Hôm nay,  

Mùa Hè Lại Nóng Bỏng

07/08/201200:00:00(Xem: 11987)
Mùa hè năm ngoái 2011 là một mùa hè nóng bỏng với 2 cuộc biểu tình ở Sài gòn và 11 cuộc biểu tình ở Hà nội. Cuộc biểu tình đầu tiên ngày 5 tháng 6 năm 2011 nổ ra sau khi tàu Trung Cộng cắt cáp tàu thăm dò dầu khí Viking của Việt Nam. Dân Việt Nam không dẳn được sự tức giận khi lãnh thổ Việt Nam bị bọn ngoại bang Trung Cộng xâm lấn thô bạo. Bọn Việt cộng đã nhường không biết bao nhiêu là diện tích biển và đất liền cho quan thầy Trung Cộng thế nhưng quan thầy Trung Cộng không biết ghi nhận lòng trung thành dâng hiến đó, mà lại hại Việt Cộng bằng cách đi cất cáp tàu Viking của Việt Nam. Thế là làn sóng biểu tình ở Sài gòn và Hà Nội bùng lên làm bọn Việt Cộng khốn đốn khổ sở phải đối phó với những người biểu tình Việt Nam yêu nước. Sau một thời gian im lặng vì bị cộng an đàn áp, hăm dọa , bắt bớ, mùa hè năm này 2011, cuộc biều tình đã được tái diễn trở lại sau khỉ Trung Công ngang nhiên kêu gọi đấu thầu 9 lô khai thác dầu khí ngay trên thêm lục địa Việt Nam. Một lần nữa đàn anh Trung Cộng lại hại đàn em Việt Cộng khi thúc đầy làn sóng biểu tình nóng bỏng xôn xao trở lại

Có hai lý do làm cho Việt Cộng e ngại và lo sợ làn sóng biểu tình xuống đường. Thứ nhất Việt Cộng không muốn làm mất lòng Trung Cộng khi có nhiều người Việt Nam xuống đường biểu tình chống Trung Cộng xâm lược. Tướng hèn Nguyễn chí Vịnh trước đây đã qua Bắc Kinh hứa hẹn sẽ dẹp làn sóng biểu tình để làm hài lòng quan thầy Trung Cộng. Thứ hai là Việt Cộng đã chứng kíến làn sóng biểu tình ở Bắc Phi và Trung Đông đã quật đổ những chính phủ độc tài ở Tunisia, Ai Cập, Yemen, Lybia. Những tên độc tài có đứa bị giết như Khadafy ở Lybia, có đứa trong vòng tù tội như Mubarak ở Ai cập. Cảnh tượng u ám, tan rã của các chế độ độc tài sau khi dân chúng xuống đường làm cho bọn Việt Cộng run sợ và từ đó càng ra tay đàn áp những cuộc biểu tình một cách hung tợn và dã man thêm. Chúng không muốn đi theo vết xe đổ của những chế độ độc tài ở Bắc Phi và Trung Đông. Hương hoa Nhài ở Tunisia đã lan tới Việt nam làm chế độ Việt Cộng nhức nhối. ( Sở dĩ người ta gọi cuộc cách mạng ở Tunisia là cách mạng hoa Nhài vì trên lá cờ của Tunisia có bông hoa Nhài). Chế độ bán nước hại dân Việt Cộng rồi đầy rồi cũng bị lịch sử nghiền nát như những chế độ độc tài quân phiệt ở Bắc Phi và Trung Đông. Lịch sử thế gới cho thấy không chế độ nào từ Đông sang Tây mà cản nổi bánh xe tiến lên của lịch sử . Vấn đề chỉ là thời gian mau hay chậm thế thôi. Chế độ Việt Cộng không hề ý thức được hướng tiến lên tất yếu của bánh xe lịch sử nên vẫn đui mù, hung hăng ra tay đàn áp dã man chuyện biểu tình. Chúng càng hung hãn tàn bạo người biểu tình thì thời gian tồn tại của chế độ bán nước, hại dân của chúng càng ngắn thêm mà thôi.

