Hôm nay,  

Du Lịch Vào Lòng Người - Úc Châu Du Ký - Bài Số 2: Cuộc Đời, Nhìn Từ Sau Lưng

25/12/201300:00:00(Xem: 4206)
Kể chuyện dông dài:

Sau chuyến đi Úc về chúng tôi có viết bài giới thiệu. Tưởng là sẽ tiếp tục kể lể dông dài, nhưng rồi vì thời sự phải viết theo nhu cầu hàng tuần nên đành tạm gác lại chuyện đường xa. Không ngờ bà con lại cứ hỏi han nhắc nhở nên phải trả lời. Trước hết là các thân hữu Úc châu trách móc. Những món quà quý giá gửi cho Viện Bảo Tàng San Jose sao không thấy ghi lại. Xin thưa rằng sẽ lần lượt kể ra theo thứ tự lịch trình. Đặc biệt các bạn cao niên hỏi đi hỏi lại về sức khỏe của chiến hữu đi hành quân viễn chinh như vậy có vất vả hay không. Tại sao ông mua vé lại còn phải mua bảo hiểm. Đổi tàu bay có trở ngại không.

Vì vậy chúng tôi xin kể một vài chi tiết về tài chánh và sức khỏe trước khi kể nỗi đoạn trường.

Quả thực vào tuổi bát tuần, chúng tôi không hề nghĩ đến chuyện đi Úc một lần nữa. Hơn 20 năm trước, chưa đến tuổi về hưu vợ chồng có qua Úc thăm con gái sinh cháu ngoại. Đi Úc ngày đó là chuyện gia đình. Lần này, hơn 20 năm sau đi Úc là công vụ đấy các bác. Báo Việt Luận mua vé cho 2 vợ chồng. Ngay cả tài tử Nam Lộc cũng có quyền thắc mắc với bác Lộc ở San Jose. Chàng là MC, là ca sĩ, là nhạc sĩ danh tiếng mà chưa bao giờ được ban tổ chức mời đi cả 2 vợ chồng. Ông già Giao Chỉ San Jose tại sao lại được 2 vé khứ hồi. Nhẩy múa không biết. Ca hát không hay. Không bán sách, không bán băng. Chỉ là tác giả gặp độc giả. Mục đích xem ra nhẹ tênh. Lại thêm sức khỏe không biết có qua được cửa tàu bay. Ăn nói không còn hơi. Nghe nói bên Úc tinh thần rất cao. Hô khẩu hiệu với bà con sợ rằng không thành tiếng. Ông đi như vậy coi bộ anh em bằng hữu San Jose rất quản ngại. Tuy nhiên đã nhận lời là phải đi. Ban tổ chức đứng mời là Lê Anh Dũng của Việt Luận họ không ngại, hà cớ mình lại phải lo lắng làm gì. Vấn đề là phải có phu nhân của bần bút đi theo để làm y tá. Nếu không thành công mà thành “bệnh” nhân thì nàng hộ tống cho chàng về. Lại có người hỏi rằng khi mua vé máy bay sao lại còn mua bảo hiểm. Đáp rằng: Dự trù ra đi nhưng sương gió bất thường, nếu giờ chót không đi được làm sao ăn nói với ban tổ chức. Vì vậy đóng tiền bảo hiểm tối đa để gặp hoàn cảnh phải cáo lỗi sẽ nhờ bảo hiểm bồi hoàn 100% cho ban tổ chức.

Thêm vào đó, chưa biết khả năng trình diễn đến đâu bèn mang 1 số hình ảnh qua các thùng hành lý khổng lồ để triển lãm, ngõ hầu hỗ trợ tinh thần cho buổi nói chuyện.

Và trong hoàn cảnh đó, vợ chồng chúng tôi lên đường. Mỗi người đều có những hộp thuốc đủ loại. Mỗi ngày mỗi người uống 9 viên. Người máu cao, người máu thấp. Thuốc loãng máu, thuốc thông máu. Thuốc cho con tim, thuốc cho bao tử. Thuốc ngưng tháo dạ, thuốc dễ nhuận trường. Các bạn uống thuốc gì là chúng tôi cũng dùng thuốc đó.

Lịch trình đã chuẩn bị kỹ lưỡng nhưng vẫn sợ trễ giờ, lo chuyển tàu, lo hành lý, lo người đưa đón, lo múi giờ thay đổi. Còn lo đám cháu ở nhà vốn được ông nội đưa đón mỗi ngày. Nay cháu gái phải đợi ở trường chờ bố về, cháu trai phải đi bộ. Toàn những chuyện lo nghĩ lẩm cẩm của giới cao niên, chúng tôi cũng không khác gì quý vị.
bai-2-giao-chi-di-uc-chau-resized
Du ký Úc Châu.

