Hôm nay,  

Chuyện Nhà Làm Không Xong, Ra Ngoài Đường Nói Dóc

04/06/201300:00:00(Xem: 20169)
Một thói hư tật xấu rất độc đáo của người Việt Nam là thói tật “nói dóc” hay người miền Bắc còn gọi là “nói phét” và người miền Nam để tỏ sự chán chường cho là “nói dóc chó” để chứng tỏ sự khinh bi đối với hạng người chỉ biết “nói dóc nói phét” trong xã hội. Bởi vì những hạng người này chỉ được cái miệng mồm khi ra ngoài đường thì thích nói đến “những chuyện nghe rất là lớn lao” nhưng khi ở nhà thì không làm được chuyện gì cho ra trò trống nên chuyện.

Người ta không biết rõ nguồn căn phàt sinh ra thói tật xấu này ở Việt Nam cũng như vào thời ký nào và từ địa phương nào, nhưng qua quá trình lịch sử, có thể dưới ách thống trị khắc nghiệt thời Bắc thuộc rồi sau đó thời Pháp thuộc, tinh thần dân tộc bị đè nén đến cực độ trong dân gian Việt Nam cho nên một khi có được “dịp thuận tiện” thì một số người “nói chuyện không đúng thực tế” hoặc là để tránh tự ty mặc cảm về giống nòi, gia thế, thân phận…, hay là nhằm cho một mục đích thổi phòng hoặc che đậy nội dung hay trạng thái một sự kiện nào đó…

Từ xưa cũng đã có những chuyện mang tính cách “huyền sử” có phần nào hoang đường để tự tôn giống nòi như “Bốn Ngàn Năm Văn Hiến”, “Mẹ Âu Cơ Sinh Trăm Người Con”, “Sơn Tinh Thủy Tinh”, “Phù Đổng Thiên Vương”. “Rùa Thần Dâng Kiếm Báu”… cho đến sau này lại có những chuyện mang tính cách hài hước “tiếu lâm dân gian” nói nghe để mà tiêu khiển như những chuyện “Trạng Quỳnh đi sứ sang Tàu”, “Bà Đoàn Thị Điểm chế riễu sứ Tàu”…

Sự truyền tụng và tồn tại những chuyện như vậy trong dân gian Việt Nam đã cho thấy có một sự dung hợp xã hội cho những chuyện như vậy từ bấy lâu nay, đặc biệt là có sự phù hợp với tính cách xã hội bình dân vốn chiếm đại đa số dân chúng...

Vì vậy, trong cuộc chiến Bắc Nam vừa qua, người ta còn nghe thấy bộ máy tuyên truyền ở Há Nội “loan tin một cách hung hồn” rằng nào là “dân quân Giải Phóng Miền Nam đã dùng cung tên bắn rơi trực thăng Mỹ (?)”, “Bộ đội Miền Bắc dùng súng trường bắn rơi máy bay chiến đấu Mỹ (?)”, “Nguời dân Miền Bắc phải cắn hạt gạo làm ba để chia cho dân Miền Nam và Miên Lào có cơm ăn (?)”, “Người dân Miền Nam đang bị Mỹ Ngụy kềm kẹp khổ sở nên cần phải sớm giải phóng (?)”, “Đế quốc Mỹ đang cướp nước ta (?)” vv…

Dù biết rằng đó là những chuyên bịa đặt trắng trợn nhưng vì nhằm mục đích vận động người dân Miền Bắc phải nhất trí tuân theo mệnh lệnh của đảng cho mục tiêu nâng cao tinh thần đẻ xúc tiến toàn diện đánh chiếm Miền Nam, vì chỉ có một đường này, nên các lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam đã không ngần ngại trong việc sử dụng “xảo thuật nói dóc nói phét” này một cách rầm rộ và có hệ thống như vậy.

Dú “nói dóc nói phét” cũng là một hình thức gian dối, nghĩa là nói không thành thật và không đúng sự thật, nhưng “nói dóc nói phét” khác với “nói láo” hay “nói dối” là còn có chủ tâm nhằm tâng bốc sự hiểu biết của mình để “nhằm thổi phòng hay che đậy một sự việc” không đúng với thực tế của nó cho một mục đích không tốt nào đó. Và đây là đặc điểm của các lãnh đạo cộng sản Việt Nam hiện nay, đặc biệt ở ngôn hành của “thủ tướng cộng sản Nguyễn Tấn Dũng”.

