Hôm nay,  

Suy Nghĩ Về: Sự Thách Đố Của Thế Hệ Chúng Ta

14/02/201500:00:00(Xem: 3163)
Đoàn Thanh Liêm
(Reflexion on Our Challenge)

Trong bộ sách đồ sộ - gồm trên 10 cuốn dài đến 10,000 trang chủ yếu viết chi tiết về những nền văn minh xưa nay trên thế giới dưới nhan đề là “The Study of History” (Nghiên cứu Lịch sử) được xuất bản vào giữa thế kỷ XX - tác giả người nước Anh tên là Arnold J. Toynbee có đưa ra một nhận định rất đáng chú ý về quá trình thịnh suy của các nền văn minh. Nhận định này đại khái có thể tóm lược như sau: Sự suy tàn của một nền văn minh – cũng như của một quốc gia – thì tùy thuộc vào cái lối xã hội đó đối phó với sự thách đố (the challenge) mà nền văn minh đó gặp phải. Nếu họ vượt qua được, thì nền văn minh có cơ được duy trì và tiếp tục phát triển. Ngược lại, nếu họ không vượt qua nổi cái sự thử thách quá ư khó khăn như thế đó – hoặc nếu xã hội này lại không gặp phải sự thử thách khó khăn nào, nên đâm ra lười biếng trì trệ, mặc tình ăn chơi buông thả - thì nền văn minh đó sẽ lần hồi rơi vào cảnh thóai hóa suy tàn.

Tác giả Toynbee còn ghi thêm chi tiết này: Động lực chính yếu để làm cho một quốc gia phát triển, đó là nhờ vào cái “Thiểu số Năng động Sáng tạo” (Creative Minority) tích cực ra tay hành động với hiệu quả là thúc đảy cho tòan thể dân tộc tiến lên. Nhưng cũng lại có nguy cơ là cái thiểu số này, một khi nắm giữ được quyền hành rồi – thì lại dễ biến thành một thứ “Thiểu số Áp đảo Thống trị” (Dominating Minority) nắm giữ độc quyền chuyên chế – khiến cho xã hội bị xơ cứng ngưng trệ và dần dần rơi vào cảnh điêu linh tàn tạ.

Trong bài này, tôi xin trình bày một suy nghĩ cá nhân - được phát xuất từ nhận định của sử gia Toynbee nói trên đối chiếu với tình hình thực tiễn hiện nay ở Âu châu và đặc biệt ở quê hương Việt nam chúng ta.

1 - Liên hệ đến tình hình thực tế ở Âu châu trong hơn một thế kỷ vừa qua, ta thấy sau khi thế chiến thứ hai kết thúc vào năm 1945, thì giới lãnh đạo của hai nước Pháp và Đức đã hết sức cố gắng để tìm ra được một giải pháp tối hảo là thực hiện được một sự hòa giải và hợp tác giữa hai dân tộc vốn là cựu thù địch chém giết tàn bạo lẫn nhau qua 3 cuộc chiến tranh đẫm máu trong vòng có 70 năm từ 1870 đến 1940. Kết quả là sự hòa giải và hợp tác này đã tạo điều kiện thuân lợi cho sự kiến tạo được một thực thể chính trị kinh tế và văn hóa xã hội rất thành công, ổn định và thịnh vượng - đó chính là tổ chức Liên Hiệp Âu châu (European Union = EU) mà hiện gồm có 27 quốc gia thành viên – với khối dân số tổng cộng lên đến trên 500 triệu người và tổng số lợi tức GDP vào khỏang 20,000 triệu Mỹ kim (20 trillion) như ta thấy ngày nay. Nhờ đó mà Âu châu đã tránh được sự xâu xé thù nghịch từng kéo dài liên tục từ bao nhiêu thế kỷ trước, đặc biệt là giữa hai dân tộc láng giềng Đức và Pháp.

2 - Riêng đối với dân tộc Việt nam chúng ta, thì kể từ ngày đảng cộng sản nắm giữ được quyền hành tuyệt đối trong tay họ cách nay đã gần 70 năm - thì đã xảy ra bao nhiêu sự khủng bố thù hằn tàn bạo khiến gây ra cái chết đớn đau cho hàng mấy triệu con người xuyên qua cuộc nội chiến dòng dã suốt 30 năm (1945 – 1975). Rồi tiếp theo là chế độ độc tài chuyên chế đảng trị được áp đặt lên tòan thể quốc gia kể từ năm 1975 cho đến ngày nay – khiến gây ra bao nhiêu bất công oan khiên áp bức đối với hàng triệu gia đình bị lấy mất nhà cửa, ruộng vườn, mọi công dân bị ngăn cấm không được tự do kinh doanh làm ăn lương thiện, không được tự do lập hội, phát biểu, không được tổ chức thành nghiệp đòan lao động, không được tự do hành đạo giữ đạo...

