Hôm nay,  

Ngày Tình Nhân (Valentines Day)

13/02/201300:00:00(Xem: 6259)
Thú thật với bạn, tôi rất ghét khi đưa nhà tôi đi ăn tiệm, mà phải đứng sắp hàng để được sắp chỗ ngồi. Bạn có quở trách hay chỉ trích tôi là người thiếu kiên nhẫn thì tôi cũng đành chịu. Tôi thường tránh những ngày lễ lớn, đặc biệt là ngày Lễ Tình Nhân, tôi thường đi trước một, hai ngày. Tối qua (13 tháng 2 năm 2013) vợ chồng chúng tôi đã đi ăn tối (có đốt đèn cầy đấy nhé!) tại nhà hàng The Keg,cách nhà khoảng 10 phút lái xe. Trên đường, vừa lái xe vừa thả hồn một cách say đắm qua những lời ca, tiếng nhạc thật trữ tình, lãng mạn của Pháp, lời Việt, mang tựa đề: “Tình yêu bất diệt” có nội dung như sau, xin gửi hầu bạn: “Cho dù tuổi anh đã xế chiều, em biết rõ rằng anh vẫn yêu em. Anh đã tặng em tuổi thanh xuân đẹp nhất. Khi ấy ta đã nguyện yêu nhau đến hơi thở cuối cùng. Và chiều nay hãy cho em sống lại thanh xuân cũ. Hãy ôm em trong cánh tay anh. Em muốn đi lại quãng đường tình, vì em biết em yêu anh quá. Chiều nay hãy cùng em nhảy điệu vũ năm nào. Cho em sống lại tình yêu nồng cháy, cho em lại cảm giác như cánh chim giải thoát, muốn bay vút lên cao. Anh thấy ánh lên trong mắt em, kỷ niệm đẹp nhất của đôi ta, em là cuộc phiêu lưu duy nhất đời anh. Trong tình yêu anh thề như thế. Bao năm trôi qua mà tại sao ta vẫn hạnh phúc bên nhau em nhỉ? Nhưng anh biết hạnh phúc được dệt từ những điều đơn sơ nhỏ bé và tuổi đời càng cao càng bền chặt ân tình. Mọi người chăm sóc đôi ta nhưng em cảm thấy mình vững hơn trong vòng tay anh. Tình yêu chúng ta đã dệt nên những kỷ niệm tuyệt vời. Giờ đây mình đã xế chiều, anh chẳng hề hối tiếc. Những năm tháng kề vai sánh bước, tim em sưởi ấm tim anh. Ngày ngày anh nguyền xin Thiên Chúa, được yêu em đến cuối cuộc đời. Đến khi anh nhắm mắt xuôi tay. Tim anh điệu vũ năm nào vẫn còn. Chiều nay hãy cùng em nhảy điệu vũ năm nào. Cho em sống lại tình yêu nồng cháy. Cho em lại cảm như caq1nh chim giải thoát muốn bay vút lên cao. Anh thấy ánh lên trong mắt em, kỷ niệm đẹp nhất của đôi ta. Em là cuộc phiêu lưu duy nhất đời anh. Trong tình yêu anh thề như thế. Em là cuộc phiêu lưu duy nhất đời anh. Trong tình yêu anh thề như thế”.

Tiến sĩ Toyotome (người Nhật Bản) đã nói: “Ở đời không ai lại không muốn được yêu, vì nền tảng của một đời sống hạnh phúc chính là sự an bình và thỏa mãn khi được yêu.

Tuy nhiên, chúng ta biết rất ít về tình yêu cũng như đường lối đi đến tình yêu. Chẳng mấy khi có ai giải thích cho chúng ta hiểu tường tận tình yêu là gì. Cũng không có mấy ai ghi tên học những lớp về tình yêu. Đã thế, trong phạm vi giáo dục, vấn đề quan trọng và cần thiết này lại thường bị bỏ quên một cách đáng tiếc”.

Không ai định nghĩa nổi tình yêu là gì!?. Cách đây không lâu, tôi có đọc một thiên tiểu luận viết về những sự bí mật của con tim của một học giả người Trung Đông, ông Kahlil Gibran (1883-1931), là một thi sĩ, triết gia, nghệ sĩ, đã ra đời trên một phần đất từng sinh sản bao nhiêu nhà tiên tri và phần đất đó hiện đang bừng bừng lửa đạn của chiến tranh Trung Đông: Li-Băng. Hàng triệu người xử dụng ngôn ngữ Arabic đã biết đến ông và coi ông như một thiên tài.