Úc Châu đây rồi.

Từ giã Cali buổi tối thứ ba, sau khi vật vờ liên tiếp 2 đêm trên máy bay, buổi sáng đến phi trường Sydney đã qua ngày thứ năm. Thiên hạ ồn ào đứng chờ lấy hành lý. Nhà tôi tay cầm sẵn tiền Mỹ trả tip nhưng chẳng thấy các tay red cap, đầu đội mũ đỏ, chuyên giúp chuyển hành lý cho thiên hạ. Thôi cũng đành tự tìm hành lý đem ra 1 góc. Khi thiên hạ lấy hết đồ đạc mà mình chưa thấy thùng triển lãm, lại thêm hoảng hốt. Hỏi ra mới biết, hàng hóa của ông bà thuộc loại quá khổ họ để ở 1 khu đặc biệt. Quanh quẩn rồi cũng tìm ra. Rồi lại nhờ được 1 ông của hãng máy bay tiếp tay đẩy ra khu kiểm soát. Khối lượng hàng hóa khá nhiều được hướng dẫn xếp vào 1 chỗ. Nhân viên hải quan dẫn chó nghiệp vụ ngửi qua 1 vòng. Quả thực nếu mà xui xẻo có đứa nào nhét vào 1 gói bột trắng thì chết cha. Chuyện này chưa xảy ra. Xếp hành lý lên xe đẩy. Nhà tôi hãnh diện trao cho anh chàng Úc vui tính 20 đồng Mỹ kim tiền Tip. Bạn Úc cười lắc đầu. Bà xã tưởng rằng bạn ta chê ít. Phe phẩy tờ $20 us ngon lành. Tôi nhắc nàng là Úc Châu không lấy Tip. Bà cất tiền đi mà tấm lòng yêu nước Úc dâng cao hết xẩy. Lẩm bẩm: Úc nó không lấy Tip, văn minh thiệt. Cũng ngang với Nhật Bản.

Vui được một chút lại thấy lo sợ. Không thấy phái đoàn đón tiếp ở đâu. Đẩy xe ra khỏi khu hải quan. Thiên hạ tấp nập đầy phi trường. Một hàng dài các đại diện công ty và các khách sạn, các ban tổ chức hội thảo đứng cầm bảng đón khách.


Quý vị này đứng hàng ngang, quần áo lịch sự, cầm bảng tên khách phương xa. Nhìn một vòng không thấy ai là có vẻ người của phe ta. Niềm lo âu bơ vơ đất khách quê người tại xứ Úc bắt đầu. Bèn bảo vợ đứng một chỗ bên hai xe hàng hóa khổng lồ để chồng đi tìm. Rõ ràng là ban tổ chức hứa hẹn đã cử hai xe với hai ông thanh niên đẹp trai, khỏe mạnh chỉ chuyên khuân vác đón từ 5 giờ sáng. Bây giờ gần 7 giờ mà sao chưa thấy ai. Bất chợt thấy có hai ông Việt Nam lom khom đứng ngó vào khu hải quan. Một ông cao, tóc bạc phơ. Một ông chống gậy. Ngó sau lưng ngửi thấy mùi Saigon. Nhìn ra trước mặt. Trời ơi, ông Quý công binh đây chứ ai. Trung tá Phan Bá Quý, nguyên tiểu đoàn trưởng công binh kiến tạo, đứng cạnh ông trung úy dược sĩ Nguyễn Xuân Quang. Chúng tôi rất mừng vì ngoài tình gặp gỡ thân hữu đồng hương mà còn mừng nhiều hơn vì có được người ra đón. Bước đầu thế này là quá ngon lành. Phan Bá Quý là bạn cùng khóa, nửa thế kỷ mới gặp lại. Bác chậm rãi, từ tốn tiếp tục chống gậy chỉ huy dù còn chiến tranh, dù ở tù, hay dù lưu vong qua Úc. Bạn Quang tóc bạc trắng phau hết sức nhanh nhẹn xốc vác. Anh chàng này 38 năm về trước vốn là trung úy dược sĩ trẻ đẹp nay đã trở thành trung niên tráng sĩ tóc bạch kim, hoạt bát tháo vát. Xứng đáng đại diện cho tinh thần hiếu khách của Úc Châu. Chúng tôi đẩy hàng hóa ra xe van của chị Trúc Quân, nhân vi ên của Việt Luận. Chị sẽ đưa thẳng hàng triển lãm lên trung tâm cộng đồng, là nơi thứ bẩy sẽ tổ chức triển lãm và nói chuyện với độc giả. Còn anh em tôi lên xe chú Quang lái để đi ăn phở Sydney, một kỷ niệm đầu tiên đáng ghi nhớ trên nước Úc. Do bác Quý khoản đãi.

