“Hôn Nhân” được dịch là “Marriage”; có nguồn gốc từ miền Trung nước Anh – lần đầu tiên xuất-hiện khoảng năm 1250-1300 CE (Common Era); CE tương ứng với AD (Anno Domini): thời-đại lịch truyền-thống.
Từ-điển “Oxford Dictionaries” định-nghĩa rằng “Hôn-Nhân” là sự kết hợp trang-trọng giữa một người Nam với một người Nữ; được chính-thức-hóa bởi luật-pháp để trở thành Vợ và Chồng (The formal union of a man and a woman, typically recognized by law, by which they become husband and wife).
Tuy nhiên, tính đến nay, tại Hoa-Kỳ có 9 tiểu-bang đã công-nhận việc Hôn-Nhân đồng tính (gồm: Connecticut, Iowa, Maine, Maryland, Massachusetts, New Hampshire, New York, Vermont và Washington). Ký-giả Mark Sherman (AP) tường-trình ngày 9 tháng 12, 2012 trên “abc news” là: Tối Cao Pháp-Viện đang nghiên-cứu một vụ kiện của nhóm “Tranh-Đấu và Bảo-Vệ Quyền Dân-Sự cho Người Đồng Tính” (the Civil Rights Project at Gay and Lesbian Advocates and Defenders). Nhóm này đang đòi hỏi tiểu-bang California phải chấp thuận hợp-pháp-hóa việc hôn-phối của hai người cùng phái.
Trong xã hội Việt Nam ở giữa thế kỷ 20 trở về trước, “Hôn-Nhân” là do cha mẹ quyết định, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, lễ-nghi cưới hỏi gồm có nhiều thủ-tục, qua đó nó mang một ý-nghĩa giáo-dục cổ-truyền, một triết-lý về việc chung sống giữa hai cá-thể (nam & nữ) trưởng-thành hội-nhập vào xã-hội, xác-định một tôn-tri trật tự trong hệ-thống gia-dình. Hôn-Nhân xưa phần lớn cũng dựa vào ông Mai & bà Mối hoặc bói toán như xem tuổi đôi lứa có hạp nhau hay không!
Trong “Việt-Nam Tự-Điển”, quyển hạ của tác-giả Lê-Văn-Đức (trang 254), phần phụ-lục Tục-ngữ - Thành-ngữ - Điển-tích cũng ghi rằng: “Nguyệt hạ lão nhân, ông già ngồi dưới bóng trăng, tức Ông Tơ, vì tiên se duyên cho người đời”.
Hình tượng ông Tơ-bà Nguyệt (là hai tên gọi khác nhau của vị tiên Nguyệt Lão này) đã gắn liền với “Hôn-Nhân”, nói lên được nỗi lòng khát-khao được giao-hòa của tuổi trẻ. Nó biểu hiện đầy đủ những cung bậc tình-yêu qua ca-dao Việt-Nam:
“Ông Tơ đành vấn Bà Nguyệt đành vương
Phụ mẫu đành gả, hỏi nàng thương không nàng?
“Nhớ chàng vì nợ vì duyên
Vì Ông Tơ Nguyệt đã khuyên lấy chàng.”
“Để tôi kiếm sợi chỉ hồng
Nhờ Ông Tơ Bà Nguyệt kết vợ chồng trăm năm.”
Theo thuyết Phật giáo, không có sự khuyến-khích về Hôn-Nhân thế-tục, nhưng Đức Phật tán- thán những cặp vợ chồng sống hòa-thuận với nhau. Ngài cũng khuyên dạy các đệ-tử tại gia làm sao để có cuộc sống hạnh-phúc gia-đình như trong những bài giảng của kinh “Thi-Ca-La-Việt”. Đức Phật đã dậy rằng:
1/ Kính trọng vợ,
2/ Không bất kính đối với vợ.
3/ Trung thành với vợ.
4/ Giao quyền hành cho vợ.
5/ Sắm đồ nữ trang cho vợ.
Này Gia chủ tử, được chồng đối xử như phương Tây theo năm cách như vậy, người vợ có lòng thương tưởng chồng theo năm cách:
1/ Thi hành tốt đẹp bổn phận của mình
2/ Khéo tiếp đón bà con
3/ Trung thành với chồng
4/ Khéo gìn giữ tài sản của chồng
5/ Khéo léo và nhanh nhẹn làm mọi công việc.”
