Hôm nay,  

Lá Thư Từ Đức Quốc: Olympia 2012, Nguyễn Marcel, Người Đức Gốc Việt Đoạt Huy Chương Bạc

03/08/201200:00:00(Xem: 18191)
Niềm hãnh diện không những cho người Việt mà cho chính cả cả dân Đức!

Nguyễn Marcel (Marcel Văn Minh Phúc Long Nguyễn) đã đoạt được huy chương bạc trong môn thể dục tranh nhiều bộ môn (Decathlon) trong kỳ Thế vận hội Olympia 2012, tổ chức tại Anh Quốc.

Huy chương Bạc đầu tiên cho Nguyễn Marcel, cũng là huy chương đầu tiên cho nước Đức sau 76 năm cho môn thể dục dụng cụ tổng quát này. Marcel Nguyễn, một người Đức gốc Việt đã đạt được thành tích vẻ vang và sẽ đi vào lịch sử nước Đức.

Người từng hai lần vô địch châu Âu từ Unterhaching (ngoại ô thành phố Munich thuộc tiểu bang Bavaria) đứng hạng nhì sau thể tháo gia người Nhật là Kohei Uchimura. Danell Leyva của Mỹ đoạt huy chương đồng. Fabian Hambuechen (Đức) chiếm hạng 15 trong những nhà thể thao thuộc giới "tinh hoa thế giới (World' s elite)".

Trong khi "con gà nòi của Đức" là Fabian Hambchen phạm lỗi, làm hỏng chuyện thì Marcel Nguyễn đã gây ngạc nhiên cho tất cả mọi người! Marcel Nguyễn, vô địch dụng cụ Barren (tạm dịch bộ môn xà đôi!) Âu Châu giành huy chương Bạc, thoát ra "cái bóng râm" trước nhà vô địch Fabian Hambuechen và mang đến một sự kinh ngạc trong kỳ Olympia 2012 tại London, nhờ cố gắng vượt bực giành được huy chương đầu tiên cho Đức kể từ năm 1936 trong cuộc tranh tài môn thể thao gồm nhiều bộ môn (dụng cụ thể thao!) khác nhau.

76 năm sau chiến thắng Olympic của Alfred Schwarzmann ở Berlin, người Unterhachinger (ghi chú thêm: ở Đức ai sinh chỗ nào thì được gọi là dân xứ này, ví dụ Berliner (Berlin) hay Mnchner (Munich), 24 tuổi, trước 16 500 khán giả (không còn chỗ trống!) tại vận động trường North Greenwich chỉ thua duy nhất Kohei Uchimura (Nhật, 92,690 điểm) với 91,031 điểm đứng hạng nhì. Chiếm hạng thứ ba là Danell Leyva đến từ USA với 90,698 điểm.
afp_marcel_nguyen_olympic_2012
Marcel Nguyễn. (ảnh AFP/Getty Images)
Người được chuyên gia Đức đánh giá cao Hambuechen thì ngược lại sau ba lần "phạm lỗi" nghiêm trọng chỉ chiếm vị trí thứ 15 với 87,765 điểm, còn ít điểm hơn so với vòng loại.

Ngay sau khi giành được huy chương Bạc một cách rất bất ngờ, Marcel liền chạy đến sa vào vòng tay củy người huấn luyện viên trưởng (Cheftrainer) Andreas Hirsch. Sau khi kết quả được chiếu lên bảng thì Coach Hirsch ôm vai Marcel. Còn Marcel chỉ nhìn sửng sờ khán giả, dơ cao nắm tay của mình!