Nhưng hơn thế nữa, tiếng tăm ông lan rộng ra khỏi lãnh vực Cận Đông. Thơ, văn của ông đã được dịch ra hơn 20 ngôn ngữ khác nhau. Những sáng tác về hội họa của ông cũng từng được triển lãm ở những thủ đô nổi tiếng trên thế giới và được so sánh, đánh giá ngang với những danh họa của William Blake.

Điều đáng nói là trong 20 năm cuối của đời người, ông đã sống ở Mỹ, là nơi ông đã sáng tác bằng Anh ngữ những tác phẩm giá trị để đời.

Sau đây, nhân Ngày Lễ Tình Nhân (Valentines Day) 14 tháng 2 năm 2013, tôi xin chuyển ngữ một trong những thiên tiểu luận của ông, có một đoạn nói về tình yêu như sau, xin gửi hầu bạn: Vị sứ giả cùng với môn đồ đi lên một đỉnh đồi cao, đang ngồi thiền dưới gốc cây cổ thụ. Bỗng nhiên, có một người con gái xinh đẹp, rụt rè đến gần và hỏi: “Thưa Ngài, tình yêu là gì? Con nghe nói đã nhiều mà chưa bao giờ hiểu được. Con từng thấy những cặp tình nhân tay trong tay đi ngang qua và những cặp vợ chồng già ngồi kề bên nhau bên khung cửa sổ”. Vị sứ giả nhìn cái vẻ ngây thơ của nàng và từ tốn giảng giải:

*Tình yêu là đôi mắt của người tình, rượu hồng của tâm trí và chất nuôi dưỡng của con tim.

*Tình yêu là một đóa hoa hồng nở rộ vào lúc bình minh, người con gái trinh nguyên hôn và áp nó vào ngực mình.

*Tình yêu là kho chứa toàn báu vật, và là nguyên thủy của lạc thú và khởi điểm của sự an bình và trầm mặc.

*Tình yêu là nụ cười hiền dịu trên đôi môi của mỹ nhân. Khi người thanh niên đang yêu say đắm quên hết mọi lao khổ và trọn cuộc đời của hắn trở nên một thực thể của những giấc mơ dịu dàng.

*Tình yêu là thánh mộ trong tâm hồn của đứa bé được người từ mẫu sùng bái.

*Tình yêu như mọi lứa tuổi-xây dựng hôm nay và hủy diệt ngày mai.

*Tình yêu như vị thần linh tạo nên những tàn phế.

*Tình yêu nhẹ nhàng như tiếng thở của một bông hoa tím.

*Đời sống không có tình yêu như cây cối không đơm hoa kết trái..v.v…

Học giả Gibran còn cho rằng: “Tình yêu được gột rửa bằng những hạt nước mắt sẽ vĩnh viễn tinh khiết và xinh đẹp. Và tình yêu là sự tự do độc nhất trên trần gian, bỡi vì nó nâng cao thần trí mà những luật lệ của nhân loại và những hiện tượng của thiên nhiên không làm thay đổi hướng đi của nó”.

Và một thiên tiểu luận khác cũng không kém phần quan trọng của học giả người Trung Đông, dưới tựa đề: Niềm vui và nỗi buồn, có nội dung như sau: “Có hai người đàn ông mặt mũi hốc hác, tiều tụy, đôi gò má xương xẩu tiến lại, một người cất tiếng hỏi vị Thiền Sư: “Bạch Thầy, hãy dạy cho chúng con biết làm cách nào để xua đuổi nỗi buồn và hiểu được căn nguyên của niềm vui để cuộc đời chúng con bớt đau khổ”.

Vị Thiền Sư từ tốn trả lời:

*Ta sẽ không đổi nụ cười cho bất cứ loại tài sản nào. Và cũng không biến cải dòng lệ của ta, do bản ngã đau buồn đem lại, để được an bình.

*Đây là niềm hy vọng nóng bỏng mà trọn cuộc đời của ta trên quả đất này sẽ mãi là những giọt nước mắt và nụ cười.

*Những giọt nước mắt tinh lọc tâm hồn và tiết lộ cho ta sự bí mật của cuộc đời và sự huyền bí của nó.

*Nụ cười mang ta lại gần gủi với đồng loại của ta.

*Nhờ những hạt nước mắt ta mới hòa nhập được với những kẻ nản lòng, nụ cười tiêu biểu cho niềm vui trên sự hiện hữu của ta.