Như trên đã nêu, Đức Phật khuyên người chồng có năm bổn phận đối với vợ và ngược lại người vợ cũng có năm bổn phận đối với chồng. Mỗi cương vị có năm điều khoản như vậy đã được Đức Phật sắp đặt theo một trật-tự nhất định trước sau, sự liên-hệ chặt chẽ trong từng điều một không phải là ngẫu-nhiên mà có một dụng ý hết sức tinh-tế, từng vấn-đề tương-ứng nhau, cho ta thấy sự cân bằng trong đời sống giữa hai người, và tạo ra một lề luật có thể gọi đó là đạo Phu-Thê (theo quan điểm của Phật giáo). Nếu cả hai bên thực-hiện tốt đẹp bổn-phận trách-nhiệm của mình, thì mối quan-hệ giữa vợ chồng sẽ trổ hoa an-lạc, hạnh-phúc gia-đình đầm ấm, vui tươi. Đức Phật gọi điều đó là: “Phương tây được che chở, trở thành an ổn và thoát khỏi các sự sợ hãi”.
Thống-kê của “Guinness World Record” cho biết cặp vợ chồng có cuộc Hôn-Nhân đạt kỷ-lục nhất thế-giới là ông Herbert Fisher (sinh ngày 10 tháng 6, 1905) và bà Zelmyra Fisher (sinh ngày 10 tháng 12, 1907) cả hai đều là người Mỹ. Đã thành hôn vào ngày 13 tháng 5, 1924 tại North Carolina, USA. Tính đến 27, tháng 2 năm 2011 (ngày bà Zelmyra qua đời) là họ đã có với nhau 86 năm, 9 tháng và 16 ngày hạnh-phúc.
(Link: http://www.guinnessworldrecords.com/records-1/longest-marriage-/)
Trong sinh-hoạt với Cộng-Đồng Việt-Nam tại miền Nam California. Chúng tôi được duyên may quen biết gia-đình anh chị Mai-Văn-Chớ. Anh là cựu Thiếu-Tá Không-Quân Quân-Lực Việt-Nam-Cộng-Hòa, một người chồng và một người Cha gương mẫu, đức-độ. Thoát chết nhiều lần trong chiến tranh khi lái trực-thăng. Sau 1975, anh phải trải qua 7 năm trong trại tù cải-tạo vùng Bắc-Việt; phu-nhân anh một tay tần-tảo nuôi con, thăm chồng suốt thời-gian cơ khổ này. Đúng như câu ca-dao ngày xưa:
“Thương nhau bất luận giàu nghèo,
Dù cho lên ải xuống đèo cũng cam.”
Đến năm 1985, sau 8 ngày đêm lái tàu không ngủ trong hải-trình gian-truân vượt biển tìm tự-do; Trời thương cho anh đến được bến bờ Mã-Lai cùng người con trai trưởng. Rồi khi đã định cư tại Hoa-Kỳ, anh Mai-Văn-Chớ vùi đầu vào những công việc nặng nhọc toàn thời-gian để kiếm tiền bảo-lãnh vợ và các con nhỏ (lúc ấy đang còn kẹt tại quê nhà). Sau này tất-cả đã đều được đoàn-tụ vui vầy cùng anh.
Hơn hai năm trước, vào ngày 27 tháng 6, 2010 – 5 người con anh cùng dâu rể đã đứng ra tổ-chức tiệc mừng lễ Thượng-Thọ 70 năm cho ba: Mai-Văn-Chớ trong tình thân đầm ấm, hạnh-phúc chan hòa bên bạn bè thân-hữu.
Những điều vừa kể trên như một tuyệt tác-phẩm, một bức tranh sống động của lòng thủy-chung trong “Hôn-Nhân” gần 50 năm của anh chị Mai-Văn-Chớ.
Tuần qua, nhận được Thiệp Hồng báo tin vui người con gái út của anh-chị là cháu: Mai-Như-Quỳnh-Lê sẽ làm lễ vu-quy cùng chú rể: Phạm-Đình-Huy, trưởng nam của ông bà Phạm-Đình-Hiếu vào thứ Bảy 29, tháng 12, 2012 tại thành-phố Garden Grove, miền Nam California. Hoa-Kỳ.
Nhân dịp này, Thái-Nguyên và Diamond Bích-Ngọc cùng gia-đình “Chân-Quê” xin được gửi những lời tốt đẹp nhất đến gia-đình hai họ: Phạm và Mai. Chúc mừng cô dâu Quỳnh-Lê trăm năm hạnh-phúc bên chú rể Đình-Huy.