Khi "ra sân" Marcel có ý định là không nhìn vào đối thủ cạnh tranh mà tập trung hoàn toàn vào 6 dụng cụ thể thao của mình. Người Bayer (ghi chú thêm: để đề cập đến người sinh ra ở tiểu bang Bavaria) bắt đầu với vị trí cuối cùng trên dụng cụ "Seitpferd" (Pommel Horse!) trong cuộc cạnh tranh tài với một khả năng trung bình thôi, nhưng sau đó "biểu diễn" khá hơn từ dụng cụ này đến bộ môn kia và chứng minh khả năng của mình trong bộ môn khó khăn nhất "Barren und Reck" (tạm dịch là xà đôi và xà đơn) cũng như đã giữ vững được tinh thần. Marcel cố gắng không ngừng và sau dụng cụ này tới dụng cụ khác cơ hội để được lên bục dành cho ba người xuất sắc mỗi lúc càng lớn ... Điều ngạc nhiên là trước hai vòng cuối cùng, ông được xếp hạng thứ ba và kết thúc thắng lợi với một Supershow trên "sàn nhà" (Boden).

Trước khi Olympia 2012 xảy ra, toàn bộ các phương tiện truyền thông Đức hầu như chỉ chú ý đến Hambuechen và người đứng thứ hai trên thế giới là Philipp Boy (có lẽ cũng dễ hiểu thôi vì hai nhà thể thao này Đức 100%, chiếm vị trí cao trên thế giới còn Marcel Nguyễn chỉ có Đức 50% và chưa nổi tiếng bằng!). Marcel Nguyễn đi một cách lặng lẽ, kiên trì "con đường dài vô hình" của mình. Marcel Nguyễn đã hai lần vô địch châu Âu với dụng cụ Barren (xà đôi, môn thể thao với hai thanh gỗ song song) vào tháng năm!

"Favorit" Hambuechen ngược lại chỉ còn cơ hội duy nhất để chiếm 1 huy chương trong phần chót của kỳ Olympia 2012 này với cuộc tranh tài chung kết bộ môn "Reck" (horizontal bar; tạm dịch là xà đơn). Marcel Nguyễn thì còn hai cơ hội khác nữa trong cuộc tranh tài chung kết vối bộ môn Boden und Barren (sàn nhà và môn thể thao với hai thanh gỗ song song, tạm gọi là xà đôi!)

Sơ lược tiểu sử và sự nghiệp thể thao của Marcel Nguyễn.

Marcel Nguyễn (tên thật Marcel Văn Minh Phúc Long Nguyễn) sinh ngày 08 tháng 9 năm 1987 tại thành phố Munich, là một thành viên thể dục của Đức với nguồn gốc Việt - Đức (Cha Việt, Mẹ Đức).

Bộ môn đặc biệt của ông, qua đó đã ba lần vô địch châu Âu là Barren và môn thể dục tranh nhiều bộ môn (Mehrkampf = Decathlon). Huy chương bạc của ông tại Thế vận hội 2012 ở London là huy chương đầu tiên trong bộ môn "Decathlon" này của nước Đức từ năm 1936.

Kể từ tháng Bảy năm 2007, Marcel Nguyễn là thành viên của nhóm thể thao được giúp đỡ, khuyến khích thuộc lực lượng vũ trang Đức (Bundeswehr).

Marcel Nguyễn bắt đầu tập thể dục lúc 4 tuổi. Khi 7 tuổi ông gia nhập câu lạc bộ Unterhaching TSV. Từ năm 1995, ông luyện tập tại trung tâm đào tạo ở Munich, nơi mà Kurt Szilier huấn luyện ông cho tới ngày hôm nay. Từ năm 1997, Nguyễn thuộc vào đội hình các thể tháo gia có nhiều triển vọng trong tương lai mà Andreas Hirsch và Jens Milbradt là huấn luyện viên. Marcel nhanh chóng thăng tiến từ đội hình (Kader) D lên đội hình B. Ông bắt đầu từ năm 2002 cho đội trẻ của quốc gia (National Junior). Về lãnh vực giáo dục Marcel được đảm bảo bởi trường trung học thể thao Isar ở Munich. Năm 2005, Marcel Nguyễn đoạt chức vô địch thể tháo gia trẻ tuổi với bộ môn "Barren", hạng nhì môn Ringen và hạng ba về nhảy (Springen). Cùng năm đó, lần đầu tiên ông đã tham gia giải vô địch thế giới tại Melbourne và chiếm hạng thứ 16 trong bộ môn Barren (bars). Sau World Cup Nguyễn đã dành một năm cho trường nội trú thể thao ở Stuttgart để cùng với đồng đội của mình tập luyện chuẩn bị tranh giải vô địch thế giới năm 2006 ở Aarhus với hai huấn luyện viên Anatoli Jarmovski và Klaus Nigl. Trong kỳ tranh vô địch thế giới này đội Đức chiếm hạng 7.