*Sự đói khát triền miên cho tình yêu và vẻ đẹp là niềm ước vọng của ta;

*Bây giờ ta mới biết rằng những người chỉ biết tích lủy của cải cho thật nhiều thì thật là khốn khổ, nhưng theo ta nghĩ những tiếng thở dài của những cặp tình nhân êm ái hơn dòng nhạc của chiếc thất-huyền-cầm.

*Khi màn đêm buông xuống, những cánh hoa khép lại an ngủ với tình yêu.

Và lúc rạng đông, chúng hé mở làn môi để đón nhận những nụ hôn êm ái của mặt trời, được tô điểm rực rỡ do những áng mây thoảng qua.

*Kiếp hoa là sự hy vọng, thỏa lòng và an bình; nước mắt và nụ cười.

Nước biến mất và bốc hơi cho đến khi biến thành mây tụ lại trên những đồi cao và thung lũng.

*Và khi mây gặp gió, nó lại rơi trên những cánh đồng và nhập với dòng suối róc rách chảy ra đại dương.

*Đời sống của mây là một đời sống chia ly và kết hợp nước mắt và nụ cười.

*Như vậy tinh thần tự lìa bỏ thể xác và bước vào thế giới vô hình, trôi qua như những làn mây trên thung lũng sầu thảm và dãy trường sơn hạnh phúc cho mãi đến khi gặp hơi thở của tử thần và trở về khởi điểm.

*Đại dương vô tận của tình yêu và vẻ đẹp đó là Thượng Đế.

*Và nắm giữ những sự bí mật từ đó về sau bằng phương tiện của tư tưởng phàm nhân.

*Nhưng hãy cứ việc đi thay vì bước vào cánh đồng để xem con ong vo ve trên những cánh hoa thơm, ngọt và con ó nhào xuống bắt mồi.

*Bước vào nhà hàng xóm của ngươi để nhìn đứa bé say mê trước ánh lửa, trong khi người mẹ đang bận rộn công việc bếp núc.

*Hãy giống như con ong, và đừng phí những ngày xuân xanh châm bẩm vào công việc của con ó.

*Hãy giống như đứa trẻ thơ rạng rỡ trước ánh lửa hồng và quên đi người mẹ.

*Tất cả những gì ngươi thấy đã và còn đang là, của chính các ngươi.

*Hãy tiếp tục đi. Đừng chần chừ, chậm trễ. Đi thẳng đến là đang tiến về sự hoàn hảo.

*Thẳng tiến và đừng sợ gai góc hoặc đá nhọn trên bước đường đời.

Trước khi bạn đọc tiếp, xin mời bạn đọc những điều sau đây để suy ngẫm:

*Muốn đoạt được hạnh phúc trong gia đình, muốn có một người bạn đời ly tưởng, việc đó không quan trọng bằng tự hỏi chính mình đã là người ly tưởng chưa đã?.

*Khó mà thương yêu được một lần thứ hai người mà mình đã hết thương yêu.

*Thường thường người ta thường hay nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất, nhưng chính mối tình cuối cùng mới thật sự là mối tình bất diệt.

*Những con tim đã hàn gắn với nhau rồi thì không xa cách nữa mà chỉ có thể….xé nát với nhau thôi.

*Không bao giờ người ta yêu như người ta đã được yêu bởi vì thế nên muốn đạt được hạnh phúc trong trường tình ái chúng ta phải cho tất cả mà không đòi hỏi được gì.

*Tình yêu chân thật không phân biệt giai cấp, , tuổi tác, địa vị, danh vọng…Nó san bằng tất cả. Nó là vị thân của tình cảm.

*Tạo hóa sinh ra người đàn bà gần như chỉ để cho mình nhận được yêu thương hơn là để thưởng thức, như những đóa hoa thơm làm cho những kẻ chung quanh cảm nhận được trước khi chính mình thụ hưởng, người đàn bà thật đúng là những đóa hoa tình ái.

*Thường thường ai ai cũng cho rằng tình yêu là sự đồng y cả trai gái. Nhưng khổ một điều khi tình yêu tan vỡ bất cứ vì một ly do gì thì người đời thường lên án người đàn ông và tỏ lòng thương hại người đàn bà, nếu ngược lại người đàn bà phụ bạc chồng thì người đời lại cho rằng chính vì người đàn ông không biết bảo tồn hạnh phúc.

*Không biết bao nhiêu chiếc thuyền tình chứa chan hy vọng, nhưng sau cùng đành tan rã chỉ vì người vợ hay chồng thường hay chỉ trích nhau.

