Hôm nay,  

Phản Đối Trung Quốc Là Cổ Xúy Chiến Tranh?

5/10/201400:00:00(View: 4338)
Trong vài năm qua, và đặc biệt khi xảy ra việc Bắc Kinh kéo giàn khoan vào thềm lục địa Việt Nam, nhà cầm quyền CSVN đã cho lực lượng dư luận viên tung ra luận điểm cáo buộc rằng: những ai phản đối Trung Quốc là những người chỉ muốn chiến tranh, muốn đổ máu.

Có thể nói ngay rằng sau 2 cuộc chiến điêu linh trong thế kỷ 20 trên đất nước Việt Nam, không người Việt yêu nước nào còn muốn thấy chiến tranh trên đất nước mình. Nhưng sợ hãi chiến tranh đến độ làm ngơ việc từng phần đất nước bị xâm chiếm thì CHẮC CHẮN KHÔNG PHẢI là truyền thống của dân tộc Việt Nam. Nếu cha ông Việt suốt 5000 năm qua sống khiếp nhược như thế thì đã không còn đất nước và dân tộc Việt Nam trên trái đất này. Thế hệ hiện nay có trách nhiệm đối với xương máu của cha ông đã đổ ra suốt bao đời và trách nhiệm đối với các thế hệ tương lai.

Việc nhân danh hòa bình để tránh né trách nhiệm bảo vệ tổ quốc của giới lãnh đạo đảng CSVN là một ngụy biện trắng trợn. Cứ tạm dùng các quan điểm của đảng CSVN để đặt câu hỏi: Tại sao Pháp và Mỹ xâm chiếm Việt Nam thì phải đánh bằng mọi giá, đòi đốt cả dãy Trường Sơn để đánh; còn Tàu xâm chiếm Việt Nam thì bỗng dưng lãnh đạo đảng lại nhất định "duy trì hòa bình" bằng mọi giá? Phải chăng đảng chỉ dùng việc chống ngoại xâm làm phương tiện để lên nắm độc quyền cai trị mà thôi? Còn khi kẻ xâm lược là chỗ dựa để tiếp tục nắm quyền thì mất một phần đất nước cũng chẳng sao?

Phản đối Trung Quốc lại càng không đương nhiên là phải có chiến tranh khi còn khá nhiều phương cách khác nữa để chận đứng bàn chân kẻ xâm lược, từ liên kết với các quốc gia Đông Nam Á để lập phòng tuyến chung chống chủ nghĩa bành trướng, đến vận động cường quốc lớn như Hoa Kỳ vào quân bình thế lực tại Biển Đông, đến kiện Bắc Kinh ra tòa quốc tế như Philippines đang làm, v.v.. Nhưng cho đến nay lãnh đạo CSVN từ khước tất cả các phương thức đó. Qua miệng của chính thứ trưởng quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh, nhà cầm quyền CSVN kiên quyết chỉ nói chuyện tay đôi với Bắc Kinh, tức làm đúng điều mà Bắc Kinh muốn: Việt Nam thương thuyết ở vị thế một đàn em yếu kém và lệ thuộc.

Nhưng dù đối phó bằng cách nào đi nữa, dù có chiến tranh hay không, thì nhà cầm quyền CSVN vẫn TRƯỚC HẾT phải làm những việc cơ bản sau đây nếu họ thực sự muốn bảo vệ đất nước:

Ngưng ngay việc cấm cản người dân Việt bày tỏ lòng yêu nước. Chính sách cấm đoán đó vô cùng nguy hại vì nó làm chết dần nền tảng yêu nước của toàn dân. Không một chính sách quốc phòng hiệu quả nào trong lịch sử Việt Nam mà không dựa vào lòng yêu nước của toàn dân.

Thả ngay và xin lỗi những người yêu nước đang bị giam cầm. Không ai có thể tin giới lãnh đạo CSVN thực sự muốn bảo vệ tổ quốc nếu họ cứ tiếp tục giam giữ những người yêu nước chỉ vì sợ những vị này dấy lên được lòng yêu nước rộng khắp trong dân chúng.

Công khai phủ nhận ngay bản công hàm Phạm Văn Đồng. Bản văn vô cùng tai hại này đang làm nền tảng pháp lý cơ bản cho Bắc Kinh lấn chiếm Biển Đông. Ngay cả giàn khoan 981 theo lý luận của Bắc Kinh vẫn nằm trong hải phận 12 hải lý tính từ Hoàng Sa, mà Hoàng Sa đã được công hàm Phạm Văn Đồng xác nhận thuộc lãnh hải lưỡi bò 9 đoạn của Trung Quốc. Bản văn đó cũng đang ngăn cản việc Việt Nam kiện Bắc Kinh trước toà án quốc tế.

