Hôm nay,  

Ba Sứ Giả Âm Nhạc Viếng “Hoa Hồng” Thành

03/06/201400:00:00(Xem: 5258)

“Nhóm Thân Hữu Lê Văn Khoa” hồi 1:15pm chiều cuối tuần - thời tiết khô ráo với mây trắng lững lờ trôi trong nắng ấm hiếm hoi ngày thứ bảy 24/5/2014 - tại Hollywood Senior Center, 1820 NE 40th Ave ở thành phố “Hoa Hồng” Portland của Oregon, đã giới thiệu nhạc sư Lê Văn Khoa và hai giọng ca soprano chuyên nghiệp Thanh Hằng, Ngọc Hà; là ba vị sứ giả lẫy lừng tên tuổi; đại diện riêng cho sự nghiệp âm nhạc đồ sộ của ông và sức chuyên chở sung mãn dường như bất tận của nhị vị ca sĩ; và họ cũng là đại diện cho một nhánh âm nhạc hiếm quí trong nền âm nhạc Việt ở hải ngoại: Nhạc Giao Hưởng Việt.

Sau các tiết mục tiếp tân, tiệc trà thân mật đầu giờ và tác giả k?í sách “Lê Văn Khoa, Một Người Việt Nam” từ 11:30am đến 1:00pm, Trưởng BTC, Tiến sĩ Nguyễn Kim Quý đã ngỏ lời cảm ơn toàn thể đồng hương hiện diện, đại diện các tôn giáo và đoàn thể trong cộng đồng, các thân hữu và thành viên trong nhóm; rồi đích thân tặng hoa cho 3 vị sứ giả trên. Sau đó ông tuyên bố khai mạc và giới thiệu giáo sĩ Huỳnh Quốc Bình, vị MC của toàn bộ chương trình.

Vị MC đã mời cử tọa đứng lên để chuẩn bị nghi thức chào quốc kỳ lưỡng quốc. Nghi thức trang nghiêm chào quốc kỳ Mỹ - VNCH này đã bắt đầu buổi sinh hoạt nghệ thuật có tầm vóc này. Tuy không có lư đồng và trầm hương nghi ngút tỏa lan của một lễ hội đại trào; chỉ có hai cặp quốc kỳ Việt-Mỹ uy nghi trên bốn cột thép dựng hai bên bục cao sân khấu cố hữu, hồn thiêng sông núi như đã trở về trong bản quốc ca VNCH đã được cả hội trường 170 người cất vang trong tiếng đệm đàn guitar của kỹ sư Phạm Dương quyện với tiếng đàn piano điêu luyện của nhạc sĩ “Vinh Phượng Hoàng”. Trước đó, bản quốc ca Hoa-kỳ đã được cặp song ca Kim “Korean” Talent của Vancouver và Elizabeth Pham mắt xanh tóc vàng - một “già gân”, một trẻ trong cặp áo dài truyền thống dân tộc; trang điểm côn cổ bằng hai giải thêu quốc kỳ VNCH – cất cao chất ngất bằng chính thanh âm bản xứ. Cảm động nhất là bản “Hồn Tử Sĩ” của Lưu Hữu Phước như đã gọi về vong linh của nhiều triệu anh hùng; hữu danh và vô danh của QLVNCH, cùng hàng triệu đồng bào nạn nhân của giặc Cộng đã bỏ mình suốt chuỗi thập niên dài chiến tranh thảm khốc do đảng Cộng sản VN hiện hữu phát động theo lệnh quan thầy Nga Hoa của chúng.

Lúc 1:30pm, vị MC nổi tiếng lưu loát, dí dỏm và đôi khi hóm hỉnh đã giới thiệu cô Cổ Vương Ngọc Lan hôm nay có mặt; không phải với tư cách thủ quỹ của Nhóm mà với tư cách tân Chủ Tịch CĐVN/OR. Duyên dáng trong chiếc áo dài, cô đã ngỏ lời chào kính đến 3 vị sứ giả khách quí và kêu gọi mọi thành viên trong cộng đồng tích cực yểm trợ mọi công tác sắp tới của BCH để phục vụ đắc lực đồng hương tỵ nạn cộng sản.

blank
Hình trái: Nhạc Trưởng Lê Văn Khoa đang nói về “Âm Nhạc trong thời đại chúng ta” do nhóm Thân Hữu Lê Văn Khoa tại Portland/OR tổ chức Thứ Bảy 24/5/2014. Hình giữa: Nhà Thơ Ngọc Bội nói về Sự nghiệp Âm nhạc của Nhạc Trưởng Lê Văn Khoa. Hình phải: Kiến Trúc Sư Huỳnh Lương Vinh tức Họa Sĩ Hố, thành viên Ban Tổ chức, chụp ảnh lưu niệm với Nhạc Trưởng Lê Văn Khoa, thầy cũ của mình, học từ hơn nửa thế kỷ.