Ngày xưa “Hôn-Nhân” là do Phụ-Mẫu đôi bên xếp đặt. Người ta tin vào chuyện ông Tơ bà Nguyệt se duyên. Trong xã-hội bây giờ, chỉ có tình-yêu thực-sự của đôi lứa mới là sợi dây “Tơ Hồng” không ai có thể cắt chia. Rất mong hai cháu Quỳnh-Lê và Đình-Huy cũng như những đôi uyên-ương trên cõi đời này sau khi thành-hôn luôn giữ trọn đạo Vợ-Chồng như anh-chị Mai-Văn-Chớ. “Hôn-Nhân” là bước đường dài nhiều thử-thách, hãy sống trong tình yêu-thương, thuận-thảo, dung hòa để được ăn đời ở kiếp với nhau như đôi vợ chồng ông bà Fisher (người chiếm kỷ-lục Hôn-Nhân lâu nhất trong Guinness World Record).
Tục-ngữ Việt-Nam có câu “thuận vợ thuận chồng tát bể đông cũng cạn”; nghĩa là có hòa-thuận với nhau thì dù gian-truân, đoạn trường đến đâu cũng sẽ đủ nghị-lực vượt qua - để vợ chồng được sống hạnh-phúc bên nhau đến thời răng long, tóc bạc trọn đời. Rất Mong lắm thay!
www.diamondbichngoc.com
Từ-điển “Oxford Dictionaries” định-nghĩa rằng “Hôn-Nhân” là sự kết hợp trang-trọng giữa một người Nam với một người Nữ; được chính-thức-hóa bởi luật-pháp để trở thành Vợ và Chồng (The formal union of a man and a woman, typically recognized by law, by which they become husband and wife).
Tuy nhiên, tính đến nay, tại Hoa-Kỳ có 9 tiểu-bang đã công-nhận việc Hôn-Nhân đồng tính (gồm: Connecticut, Iowa, Maine, Maryland, Massachusetts, New Hampshire, New York, Vermont và Washington). Ký-giả Mark Sherman (AP) tường-trình ngày 9 tháng 12, 2012 trên “abc news” là: Tối Cao Pháp-Viện đang nghiên-cứu một vụ kiện của nhóm “Tranh-Đấu và Bảo-Vệ Quyền Dân-Sự cho Người Đồng Tính” (the Civil Rights Project at Gay and Lesbian Advocates and Defenders). Nhóm này đang đòi hỏi tiểu-bang California phải chấp thuận hợp-pháp-hóa việc hôn-phối của hai người cùng phái.
Trong xã hội Việt Nam ở giữa thế kỷ 20 trở về trước, “Hôn-Nhân” là do cha mẹ quyết định, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, lễ-nghi cưới hỏi gồm có nhiều thủ-tục, qua đó nó mang một ý-nghĩa giáo-dục cổ-truyền, một triết-lý về việc chung sống giữa hai cá-thể (nam & nữ) trưởng-thành hội-nhập vào xã-hội, xác-định một tôn-tri trật tự trong hệ-thống gia-dình. Hôn-Nhân xưa phần lớn cũng dựa vào ông Mai & bà Mối hoặc bói toán như xem tuổi đôi lứa có hạp nhau hay không!
Chúc Mừng: Chú rể Đình-Huy & Cô dâu Quỳnh-Lê – Trăm Năm Hạnh-Phúc.
Theo Phan-Kế-Bính (1875-1921) - một nhà văn, nhà báo nổi tiếng của Việt-Nam trong sách “Việt-Nam Phong-Tục” do “Phong-Trào Văn-Hóa” tái xuất-bản ngày 29, tháng 11, 1972 - khi bàn về “Tế Tơ-Hồng”, Phan-Kế-Bính kể rằng: “điển Tế Tơ-Hồng do chuyện ngày xưa, có một người tên là Vi-Cố, một bữa đi chơi giăng (trăng), gặp một ông già đang se các sợi dây đỏ ở dưới bóng giăng. Hỏi thì ông ấy nói rằng ta là Nguyệt lão coi việc xe duyên cho vợ chồng nhân-gian, ta đã buộc sợi giây này vào chân ai thì dù thế nào cũng phải lấy nhau. Vì thế việc vợ chồng là có ông Nguyệt lão định trước, cho nên thành vợ chồng rồi thì phải tạ ơn ông ấy, và cầu ông ấy phù hộ cho ở được trăm năm với nhau…”Trong “Việt-Nam Tự-Điển”, quyển hạ của tác-giả Lê-Văn-Đức (trang 254), phần phụ-lục Tục-ngữ - Thành-ngữ - Điển-tích cũng ghi rằng: “Nguyệt hạ lão nhân, ông già ngồi dưới bóng trăng, tức Ông Tơ, vì tiên se duyên cho người đời”.
