Hôm nay,  

Gởi những nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay

10/05/201403:56:00(Xem: 5735)
Gởi những nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay

Tý Nổ

Trong tháng 04 năm 2014, nhận được nhiều tin thả tù chính trị mà xem ra biết được nhà cầm quyền Việt Nam bối rối vì những thành phần đối lập, những người có những ý kiến khác mình về xây dựng đất nước, rồi bị nhà nước chụp mũ cho là phản động, chống lại chế độ đương thời như: Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, thả từ trại giam và tống khứ ra nước ngoài, thả Vi Đức Hối, thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, thầy giáo Đinh Đăng Định, ông Nguyễn Hữu Cầu, những người tù chính trị đã làm xôn xao dư luận cả nước, và còn cầm tù rất nhiều người khác nữa vì lý do có những ý kiến, tư tưởng không hợp với nhà nước. Nếu cứ đà này thì đất nước ta không tiến lên được, chỉ có thụt lùi và mất nước về tay ngoại bang. Những nhà lãnh đạo hiện nay nên học hỏi ở những nước lân bang gần với chúng ta để đất nước thoát ra khỏi cảnh nghèo đói, chậm tiến, lạc hậu, nhất là về vấn đề chính trị, như tự do dân chủ và nhân quyền, để 90 triệu người dân có đủ cơm ăn áo mặc và thoát được cảnh cai trị quái đản như hiện nay.

Sau đệ nhị thế chiến, nước Nhật đã vươn lên trở thành một cường quốc kinh tế của thế giới. Một nước thua trận, một nước nằm trên quỹ đạo có nhiều thiên tai, lại không có tài nguyên khoáng sản và không được thiên nhiên ưu đãi. Nhưng đã trở thành một cường quốc kỹ nghệ, họ được như vậy là nhờ tinh thần học hỏi, sự kiên tâm làm việc, tôn trọng của công, không trộm cắp hối lộ. Họ thật là một tấm gương đối với chúng ta vì, cùng ở châu Á gần gũi với nếp sống dân tộc Việt. Chúng ta nên bắt chước những cái hay của người, không vì tự ái vặt, anh hùng rơm. Hoàn cảnh của chúng ta cũng có một số người bị đẩy đi ra nước ngoài bất đắc dĩ từ sau 30-04-1975, những tinh hoa đó, nhất là từ thế hệ thứ hai, đã có hàng trăm ngàn bạn trẻ, họ có cử nhân tiến sĩ thật, chứ không dổm như những nhà lãnh đạo đất nước hiện nay. Lắm người đã học hỏi được những diều vô cùng bổ ích hơn hẳn những người trẻ được gởi đến các nước văn minh để học tập của Nhật từ nhiều thập niên trước. Vì đã 39 năm sau khi hòa bình thống nhất không có chiến tranh mà đất nước qúy vị lãnh đạo vẫn nghèo khó, thiếu thốn đủ thứ, cái gì cũng phải nhờ người ngoài viện trợ hoặc cho vay mượn mới có, thì thử hỏi ngày nào mới tiến lên. Hiện tại chứng minh, quý vị thiếu tài năng, thiếu đạo đức nên đã để dân tộc tụt hậu như hiện nay.

1- Tinh thần học hỏi.

Sau khi Nhật thua trận vì hai trái bom nguyên tử của Mỹ thả xuống ở Nagasaki và Hiroshima, nước Nhật tan hoang với số người chết và nạn nhân lên đến 220.000 ngàn. Người Nhật phải bắt tay xây dựng từ con số không. Nhà lãnh đạo của đất nước đã ý thức tầm quan trọng của giáo dục, vì giáo dục là yếu tố cần thiết để phục vụ xã hội Nhật vươn lên, họ đã gởi rất nhiều người trẻ đến các quốc gia tiên tiến để du học, nhất là Mỹ. Để học hỏi những kỹ thuật hay của người về kỹ thuật, sản xuất, chất lượng, bảo quản, bảo trì để hàng hóa họ sản xuất ra có chất lượng cao, bảo quản tốt, lâu bị hư hỏng.