*Sợ tình yêu là sợ cuộc sống, và sợ cuộc sống thì đã chết ba phần.

*Ái tình thật ra là một chuyện xưa cũ và quá tầm thường, nhưng chính nó cũng là một vấn đề quan trọng nhất của con người.

*Tình yêu như danh dự, đã một lần mất đi thì không bao giờ trở lại.

*Hãy tin ở tình yêu, dù nó mang đến sự thống khổ chớ khép kín con tim mình.

*Tình yêu cắn rứt bạn, xay nghiến bạn, đánh ngã bạn, nhưng hãy mở hồn đón nhận nó.

*Những vết thương do tình yêu gây ra dù không làm cho người ta chết, nhưng cũng không bao giờ chữa khỏi được.

*Tình yêu là một tình cảm vĩ đại nhất, nó sáng tạo nên điều kỳ diệu, sáng tạo nên những con người mới, nó làm ra những giá trị vĩ đại nhất của con người.

*Khi lửa tình đã thôi thúc tung hoành thì ngay cả sương tuyết cũng bốc cháy, ly trí cũng bị dục vọng chế ngự.

*Trên thế gian chẳng có vị thần nào đẹp hơn mặt trời, chẳng có ngọn lửa nào kỳ diệu hơn là ngọn lửa tình yêu.

*Có một người vợ (hoặc người chồng) ngoại tình mà vẫn còn chung sống được là tự đào huyệt chôn mình.

*Nuốt được cái cay đắng trong cái cay đắng mới làm được hạng người trên loài người.

*Đàn ông hung dữ với ai cũng được trừ vợ ra.

*Tình yêu làm cho trái tim chai đá cũng phải hiền dịu.

*Nếu một người lừa tôi lần đầu thì sự xấu hổ thuộc về anh ta. Nếu lần thứ hai thì cái ô nhục thuộc về tôi.

*Tranh đấu để chống lại trái tim của người đàn bà khó khăn không thua gì uống hết một biển nước..

*Trong tình yêu câu nói mà người đàn ông thích nhất là Em Yêu Anh nhưng cũng chính câu nói ấy người đàn bà giết người đàn ông hữu hiệu nhất.

Xin bạn hãy nghe đây: “Không ai giàu có hơn kẻ biết tận dụng dấn thân vào việc thể hiện tình yêu; vì mãnh lực là hình thức biểu hiện cao độ niềm khát vọng của con người. Sức mạnh là mối liên lạc giữa sự đòi hỏi và sự đáp ứng những nhu cầu nhân sinh, là kẻ đi tiên phong đề xướng mọi tiến bộ của nhân loại, là phương tiện giúp trí tưởng tượng chấp cánh hành động. Và mọi động lực của tình yêu đều được thánh hóa vì nó mang lại niềm vui tự mãn cho ai thực hiện được nó”.

Tình yêu đẹp lắm bạn ạ, như cái ông đại-thi-hào của Pháp quốc: Victor Hugo đã từng van lơn người tình: “Chúng ta mãi mãi yêu nhau nghe em! Tình yêu…như ngọn lửa không thể dập tắt, như bông hoa không bao giờ tàn”. Nhưng, cũng một thi hào người Pháp bị tình yêu đá giò lái mấy cú cũng khá đau, nên đã để lại hai câu thơ thời danh:

“Bể tình là cánh đồng hoa,
Đố ai mắc phải không sa lệ sầu”.

Bạn quí mến, Những điều hoàn mỹ nhất, tốt đẹp nhất trên thế giới không thể nào thấy hoặc ngay cả sờ mó được. Chúng chỉ được cảm nhận với tâm hồn. Tình yêu là một sức mạnh kinh khủng hơn bất cứ một sức mạnh nào khác. Nó vô hình- người ta không thể nào thấy hoặc đo lường. Tuy nhiên, nó đủ mạnh để biến thể con người của bạn trong một giây phút, và dâng hiến cho bạn nhiều niềm vui hơn bất cứ một sự chiếm hữu vật chất nào mà bạn đạt được. Tình yêu chính là bản Thánh ca êm dịu mà nhân loại sùng kính. Tại sao lại có Ngày Tình Nhân (Valentines Day) vào tháng Hai mỗi năm?. Nhiều câu chuyện lịch sử rất mơ hồ truyền tụng từ cả nghìn năm pha trộn giữa nguồn gốc tôn giáo và xã hội. Sau cùng hầu hết các nước Tây phương và Mỹ châu đều mừng lễ hội Valentine. Đặt tên theo Thánh Valentine, một Linh Mục Công giáo từ thế kỷ thứ năm ở La Mã, ngày Valentine bây giờ trở nên một ngày đặc biệt được ăn mừng tổ chức khắp nơi trên thế giới.