Như ai ai cũng biết suốt mấy năm vừa qua, dưới sụ lãnh đạo của “chính quyền cộng sản” mà ông này đứng đầu và chịu trách nhiệm, ngươi ta đã nghe bao nhiêu diễn văn, phát biểu rất là hay đẹp nhưng thực tế thì không những các biển đảo và hải phận vùng duyên hải của chúng ta cứ đang bị mât dần vào tay ngoại bang, mà cả những tệ nạn xã hội như tham nhũng, bất công xã hội …cứ “phát triển tràn lan”, rồi những tập đoàn kinh tế “quả đấm thép” do ông này “sinh đẻ ra” như Vinashin, Vinalines.. lần lượt đi vào “phá sản khủng” nhưng chỉ một số đàn em là “hy sinh đứng ra tế thần” còn ông này thì cứ “bình chân như vại nói vài lời xin lỗi là huề cả làng”.

Và bây giờ nền kinh tế của đất nước thật sự đi dần vào suy sụp với “nợ nần chồng chất cao như núi Thái Sơn” mà từ nay về sau tất cả con cháu người dân Việt sẽ phải cùng nhau gồng lưng ra gánh trả. Nhưng cho đến giờ phút này, vì sự chồng chéo phức tạp về bảo lãnh và thế chấp nợ nần cho nhau, cho nên ngưới ta chưa biết rõ được con số nợ công thật sự cũng như tổng số tiền lãi xuất sẽ phải trang trải chính xác lên tới bao nhiêu. Đó là những “thành tích vượt bậc” của ông thủ tướng này với nhà nước cộng sản Việt Nam.


Thế nhưng, một khi được tham dự các hội nghị quốc tế với tính cách thủ tướng “oai phong lẫm liệt” đại diện của một nước, một phần có lẽ nhờ “dáng vóc to con và mặt to hàm rộng” (?) nên ông thủ tướng cộng sản này rất thích “ăn to nói lớn” trước thiên hạ mà không hề biết ngượng mồm cho việc “nói dóc nói phét” của mình, vì như ai ai cũng biết rõ đây là “nghề của chàng” xưa nay.

Không nói đến những phát biểu tuyên bố “trới ơi đất hởi” về kinh doanh kinh tế trong nước, người ta còn nhớ trước đây khi tham dự Hội nghị kinh tế quốc tế Davos ở Thuỵ Sĩ, ông thủ tướng cộng sản này đã lớn tiếng đọc diển văn phát biểu về mô hình phát triển kinh tế và tài chánh ở Việt Nam mà ông ta đã “lèo lái một cách thành công cho đến nay” để các nước khác có thể lấy đó mà “học hỏi kinh nghiệm”(?).

Việc này, chẳng qua là khi làm Thống đốc ngân hàng nhà nước Việt Nam, có lẽ qua sự giao tiếp và nhờ sự chỉ dẫn về một vài nguyên tắc căn bản quản lý tài chính công của “tôn sư” Greenspan, cựu Thống đốc Cục dự trữ trung ương FED của Mỹ, Nguyễn Tấn Dũng đã làm khá tốt nhiệm vụ quản lý tài chính được giao phó này vào thới kỳ đó; và từ đó “vù lên tự phụ” về khả năng quản lý tài chính và kinh tế nhà nước để đảm trách chức vụ thủ tướng của chính quyền cộng sản Việt Nam cho đến nay.

Nhưng trong kinh doanh kinh tế, một khi thị trường phát triển ra vô cùng đa dạng với quá nhiều hình thức sản phẫm tài chính và khuynh hướng ưa chuộng khác nhau cũng như tình trạng bè phái a dua theo lợi ích của cơ hội chủ nghĩa, đặc biệt ở các nước có tình trạng “quản lý xã hội nửa trong nửa đục” mà vẫn ỷ-y dựa vào hệ thống quản chế kinh tế và tài chính lõng lẽo như Việt Nam hiện nay, tình hình kinh tế tài chính sẽ có thể vì những “góc chết” này dẫn đến một tình trạng lũng đoạn rối răm vô cùng rất khó cứu chửa như hiện đang thấy trong nước.