Sau 2 cuộc biểu tỉnh ở Sài gòn và 11 cuộc biểu tình ở Hà Nội năm 2011, nữ tướng biểi tình Bùi Hẳng bị bắt đưa vào tù, những người biểu tình khác ở hai miền Nam, Bắc bị cộng an đến tận nhà hăm dọa không được đi biểu tình nữa trong tương lai.

Tình hình tạm lắng dịu. Bạo quyền Cộng sản Việt Nam nghĩ rằng với sự đản áp thô bạo, chúng tưởng đã dập tắt được phong trào biểu tình chống Trung Cộng xâm lược.

Chúng lầm to. Dân Việt Nam không hèn nhát nhu nhược thua cuộc như chúng nghĩ !

Bởi vậy nên mùa hè năm nay 2012 lại nóng bỏng trở lại với những cuộc biểu tình mới với khí thế hùng dũng không kém mùa hè năm 2011.

Cộng sản Việt nam rất sợ biểu tình, Cho đến giờ phút này chúng không dám gọi đích danh hai chữ biểu tình mà chỉ tránh né gọi những cuộc biểu tình là chuyện " tụ tập đông người" hay " tuần hành tập thể" . Dĩ nhiên là chúng sợ những cuộc biểu tình, cho dù là chống Trung Cộng xâm lược , sẽ có ngày lớn manh theo thời gian để quật đổ chính quyền của chúng. Cho dù chúng có sợ hãi để rồi đàn áp biểu tình thì chuyện biêu tình ngày càng lớn mạnh lên để cuối cùng quật đổ chế đô bán nước, hại dân là chuyện nhất định dứt khoát sẽ phải đến vì đó là một tất yếu của lịch sử. Bánh xe lịch sử đã nghiền nát bao nhiêu chế độ thối nát, bạo tàn, bán nước trong bao nhioêu thời đại thì bánh xe lịch sủ chắn chắn sẽ không tha chế độ Cộng sản bạo tàn hiện nay. Có điều bánh xe lịch sử sẽ quay mau hơn nếu số ngưởi xuống đường rầm rộ như thác lũ ngày càng nhiều hơn.

Ngày 1 tháng 7 năm 2012, có lời kêu gọi biểu tình trên toàn quốc. Khác với những lần biểu tình trước chỉ kêu gọi biều tình qua mạng internet mà không có nêu đích danh người lên tiếng . Lần này , đích thân Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Tăng Thống Giáo Hội Việt Nam thống nhất, công khai lên tiếng hô hào mọi công dân Việt đi biểu tình khắp toàn quốc chống Trung Cộng xâm lăng. Điều đó cho thấy tinh thần bất khuất vô úy của vị sư già đáng kính này. Đã mấy ngàn năm rồi, Phật giáo với dân tộc là một. Phật Pháp không bất ly thế gian pháp. Phật giáo không thể khoanh tay dửng dưng đứng nhìn dân tộc suy vong trước họa ngoại xâm Trung Cộng. Do đó Phật giáo phải đứng lên hô hào người dân Việt xuống đường biểu tỉnh chống Trung Cộng. Phật giáo không ngại bị chế độ Việg Cộng quy chụp cho là làm chính trị phản động này nọ vì Phật giáo biết mình đang đi con đường chính nghĩa,cứu nước khỏi nạn ngoại xâ, cứu dân lầm than khốn khổ, đúng với đạo pháp cứu khổ của Phật giáo. Sổng ở đời mà cứ sợ những lời dị nghị dèm pha của bọn tiểu nhân, mất dạy thì chẳng làm được gì ích quốc lợi dân. Phật giáo đứng lên tranh đấu vì quyền lợi của đất nước chứ không vì lợi quyền nhỏ nhen phe nhóm. Những tôn giáo khác cũng nên noi gưởng Đức Tăng Thổng Quảng Độ để mạnh dạn kếu gọi tín đồ của mỉnh xuống đường biều tình cứu nước. Phải nhớ rằng nếu nước mất đi thì đạo mình cũng không còn.