Đề tài “Sự nghiệp âm nhạc lẫy lừng của nhạc trường Lê Văn Khoa” đã được nhà thơ Ngọc Bội trình bày lúc 1:45pm một cách mạch lạc và nhuận sắc; dù với thời gian qui định 20 phút hạn hẹp vẫn phác họa được một tổng thể thấu đáo mà không để thiếu những tình tiết dẫn chứng độc đáo.

Ngọc Hà, cô ca sĩ mezzo soprano chuyên nghiệp và cũng là phu nhân vị nhạc trưởng, đã cất giọng oanh yến vừa trong trẻo Quỳnh Giao vừa ngân nga thanh thoát Mộc Lan, hát theo nhạc đệm thu âm của dàn giao hưởng Kiev Symphony Orchestra trình tấu bản “Mừng Xuân” của LVK hợp soạn. Âm thanh hùng tráng đã trổi lên khi KB Phạm Quang Lãng của CĐVN Vancouver WA giúp trình chiếu video clip dàn nhạc Presidental Symphony Orchestra của Phủ Tổng Thống Ukraine trình tấu quốc thiều VNCH. Mặc dù không còn phải là nghi thức chào quốc kỳ, mọi người đã đứng bật dậy như những lò xo để chiêm ngưỡng và thưởng thức mà chẳng kém phần trang trọng trong tư thế.

Nhạc sư Lê Văn Khoa đã bất ngờ diện kiến một học trò cũ của ông nửa thế kỷ về trước: kiến trúc sư Huỳnh Lương Vinh tức họa sĩ Hố và cũng là thành viên BTC lên bục vi âm kể lại k?í ức đậm màu kỷ niệm trân quí khi được thụ huấn với vị thầy cũ của mình qua đề tài “Kỷ niệm với Thầy Lê văn Khoa nhiếp ảnh viên”. Dù không mảy may nghi vấn, vị thầy cũ cũng đã rời hàng ghế danh dự đứng lên “inspect” bản gốc bằng tốt nghiệp đã phần nào bạc màu thời gian với chữ kí mà ông xác nhận là của chính mình!

Dòng chữ trang trọng đầy nét hoa mỹ và lòng ngưỡng mộ của vị trưởng BTC đã được vị MC đọc để giới thiệu Thanh Hằng, người ca sĩ soprano chuyên nghiệp có giọng ca không khác danh ca Kim Tước; đã từng tu nghiệp nhiều năm ở Argentina trước 1975 - và cũng là chị của đồng nghiệp Ngọc Hà – đơn ca nhạc khúc “Nhặt Cánh Sao Rơi”. Thanh Hằng có lẽ là người ca sĩ duy nhất thuộc thế hệ trước ngày mất nước có khả năng hát ngôn ngữ Espagnol chuẩn giọng và viết lời ca Việt ngữ sát nghĩa nhất; chuyển từ nguyên văn các nhạc phẩm nguyên thủy viết bằng ngôn ngữ này mà bà vốn thông thạo.

Tiết mục chính trong chương trình là phần thuyết trình và giải đáp về đề tài “Vai trò của Âm Nhạc trong thời đại chúng ta” của Ns Lê Văn Khoa; qua đó ông nhấn mạnh đến ảnh hưởng ngày càng cao và sâu đậm của âm nhạc, ngôn ngữ quốc tế phi biên cương của thế giới, như một chất dưỡng sinh của con người và một vũ khí của đấu tranh. Hội họa và nhiếp ảnh cũng là hai vũ khí trong đấu tranh hữu hiệu không thua kém âm nhạc qua lời phân tích khá cặn kẽ bức tranh “Guernica“ (1937) của Pablo Picasso và bức ảnh “People” được dàn dựng của Hammad Rashid Al Naemi, người Arab xứ Qatar. Nếu bức tranh mô tả được tình trạng hỗn loạn của chiến tranh (mà tác giả thân Cộng Picasso có hàm ý đổ trách nhiệm cho đế quốc tư bản; lờ đi tội ác của đế quốc cộng sản) thì bức ảnh chụp cũng nói lên phần nào nỗi khiếp sợ trên khuôn mặt của một con người hai tay chắc hẳn đã bị trói cánh khuỷu ra sau trong phòng tra tấn; sau lưng nạn nhân là lũ quỷ đỏ cười cợt hả hê, ngạo mạn, chế diễu, khinh khi và đe dọa! Trả lời câu hỏi của nhà báo Linh Vũ đến từ Tacoma WA về nhận xét của diễn giả đối với thành quả văn hóa nói chung, âm nhạc nói riêng của người Việt hải ngoại qua 3 trung tâm văn nghệ lớn hiện nay, Ns Lê Văn Khoa cho rằng riêng khía cạnh âm nhạc chỉ đạt thành quả thương mại.