Lịch sử thật về ngày Lễ Tình Nhân không có chắc chắn lắm, các học giả và các sử gia cung cấp những dữ liệu khác nhau về nguyên thủy của ngày lễ này. Nguyên thủy của Ngày Lễ Valentine được người ta tin phát xuất từ buổi hội của hệ phái Lupercalia của La Mã tổ chức mỗi năm vào ngày 15 tháng 2, khoảng thời gian từ 13 đến 15 tháng Hai. 14 tháng 2 sau đó trở nên Ngày của Thánh Valentine, một ngày lễ dành cho các tín đồ Công giáo để tưởng nhớ đến Thánh Valentine. Tất cả các học giả cũng đều đồng y chọn ngày này làm ngày tưởng niệm một vị Linh mục đã bị cầm tù và sau đó bị hành quyết vì đã bất tuân lệnh của Hoàng Đế. Linh Mục Valentine đã giúp đỡ cho những vệ binh thành lập gia đình với những người họ yêu mến trong lúc hôn nhân đã bị Hoàng Đế La Mã Claudius II cấm tuyệt, vì ông tin rằng sự gắn bó tình cảm với gia đình sẽ biến họ trở thành những đội quân tồi tệ.

Theo truyền thuyết dương gian, Valentine đã si tình người con gái mù lòa con của tên cai ngục và sau đó nhờ phép lạ cô này đã hồi phục lại nhãn quan. Vào ngày ông bị chúng đưa đi hành quyết, ông để lại một tấm thiệp cho người yêu có ghi hàng chữ: “From your Valentine”. Chính ba chữ này vẫn còn xử dụng như muốn nói với nhau rằng: “Anh yêu em” vào ngày Lễ Tình Nhân.

Ngày 14 tháng 2 ngày nay không còn là dành riêng cho thời cổ La Mã và những người có gốc công giáo, là ngày chung cho những cặp tình nhân khắp nơi trên thế giới để tổ chức ăn mừng cuộc tình lãng mạn của họ.

Đây là thời điểm để họ hiến tặng cho nhau những bó hoa, những hộp kẹo sô-cô-la, những bữa ăn sang trọng đốt đèn cầy, uống rượu…

Các tiệm bán hoa chắc chắn vào ngày này rất đắc khách. Tại khu bán đấu giá hoa Aalsmeer ở Tân-Tây-Lan, tọa lạc trong một dãy nhà rộng cỡ chín khu vận động, các thương buôn đã bán hơn 50 triệu cây hoa hồng và 22 triệu bó hoa cắt sẵn. Phần lớn các thương buôn này mua đấu giá được sau đó họ sẽ xuất cảng đi khắp nơi để kiếm lời. Một mệnh phụ tại Dubai (Trung Đông) đã đặt mua một trăm năm chục ngàn hoa hồng.

Hãng đấu giá này có sự tiếp tay của những nhà trồng tỉa gồm có 3500 thành viên ngay trong xứ Tân-Tây-Lan, nhưng cũng có những quốc gia khác như: Israel, Kenya, Zambia và Zimbabwe cũng gửi sản phẩm của họ qua đây để bán đấu giá.

Không phải chỉ có ngành kinh doanh về hoa được mua bán phát triển hàng năm; người ta ước lượng rằng trên một tỷ thiệp mừng được những cặp tình nhân gửi cho nhau vào cái ngày lãng mạn này để bày tỏ tình yêu của họ trao cho nhau.

Còn một truyền khác, tôi xin kể hầu bạn: Vào thế kỷ thứ ba, từng bày sói đói chạy rong quanh thành La Mã (Rome) bắt trộm cừu. Theo tin tưởng của các người chăn cừu thời bấy giờ, Thần Lupercus là vị Thần bảo vệ các mục tử và bầy cừu. Mỗi tháng Hai người La Mã tổ chức mừng lễ Thần Bảo Vệ họ gọi là Lupercalia để kính Lupercus cầu mong Thần sẽ canh giữ họ và bầy cừu được bình yên trong năm. Cũng trong ngày lễ này để kính nữ thần Juno Februata, vợ của thần Jupiter là vị thần lớn nhất trong các vị thần, tương đương như thần Zeus trong thần thoại Hy Lạp, tên các thiếu nữ được ghi và bỏ vào một hộp để các chàng trai rút thăm. Những thanh niên thiếu nữ trúng thăm sẽ thành đôi bạn trong suốt năm, khởi đầu từ tháng Ba.