Trăm lần nghe không bằng một lần thấy. Nếu bạn đã có một lần đến Nhật bạn mới thấy tinh thần làm việc của họ, mới thấy dân Nhật sạch sẽ, làm việc chăm chỉ, cần cù và kiên nhẫn. Cái ấn tượng từ khi bước xuống phi trường Narita, đến nhà ga Tokyo rộng mênh mông và đầy người qua lại, nhưng sạch sẽ không có một cọng rác hay một mẩu kẹo Sơ mi gum trên các nền gạch thì ta phải ngưỡng phục dân Nhật đến độ nào. Nếu đi sâu vào các cơ quan hành chánh, các văn phòng, công sở, trung tâm thương mại, chỗ mua sắm nơi họ làm việc ta mới nhận ra sự cần cù chăm chỉ nhẫn nại của người dân Nhật. Những cửa hàng ăn, uống phục vụ rất sạch sẽ, ngăn nắp, những tiếp viên nhanh nhẹn và niềm nở. Đặc biệt là không bán giá cao với người nước ngoài, hay với người từ nước khác tới mà còn lóng ngóng với việc chi trả bằng đồng Yen khi mới đến Nhật. Đặt biệt ở Nhật các trung tâm về du lịch, giá hàng cũng không chênh lệch nhiều như ở các nước tiên tiến, hoặc các nước chậm tiến khác như Việt Nam ta. Chính vì lý do đó, đi du lịch ở Nhật, ta không lo lắng “bị chặt chém” như ở các nước khác trên thế giới, từ đồ uống, đồ ăn đến việc mua sắm.

2- Sự kiên tâm, nhẫn nại làm việc.

Trẻ em sinh ra trong nước Nhật được giáo dục rất thực tế, khác với người trẻ của nước Việt Nam ta. Những trẻ em Nhật sớm nhận ra rằng, họ được sinh ra trên một dải đất hẹp, hàng năm bị động đất và bão táp, không có khoáng sản, không có tài nguyên thiên nhiên, mọi cái cần phải đi mua của các nước khác, phải chở từ xa về. Từ những bài học thực tế đó đã giúp cho những người trẻ từ sau khi chào đời và dần trưởng thành biết kiên tâm làm việc, biết nhẫn nại chịu đựng với những khó khăn, không bị chán nản mỗi khi gặp khó khăn.

Đến Nhật, điểm đầu tiên đập vào mắt người du khách là thấy những người trẻ ở ngoài đường, đi từng nhóm, từng đoàn mặc đồng phục, đẹp mắt, gọn ghẽ. Đến nỗi nếu bạn là du khách, muốn bỏ một cọng rác bạn cũng tự động ngó trước, ngó sau, tìm chỗ (thùng) bỏ rác, chứ không dám vứt bừa xuống đường. Vì nếu một người trẻ thấy bạn xả rác bừa bãi xuống đường, em nào thấy được sẽ chạy đến lượm cái rác bạn vừa bỏ đem bỏ vào thùng rác công cộng, thì bạn đã tự cảm thấy xấu hổ rồi, vì ở Nhật mọi người đều tự trọng như thế.

Sự kiên tâm nhẫn nại mà bạn dễ thấy nếu bạn mới đến Nhật lần đầu, hoặc bạn là du khách, thì điểm đến là nhà bưu điện, ngân hàng và những trung tâm mua sắm, bạn sẽ nhìn thấy những người phục vụ của họ, họ tận tâm, hòa nhã làm bạn dễ chịu, không mảy may khó khăn hay tìm cách làm tiền như nhiều nơi khác bạn đã đến.

3- Tôn trọng của công.

Ở Nhật thật khó mà tìm được những tin tức có liên quan đến tham ô hối lộ của các viên chức nhà nước trên báo chí, hay những công trình bị rút ruột như Vinalines của nước Việt Nam ta, hoặc những nhân viên cảnh sát đứng ở các ngã tư đèn đỏ, ở trên xa lộ, các cửa khẩu để làm tiền dân, như ở đất nước ta, nghe tin trên đài, đọc báo, hầu như ngày nào cũng có. Người Nhật biết tôn trọng của công, và coi trọng của người khác, đến nỗi một cái bóp của ai vô ý đánh rơi, hoặc bỏ quên trên xe bus, thì chỉ ngày hôm sau có cảnh sát đưa đến nhà cho họ, không hề mất mát những thứ ở bên trong, vì qua những giấy tờ đọc được ở trong bóp.