Phần phụ diễn văn nghệ do các ca sĩ địa phương được mời cộng tác như Lệ Hải qua các ca khúc “Hà Nội Mùa Này Vắng Những Cơn Mưa” và “Niệm Khúc Cuối”, Lê Tuấn với “Đà Lạt Hoàng Hôn” và “Hương Thầm”, cặp Văn Tiên (lục huyền cầm) -Phương Thùy Dung với bản cổ nhạc Nam phần “Nước Biển Mưa Nguồn”. Thanh Hằng cũng tham gia mục này bằng ca khúc “Thuyền Mơ”.

blank
Buổi đón tiếp Ông Bà Nhạc Trưởng Lê văn Khoa tại Portland/OR Thứ Bảy ngày 24/5/2014.

Đến gần 5 giờ chiều, mọi người vẫn có mặt đầy đủ để xem trình chiếu hai video clips “Who is Le Van Khoa?” và “Văn Nghệ mừng sinh nhật thứ 80 của LVK” tổ chức hồi tháng 11/2013 tại Nam California. Đóng góp thêm trong mục này là nhạc phẩm “Ngày Mai Chia Tay” đơn ca bởi Ngọc Hà.

Đúng 5:30pm, sau khi nhận họa phẩm chân dung vẽ tặng bởi họa sĩ Nguyễn Văn Nhớ, Ns Lê Văn Khoa đã k?í tặng 2 món quà kỷ niệm cho mọi người tham dự: DVD “Lê Văn Khoa và Ngọc Hà thân tặng” gồm bản “Evening” giọng đơn ca Irina Starobud, LVK đệm piano và dàn giao hưởng Kyiv Orchestra trình tấu phụ họa. CD tài liệu gồm 3 bản: “Quốc Thiều VNCH” và “Hồn Tử Sĩ” do nhạc trưởng Serhiy Zilitariv và dàn quân nhạc phủ TT Ukraine trình tấu, bản “Ca Ngợi Tự Do” của LVK hát bằng tiếng Ukraine do nhạc trưởng Alla Kulbaba và dàn nhạc Kyiv Symphony Orchestra trình tấu. DVD này do tác giả, Vietnam Film Club và Nhóm Thân Hữu LVK kính biếu. Đúng 6 giờ chiều, BTC đã tuyên bố bế mạc buổi sinh hoạt, cám ơn và cầu chúc may mắn để mọi người ra về. Tuy nhiên, đông đảo khán thính giả ái mộ đã cố níu kéo thời gian và chiếm giữ không gian; không chịu chia tay giã biệt. Họ đã tự tạo nên tiết mục “nhạc yêu cầu” thật tự phát gây bất ngờ, bất khả kháng và ngạc nhiên –thích thú- cho cả BTC lẫn hai ca sĩ khách quí!

Để giúp các “fans” ái mộ nồng nhiệt này được mãn nguyện phần nào, hai ca sĩ Ngọc Hà và Thanh Hằng đã lần lượt đơn ca “Mừng Xuân” của LVK, “Tiếc Một Người” của Thanh Bình (để tưởng nhớ tác giả vừa từ trần hôm qua 23/5), “Ô Mê Ly” của Văn Phụng, “Mộng Chiều Xuân” của Ngọc Bích, “Hướng Về Hà Nội” của Hoàng Dương, “Nhặt Cánh Sao Rơi” của Vũ Thành, “Thuyền Mơ” của Dương Thiệu Tước, “Paris Có Gì Lạ Không Em” của Ngô Thụy Miên. Xen kẽ các ca khúc này là những bó hoa tươi do “fan” trao tận tay hai người nghệ sĩ. Rồi họ chỉ miễn cưỡng chịu rời khỏi hội trường sau một mục khác cũng tự tạo không có trong chương trình: chụp ảnh lưu niệm với hai “divas” với lời hẹn hò tái ngộ quyến luyến.