Khi Ki-Tô Giáo bành trướng, các giáo sĩ tìm cách thay thế các phong tục này, lễ kính thần bảo vệ mục tử và bầy cừu được thay thế bằng Lễ Thánh Valentine. Các thanh niên nam nữ cũng rút thăm, nhưng thay vì tên bạn gái, bạn trai, thì các thanh niên sẽ rút thăm tên các thánh nam, các thiếu nữ rút thăm tên các thánh nữ, để noi gương các ngài trong suốt năm.

Đến thế kỷ thứ tư thì tục lệ cũ lại trở lại, các thanh niên lại rút thăm tên các thanh nữ để làm bạn với nhau trong năm cho mãi tới thế kỷ 16 các giáo sĩ lại cố gắng tạo một tục lệ noi theo gương thánh như giáo hội đã làm vào thế kỷ thứ ba, nhưng cũng không thành công.

Theo truyền thuyết Thiên Chúa Giáo thì có bảy người mang tên Valentine, có những hành động tốt đáng kính. Một trong những truyền thuyết đó là Thánh Valentine, một linh mục dưới triều đại hoàng đế Claudius. Ngài được kẻ giàu, người nghèo, người trẻ người già, nam nữ nói chung từ tất cả mọi tầng lớp kính mến. Vào thời hoàng đế Claudius đang bắt lính gắt gao để sai đi đánh các nước phương xa. Vì ít ai tình nguyện đi nại cớ vướng bận gia đình, vợ con. Hoàng đế tức giận ra lệnh đình chỉ chuyện lập gia đình và hủy bỏ các cuộc hứa hôn.

Linh Mục Valentine cho là sai trái vông bằng, và ngài vẫn tiếp tục cử hành các hôn lễ. Hoàng đế biết được bèn ra lệnh giam tù ngài cho đến chết.

Theo truyền thuyết khác, trong thời gian bị tù ngài chữa bệnh mù cho con gái viên coi tù và giúp cô vào đạo. Hoàng đế giận dữ sai quân lính đánh và chém đầu vào ngày 14 tháng 2 năm 269.

Cũng có truyền thuyết từ trong tù Valentine thường thư từ liên lạc với cô gái viên cai tù, thường ky tên: “Từ Valentine của bạn”. Có lẽ vì câu này mà sau này người ta thường viết thư chúc tụng, tỏ dấu yêu mến nhau, thường lấy câu này để gián tiếp tỏ tình yêu mến của mình với một người nào đó, từ Valentine của bạn, từ một người ái mộ bí mật…

Năm 496, Giáo Hoàng Gelasius tuyên bố mừng Lễ Thánh Valentine, quan thầy các cặp đính hôn, hay những người muốn lập gia đình. Trong dịp lễ này những người thân trao đổi thư từ yêu thương.

Nói chung, tập tục này rất hay, tạo cơ hội cho mọi người tỏ lòng quí mến của mình đối với những người thân yêu, không cần đồ sộ, xa hoa, không cần phải loè loẹt, phung phí, chỉ một đôi dòng, một chút quan tâm, một chút thương yêu, quí mến cũng đủ.

Tôi xin chân thành cầu chúc bạn một ngày Lễ Tình Thương, một mùa thương yêu, trọn đời yêu đương bên người yêu, người thân, vợ chồng, con cái và bạn hữu các nơi.

Nhân ngày Lễ Tình Nhân, chúng ta hãy cùng nhau suy ngẫm những điều sau đây:

*Đừng quay lưng lại với tình yêu khi nó đang ở trước mặt bạn. Đừng đẩy tình yêu đi xa bởi nếu làm thế, một ngày nào đó bạn sẽ nghĩ rằng: “Tại sao mình lại để tình yêu bay đi?”.

*Khi thật sự quan tâm đến một người, bạn sẽ không lo tìm kiếm khuyết điểm, không chú y đến câu trả lời, không săm soi những lỗi lầm của người họ. Thay vào đó, bạn đấu tranh với sai sót, chấp nhận khuyết điểm và không cần đến những lời bào chữa.

*Con người không ai là hoàn hảo. Không có gì bảo đảm rằng bạn sẽ tìm được một người theo đúng những gì bạn đã vẽ ra.

*Nếu thật sự yêu thương và trân trọng ai đó, hãy làm cho họ hiểu và ở bên bạn.

*Dù có thành công hay thất bại, bạn cũng không có gì để hối tiếc vì đã không sống và yêu hết mình.