Và quan trọng hơn hết, ngưng ngay việc làm ngơ cho Trung Quốc lan lấn một cách vô cùng nguy hiểm trên khắp nước Việt Nam và trong guồng máy cai trị từ trung ương đến địa phương. Hiện nay không còn ai biết Bắc Kinh đã và đang giấu những gì ở hàng trăm các khu biệt lập dọc theo biên giới, giữa các tỉnh thành, tại các vị trí chiến lược như Nóc Nhà Đông Dương và hầu hết các cao điểm biên giới. Các đường xa lộ có thể dùng để chuyển quân thẳng từ biên giới Việt Trung vào đến Hà Nội cũng đã xây xong. Và gần đây là các phát hiện về việc các hoạt động chuẩn bị cắt đôi nước Việt Nam ở nơi hẹp nhất khi cần thiết; v.v... Những âm mưu đó nguy hiểm không kém gì việc Bắc Kinh kéo giàn khoan vào thềm lục địa Việt Nam.

Nói tóm lại, phản đối Trung Quốc xâm lược không đương nhiên đồng nghĩa với chủ trương chiến tranh. Loại ngụy biện đó hoàn toàn chỉ là thủ thuật đánh lạc hướng dư luận của những kẻ vẫn còn ôm hy vọng "chỉ chống Trung Quốc vừa đủ để tiếp tục nắm quyền".

