Hôm nay,  

Lá Thư Từ Đức Quốc, 23-09-2013: Chính Trị Đức Quốc Sẽ Đi Về Đâu Sau Cuộc Bầu Cử QH 2013? Toàn Ban Lãnh Đạo Đảng Tự Do Dân Chủ Đức (FDP) Từ Chức!

26/09/201300:00:00(Xem: 7527)
Lê-Ngọc Châu
(Munich)

Hôm nay, như đã nói người viết trở lại cùng quý độc giả với Lá Thư từ Đức quốc, tóm lược nhanh tin liên quan đến kết quả bán chính thức cuộc bầu cử Quốc Hội Đức ngày Chủ Nhật 22-9-2013.

* * *

Tối hôm qua 22.09.2013, ai theo dõi tình hình chính trị nước Đức đều thấy rõ cuộc bầu cử lại Quốc hội Đức diễn ra rất căng thẳng, gay cấn chưa từng có và kết quả không đáp ứng được sự mong đợi đối với Tả Khuynh, đặc biệt với SPD + Xanh nói riêng vì họ muốn hơn phiếu CDU/CSU với tham vọng hất bà Merkel ra khỏi chức thủ tướng Đức.

Còn FDP thì trước khi bầu cử chuyên gia phân tích chính trị tiên đoán sẽ "rớt đài" và chuyện này đã xảy ra. FDP không đạt được chỉ số tối thiểu 5% và đã bị loại ra khỏi chính quyền Đức. Trong khi đó thì CDU và Merkel chiến thắng vẻ vang với kỷ lục kể từ năm 1990.

Kết quả bán chính thức được công bố sáng thứ Hai ngày 23.09.2013 (trong ngoặc đơn là của 2009 để quý độc giả tiện so sánh), như sau: CDU/CSU: 41,5% (33,8%); SPD: 25,7% (23%); FDP: 4,8% (14,6%); Xanh: 8,4% (10,7%); Tả Khuynh: 8,6% (11,9) và AfD là đảng mới thành lập cách đây vài tháng và lần đầu tiên ra tranh cử: 4,7%.

Dựa theo kết quả trên, tính ra thì CDU/CSU được 311 ghế tại quốc hội (2009: 239), SPD: 192 ghế (146), Xanh:63 (68) và Tả Khuynh: 64 ghế (76).

Tổng cộng toàn khối đối lập có 319 đại biểu tại quốc hội trong khi liên đảng CDU/CSU đơn thân độc mã, không chiếm được đa số phiếu tuyệt đối và chỉ có 311 ghế.

Tỉ lệ dân chúng đi bầu tăng nhẹ, lên 71,5% (năm 2009 70,8%).

Như vậy, đảng CDU của nữ thủ tướng Đức hiện nay Angela Merkel (chủ tịch CDU) là chính đảng mạnh nhất, trên nguyên tắc CDU được ưu tiên thương lương thành lập một liên minh chính quyền. FDP bị loại nên nhiệm kỳ mới chỉ còn có 4 đảng tham chính: CDU/CSU, SPD, Xanh và Tả Khuynh. Bà Merkel lần này phải tìm một đảng khác để liên minh vì FDP bị "rớt đài", một chuyện không phải dễ dàng vì đường lối chính trị của 4 đảng khác nhau.

Một điều chẳng vui gì vì FDP đại bại không được tham chính và chẳng còn tiếng nói nào trong chính quyền cả trong 4 năm tới nên tự động người Đức gốc Việt ông Rosler, chủ tịch đảng FDP sẽ mất chức phó thủ tướng Đức. Roesler đã từng tuyên bố 45 tuổi từ giã chính trường. Tương lai Roesler phải rời Berlin với tuổi 40, sớm hơn 5 năm vì thế theo cái nhìn khách quan của tôi, chưa biết con đường chính trị của Roesler đi về đâu?. Ngay sau khi kết quả ước tính công bố thì Bruederle và Roesler xuất hiện trên Tivi, vẽ mặt buồn thiu tuyên bố ngắn gọn là FDP thất bại nặng nề cũng như cho biết cả hai chịu trách nhiệm cho sự "đại bại chính trị" của FDP! Chắc chắn nội đảng FDP sẽ phân tích "nguyên nhân đưa đến sự thảm bại" và chuyện tranh cãi không tránh được và lần nữa sự cải tổ thành phần lãnh đạo đảng FDP có thể xảy ra.