4- Hàng ngũ cán bộ không tham ô hối lộ.

Hàng ngũ cán bộ, có nghĩa người làm việc cho các công sở, lãnh lương hàng tháng của nhà nước, không quen đi trễ về sớm, mà họ bấm thẻ đủ giờ mỗi ngày khi làm việc, không lấy trộm đồ nơi công sở, coi trọng của công, của người khác, không cầm lầm lấy lộn của người, vì đồ của họ đắt giá hơn của mình. Họ coi những hành vi trộm cắp thật xấu xa, cho nên những vấn đề liên quan đến của công mà họ có liên hệ, hay bị mang tiếng là không trong sạch thì họ thường hay từ chức. Đây là văn hóa đặc trưng của người Nhật.

Họ khác với nhiều dân tộc trên thế giới. Mua quan bán tước, những nhiệm vụ dân cử như dân biểu, thủ tướng, tổng thống, hết nhiệm kỳ thì bày trò sửa đổi hiến pháp để ngồi lại, muốn làm thủ tướng tổng thống cả đời, gần chết thì trao quyền lại cho con, cháu, anh hay em. Chính vì vậy dân tộc, đất nước họ cứ lùi dần, không thể nào tiến lên. Không khác gì thủa xa xưa: đất nước là của Vua, có thời của người Tàu, có thời của người Pháp. Rồi đến nay nước Việt Nam là của Đảng. Vì vậy ruộng đất của cha ông để lại đã trở thành Hợp Tác Xã, thuộc về nhà nước. Đảng làm chủ, cho dân mượn tạm để canh tác, khi nào đảng cần thì lấy lại.

Chính bởi bất tài, cai trị đất nước không giống ai, nên đã ở vào thế kỷ 21 mà xã hội Việt Nam cứ từ từ đi xuống, trong khi dân số thì cứ từ từ tăng lên, tạo cho đất nước cứ mỗi ngày một nghèo khó thêm. Thiếu lương thực, thiếu việc làm, thiếu nhà ở, giáo dục thì chỉ chắp vá, bằng cấp sản sinh ra nhiều mà việc làm thì không, chưa kể văn bằng của những người học tại chức: bằng mua, bằng dổm, bằng giả. Những lao nô bán ra nước ngoài sau này phần lớn là đi lao động, ở đợ, nhiều nước ở lậu, làm nhiều điều bất hợp pháp như ăn cắp rồi tuồn về trong nước bán lậu thuế. Đấy là những điều thực tế của những nhà lãnh đạo Việt Nam hiện nay phải chịu trách nhiệm, “thượng bất chánh thì hạ tắc loạn”.

Dân tộc Việt Nam đã quá thấm đòn khổ đau sau 1000 năm bị giặc Tàu đô độ, một trăm năm bị đế quốc Pháp cai trị. Hai mươi năm nội chiến từng ngày vì ý thức hệ Cộng Sản và Tư Bản do các đế quốc tạo ra. 39 năm Đảng Cộng Sản cai trị cả nước. Đã làm cho Việt Nam hoàn toàn phá sản, đánh mất văn hóa, đạo đức của một dân tộc có tới 4000 ngàn năm văn hiến.

Thời sự những tháng qua về tình hình Ukraine, không hiểu đảng cộng sản Việt Nam có tỉnh ngộ ra không?