Hình tượng ông Tơ-bà Nguyệt (là hai tên gọi khác nhau của vị tiên Nguyệt Lão này) đã gắn liền với “Hôn-Nhân”, nói lên được nỗi lòng khát-khao được giao-hòa của tuổi trẻ. Nó biểu hiện đầy đủ những cung bậc tình-yêu qua ca-dao Việt-Nam:
“Ông Tơ đành vấn Bà Nguyệt đành vương
Phụ mẫu đành gả, hỏi nàng thương không nàng?
“Nhớ chàng vì nợ vì duyên
Vì Ông Tơ Nguyệt đã khuyên lấy chàng.”
“Để tôi kiếm sợi chỉ hồng
Nhờ Ông Tơ Bà Nguyệt kết vợ chồng trăm năm.”
Theo thuyết Phật giáo, không có sự khuyến-khích về Hôn-Nhân thế-tục, nhưng Đức Phật tán- thán những cặp vợ chồng sống hòa-thuận với nhau. Ngài cũng khuyên dạy các đệ-tử tại gia làm sao để có cuộc sống hạnh-phúc gia-đình như trong những bài giảng của kinh “Thi-Ca-La-Việt”. Đức Phật đã dậy rằng:
Hình đại-gia-đình cựu Sĩ-Quan Không-Quân/QL.VNCH: Mai-Văn-Chớ & Phu-Nhân trong tiệc mừng Thượng-Thọ 70 năm của anh – 27 tháng 6, 2010. Chương-trình văn-nghệ do nhóm “Chân-Quê” đảm trách.
“Này Gia chủ tử, có năm cách, người chồng phải đối xử với vợ như phương Tây:1/ Kính trọng vợ,
2/ Không bất kính đối với vợ.
3/ Trung thành với vợ.
4/ Giao quyền hành cho vợ.
5/ Sắm đồ nữ trang cho vợ.
Này Gia chủ tử, được chồng đối xử như phương Tây theo năm cách như vậy, người vợ có lòng thương tưởng chồng theo năm cách:
1/ Thi hành tốt đẹp bổn phận của mình
2/ Khéo tiếp đón bà con
3/ Trung thành với chồng
4/ Khéo gìn giữ tài sản của chồng
5/ Khéo léo và nhanh nhẹn làm mọi công việc.”
Như trên đã nêu, Đức Phật khuyên người chồng có năm bổn phận đối với vợ và ngược lại người vợ cũng có năm bổn phận đối với chồng. Mỗi cương vị có năm điều khoản như vậy đã được Đức Phật sắp đặt theo một trật-tự nhất định trước sau, sự liên-hệ chặt chẽ trong từng điều một không phải là ngẫu-nhiên mà có một dụng ý hết sức tinh-tế, từng vấn-đề tương-ứng nhau, cho ta thấy sự cân bằng trong đời sống giữa hai người, và tạo ra một lề luật có thể gọi đó là đạo Phu-Thê (theo quan điểm của Phật giáo). Nếu cả hai bên thực-hiện tốt đẹp bổn-phận trách-nhiệm của mình, thì mối quan-hệ giữa vợ chồng sẽ trổ hoa an-lạc, hạnh-phúc gia-đình đầm ấm, vui tươi. Đức Phật gọi điều đó là: “Phương tây được che chở, trở thành an ổn và thoát khỏi các sự sợ hãi”.
Thống-kê của “Guinness World Record” cho biết cặp vợ chồng có cuộc Hôn-Nhân đạt kỷ-lục nhất thế-giới là ông Herbert Fisher (sinh ngày 10 tháng 6, 1905) và bà Zelmyra Fisher (sinh ngày 10 tháng 12, 1907) cả hai đều là người Mỹ. Đã thành hôn vào ngày 13 tháng 5, 1924 tại North Carolina, USA. Tính đến 27, tháng 2 năm 2011 (ngày bà Zelmyra qua đời) là họ đã có với nhau 86 năm, 9 tháng và 16 ngày hạnh-phúc.