Và như các đảng phái Đức tuyên bố tối chủ Nhật, hôm nay thứ Hai 23.09.2013, họ thảo luận về hậu quả của cuộc bầu cử. Thêm vào đó họ cụ thể hơn về cách thức 4 đảng phái chính trị tương lai đại diện trong quốc hội Đức sẽ thành lập một chính phủ như thế nào???

Một tin động trời người viết vừa biết được là sau thất bại lịch sử của họ trong cuộc tổng tuyển cử 2013, FDP đánh dấu lại một khởi đầu mới. Toàn bộ ban lãnh đạo của đảng FDP từ chức hôm nay 23.09.2013. Chính trị gia "sáng giá mới" được đề cập là cựu Tổng thư ký Christian Lindner.

Toàn ban điều hành của lãnh đạo đảng FDP xung quanh chủ tịch Rosler đồng loạt từ chức, theo tin nóng của một số cơ quan truyền thông loan tải. Tổng cộng có 54 người trong ban điều hành, bao gồm tất cả các nhà chính trị gia hàng đầu lãnh đạo đảng như Ngoại trưởng Guido Westerwelle, Bộ trưởng Y tế Daniel Bahr và cả người đứng đầu FDP tiểu bang NRW, Christian Lindner. Trong số đó có thể có một số người sẽ ra tái tranh cử, dựa theo tin của Focus Online. Hội đồng lãnh đạo mới sẽ được bầu trong một đại hội đảng. Việc xây dựng lại đảng chủ yếu sẽ diễn ra từ các tiểu bang. Lý do cho bi kịch trong đảng Dân chủ Tự do vừa xảy ra là vì kể từ khi sáng lập Cộng hòa Liên bang Đức đến nay lần đầu tiên FDP không còn ở trong Quốc hội Đức!.


Thay lời kết:

Họp và bàn thảo riêng của các đảng phái Đức là chuyện của họ, nhưng người viết cũng mạo muội đưa ra vài nhận định riêng sau đây đi từ những dữ kiện nêu trên:

- FDP đã bị loại ra khỏi chính quyền Đức. Chiến dịch "xin lá phiếu thứ hai" do ban lãnh đạo FDP chủ xướng 1 tuần trước bầu cử hoàn toàn thất bại. Không được tham chính nên trên chính trường Đức, FDP mất hẳn tiếng nói quan trọng tại quốc hội. Các chính trị gia hàng đầu vì thế lo sợ đảng FDP từ từ sẽ bị "lãng quên" nên thế nào cũng có sự cải tổ nội đảng và sự thay đổi về đường lối chính trị và ban lãnh đạo đảng sẽ xảy ra.

- CDU vui mừng đã chiến thắng rõ rệt. Qua đó chúng ta thấy rằng chính CDU lo cho đảng họ trước, không cho FDP mượn phiếu như FDP kêu gọi.

- SPD thêm phiếu nhưng kém hơn sự mong đợi (khoảng 30%). Xanh thì ngược lại thất vọng nhiều bởi lẽ không đạt được kết quả mong đợi mà còn mất phiếu. Tham vọng của SPD+Xanh là sẽ hơn phiếu CDU của bà Merkel bất thành.

- Tả Khuynh vui mừng khi hơn Xanh, là đảng mạnh thứ ba tại quốc hội.

- Một điểm khác, vì chính Peer Steinbrueck từng nhấn mạnh không chịu dưới quyền bà Merkel nên liệu SPD có bằng lòng thành lập một liên minh lớn với CDU?

- Tính ra theo kết quả bán chính thức công bố sáng 23.09 thì tổng cộng SPD + Xanh + Tả Khuynh được 319 ghế tại Quốc hội, CDU một mình chỉ được 311 ghế. Qua kết quả kể trên cho chúng ta thấy rằng bà Merkel sẽ gặp trở ngại khi thương lượng để thành lập chính phủ dưới sự lãnh đạo của bà ta.