Sau giải vô địch thế giới năm 2006 Marcel Nguyển lại chuyển về trường thể thao ở Munich, nơi ông đậu tú tài vào tháng Sáu năm 2007. Vài tháng sau đó, cùng với đội Đức ông đã tham gia giải vô địch thế giới ở Stuttgart và đã giành được huy chương đồng, cũng có nghĩa là với thành quả này ông ta sẽ được tham dự Thế vận hội Olympic. Cuối năm 2007, Marcel Nguyễn chiếm hạng ba trên "sàn nhà" tại World Cup ở Tokyo.

Năm 2008, Marcel Nguyễn đạt hạng nhì với đội tuyển Đức trong giải vô địch châu Âu tổ chức ở Lausanne. Tại Đức ông vô địch ba lần, được đứng trên bục. Cao điểm, nổi bật nhất là trong kỳ Thế vận hội Bắc Kinh, khi đội tuyển Đức tranh tài giành huy chương đồng chỉ thua Hoa Kỳ sát nút. Năm 2009, Marcel Nguyễn giành được thành công đầu tiên của mình trong môn thể dục gồm nhiều bộ môn: Trong giải Champions Trophy tại Stuttgart, ông đứng hạng nhì, giống như trong kỳ tranh giải vô địch Đức tiếp theo. Cùng năm, với câu lạc bộ KTV Straubenhardt ông đã giành chiến thắng, đoạt chức vô địch Đức. Trong giải vô địch châu Âu năm 2010 tổ chức ở Birmingham, Marcel Nguyễn là thành viên của đội tuyển Đức, lần đầu tiên giành được chức vô địch. Ngoài ra, tại đây ông cũng đã đoạt huy chương đồng trong bộ môn "Boden (sàn nhà) ". Với chức vô địch Đức Marcel Nguyễn hội đủ điều kiện tham dự giải vô địch thế giới năm 2010 tại Rotterdam nhưng ông đã không thể tham dự nhưng bởi vì trước đó trong một trận đấu quốc tế anh ta bị chấn thương, xương ống chân (Wadenbein= fibula) bị gãy.

Trong kỳ tranh giải vô địch Âu Châu năm 2011 tại Berlin, Marcel Nguyễn chiếm huy chương vàng với bộ môn Barren, đầu tiên từ năm 1955 cho Đức, sau Helmut Bant. Ông cũng đã giành được huy chương đồng với bộ môn Reck (horizontal bar). Năm sau ông bảo vệ danh hiệu vô địch châu Âu bộ môn "Barren (bars)" ở Montpellier. Năm 2012, Marcel được đề cử tham dự Olympic ở London. Và đã giành chiến thắng cá nhân với huy chương bạc trong môn thể thao gồm nhiều bộ môn cho Đức kể từ 76 năm qua, lần cuối Alfred Schwarzmann chiến thắng, đoạt huy chương Vàng vào năm 1936 và Konrad Frey huy chương đồng.

* Lê- Ngọc Châu (Nam Đức, 02-08-2012) (phỏng theo yahoo_news, Focus online và wikipedia)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
Trong tháng Hai vừa qua, cái chết đau thương, lẫm liệt của nhà đối kháng người Nga Alexei Navalny trong tù đã gây sầu thảm, phẫn nộ cho toàn cộng đồng tiến bộ nhân loại. Đối với người Việt Nam tiến bộ, nỗi đau lại càng sâu thêm khi trong ngày cuối cùng của tháng Hai, ngày 29, nhà cầm quyền độc tài Hà Nội bắt đi cùng lúc hai nhà đấu tranh kiên cường...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.