(Link: http://www.guinnessworldrecords.com/records-1/longest-marriage-/)
Trong sinh-hoạt với Cộng-Đồng Việt-Nam tại miền Nam California. Chúng tôi được duyên may quen biết gia-đình anh chị Mai-Văn-Chớ. Anh là cựu Thiếu-Tá Không-Quân Quân-Lực Việt-Nam-Cộng-Hòa, một người chồng và một người Cha gương mẫu, đức-độ. Thoát chết nhiều lần trong chiến tranh khi lái trực-thăng. Sau 1975, anh phải trải qua 7 năm trong trại tù cải-tạo vùng Bắc-Việt; phu-nhân anh một tay tần-tảo nuôi con, thăm chồng suốt thời-gian cơ khổ này. Đúng như câu ca-dao ngày xưa:
“Thương nhau bất luận giàu nghèo,
Dù cho lên ải xuống đèo cũng cam.”
Đến năm 1985, sau 8 ngày đêm lái tàu không ngủ trong hải-trình gian-truân vượt biển tìm tự-do; Trời thương cho anh đến được bến bờ Mã-Lai cùng người con trai trưởng. Rồi khi đã định cư tại Hoa-Kỳ, anh Mai-Văn-Chớ vùi đầu vào những công việc nặng nhọc toàn thời-gian để kiếm tiền bảo-lãnh vợ và các con nhỏ (lúc ấy đang còn kẹt tại quê nhà). Sau này tất-cả đã đều được đoàn-tụ vui vầy cùng anh.
Hơn hai năm trước, vào ngày 27 tháng 6, 2010 – 5 người con anh cùng dâu rể đã đứng ra tổ-chức tiệc mừng lễ Thượng-Thọ 70 năm cho ba: Mai-Văn-Chớ trong tình thân đầm ấm, hạnh-phúc chan hòa bên bạn bè thân-hữu.
Những điều vừa kể trên như một tuyệt tác-phẩm, một bức tranh sống động của lòng thủy-chung trong “Hôn-Nhân” gần 50 năm của anh chị Mai-Văn-Chớ.
Tuần qua, nhận được Thiệp Hồng báo tin vui người con gái út của anh-chị là cháu: Mai-Như-Quỳnh-Lê sẽ làm lễ vu-quy cùng chú rể: Phạm-Đình-Huy, trưởng nam của ông bà Phạm-Đình-Hiếu vào thứ Bảy 29, tháng 12, 2012 tại thành-phố Garden Grove, miền Nam California. Hoa-Kỳ.
Nhân dịp này, Thái-Nguyên và Diamond Bích-Ngọc cùng gia-đình “Chân-Quê” xin được gửi những lời tốt đẹp nhất đến gia-đình hai họ: Phạm và Mai. Chúc mừng cô dâu Quỳnh-Lê trăm năm hạnh-phúc bên chú rể Đình-Huy.
Ngày xưa “Hôn-Nhân” là do Phụ-Mẫu đôi bên xếp đặt. Người ta tin vào chuyện ông Tơ bà Nguyệt se duyên. Trong xã-hội bây giờ, chỉ có tình-yêu thực-sự của đôi lứa mới là sợi dây “Tơ Hồng” không ai có thể cắt chia. Rất mong hai cháu Quỳnh-Lê và Đình-Huy cũng như những đôi uyên-ương trên cõi đời này sau khi thành-hôn luôn giữ trọn đạo Vợ-Chồng như anh-chị Mai-Văn-Chớ. “Hôn-Nhân” là bước đường dài nhiều thử-thách, hãy sống trong tình yêu-thương, thuận-thảo, dung hòa để được ăn đời ở kiếp với nhau như đôi vợ chồng ông bà Fisher (người chiếm kỷ-lục Hôn-Nhân lâu nhất trong Guinness World Record).
Tục-ngữ Việt-Nam có câu “thuận vợ thuận chồng tát bể đông cũng cạn”; nghĩa là có hòa-thuận với nhau thì dù gian-truân, đoạn trường đến đâu cũng sẽ đủ nghị-lực vượt qua - để vợ chồng được sống hạnh-phúc bên nhau đến thời răng long, tóc bạc trọn đời. Rất Mong lắm thay!
www.diamondbichngoc.com
Gửi ý kiến của bạn