Ngồi trên xe với tay lái bên phải và dòng xe đi qua lề trái làm cho du khách có cảm tưởng toàn gặp tài xế điên cứ muốn lao vào nhau rồi lại tránh qua cái rẹt. Những con đường vòng tròn ở ngã tư nếu rộng lớn thì tạm ok, nhưng rất nhiều ngã tư đường vòng nhỏ xíu và các xe đua chạy quanh như trò chơi trẻ con. Khi khách được mời lên xe, tôi quen thói Hoa Kỳ đi vòng qua tay mặt, dược sĩ Quang bèn đưa chìa khóa nói: Vậy anh lái đi. Du khách vội cười xòa rồi quay sang ngồi bên trái.

Tiệm phở đầu tiên được coi là nổi tiếng trên con phố của Banktown. Tô phở nhỏ ở đây giá $15 Úc kim. Như vậy có phải là vào khoãng $14 Mỹ kim. Chẳng biết tôi có nhớ đúng hay không nhưng vẫn coi là trong đời di tản chưa ăn tô phở nào có giá cao như thế tại Cali.

Phở tiệm này có thể coi là ăn được nhưng các bạn tôi khoe là nhà hàng có tiếng chém Ngọt. Giá hơi cao, ngày lễ hội lại còn tăng giá. Gọi 1 tô lớn mà lại đòi thêm cái bát để xẻ đôi, nhà hàng tính thêm ba đồng. Chuyện này cũng khá lạ. Chưa từng xảy ra trong các nhà hàng Việt Nam. Thực sự nếu bạn đi ăn tại nhà hàng Mỹ, khẩu phần 1 người ăn quá nhiều có thể chia ra và chủ tiệm tính thêm tiền. Chuyện như thế này. Vào nhà hàng Mỹ ở San Francisco. Gọi 1 phần bò bít tết cho 1 người ăn giá $30 Mỹ kim. Bạn yêu cầu chia cho 2 người. Nhà hàng sẽ chia đôi cho 2 đĩa. Đầy đủ, đẹp đẽ, ngon lành, lịch sự. Có phần dao muỗng khăn ăn cho 2 người. Họ tính thêm $5 Mỹ kim. Đó là thể thức hợp lý. Nếu nhà hàng Việt Nam mà biết làm ăn. Có thể theo công thức này.

Còn khách hàng chỉ yêu cầu cho mượn 1 cái bát. Chém thêm 3 Úc kim, xem ra quá đáng.

Ngoài ra, tôi có thói quen, khi đi tiệm, dù có nhu cầu hay không cũng vào thanh tra nhà vệ sinh. Tại đây nhận thấy bồn cầu xả nước có 2 nút bấm. Bên nhỏ, bên to. Xem lại thì để xả nước nhiều hay ít. Dường như bên Úc nhà nào cũng dùng loại bồn nước này. Tiết kiệm nước chăng.

Sau bữa ăn, chúng tôi chia tay anh Quý. Anh muốn đi bộ về thẳng nhà. Anh Quang đưa chúng tôi thăm tòa báo Việt Luận. Hình ảnh đầu tiên nhìn thấy anh Quý phía sau lưng tại phi trường. Bây giờ,chia tay ở tiệm phở, lại thấy phía sau. Phan Bá Quý chống gậy đi trên hè phố Banktown. Từ từ khuất ở nẻo đường xa. Ngày xưa, chúng tôi gặp nhau khi vào trường Đà Lạt tháng 3-1954. Sau đó ra trường mỗi người một ngả. Suốt 21 năm quân đội loáng thoáng có gặp lại đôi khi, nhưng không gần gũi. Như vậy phải gọi là trên nửa thế kỷ mới gặp lại nói chuyện với nhau. Bạn ở Úc cùng khóa còn có anh Nguyễn Duy Mô và anh Nguyễn văn Minh hiện ở Melbourne. Các anh dự trù sẽ về Sydney vào cuối tuần.