*Hãy cho những người yêu thương mình và chính mình một cơ hội. Đừng bỏ cuộc quá sớm khi mọi thứ vẫn còn có thể!.

*Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng.

*Bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.

*Đừng bao giờ nói không còn yêu nữa nếu nước mắt của người kia vẫn có thể giữ chân bạn.

*Đừng khóc vì mọi việc đã qua, hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước.

*Đừng chạy theo vẻ bên ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian.

*Đừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi.

*Bạn chưa cần đến 3 giây để nói: “I Love You”, chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được y nghĩa của nó, nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ.

*Cũng như vậy: chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người.

*Hãy làm những gì bạn muốn làm, mơ những gì bạn muốn mơ, tới đâu bạn muốn tới, trở thành những gì bạn muốn, bởi bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả những gì bạn muốn.

*Sự xa cách, làm phôi phai tình yêu hời hợt và làm thắm nồng thắm thêm tình yêu tha thiết, như cơn gió thổi tắt ngọn nến và làm bùng cháy lên đống lửa.

*Ai cũng có khúc nhạc lòng. Nếu biết lắng nghe chúng ta có thể nghe được tiếng hát của lòng nhau.

*Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó. Nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết mình đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

*Tình yêu không phải là cách bạn quên như thế nào mà là việc bạn tha thứ ra sao, không phải là bạn đã thấy những gì mà bạn cảm nhận về điều đó ra sao và hơn hết, không phải là bạn để họ ra đi như thế nào mà là bạn đã cố gắng giữ họ lại chưa.

*Tại sao bạn nhắm mắt khi ngủ? Khi tưởng tượng? Khi hôn? Và khi cầu nguyện?. Đó là bởi vì những điều tốt đẹp nhất trên thế gian này không thể nhìn thấy được.

Các triết gia, văn, thi sĩ và những đầu óc vĩ đại đều nhìn nhận: Tình yêu như một liều thuốc trường sinh hàn gắn những vết thương lòng của nhân loại. Một văn hào Mỹ đã phát biểu quan điểm của ông như sau: Tình yêu chính là chiếc cầu vòng giữa cuộc đời đầy mây đen u ám. Nó là buổi mai và là ánh sao hôm. Chiếu giải trên muôn người, và trải những tia sáng trên mộ huyệt thâm u. Nó là mẹ của nghệ thuật, là nguồn cảm hứng của thi ca, của nhà ái quốc và của triết gia. Nó là không khí và ánh sáng của mọi trái tim, là kẻ xây dựng nên những mái ấm, là kẻ thắp lên ngọn lửa trong mỗi trái tim. Nó đã là kẻ đầu tiên mơ tưởng đến cõi bất diệt. Nó rót nhạc du dương đầy tràn thế giới, vì âm nhạc là tiếng nói của tình yêu. Tình yêu là một nhà ảo thuật, một kẻ quyến rũ, biến đổi những vật vô giá trị thành nguồn vui, và lấy đất sét tầm thường tạo nên những vị đế vương, những nữ hoàng. Nó là mùi hương của đóa hoa tim kỳ lạ, và không có đam mê thánh thiện đó, không có phút ngất ngây kỳ diệu ấy, chúng ta không còn bằng cầm thú, nhưng với tình yêu, trái đất là thiên đường và chúng ta là những vị thần linh. Tình yêu là sự hóa thân. Nó cao thượng, thánh hóa và đáng được tôn vinh....tình yêu là một mặc khải, một sáng tạo. Thế giới phải mượn vẻ đẹp của tình yêu và thiên đường cũng phải mượn vinh quang của tình yêu . Công ly, sự hiến thân, bác ái và tình thương là con đẻ của tình yêu....Không có tình yêu, mọi vinh quang đều phai mờ, những tráng lệ nguy nga đều sụp đổ khỏi gian trần, nghệ thuật chết rũ, âm nhạc mất hết y nghĩa và chỉ còn là những chuyển động của không gian, và nhân đức cũng chẳng còn tồn tại.

