bà vợ cuối cùng nhỏ hơn ông đến bốn mươi tuổi và đứa con ra đời ngang bằng tuổi cháu chắt của ông. Trong cơn hấp hối mỗi khi tỉnh táo, ông gọi tên từng bà và sờ vào chỗ ấy như một thoáng qua, bàn tay ông yếu dần và như thế đã thật chặt rồi với ông. Cho đến khi cánh tay buông hẳn. Freud cũng vừa xuất hiện, đúng vậy cái phần kia nó là bảy mươi phần trăm của con người và người ta thường nhân danh để che lấp nó, tiếng nói của nó thật mạnh mẽ và từ vô thức ông đi thẳng vào hư vô.

Nguyễn Quang

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
Tuy lịch sử không nói đến, nhưng nếu chịu khó lục lọi đây đó, người ta sẽ tìm ra một giai thoại khá thú vị về việc bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam được Hồ Chí Minh soạn thảo và đọc trong buổi lễ trước công chúng tại vườn hoa Ba Đình (nay là Quảng trường Ba Đình) ngày 2 tháng 9 năm 1945. Theo tường thuật của nhà báo Hồng Hà trên báo Cứu Quốc của Việt Minh, ông Nguyễn Hữu Đang là người đọc chương trình buổi lễ và giới thiệu Chính phủ Lâm thời cùng chủ tịch Chính phủ đọc Tuyên ngôn Độc lập. Ông Nguyễn Hữu Đang là Trưởng ban Tổ chức Lễ đài, ông chính là người đứng trước micro giới thiệu: “Thưa đồng bào... Đây là Chủ tịch Chính phủ Lâm thời Hồ Chí Minh.” Nói xong, ông lùi lại, nhường micro cho Hồ Chí Minh.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.