Đáp ứng lời kêu gọi biểu tình của Đức Tăng Thống Quảng Độ, ngày 1 tháng 7 năm 2012, người Sài gòn đã ồ ạt xuống đường biểu tình lớn như ở Hà Nội. Những gương mặt nổi bật trong cuộc biểu tình ở Sài gòn kỳ này có thế ghi nhận hai chị em Thục Vy, Trọng Hiếu từ Quảng Nam vào Sài Gòn biêu tình, Rồi đến người con gái dịu hiền nhưng can đảm Nguyễn Hoàng Vi cũng xuống đường nhập cuộc đấu tranh.

Dân Việt nam vốn có truyền thống yếu nước ngàn năm nên không thể ngồi yên mà phải xuống đường biểu lộ lòng yêu nước nống nàn tha thiết của mình dù biết đi biểu tình là sẽ phải hứng chịu đòn thù đàn áp thô bạo của cộng an thuộc chế độ bán nước Việt Cộng.Và lần đầu tiên ở Huế , tăng ni Phật tử cũng rục rịch xuống đường tham gia biểu tình theo lời kêu gọi của Đức Tăng Thồng của giáo hội nhưng bị công an thô bạo chặn từ ngay từ đầu.

Ngày 5 tháng 8 năm 2012, Hà Nội đứng lên xuống đường biểu tình lần thứ 4 trong năm 2012 này. Trong khi Sài Gòn vẫn không tổ chức được biểu tình trong dịp này vì thiếu người lãnh đạo tổ chức dìu dắt. Hy vọng Sài Gòn sẽ có được một ban lãnh đạo can đảm khôn ngoan để làn sóng biểu tình lại được bùng lên. Thật tội nghiệp cho những người trẻ Sài gòn, mỗi lần có thông cáo biểu tình trên mạng là các em tự động tập hợp ngồi ở công viên trước Dinh Độc Lập để nghe ngóng tình hình. Các em sẽ tham gia biểu tình nếu có một đầu tàu lãnh đạo đi tiên phong khởi động cuộc biểu tình. Ai la người anh hùng hào kiệt ngày hôm nay, xin can đảm nhận lấy trách nhiệm hướng dẫn các em. Thời thế sẽ tạo anh hùng và anh hùng sẽ dẫn dắt thời thế. Hãy vững tin như vậy.

Mùahè Hà Nội vẫn nóng bỏng bởi khí thế và những tiếng hô đả đảo vang dội trên những đường phố. Phải nhận thấy một điều là khi người dân hô to tiếng đả đảo Trung Cộng cướp nước là họ cũng ngầm đả đảo bọn Việt Cộng bán nước. Ngưởi ta nhìn thấy trong đoàn biểu tình những khuôn mặt yêu nước dũng cảm quen thuộc như cụ bà Lê hiền Đức, nhà báo Nguyễn tường Thụy, nhà báo Dương thị Xuân, hợp cùng Nguyễn chí Đức, Trần thị Nga, Phương Bích v.v. Họ nối gót theo gương can đảm bất khuất của nữ tướng biểu Bùi Hằng để xuống đường bày tỏ lòng yêu nước dù bị công an đánh đập trù dập nặng nề. Đây là những người đã tôi luyện qua lò luyện lửa biểu tình năm ngoái rồi nên không còn sợ bất cứ sự đàn áp dã man thô bạo nào của công an . Những người có lòng với quê hương Việt Nam trong va ngoài nước phải hỗ trợ tinh thần và cả vật chất cho những chiến sĩ biểu tình này để họ còn tiếp tục đứng vững mà đương đầu với bọn bán nước Việt Cộng. Thời gian thử thách là những tháng ngày chông gai trước mặt. Họ và những người dân yêu nước khác chắc chắn sẽ vượt qua mọi chông gai trở ngại để bảo toàn trọn vẹn lãnh thổ Việt Nam yêu dấu.