Để kết thúc tiểu đề viết về Ngày Tình Nhân, xin mời bạn đọc sự nhận định của ông Henry Drummon, ông đã viết một bài luận án nổi tiếng về tình yêu dưới tựa đề: “Một điều vĩ đại nhất trên thế giới: Tôi chưa bao giờ gặp một người nào bất đồng với định đề tình yêu là một điều vĩ đại nhất trên thế giới, nhưng tôi thường nói chuyện với những người thất vọng bỏ công đi tìm nó. Những hệ lụy nhân sinh mà con người đem đến cho nhau trong cuộc sống giao tiếp hàng ngày không phải là ít, vì cá tính của mỗi người không ai giống ai hết. Tình yêu đến không phải cho những người chỉ có vóc dáng xinh đẹp hoặc tài năng- Xinh đẹp và tài năng không bao giờ làm cho những sự liên hệ gắn bó lâu dài. Tình yêu là một điều mà bạn cần phải làm, phải hành động, và phải khổ công mới có được....”.

Một bác sĩ tâm ly khác cũng khá nổi tiếng, ông Viktor Frankl, gốc Do Thái, bị Đức Quốc Xã bắt cầm tù trong hơn ba năm và bị chuyển từ trại tập trung này đến trại tập trung khác, nhiều lần đã kể lại rằng ông đã khám phá một phương pháp để sống sót là cạo râu mỗi buổi sáng, cho dầu bạn có bệnh cách mấy đi nữa cũng mặc, không có dao cạo râu cũng phải dùng một miếng mảnh chai bể để cạo. Bỡi vì, mỗi buổi sáng, tù nhân đứng sắp hàng để điểm danh, những tù nhân bệnh hoạn không thể đi làm lao động đều bị đưa vào lò hơi ngạt. Nếu bạn cạo râu, và mặt mày nhẵn nhụi, bạn sẽ có cơ may thoát được bàn tay của tử thần trong ngày hôm đó.

Thân thể của họ càng ngày càng tiều tụy vì chỉ được phát hai lát bánh mì mỏng và một loon cháo lỏng. Chín người tù chen chúc nhau trên một tấm ván trần trụi bề ngang hai thước và chung nhau hai tấm mền. Vào lúc ba giờ sáng ba tiếng còi lạnh người đánh thức tù nhân thức dậy để đi lao động.

Một buổi sáng khi đoàn tù tiến ra để làm đường rầy xe lửa cách xa trại tập trung hàng dặm trong cơn giá buốt, bọn cai tù quát tháo, chửu bới và dùng báng súng đánh đập hối thúc. Người nào bị đau chân được người bạn bên cạnh dìu cho đi. Người tù đi cạnh bác sĩ Frankl, che miệng trong cổ áo kéo cao, thì thầm: “Nếu vợ con chúng ta có thể chứng kiến được cảnh này bây giờ! Tôi hy vọng họ sẽ được đối xử khá hơn trong trại của họ và không biết điều gì đang xãy ra cho chúng ta đây”.

Bác sĩ Frankl viết: “Ý tưởng này đã mang lại hình bóng thân yêu của vợ tôi trong tâm trí. Và trong khi chúng tôi lầm lủi đi hàng dặm đường, trượt ngã trên những tảng băng, dìu dắt, và lê lết té lên, té xuống, không có gì đáng nói, nhưng cả hai chúng tôi đều biết; mỗi một chúng tôi đang nghĩ đến người vợ yêu quí của mình.

Thỉnh thoảng tôi nhìn lên trời, những vị hành tinh đang bắt đầu nhạt nhòa và tia nắng hồng ban mai đang ló dạng đàng sau những cụm mây xám. Nhưng tâm trí của tôi gắn bó với hình ảnh dịu dàng, xinh đẹp của người vợ hiền. Tôi nghe được tiếng hồi đáp, thấy được nụ cười, một ánh mắt nhìn thẳng thắn và an ủi của nàng đang động viên tinh thần của tôi.

Một y tưởng làm cho tôi sững sờ: lần đầu tiên trong đời, tôi đã thấy được chân ly đã được các thi nhân dệt thành những áng thơ tuyệt vời và được các nhạc sĩ phổ thành nhạc, và cũng đã được các triết gia ca tụng qua những mỹ từ bất hủ.

Chân ly- rằng tình yêu là mục tiêu tối hậu và cao cả nhất mà con người ước ao, mong mỏi. Rồi từ đó tôi đã nắm được cái y nghĩa của sự bí mật lớn lao nhất mà thi văn, tư tưởng và niềm tin đều có cùng một điểm tương đồng: “Cứu vớt linh hồn của nhân loại là xuyên qua tình yêu và trong tình yêu”.

Nếu tất cả chúng ta coi tình yêu là mục tiêu tối hậu trong cuộc sống và tin tưởng trong những khả năng hầu như vô giới hạn để ban phát và đón nhận nó, thì cuộc đời có thể sống trong niềm vui bất tận.

MÂY-CAO-NGUYÊN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.