Ukraine thuộc địa của Liên Xô cũ, cũng như Việt Nam thủa 1989 về trước, người dân muốn có tự do dân chủ. Nhưng lãnh tụ Putin (tổng thống nhiệm kỳ thứ ba, sau khi mãn hạn hai nhiệm kỳ làm tổng thống, đưa bạn mình là Medvedev lên thay, xuống làm thủ tướng một nhiệm kỳ để sửa đổi hiến pháp, rồi ra ứng cử lại, lên làm tổng thống nhiệm kỳ ba, rồi sẽ làm tổng thống nhiệm kỳ bốn), thật là quái đản trong xã hội văn minh hiện nay. Quyền lực của nước lớn nằm kế bên không chịu cho Ukraine độc lập, hơn nữa phần đất này trước 1989 nằm trong qũy đạo của Liên Xô, cho nên ngày nay tổng thống Putin của Liên Xô muốn thuộc về họ, dù rằng Liên Xô đã phủ nhận chế độ Cộng Sản, theo tự do tư bản. Nhưng chỉ theo nửa vời thôi, óc thực dân, óc Cộng Sản, tính bá quyền lúc nào cũng còn nằm sẵn trong tư tưởng các nhà lãnh đạo những nước lớn, có quyền, có thế, có tài nguyên là dầu khí. Thật vậy, chẳng có đất nước nào, chẳng có đảng nào yêu dân tộc Việt Nam bằng chính người Việt Nam với nhau. Lịch sử đã chứng minh điều đó. Đừng đặt dân tộc Việt với 90 triệu dân dưới cái trướng của Xã Hội Chủ Nghĩa. Cái đảng quái dị này đã bị vứt vào sọt rác từ năm 1989 đến nay, sao cái đảng cộng sản Việt Nam vẫn còn nắm lấy, vẫn còn vin vào để gây bao khổ đau cho dân tộc Việt. 70 năm rồi chưa đủ sao ? Hay phải mượn lời họ Trịnh một ca sĩ rất được lòng đảng cộng sản Việt Nam của những năm trước 1975, để hát lại:

Một ngàn năm nô lệ giặc tàu,

Một trăm năm nô lệ giặc tây,

Bảy mươi năm cộng sản đọa đày.

Gia tài của mẹ để lại cho con,

Gia tài của mẹ là nước Việt buồn”.

Thật đất nước Việt Nam ta xui xẻo bị một chủ thuyết được thế kỷ coi là quái vật cai trị, cho nên sản sinh ra những quái vật làm điêu đứng cho Dân tộc. Vì quá đói, quá nghèo nên đến nơi đâu cũng trổ tài “ăn cắp vặt”, chỉ ăn cắp vặt thôi chứ không dám đụng tới những bí mật quốc gia khác. Ở lậu, trồng bạch phiến, trốn thuế làm hoen ố người Việt Nam đang có mặt ở thật nhiều quốc gia tiên tiến trên thế giới. Họ vì ghê tởm chế độ cộng sản mà phải trốn đi sau 30-04-1975. Mong những nhà lãnh đạo Việt Nam hôm nay đừng gọi người Việt tỵ nạn chúng tôi là Việt Kiều, hãy dùng từ cho nó chỉnh khi phải giao tiếp với Tổng Thống Obama hay các thủ tướng tổng thống khác trên thế giới./-

 

 .

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mấy tuần lễ này, giữa cái vui tưng bừng của Lễ Giáng Sinh, của ngày đầu năm mới 2008, và cũng là những ngày rạo rực đón Tết Con Chuột
Thực tế, nếu chỉ nói hay viết về một chương trình ca vũ nhạc kịch với những giọng ca điêu luyện hay các điệu vũ quyến rũ, và ngay cả màn thoại kịch
Trong những ngày lưu  lạc tha hương, hai tiếng “Quê hương” như một nhắc nhở đêm ngày, những hình ảnh thân thương
Câu hỏi thời thượng trong mùa bầu cử tổng thống hiện nay là: Hillary Clinton (Dân chủ, New York) hay Barack Obama (Dân chủ, Illinois)"
Chúng tôi nhận được bài viết này do một nhân vật ở Hà Nội gửi. Chính ông cho biết mỉnh là một giáo sư tiến sĩ đang giảng dậy tại một Đại học ở Hà Nội
Những dịp chuyển sang một năm mới, một thế kỷ mới, một ngàn năm mới, con mắt mỗi người tự nhiên mở rộng tầm nhìn
Hoa mai là loại hoa nở đầu tiên trong mùa Xuân. Nói đến mùa Xuân người ta liên nghỉ đến hoa mai
Khoảng 80 Tăng Ni Cư Sĩ đã họp Đaị Hội Bất Thường tại Quận Cam các ngaỳ cuối tuần qua
Mạng ''Chứng nhân lịch sử'' vừa treo giải ''Lưỡi Vàng'' cho những câu nói hay nhất trong năm con Lợn - Đinh Hợi. Phải là những câu nói xuất sắc
Năm 1991, kinh tế Hoa Kỳ bị suy trầm, rất nhẹ. Nhưng dư luận nước Mỹ lúc đó đều nghe thấy những hồi chuông báo tử
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.