Và bây giờ, một lần nữa, khi tham dự Diễn Đàn Sangri-La lần thứ 12 tại Singapore lần này, thủ tướng cộng sản Nguyễn Tấn Dũng lại vừa qua lớn tiếng đọc diển văn “lên lớp” các đại diện nước khác liên quan đến khu vực Á Châu này nên cùng nhau xây dựng lòng tin cậy lẫn nhau và tăng cường hợp tác bảo vệ an ninh và hòa bình khu vực, đặc biệt là cho tình hình Biển Đông. Những chuyện tất nhiên này, dù không có nói ra đi nữa, thí ai ai cũng biết rõ từ lâu quá rồi.

Cũng có thể còn quá sớm để nói đến “hiệu quả lời kêu gọi chiến lược này” nhưng báo chí và giới truyền thông cộng sản trong nước đã đồng loạt “đánh bóng cho bài diễn văn” này như “lá bùa phù phép của đảng” đã được vô cùng ca ngợi hưởng ứng ở hội trường này (?). Hơn nữa, trong việc này, chắc chắn đảng đã “dùng đúng người đúng việc” vì “thủ tướng cộng sản Nguyễn Tấn Dũng” chỉ có thể làm tốt chuyện “ra ngoài đường nói dóc” mà thôi.

Trong lúc đó những “tay chơi gộc trong ván bài khu vực Biển Đông này”, nhất là Mỹ và Trung Quốc, không những khống thèm đếm xỉa đến “lời kêu gọi vu vơ” này của cộng sản Việt Nam mà còn đang không ngưng tay trong việc “bắt tẩy bài nhau” để “ăn miếng trả miếng” với nhau.

Và thực tế là ngoài khơi kia “cái lươĩ bò” của Trung Quốc với các tàu hải giám vá hải quân Trung Quốc vẫn nằm chình ình chắn ngang ở đó, xua đuổi và đốt phá các tàu thuyền bé nhỏ của ngư dân chúng ta khi ra đánh bắt hải sản để nuốt trọn các biển đảo và hải phận của chúng ta.

Và trong nước thì các cục ung bướu của các tệ nạn xã hội như tham nhũng, bất công xã hội,…cứ ngày càng to lớn dần ra, các dự án kinh doanh, khai thác qui mô hang nghìn tỷ bạc như ngân hàng, bất động sản, Bauxite, đập thủy điện…đang bị “kẹt đường” vì làm ăn lỗ lã gây nợ nần chồng chất thì nhà nước cộng sản cứ “trơ trơ nhất trí” theo chính sách “cứ để mặc cho đám con cháu về sau này gánh trả “ một cách vô tội vạ.

Kết luận cho những chuyện thương tâm này có thể là phải nói “chuyện nhà làm không xong…ra ngoài đường nói dóc”.

Võ Ngọc Phước

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
Tuy lịch sử không nói đến, nhưng nếu chịu khó lục lọi đây đó, người ta sẽ tìm ra một giai thoại khá thú vị về việc bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam được Hồ Chí Minh soạn thảo và đọc trong buổi lễ trước công chúng tại vườn hoa Ba Đình (nay là Quảng trường Ba Đình) ngày 2 tháng 9 năm 1945. Theo tường thuật của nhà báo Hồng Hà trên báo Cứu Quốc của Việt Minh, ông Nguyễn Hữu Đang là người đọc chương trình buổi lễ và giới thiệu Chính phủ Lâm thời cùng chủ tịch Chính phủ đọc Tuyên ngôn Độc lập. Ông Nguyễn Hữu Đang là Trưởng ban Tổ chức Lễ đài, ông chính là người đứng trước micro giới thiệu: “Thưa đồng bào... Đây là Chủ tịch Chính phủ Lâm thời Hồ Chí Minh.” Nói xong, ông lùi lại, nhường micro cho Hồ Chí Minh.
Quán bún bò 199 là chỗ dựa tài chính vững chắc giúp ông Lâm Kim Hùng (66 tuổi, Đồng Nai) nuôi hàng chục sinh viên nghèo hiếu học. Quán của ông vừa là nơi ăn ở miễn phí vừa là nơi tạo công ăn việc làm cho các bạn kiếm thêm thu nhập…May mắn trong việc kinh doanh, quán bún bò mang lại nguồn thu nhập ổn định. Thế nhưng, vì sống một mình, nên khoảng lợi nhuận ấy quá dư giả so với cuộc sống bình thường của ông. Nhận thấy cứ để dành tiền mãi cũng chẳng được gì nên ông quyết định giúp đỡ cho những người có hoàn cảnh khó khăn.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.