Hẹn sẽ gặp nhau, ta sẽ họp khoá rõ ràng là lần cuối.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) nhìn nhận tình trạng “trẻ hóa” trong suy thoái “tư tưởng chính trị ” và “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” đang gây khó khăn cho công tác “xây dựng, chỉnh đốn đảng”...
Năm 2024 là năm bầu cử, một năm gay go thử thách, và đề tài yêu ghét dù muốn hay không muốn đã trở lại trên các trang báo, trong các buổi tranh luận trong gia đình, ngoài xã hội. Chúc bàn tiệc trong năm của quý vị rôm rả những câu chuyện, những cuộc đối thoại bổ ích hai chiều, những thay đổi tốt đẹp. Và xin cảm ơn quý thân hữu, thân chủ đã hỗ trợ, gắn bó cùng hành trình với Việt Báo trong hơn 31 năm qua. Sau cùng là lời tri ân đến các độc giả Việt Báo: chính quý vị, những người đọc khó tính là thành trì giúp Việt Báo trở thành một tờ báo uy tín, chuyên nghiệp.
Năm 2023 tiến vào những ngày cuối cùng, nó sẽ đi qua và không bao giờ trở lại. Lịch sử sẽ đi qua nhưng những việc làm của con người sẽ tồn tại với sự khôn ngoan và ngu ngốc của đa số. Cụm từ ‘con-người-đa-số’ chỉ định ý muốn chung của đa số người. Và ‘con-người-thiểu-số’ đành phải tuân theo. Trò sinh hoạt dân chủ luôn luôn là con dao hai lưỡi có hiệu quả tùy thuộc sở thích của con người đa số. Sở thích? Một thứ tạo ra tốt lành hoặc khổ nạn. Đúng ra là cả hai, nhưng có một trong hai sẽ lớn hơn, đôi khi, lớn gấp bội phần. Nếu khổ nạn quá lớn thì cuộc sống chung sẽ thay đổi, có khi lâm vào mức tồi tệ. Chẳng hạn như trường hợp nước Đức dưới thời Hitler. Ý muốn của con người đa số đam mê nồng nhiệt ý muốn của Hitler. Cho ông ta cơ hội dẫn đầu một quốc gia quyền lực, tạo ra hiệu quả cuộc chiến thế giới thứ hai. Hậu quả tàn khốc đó do ai? Hitler? Đúng một phần.
“Tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong Lực lượng vũ trang nhân dân là mối lo hàng đầu của đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Bằng chứng này đã được Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đưa ra tại Hội nghị Đảng ủy Công an ngày 20/12/2023 tại Hà Nội, và trong nội dung các bài viết trên báo chí chính thống của nhà nước liên quan đến Quân đội...
Người ta nên áp dụng đạo đức vào tài chính trị của Henry Kissinger như thế nào? Làm thế nào để người ta quân bình những thành tựu với những hành vi sai trái của Kissinger? Tôi đã vật lộn với những vấn đề đó từ khi Kissinger là giáo sư của tôi, và sau này là đồng nghiệp tại Đại học Harvard. Vào tháng Tư năm 2012, tôi đã giúp phỏng vấn ông trước một số lượng lớn cử toạ tại Harvard và hỏi liệu ông có làm điều gì khác đi trong thời gian làm ngoại trưởng cho các Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon và Gerald Ford không. Lúc đầu, ông nói không. Suy nghĩ lại, ông nói rằng ước mình là đã hoạt động tích cực hơn ở Trung Đông. Nhưng ông không đề cập đến Campuchia, Chile, Pakistan hay Việt Nam. Một người phản đối ở phía sau hội trường hét lên: "Tội phạm chiến tranh!"
Việt Nam có còn “độc lập” với Trung Quốc hay không sau chuyến thăm Hà Nội của Tổng Bí thư, Chủ tịch nhà nước Tập Cận Bình là thắc mắc của người dân Việt Nam. Ông Tập có mặt ở Việt Nam từ 12 đến 13 tháng 12 năm 2023 và đạt được cam kết của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng về “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai Việt Nam-Trung Quốc”.
Ngày nay, Chiến lược Phòng thủ Quốc gia của Hoa Kỳ – giống như chiến lược Chiến tranh Lạnh tạo chuẩn mực cho tư duy chiến lược trong những năm từ thập kỷ ‘50 đến ’80 – bị chi phối bởi một tác nhân đe dọa chính, đó là Trung Quốc. Điều này vừa cung cấp thông tin vừa tạo điều kiện cho tất cả các mối đe dọa lớn khác có thể xảy ra: Nga, Iran và Bắc Triều Tiên. Giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hiện đang lâm vào một cuộc cạnh tranh với đối thủ duy nhất của mình, một cuộc cạnh tranh có khả năng bỏ rơi các thành tựu chính trị, kinh tế và công nghệ. Hoa Kỳ cũng đang ở trong một cuộc chạy đua vũ trang hiện đại, và trong một số trường hợp, chơi trò đuổi bắt và tranh đua để giành tình hữu nghị, gây ảnh hưởng lên các quốc gia khác trên thế giới.
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.