Điều tệ hại nhất là đạo đức luân lý của xã hội bị suy đồi xuống cấp, nạn lừa lọc dối trá đã trở thành phổ biến trong nhiều tầng lớp dân chúng - nhất là có nhiều cán bộ đảng viên đâm ra tha hóa biến chất thành những tham quan nhũng lại chuyên môn sách nhiễu bóc lột dân đen một cách tàn tệ như chưa từng thấy trong lịch sử nước nhà. Và cái nguy cơ Việt nam bị Trung quốc xâm lấn mỗi ngày càng thêm trầm trọng do sự tiếp tay của nhóm người đan tâm làm tay sai cho ngọai bang – họ rõ ràng đang hành động như là thứ giặc nội xâm mà đồng lõa cấu kết với kẻ thù ngọai xâm vậy.

Rõ ràng là cái tập đòan thống trị là đảng cộng sản này mỗi ngày càng thêm ngoan cố lộng hành sa đọa - với những thủ thuật dùng bạo lực để trấn áp bất cứ cá nhân hay tổ chức nào mà có hành động hay ý chí muốn đóng góp vào công cuộc xây dựng nếp sống tự do dân chủ, bảo vệ sự công bằng xã hội và đề cao nhân phẩm nhân quyền của người dân.Đây chính là một sự thách đố nghiêm trọng đặt ra cho tất cả mọi người dân Việt nam chúng ta - đặc biệt là cho lớp người trẻ - trước sự tồn vong của đất nước và sự an vui hạnh phúc của dân tộc trong thế kỷ XXI lúc này.

3 – Sự đáp ứng nhiệt thành của thế hệ người trẻ Việt nam hiện nay.

Phải ghi nhận rằng trong mấy năm gần đây, giới trẻ con em chúng ta ở trong nước cũng như ở hải ngọai đã rất năng nổ hăng say trong việc phơi bày tố cáo những hành vi sai trái của chánh quyền Hanoi, cụ thể như trong vụ nhượng đất nhượng biển cho tập đòan bành trướng bá quyền Trung quốc. Điển hình như trường hợp của Phạm Thanh Nghiên, một cô gái yếu đuối mới ở tuổi 30 ngụ tại thành phố Hải phòng, mà dám căng biểu ngữ và ngồi tọa kháng để phản đối hành vi xâm lược của Trung quốc. Hay như Đỗ Minh Hạnh ngay từ lúc mới có 18 tuổi mà đã hăng say đứng ra bênh vực những người dân oan bị cướp mất đất mất nhà và dân lao động bị khai thác bóc lột.

Còn một cô gái trẻ nữa, mà cũng rất sắc sảo chững chạc trong các bài viết gần đây được phổ biến rộng rãi trên internet, đó là cô Huỳnh Thục Vy ái nữ của nhà tranh đấu Hùynh Ngọc Tuấn hiện ở Quảng Nam Đà Nẵng. Gần đây, thì mấy bài hát nồng nàn tình yêu nước của nhạc sĩ Việt Khang lại được rất nhiều bạn trẻ yêu thích đua nhau hát và phổ biến cùng khắp trên mạng lưới thông tin tòan cầu.

Những bạn trẻ này vừa có sự dũng cảm hiên ngang (Courageous), vừa có lòng nhân ái mẫn cảm (Compassionate) trước những khổ đau nhục nhằn của số đông nạn nhân – và đặc biệt lại có tinh thần sáng tạo năng động tháo vát (Creative) trong phương thức tranh đấu kiên trì mà bất bạo động – kiên quyết chống lại cái guồng máy độc tài chuyên chế ngoan cố và tàn bạo của đảng cộng sản. Dù mới chỉ là một thiểu số, nhưng nhóm người trẻ như thế đó hiện đang làm cho giai cấp cầm quyền thống trị ở Việt nam rất lo sợ mà cuống cuồng ra tay trấn áp, kể cả phải dùng đến những côn đồ để hành hạ đánh đập những thanh niên vô tội này. Người viết xin gọi đây là một tập thể “Thiểu số có đày đủ ba tính cách Nhân, Trí và Dũng” như của tầng lớp Sĩ phu Quân tử trong truyền thống ngàn xưa của dân tộc chúng ta. (Trong tiếng Anh, ta có thể viết ngắn gọn thành ra: “ The 3C Minority”: Compassionate – Creative – Courageous).

*Lớp người trẻ như thế hiện đang mỗi ngày thêm năng nổ sáng tạo và xông xáo, họ đang kêu gọi lẫn nhau cùng dấn thân nhập cuộc tranh đấu trường kỳ - với lời nguyền “Đáp Lời Sông Núi” vang rền khắp nơi trên lãnh thổ quê hương Việt nam chúng ta. Và chính thế hệ những người trẻ này mới đích thực là niềm hy vọng chứa chan tươi sáng cho dân tộc chúng ta vậy./

California, tháng Hai năm 2012

Đoàn Thanh Liêm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.