Những tháng ngày mới đây, ai là ngưởi Việt nam lại không bức xúc phẫn nộ khi nhỉn thấy chuyện Trung Cộng sau khi ngang ngược công khai kêu gọi khai thác nhưng lô dầu khí trên thêm lục địa Việt Nam, lại cho hàng chục ngàn tàu đánh cả tràn vào biển Đông để vơ vét cá mọi loài hải sản một cách thô bạo. Những tên Việt gian bán nước Nguyễn phú Trọng, Nguyễn tấn Dũng , Trương tấn Sang hèn hạ không dám đưa ra một lời phản kháng quan thầy Trung Cộng cùa chúng mà chỉ chỉ thị Phát ngôn viên Lương thanh Nghị lải nhài phản kháng lấy lệ. Chúng không biết nhục khi thấy nước Phi - luật- tân đưa vấn đề Trung Cộng xâm phạm bãi cạn của Phi ra Liên Hiệp Quốc nhở phân xử. Thật ra với thân phận tay sai, bọn lãnh đạo Việt Cộng cũng không thể làm gì hơn mà phải luôn răm rắp nghe lệnh quan thầy Trung Cộng để còn mong Trung Cộng còn ban cơm thừa cá cặn cho chúng sống qua ngày.

Thượng viện Mỹ mới đây đã ra nghị quyết phản đối Trung Cộng thành lập thành phố Tam Sa và coi biển Đông như là ao nhà của chúng. . Ai cũng biết năm 1974, Mỹ thỏa thuận ngầm để cho Trung Cộng chiếm Hoàng Sa của Việt Nam Cộng Hòa, một đồng minh thân thiết của Mỹ. Giờ đây khi thấy quyền lợi của mình bị đụng chạm thì Mỹ mới lên tiếng phản đối Trung Cộng. Mỹ nên học cái ngu cuả Mỹ khi thỏa hiệp làm ăn với Trung Cộng về chuyện biển Đông thì may ra mới tránh khỏi cảnh xấu hổ bẽ bàng khi Trung Cộng trở mặt . Thỏa hiệp làm ăn với bọn lưu manh Trung Cộng coi chửng có ngy Mỹ mang họa vào thân và bị cả thế giới chê cười, khinh bỉ.

Mùa hè năm 2012 vẫn tiếp tục nóng bỏng với những cuộc biểu tình. Lửa biểu tình vẫn âm ỉ cháy và chắc chắn sẽ có ngày bùng lên, , cọng thêm sức nóng ngàn độ của lửa tự thiêu của bà cụ Đặng thị Kim Liên ( thân mẫu của nhà tranh đấu Tạ phong Tần đang bị tù tội) sẽ thiêu đốt thành tro bụi cái chế độ Cộng Sản Việt Nam buôn dân, bán nước này. Ngày ấy chắc chắn sẽ không còn xa.

Xin ai đừng nhõ một giọt nước mắt thương hại khi thấy ngày bọn buôn dân bán nước bị đem ra pháp trường xử tội. Máu chũng phải chảy ra dể rửa sạch bao tội lỗi phản quốc, ô uế, lọc lừa, xấu xa mà chúng đã gây ra cho đất nước và con người Việt Nam trong gần thế kỷ qua.

Los Angeles, một ngày mùa hè hừng hực nắng lửa đấu tháng 8 năm 2012
TRẦN VIẾT ĐẠI HƯNG
Email : dalatogo@yahoo.com


(Muốn đọc những bài khác của Trần viết Đại Hưng, xin vào www.nsvietnam.com rồi bấm vào tên Trần Viết Đại Hưng nằm bên trái
Hay vào www.hung-viet.org, bấm vào hàng chữ Nhân vật- Tác giả nằm phía trên rối bấm vào tên Trần viết Đại Hưng).

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
Trong tháng Hai vừa qua, cái chết đau thương, lẫm liệt của nhà đối kháng người Nga Alexei Navalny trong tù đã gây sầu thảm, phẫn nộ cho toàn cộng đồng tiến bộ nhân loại. Đối với người Việt Nam tiến bộ, nỗi đau lại càng sâu thêm khi trong ngày cuối cùng của tháng Hai, ngày 29, nhà cầm quyền độc tài Hà Nội bắt đi cùng lúc hai nhà đấu tranh kiên cường...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.