Hôm nay,  

Số Mạng Con Người

01/04/201400:00:00(Xem: 4748)

Bùi Phú
(Chuyện xẩy ra trong nhà tù CS- Trại Tù An Dưỡng.)

Con người do tạo hoá sinh ra đều có số mạng cả không ai có thể phủ nhận được điều đó, nếu không tại sao có người sau 2 lần cố tình tự vận không muốn sống trên cõi đời này nữa mà tính mạng vẫn được bảo toàn ngoài sức thưởng tượng của mọi người..

Được biết, sau năm 1975, sau khi CS cưỡng chiếm và thống trị miền nam VN, một cuộc đổi đời đã đến với toàn thể nhân dân miền nam VN cũng như CS đã có sách lược trả thù đối với những người làm việc cho chế độ cũ bằng chánh sách tập trung giam cầm những Quân, cán, chính trong chính thể VNCH trong các nhà tù lớn với tên gọi mĩ miều mị dân là “trại cải tạo” cùng với chánh sách cải tạo Công thương nghiệp và đổi tiền nhằm mục đích cướp hết tài sản của nhân dân niền Nam VN

Có chàng thanh niên sĩ quan trẻ người Hoa, đẹp trai đầy phong độ, cũng không thoát cảnh tù tội như bao chiến hữu khác, Cổ nhân ta thường nói “ nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại”, nên qua 10 ngày tù tại Trại Tam Hiệp “Suối máu”, nơi trước đây giam cầm những cán bộ CS bị chế độ VNCH bắt giữ, bao quanh trại tù bằng 7 hàng rào kẽm gai với một bãi mìn “mìn râu và mìn cóc, gài gần cổng trại ra vào”, bây giờ không ngờ chính tại nơi đây sau này lại là nơi giam giữ tù nhân anh em, hơn nữa xa nhà khá lâu, mọi anh em tù nhân đều nao nức mong mỏi sớm đươc thả về theo như thông cáo của CP/CMLT/MNVN, một chính phủ ngoại vi của CS, có anh bạn tù bạo gan cầm tờ báo lên cán bộ trại đòi hỏi giải đáp thì được cán bộ trại thản nhiên trả lời: các anh chỉ mới được tập trung lại 10 ngày để học tập mà chưa có học tập ngày nào để thấy rõ chủ trương và chánh sách vô cùng nhân đạo của chính phủ cách mạng mà đã đòi về là làm sao. Tất cả anh em tù nhân mới tỉnh ngộ, bẽn lẽn trở về lán thì ra mình đã lầm vì CS chơi chữ một cách vô cùng nham hiểm và độc ác” lừa tập trung lại tất cả anh em của chế độ cũ giam giữ trong các nhà tù lớn vô thời hạn tuỳ theo bản án của mỗi người với từng tội ác do chinh chúng ấn định “.

Sau hơn 1 tháng giam giữ ở trại tù Tam Hiệp được gọi là Suối máu, tất cả anh em tù nhân lại đựợc di chuyển đến trại An Dưỡng ở tù tiếp, tại đây tất cả anh em tù nhân đều cảm thấy ngày về thật vô vọng, nên có anh bi quan chịu đựng gian khổ không nổi bèn tìm mọi phương cách để trốn trại, có anh vì quá thất vọng nên quẩn trí tìm cách quyên sinh.Riêng anh Sĩ quan trẻ người Hoa thì lại rất an tâm tin tưởng sẽ là người ưu tiên được trại cứu xét thảvề xum họp với gia đình sớm vì mới đi tù anh đã được thân nhân báo tin vui, gia đình có quen biết với cấp tướng lãnh CS và họ hứa sẽ cố gắng giúp đỡ, nên mỗi lần thăm nuôi gia đình đều khuyên anh hãy an tâm chờ đợi kết quả tốt đẹp. Sau thời gian dài mong đợi, anh hoàn toàn tuyệt vọng nhất làsau khi gia đình tin cho biết nội vụ bất thành vì quá khó khăn

Sau đó, anh ta tỏ ra buồn phiền, quá thất vọng nên cứ thơ thẩn như người mất hồn, ủ rũ suốt ngày, biếng cả ăn uống và khai bệnh thường xuyên để trốn tránh lao động không còn yên tâm,vui vẻ như trước nữa. Rồi một hôm dường như đã dự định trước nên vào một buổi sáng sớm thức dậy trước khi tập trung đi lao động khổ sai, anh vội vã đi trực tiếp xuống nhà bếp, đứng canh chờ mấy anh em tù nhân nấu bếp không để ý, anh bèn lao thẳng đầu vô ngay lò lửa đang bừng bừng cháy để tự vận