Điều bất hạnh cho đất nước là Bắc Kinh biết rất rõ và đã tận dụng những hy vọng đó của giới lãnh đạo CSVN trong suốt mấy thập kỷ qua.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một nữ nhà văn sống ở Pháp, bày tỏ trên Facebook của bà rằng: “Xin tiền, rất khổ! Zelenski không chỉ khẩu chiến với Trump mà cả... Biden. Hai tổng thống đã cãi nhau trong một cuộc điện đàm tháng 6/2022, khi Biden nói với Zelensky rằng ông vừa phê duyệt thêm $1 tỷ viện trợ quân sự cho Ukraine, Zelenski lập tức liệt kê tất cả các khoản viện trợ bổ sung mà ông ấy cần. Sự không biết điều này đã khiến Biden mất bình tĩnh, ông liền nhắc nhở Zelenski rằng người Mỹ đã rất hào phóng với ông ấy và đất nước Ukraine, rằng ông ấy nên thể hiện lòng biết ơn nhiều hơn.”
“Nếu tôi muốn nói chuyện với Âu Châu, tôi phải gọi cho ai?” Câu hỏi nổi tiếng này, được cho là của cựu Ngoại trưởng Hoa Kỳ Henry Kissinger, ám chỉ sự thiếu thống nhất của Âu Châu trong việc thể hiện một lập trường chung trên trường quốc tế. Dù đã trải qua nhiều thập niên hội nhập dưới mái nhà Liên Âu (EU), câu hỏi ai là đại diện cho Âu Châu – hoặc Âu Châu muốn trở thành gì trong tương lai – hiện nay có lẽ còn khó trả lời hơn bao giờ hết.
Bài phát biểu dài 1giờ 40 phút của Tổng thống Donald Trump trước Quốc hội đã nêu cao nhiều sáng kiến ​​của ông, từ việc trấn áp nhập cư đến thuế quan và chính sách năng lượng trong sáu tuần bắt đầu nhiệm kỳ của mình, nhưng nhiều bình luận của ông bao gồm thông tin sai lệch và gây hiểu lầm.
Khoa học gia người Mỹ da đen nổi tiếng vào đầu thế kỷ 20 George Washington Carver (1864-1943) đã từng nói rằng, “Giáo dục là chìa khóa mở cánh cửa vàng của tự do.” Đúng vậy! Chính vì vai trò quan trọng của giáo dục đối với tự do mà các nhà cách mạng Việt Nam vào đầu thế kỷ 20 như Phan Chu Trinh (1872-1926), Phan Bội Châu (1867-1940) đã tận lực vận động cho việc nâng cao dân trí để canh tân đất nước hầu có thể giải phóng dân tộc thoát khỏi ách nô lệ của thực dân Pháp. Đất nước Hoa Kỳ nhờ có tự do, dân chủ và dân trí cao mà trở thành đại cường quốc trên thế giới. Nền giáo dục của Mỹ đã trở thành kiểu mẫu được nhiều nước ngưỡng mộ, cho nên số lượng sinh viên ngoại quốc du học tại Mỹ là cao nhất trên toàn cầu, với 1,126,690 người vào năm 2024, theo https://opendoorsdata.org.
Tổng thống Donald Trump vẫn luôn có sở thích tự đặt biệt danh cho chính mình: từ “thiên tài vững chãi,” “Don Trung Thực,” và giờ thì lên hẳn ngôi “vua.” Nhưng lần này, danh xưng vua chúa mà ông tự phong đã khiến nhiều người phải giật mình suy nghĩ. Hôm thứ Tư tuần qua, Trump tuyên bố “đánh bại” kế hoạch thu phí giao thông của New York dành cho Manhattan để giảm kẹt xe. Ông hớn hở đăng trên Truth Social: “KẾ HOẠCH THU PHÍ GIAO THÔNG ĐI TOONG RỒI. Manhattan và toàn bộ New York đã ĐƯỢC CỨU. HOÀNG ĐẾ VẠN TUẾ!”
Chúng ta thử nhắm mắt hình dung một ngày nọ, tất cả những cơ quan đầu não chiếm vị trí hàng đầu trong nhiệm vụ bảo vệ an ninh quốc gia nằm dưới sự lãnh đạo của các nhân vật có số năm kinh nghiệm là số 0. Chưa hết, Hoa Kỳ nay đứng về phía Nga và các quốc gia phi dân chủ, bỏ phiếu chống nghị quyết của Liên Hiệp Quốc lên án cuộc xâm lược Ukraine.
Nhà văn Võ Hồng ví von: “Bụng to như bụng xe đò.” Nhận xét của ông, rõ ràng (và hoàn toàn) không… trật! Xe đò thường đầy khách mới chịu rời bến nhưng trên đường đi tài xế vẫn luôn dừng bánh “hốt” thêm mấy con nhạn là đà để kiếm thêm chút đỉnh. Khách lên sau thì ngồi ghế súp.
Gần ba năm sau khi Nga tấn công xâm lược Ukraine, Mỹ và Nga đang bắt đầu xúc tiến công cuộc đàm phán, nhưng Mỹ tuyên bố là châu Âu không được tham gia diễn biến này. Do đó, nhiều tranh chấp cố hữu giữa châu Âu và Mỹ về Ukraine mang lại một sắc thái nghiêm trọng hơn, trong khi chiến tranh vẫn còn tiếp diễn. Hiện nay, châu Âu có những phản ứng quyết liệt vì muốn trực tiếp tham gia vào tiến trình đàm phán.
Thông qua những sắc lệnh hành pháp vượt quyền hạn, tổng thống Trump cùng tỉ phú Elon Musk đã không ngừng tấn công vào những nền tảng cơ bản nhất của thể chế dân chủ Hoa Kỳ: nguyên tắc tam quyền phân lập, quyền bình đẳng về giới tính, xóa bỏ Tu Chính Án 14 của Hiến Pháp (người sinh ra ở Mỹ sẽ đương nhiên trở thành công dân Mỹ). Để đối phó, nhiều chính quyền tiểu bang, các tổ chức cộng đồng, tổ chức phi lợi nhuận… đã đệ nhiều đơn kiện liên bang để phản đối các chính sách độc đoán của chính quyền mới. Một số chính sách của Trump đã bị tòa án liên bang tạm dừng, ít nhất là tạm thời.
Nhiều người Việt các tiểu bang khác, khi tới thăm Quận Cam, bước vào Phước Lộc Thọ, sẽ kinh ngạc khi thấy hàng loạt áo dài sản xuất từ Việt Nam được may khéo, kiểu dáng tân kỳ, bán chỉ có 10 USD một áo. Rẻ kinh khủng, nhưng đồng bào mình ở quê nhà sống nhờ như thế. Rồi tới những món hàng nghệ thuật như đồ gốm sứ, vòng tay, tràng hạt, nón lá, đồ chơi trẻ em... đều bán rất rẻ. Chúng ta thắc mắc tại sao lại rẻ như thế. Hẳn nhiên, khi vào Phố Tàu Los Angeles, bạn cũng sẽ có những kinh ngạc tương tự với áo sường sám và các món tương tự từ nhiều thị trấn Hoa Lục. Nếu có chiến tranh thương mại giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, tất cả những hàng hóa trong Phố Tàu Los Angeles sẽ tăng giá, và tại Phước Lộc Thọ, hy vọng, sẽ giữ giá y nguyên, nếu các nguyên vật liệu Việt Nam sản xuất không phải mua từ Hoa Lục. Tuy nhiên, sẽ tới lúc, khi đọc các bản báo cáo về bất quân bình thương mại, Tổng Thống Donald Trump trong cơn phẫn nộ thường trực bỗng nhiên thấy rằng cần áp thuế quan trên hàng Việt Nam.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.