Hôm nay,  

Trang Sử Việt: Bắc thuộc: Thuộc Minh

01/01/201511:27:00(Xem: 3182)
BẮC THUỘC: THUỘC MINH
                                                          (1407 - 1427)                            
Sau khi tiêu diệt được nhà Hậu Trần. Tháng 8 năm 1414, Trương Phụ và Mộc Thạnh rút quân về Tàu, bắt đàn bà con gái và tịch thu rất nhiều sách có giá trị của nước ta, theo “Lịch triều hiến chương văn tịch chú” của Phan Huy Chú, các sách đó là: Hình luật, Binh thư yếu lược của Trần Hưng Đạo, Lạc đạo tập của Trần Quang Khải, Việt Nam thế chí, Việt sử cương mục, Đại Việt sử ký của Lê Văn Hưu, Phi sa tập của Hàn Thuyên... với mục đích của chúng là làm cho người Việt bị mất gốc, sẽ dễ dàng đồng hóa. Chúng treo bảng ủng hộ con cháu nhà Trần, gọi là “Phù Trần, diệt Hồ”, nhưng ai tin tưởng chúng lộ diện, chúng sẽ âm thầm ám sát. Nên sau đó, chúng đã mạnh miệng tuyên bố nhà Trần không còn ai nữa.
 
Hoàng Phúc là người cai trị nước ta vào thời thuộc Minh. Hoàng Phúc là người có học thức, nên việc cai trị rất tế nhị, mềm dẻo, nhưng rất thâm độc. Năm 1414, Hoàng Phúc bắt dân dựng văn miếu thờ phụng như Tàu. Năm 1415, Hoàng Phúc bảo người Việt được phong chức phải qua Kim Lăng (Tàu) nhận chức, khi về nước bắt dân chúng đón tiếp long trọng, để những kẻ ham hố vinh hoa phú quí, theo làm việc (tay sai) cho chính phủ đô hộ.
Hàng năm, bọn chúng tiếp tục tìm tòi sách vở có giá trị của Đại Việt, những người tài năng, những người thợ giỏi, chúng bắt đưa về Tàu, để làm kiệt quệ nhân tài nước ta.
Mặc dù, quan lại nhà Minh cai trị khôn ngoan, quỷ quyệt, nhưng cũng không thể đồng hóa được dân tộc Đại Việt, có một số quan lại người Việt theo giặc buôn dân bán nước cầu vinh. Nhưng cũng có nhiều Chí sĩ bất khuất, giương cờ khỏi nghĩa gìn giữ non sông. Sau khi nhà Minh xâm lược và đô hộ Đại Việt, nhân dân Đại Việt bị bóc lột và đàn áp tàn bạo. Chúng cho thi hành về chính trị và xã hội, hết sức thâm độc, nhưng khắp nơi trên mọi miền đất nước Đại Việt, vẫn có những cuộc đấu tranh của các sĩ phu hoặc nông dân yêu nước đã quật khởi, kháng chiến chống lại quân Minh xâm lược.
Những cuộc khởi nghĩa chống quân Minh xâm lược và cai trị hà khắc, nổi bậc nhất trong thời gian này là phong trào kháng chiến mạnh mẽ đầu tiên của “Nghĩa Binh Áo đỏ”.
Lực lượng kháng chiến của Nghĩa quân phát xuất đầu tiên vào năm 1410 (Canh dần), từ tỉnh Thái Nguyên. Họ chiến đấu rất dũng cảm và thường mặc áo đỏ, nên gọi là “Nghĩa Binh Áo đỏ”. Từ Thái Nguyên phong trào “Áo đỏ” lan nhanh đến các vùng đất Bắc Hà, Tây Bắc, rồi đến các miền núi thuộc tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An. “Nghĩa Binh Áo đỏ” đã gây cho chính quyền đô hộ nhiều thiệt hại và không thể đặt chính quyền trên miền rừng núi của Đại Việt.
 
Kế đến, Nghĩa quân Lam Sơn, do Bình Định Vương Lê Lợi thống lãnh, cùng với nhà chiến lược Nguyễn Trãi tài ba, các Tướng Lam Sơn can trường và Nghĩa quân nhiệt huyết đã nằm gai nếm mật trong 10 năm dài đằng đẵng, chiến đấu với quân ngoại xâm luôn kiên cường và bất khuất, đã giành lại độc lập cho non sông Đại Việt.
*- Thiết nghĩ: Nhà Hồ thiếu sự hưởng ứng nồng nhiệt của nhân dân, vì dân chúng và các quan lại còn lưu luyến nhà Trần, nên nhà Hồ có quyết tâm chống giặc cũng không sao giữ đất nước được. Trong khi đó, có kẻ giặc vừa tới đã bỏ giáo ra hàng. Quan liêu, trí thức nhiều kẻ khoanh tay cúi đầu, nghe theo mệnh lệnh của giặc, cái tâm của những con người ấy, sao lại chỉ trách Hồ Quý Ly làm mất nước, đành rằng Hồ Quý Ly là loạn thần, soán ngôi khó tha thứ?!
Nhà Hậu Trần thất bại, vì Giản Định đế lãnh đạo cuộc kháng chiến thiếu sáng suốt! Khi một chiếc xe, mà bộ máy đã bị yếu ớt thì dù những bộ phận khác: Bánh, trục... có tốt cũng không thể chạy đến mục tiêu được. Công nghiệp vĩ đại của họ Trần chống quân Nguyên rất đáng phục, sau này con cháu lại yếu ớt thật đáng tiếc, nhưng dù sao cũng cảm phục sự quật khởi của nhà Hậu Trần, khi đất nước bị xâm lăng.
Cảm hận: Thuộc Minh
Quân Minh xâm lược, gây lầm than!
Đày đọa dân ta, quá phũ phàng!
Đại Việt giương cờ, đồng quật khởi
Diệt trừ xâm lược, nước vinh quang
Nguyễn Lộc Yên
.
,

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.