Được biết đây một lò nấu ăn tập thể, rất lớn trong dẫy 4 lò được đắp bằng đất, bên dưới có lỗ hổng lớn chứa củi để nấu ăn, bên trên miệng lò để những chảo lớn như vạc dầu có thể nấu cơm, thức ăn và nước uống cho trên 200 tù nhân. Rất may mắn cho anh, có một anh em tù nhân nấu bếp tình cờ quay lại thấy kịp, hoảng hồn phóng lẹ tơi ngay trước cửa lò bếp anh tự vận, nắm chặt đôi bàn chân anh đồng thời lôi anh ra khỏi lò lửa đang hừng hực cháy hầu mong cứu anh thoát khỏi lưỡi hái tử thần, tuy có kịp, nhưng anh đã trở thành người tàn phế thật sự vì mái tóc đẹp trai trên đầu anh đã bị cháy ruị, mặt mày anh bị phỏng nặng, cán bộ CS trại tù bèn kêu xe cứu thương chở ngay anh vô bệnh viện Biên Hòa cấp cứu kịp thời, sau thời gian dài điều trị cho tới khi lành bệnh, anh lại được chuyển về trại ở tù tiếp, lúc bấy giờ mọi người thấy anh như một người khác lạ,mặt mày biến đổi hoàn toàn trông rất khủng khiếp và ghê sợ giống như một ác Quỷ Dracular, 2 tai anh xoan lại, mặt mũi sần sùi, lồi lõm những vết sẹo lớn nhỏ đầy mặt là hậu quả bi thương của sự phỏng cháy quá trầm trọng khiến anh trở thành con người dị hợm, bất bình thường và có lẽ anh cũng cảm thấy hối hận trong lòng nên tự hạn chế xa lánh mọi người, có lúc thơ thẩn ngồi buồn những nơi thanh vắng, anh không quên lượm những cục đá nhỏ chọi thẳng vào anh em tù nhân qua lại khiến mọi người mỗi khi nhìn thấy anh cũng phải tránh né, đề phòng chạy trước

Có lẽ vì quá đau buồn với bản thân bị tàn phế, anh cũng chẳng còn muốn sống trên cõi đời này nữa nên Anh đã không ngần ngại tự hủy hoại tiếp bản thân mình lần 2, lần này anh chọn phương cách khác cũng không kém phần nguy hiểm và rùng rợn, anh thủ sẵn cây đinh 5 tấc và vật cứng như cục đá nhỏ, lựa chỗ thanh vắng, từ từ đóng đinh vô đầu lún xuống phân nửa cho tới khi chịu đựng không nổi, anh ngã quỵ ngay tại chỗ bất tỉnh, lần này cũng lại quá may mắn cho anh, có thể số mệnh anh chưa hết do đó có một tù nhân anh em phát giác kịp thời, và trại tù bèn kêu xe cứu thương tức tốc chuyển ngay anh về Bệnh viện Chợ Rẫy Saigon cấp cứu. Tại đây các Các Bác Sĩ chuyên khoa đã xử dụng mọi phương tiện và maý móc y khoa tân tiến từ từ rút cái đinh oan nghiệt ra khởi đầu anh hầu mong cứu được mạng sống của anh và anh đã được cưú sống thưc sự trước hân hoan mong đợi của mọi người thân, lại còn là một niềm vinh dự và hãnh diện lớn lao đối với những vị có từ tâm chọn nghề phục vu tha nhân để thi hành chức năng lương y như từ mẫu. Đúng, anh phai là người có số mạng, nên sau 2 lần anh ta tự vận cũng như hủy hoại thân thể một cách vô cùng khủng khiếp và nguy hiểm, tuy hình dạng con người anh có bị biến đổi, tâm thần anh có bị ảnh hưởng nhưng tính mạng anh vẫn luôn được an toàn khó ai tin được.

BÙI PHÚ/VBMN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
Trong tháng Hai vừa qua, cái chết đau thương, lẫm liệt của nhà đối kháng người Nga Alexei Navalny trong tù đã gây sầu thảm, phẫn nộ cho toàn cộng đồng tiến bộ nhân loại. Đối với người Việt Nam tiến bộ, nỗi đau lại càng sâu thêm khi trong ngày cuối cùng của tháng Hai, ngày 29, nhà cầm quyền độc tài Hà Nội bắt đi cùng lúc hai nhà đấu tranh kiên cường...
Ít lâu nay, vấn đề “bảo vệ an ninh quốc gia” được nói nhiều ở Việt Nam, nhưng có phải vì tổ quốc lâm nguy, hay đảng muốn được bảo vệ để tồn tại?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.