- Đức là nước dân chủ, đa đảng nên trên nguyên tắc đảng mạnh nhất CDU sẵn sàng / có thể thương lượng với tất cả ba đảng phái thắng cử còn lại để lập chính quyền tại nước Đức. Câu hỏi còn lại sẽ liên minh với đảng nào: SPD hay Xanh?. Và liệu Xanh hay SPD có chịu liên minh với CDU hay không (?) - nhìn từ khía cạnh chính trị lại là khúc chiếc khác.

- Đành rằng uy tín, giữ lời là điều rất quan trọng trên phương diện chính trị nhưng chính trị cũng rất phức tạp và đa diện. Vì vậy giả thuyết có thể được đặt ra (dựa vào lời phát biểu của ông Peer Steinbrueck ngay trong đêm 22.09.13 trên đài truyền hình ZDF (phóng dịch): " quả bóng trên sân cỏ đang ở trong chân bà Merkel, bạn hãy tự tìm cho mình đa số …!") là với đa số phiếu tuyệt đối 319 NẾU Đỏ+Đỏ+Xanh "bất ngờ" đồng ý liên minh thì chiến thắng kỷ lục của CDU, của bà Merkel sẽ thành công dã tràng!

- Tuy nhiên nếu dựa theo lời tuyên bố của chủ tịch Sigmar Gabriel (SPD):" SPD thất vọng! Vâng, SPD đã có thêm sự ủng hộ nhưng chúng tôi mong đợi nhiều hơn". Đồng thời Gabriel từ khước, quả quyết là chuyện thành lập liên minh gồm Đỏ+Đỏ+Xanh (SPD + Gruene + die Linke) sẽ không xảy ra trong nhiệm kỳ mới".

Từ đó chúng ta có thể hiểu và đoán ra được rằng sự thành lập một liên minh lớn (nếu có) lên cầm quyền Đức như 2005 giữa liên đảng CDU/CSU và SPD là có khả năng nhất. Trong trường hợp này thì đương kim thủ tướng Angela Merkel sẽ trở thành Tân thủ tướng Đức. Có điều, cá nhân người viết chưa rõ Steinbrueck sẽ hành xử như thế nào vì ông ta đã từng tuyên bố "không có liên minh lớn và không chịu đứng dưới trướng của bà Merkel ?". Chờ xem!

Nếu chuyện này bất thành thì giải pháp còn lại là chỉ có thể liên minh CDU/CSU + Xanh. Việc liên minh với Tả Khuynh (hậu thân đảng công sản Đông Đức cũ) từ phía CDU là điều không tưởng!

Trong trường hợp NẾU Xanh và SPD từ chối liên minh với CDU thì chính trị Đức sẽ đi về đâu ???

Lá Thư từ Đức quốc khá dài rồi nên xin tạm dừng ở đây. Sẽ trở lại với quý độc giả nay mai với bài bình luận ngắn "hậu bầu cử Quốc hội Đức".

- © Lê-Ngọc Châu (Munich, Chiều ngày 23.09.2013)