Sinh hoạt của ba sứ giả âm nhạc chưa chấm dứt sau buổi sinh hoạt ấm áp tình thân ấy ở Portland. Hôm sau họ đã di chuyển bằng đường bộ thêm 200 dặm nữa đến thành phố Bothell WA để thăm viếng xã giao Thi sĩ Nhất Tuấn, tác giả điệp khúc phổ biến “...con quỳ lạy Chúa trên trời; sao cho lấy được người con thương...” do Phạm Duy phổ nhạc. Năm nay 79 tuổi không thể lái xe vì điều kiện sức khỏe, ông đã gởi mua sách để ủng hộ trước cả tháng! Bằng hữu LVK của ông đã đáp lễ bằng buổi hội ngộ thú vị sau nhiều thập niên xa cách. Ông thi sĩ ấy chính là cựu Trung Tá Phạm Hậu, giám đốc Đài Phát Thanh Quân Đội (VNCH) trước 1975 mà Ns Lê Văn Khoa từng cộng tác.

Vợ chồng thi sĩ sống hạnh phúc trong ngôi nhà xinh có vườn hoa trồng chung quanh bao bọc. Ở tuổi 75 nhưng phu nhân của ông vẫn không mất dáng dấp của một mệnh phụ đẹp đoan trang và tháo vát, khả ái và phúc hậu, sang cả và khiêm tốn sau bốn thập niên “dâu bể” lưu vong viễn xứ; thật tương phản với các mụ nguyên và đương kim “đệ nhất phu nhân” loại thị mẹt của những Trương Tấn Sang, Nguyễn Minh Triết, Lê Đức Anh..vv.. kệch cỡm làm sang gượng gạo; phục phịch nện những gót nhọn giày Italy; để lại biết bao “dấu ấn” lịch sử lỗ chỗ trên thảm đỏ phi trường của các xứ “tư bản giãy chết”! Còn ông thi sĩ dù đi đứng khó khăn, trí nhớ vẫn trường kỳ kháng chiến chống du kích quân Alzeimer để thơ mình và thơ người vẫn cứ tuôn ra vanh vách! Màu thời gian vẫn không xóa nhòa nổi dấu tích hào hoa trên dung mạo và không gặm nhấm nổi bản chất lãng mạn, phong cách của một sĩ quan chế độ VNCH tiêu biểu mà bên trong cái vỏ dầy dạn phong ba lửa khói là cái lõi giàu nhân bản, sâu nghĩa tình, rộng văn minh và cao văn hóa!

Buổi sinh hoạt với ba sứ giả âm nhạc lẫy lừng hôm 24/5 đã đạt được thành quả thực dụng mà BTC mong đợi: sách của tác giả được tiêu thụ đến 97%; có người mua thêm cuốn thứ hai để tặng; có người khuyết danh mua với giá $500 một quyển! Tuy nhiên điểm thành công đặc biệt là thành phần tham dự: Tuy hội trường thuộc loại “open to public” với “free admission” mở cửa tự do cho công chúng nhưng qua tư cách và ứng xử của khán thính giả hiện diện, buổi sinh hoạt này có vẻ như “private” với “invitation only” vậy! Cho nên kết quả tinh thần còn đáng kề hơn nhiều; qua đó, ý niệm nhạc giao hưởng Việt và quốc tế cùng với âm thanh tuyệt vời của nó; trong bối cảnh lưu vong nước mất nhà tan hiện tại, vẫn không thể không ngự trị trong ký ức khán thính giả tham dự; không nhiều thì ít nhất cũng thoảng qua như thời lượng hiện diện của vị sứ giả bằng xương bằng thịt tên Lê Văn Khoa, vị phu nhân Ngọc Hà của ông cùng bào tỷ Thanh Hằng của bà. Họ là vốn quí hiếm mà người Việt tỵ nạn cộng sản năm châu cần trân quí và là trang bị sắc bén cần tận dụng trong cuộc đấu tranh giải thể chế độ độc tài khát máu, bán nước buôn dân, tham nhũng thối nát CSVN bên quê nhà./.

HÀ BẮC

Ý kiến bạn đọc
03/06/201413:17:36
Khách
Chúc mừng nhạc sư về một chuyến đi thành công Mỹ nãn!
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.