Hôm nay,  

Mảnh Tình Ngang Trái Sau 30-4-75

20/05/201400:00:00(Xem: 5367)

Chàng là một công tử hào hoa phong nhãvà lịch lãm, nàng là một thiếu nữ trẻ đẹp duyên dáng, nết na thùy mị,cả hai đều may mắn sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia thế và giàu có ở Thủ Đô Saigòn Hoa Lệ trước năm 1975, là đôi bạn học, đang say mê theo đuổi ngành Luật với hy vọng sau khi thành tài có thể mang hết tài năng của mình phục vụ xã hội,giúp đời bên vưc những kẻ thế cô. Rồi từ quen biết, cảm mến nhau, yêu thương si mê nhau tha thiết và không quên cùng thề non hẹn biển nên duyên vợ chồng mong sao đạt được ý nguyện ban đầu.

Nhưng bất hạnh thay, một cuộc đổi đời đã đến cho toàn thể nhân dân miền Nam VN sau khi CS đã cưỡng chiếm và thống tri toàn thể nhân dân miền nam VN sau năm 1975. Rồi CS áp dụng sách lược trả thù và đối xử tàn bạo với những Quân, cán chính và ngay đến cả nhân dân sống dưới chế độ VNCH bằng cách tập trung họ lại trong các nhà tù lớn với tên gọi mĩ miều là trại cải tại không ngoài mục đích giết người một cách khoa học không hơn không kém, tiếp theo đến chính sách cải tao công thương nghiệp, đánh tư sản mại bản, di dân ra khỏi thành thị đến định cư tại các vùng kinh tết mới, liên tục đổi tiền hầu cướp hết nhà cửa và tài sản của nhân dân miền nam VN.. Do đó khi toàn thể nhân dân miền Nam VN từ trí thức cho đến kẻ thất học mà trườc đây chưa hiểu biết nhiều về CS và đã bị quyến rũ, mê hoặc về thiên đàng CS,sau khi thấy rõ bản chất của chế độ CS đã lộ nguyên hình thì việc đã rồi và hối tiếc cũng không con kịp nữa và gia đình đôi trẻ yêu nhau cũng không thoát khỏi cảnh ngộ này Do đó, gia đình chàng cũng như bao nhiêu gia đình khác sau khi bị CS cướp mất một phần tài sản, bèn tìm mọi phương cách trốn chạy dù an nguy đến ngay cả bản thân mình cũng không từ nan, nguy hiểm đến nỗi có thể được ví như ”tìm sự sống trong sự chết”. Một cuộc trốn chạy vô tiền khoáng hậu ngay trên đấtt liền băng qua biên giới nơi rừng sâu nước độc hoặc trên những con thuyền nhỏ bé lênh đênh trên biển cả chỉ mong sao thoát khỏi cảnh sống đầy đọa và lầm than dưới chế độ CS. Thật vậy trong lịch sử thế giới, chưa có một dân tộc nào sau khi đất nước dành được hòa bình, độc lập, toàn vẹn lãnh thổ thực sự mà người dân lại phải bỏ nước ra đi, trốn chạy bằng chân vĩ đại như vậy, một cuộc trốn chạy đầy gian lao, nguy hiểm và chết chóc đã đánh động lương tâm toàn thể Thế Giới và đã được nhiều nước A n nhân liên hệ ra tay cứu vớt những con người VN bất hạnh,kém may mắn, tuy nhỏ bé nhưng lại rất kiên cường, luôn luôn hãnh diện là dòng dõi con Rồng cháu Tiên, noi gương Tiền nhân anh hùng của một Dân tộc nhược tiểu đã sống còn với những chiến công oanh liệt, lẫy lừng đã từng đánh thắng những đoàn quân xâm lược hùng mạnh phương Bắc, không hổ danh là tiền đồn bảo vệ thế giới tự do ở Đông Nam Á, nhưng đã bị Đồng Minh phản bội, bức tử, bán đứng VN cho Cộng sản.


Gia đình chàng lại thuộc thành phần tư sản nên sau khi cảm nhận được viễn cảnh khó có thể sống còn dưới chế độ CS, bèn tìm cách mua tàu vượt biên cho cả gia đình nên chàng bất đắc dĩ cũng phải âm thầm ra đi và không dám báo tin cho người yêu biết trước sợ bị lộ tẩy, an nguy đến cả gia đình. Sau khi Gia đình chàng may mắn thoát hiểm được tỵ nạn tại đảo Bidon ở Mã Lai khoảng năm 1981,chàng vẫn không sao quên được mối tìmh đầu lý tưởng của tuổi thanh xuân, vì quá thương nhớ nàng gần như cuồng si, hơn nữa lại phải cố gắng, chịu đựng sống trong một môi trường tỵ nạn vô cùng gian lao, khổ ải như tù giam lỏng cũng như bao nhiêu thuyền nhân vượt biên khác.Vi chiụ đựng gian khổ không nổi, lại phải suy nghĩ quá nhiều nên Chàng đã bị ảnh hưởng trực tiếp đến tâm trí thật sự sau thời gian dài tỵ nan 13 tháng tại Đảo Bidon. Sau khi cả gia đình chàng được thân nhân bảo lãnh nhập cư ổn định cuộc sống tại Mỹ, chàng liền được thân nhân đưa ngay đến các bệnh viên y khoa danh tiếng của Mỹ để điều trị bệnh mong sao có thể phục hồi lại tâm trí cho chàng, nhưng các Bác Sĩ chuyên khoa với những máy móc dụng cụ y khoa tân tiến cũng đành bó tay vô phương cứu chữa vì chàng đã mắc chứng bệnh nan y bệnh tâm thần phân liệt thực sự và phải chịu đựng mang chứng bệnh này cho tới suốt đời. Còn gia đình chàng lại có nhiều suy nghĩ không tốt về người yêu của chàng, họ nghĩ rằng có lẽ chàng không may đã bị người yêu vì quá yêu chàng nên nàng đã vô tình bỏ bùa ngãi gì đó nên số phận chàng mới ra nông nỗi này, do đó gia đình chàng cũng dấu bặt tin không hề cho người yêu của chàng biết về số phận hẩm hiu của chàng hiện không may đang phải mang bệnh nan y, còn người yêu của chàng ở quê nhà VN lại tưởng chàng đã thực sự phản bội lời giao ước ban đầu cùng nàng trước đây sau khi chàng xa mặt cách lòng, vì từ hồi chàng theo gia đình vượt biên tới giờ nàng cũng không hề nhận được bất cứ một tin tức gì liên quan về chàng cả. Còn riêng cá nhân chàng thì vẫn an tâm tư tại, như không co chuyện gì xẩy ra vì hiện giờ chàng đã trở thành một con người bất bình thường, sống cũng như bằng chết nhưng trong tâm khảm chàng vẫn luôn ôm ấp mối tình đầu lý tưởng đầy bất hạnh và ngang trái ngoài ý muốn cho tới khi nhắm mắt lìa trần theo mệnh số.

BÙI PHÚ/Tacoma

Ý kiến bạn đọc
21/05/201405:53:28
Khách
Ngang cho ngang luon, no problem :-)
20/05/201420:04:19
Khách
Troi chuyen gi the tham vay/ Tai sao gia dinh ong nay khac nghiet qua vay ? Biet dau cho hai nguoi gap lai nhau, thi ong ta se het bi dien thi sao?
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.