- (Tài liệu tham khảo: ZDF, AFP, Focus Online, Yahoo-News, Internet)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Tham nhũng chính trị, lệch lạc tư tưởng, băng hoại đạo đức và hủ bại về lối sống. Đây là những kẻ thù rất nguy hiểm của Đảng, cần phải loại bỏ.” Tạp chí Xây Dựng Đảng (XDĐ) đã báo động như thế trong bài viết ngày 26/11/2023...
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) nhìn nhận tình trạng “trẻ hóa” trong suy thoái “tư tưởng chính trị ” và “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” đang gây khó khăn cho công tác “xây dựng, chỉnh đốn đảng”...
Năm 2024 là năm bầu cử, một năm gay go thử thách, và đề tài yêu ghét dù muốn hay không muốn đã trở lại trên các trang báo, trong các buổi tranh luận trong gia đình, ngoài xã hội. Chúc bàn tiệc trong năm của quý vị rôm rả những câu chuyện, những cuộc đối thoại bổ ích hai chiều, những thay đổi tốt đẹp. Và xin cảm ơn quý thân hữu, thân chủ đã hỗ trợ, gắn bó cùng hành trình với Việt Báo trong hơn 31 năm qua. Sau cùng là lời tri ân đến các độc giả Việt Báo: chính quý vị, những người đọc khó tính là thành trì giúp Việt Báo trở thành một tờ báo uy tín, chuyên nghiệp.
Năm 2023 tiến vào những ngày cuối cùng, nó sẽ đi qua và không bao giờ trở lại. Lịch sử sẽ đi qua nhưng những việc làm của con người sẽ tồn tại với sự khôn ngoan và ngu ngốc của đa số. Cụm từ ‘con-người-đa-số’ chỉ định ý muốn chung của đa số người. Và ‘con-người-thiểu-số’ đành phải tuân theo. Trò sinh hoạt dân chủ luôn luôn là con dao hai lưỡi có hiệu quả tùy thuộc sở thích của con người đa số. Sở thích? Một thứ tạo ra tốt lành hoặc khổ nạn. Đúng ra là cả hai, nhưng có một trong hai sẽ lớn hơn, đôi khi, lớn gấp bội phần. Nếu khổ nạn quá lớn thì cuộc sống chung sẽ thay đổi, có khi lâm vào mức tồi tệ. Chẳng hạn như trường hợp nước Đức dưới thời Hitler. Ý muốn của con người đa số đam mê nồng nhiệt ý muốn của Hitler. Cho ông ta cơ hội dẫn đầu một quốc gia quyền lực, tạo ra hiệu quả cuộc chiến thế giới thứ hai. Hậu quả tàn khốc đó do ai? Hitler? Đúng một phần.
“Tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong Lực lượng vũ trang nhân dân là mối lo hàng đầu của đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Bằng chứng này đã được Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đưa ra tại Hội nghị Đảng ủy Công an ngày 20/12/2023 tại Hà Nội, và trong nội dung các bài viết trên báo chí chính thống của nhà nước liên quan đến Quân đội...
Người ta nên áp dụng đạo đức vào tài chính trị của Henry Kissinger như thế nào? Làm thế nào để người ta quân bình những thành tựu với những hành vi sai trái của Kissinger? Tôi đã vật lộn với những vấn đề đó từ khi Kissinger là giáo sư của tôi, và sau này là đồng nghiệp tại Đại học Harvard. Vào tháng Tư năm 2012, tôi đã giúp phỏng vấn ông trước một số lượng lớn cử toạ tại Harvard và hỏi liệu ông có làm điều gì khác đi trong thời gian làm ngoại trưởng cho các Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon và Gerald Ford không. Lúc đầu, ông nói không. Suy nghĩ lại, ông nói rằng ước mình là đã hoạt động tích cực hơn ở Trung Đông. Nhưng ông không đề cập đến Campuchia, Chile, Pakistan hay Việt Nam. Một người phản đối ở phía sau hội trường hét lên: "Tội phạm chiến tranh!"
Việt Nam có còn “độc lập” với Trung Quốc hay không sau chuyến thăm Hà Nội của Tổng Bí thư, Chủ tịch nhà nước Tập Cận Bình là thắc mắc của người dân Việt Nam. Ông Tập có mặt ở Việt Nam từ 12 đến 13 tháng 12 năm 2023 và đạt được cam kết của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng về “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai Việt Nam-Trung Quốc”.
Ngày nay, Chiến lược Phòng thủ Quốc gia của Hoa Kỳ – giống như chiến lược Chiến tranh Lạnh tạo chuẩn mực cho tư duy chiến lược trong những năm từ thập kỷ ‘50 đến ’80 – bị chi phối bởi một tác nhân đe dọa chính, đó là Trung Quốc. Điều này vừa cung cấp thông tin vừa tạo điều kiện cho tất cả các mối đe dọa lớn khác có thể xảy ra: Nga, Iran và Bắc Triều Tiên. Giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hiện đang lâm vào một cuộc cạnh tranh với đối thủ duy nhất của mình, một cuộc cạnh tranh có khả năng bỏ rơi các thành tựu chính trị, kinh tế và công nghệ. Hoa Kỳ cũng đang ở trong một cuộc chạy đua vũ trang hiện đại, và trong một số trường hợp, chơi trò đuổi bắt và tranh đua để giành tình hữu nghị, gây ảnh hưởng lên các quốc gia khác trên thế giới.
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.