Hôm nay,  

Thưa Chuyện Kinh Tế Cùng Độc Giả

03/08/201100:00:00(Xem: 8508)

Thưa Chuyện Kinh Tế Cùng Độc Giả

Vũ Linh

Tăng thuế có khuynh hướng làm chậm lại việc phục hồi kinh tế trong ngắn hạn...

Thời gian gần đây, tòa soạn Việt Báo mở một diễn đàn trên Việt Báo Online, để độc giả có dịp góp ý. Kẻ viết này cũng như tất cả các vị hợp tác với Việt Báo triệt để hoan nghênh sáng kiến này. Viết bài rồi có người đọc và góp ý là giấc mộng của tất cả những người cầm bút. Cuộc tranh luận thật hữu ích, giúp mọi người hiểu rõ hơn những chuyện đang xẩy ra chung quanh, ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của chúng ta và con cháu.

Điều hơi đáng tiếc là không thiếu “góp ý” thực sự chỉ là đả kích không chính đáng, có khi vô căn cứ, thậm chí còn có tính phỉ báng. Tự do ngôn luận là một khái niệm phức tạp, chúng ta còn đang thực tập.

Trong những góp ý nêu lên gần đây, có một số ý kiến kẻ viết này thấy cần nói thêm cho chính xác, không phải để tranh cãi, mà để phục vụ độc giả Việt Báo nói chung, phục vụ những người thật sự muốn tìm hiểu vấn đề.

*

Một độc giả khẳng định: “Một mình TT Bush làm nước Mỹ mất 10.000 tỉ ở Wall Street, 4.000 tỉ ở Iraq và Afghanistan, 6.000 tỉ địa ốc, v.v... sơ sơ thôi là 20.000 tỉ cho nên 800 tỉ kích thích chẳng ăn nhập gì cả”. Vài độc giả khác đọc vậy, tin là đúng, nên đã lập lại.

Nói có sách mách có chứng thì trước hết phải chứng minh những con số “10.000, 4.000, 6.000 tỉ” ở đâu ra. Nhưng không dễ. Thôi thì cứ tạm chấp nhận để dễ nói chuyện.

Trước hết, cái con số “10.000 tỉ mất ở Wall Street” là do ước tính của một độc giả qua sự tuột dốc của chỉ số Dow Jones, từ cao điểm 14.500 (10/2007) xuống điểm thấp nhất, 6.500 (3/2009), sau khi TT Obama nhậm chức. Dow Jones rớt 8.000 điểm, được độc giả đó chuyển dịch qua thành “kinh tế mất 10.000 tỷ”.

Vị độc giả đó lấy con số đỉnh trước khủng hoảng tài chánh và con số đáy sau khủng hoảng để tính thiệt hại, và dĩ nhiên, để kể tội Bush. Nhưng điều ông không nói là sau cuộc tấn công 9/11, Dow Jones chỉ còn 7.600. Sau đó, Bush đã kéo Dow Jones lên mức đỉnh 14.200 (chứ không phải 14.500), tăng 6.600 điểm. Kể tội Bush làm Dow Jones rớt 8.000 điểm, thế có nên kể công của Bush trước đó làm Dow Jones tăng 6.600 điểm không"

Có một cách nhìn khác rõ hơn.

Tháng Giêng 2001, TT Bush nhậm chức, Dow Jones khoảng 9.800. Tháng Giêng 2009, TT Obama nhậm chức, Dow Jones 8.600. Nói cách khác, trong tám năm Bush, Dow Jones có lên có xuống, nhưng tóm lại rớt 1.200 điểm, không phải 8.000 như vị độc giả dẫn chứng. Cứ tạm chấp nhận lý luận của vị độc giả đó, mỗi khi Dow Jones xuống 1.000 điểm là kinh tế mất 1.200 tỷ (!). Như vậy TT Bush làm kinh tế mất 1.400 tỷ, chứ không phải 10.000 tỷ.

Còn chuyện Bush vì quyền lợi các hãng dầu hỏa, đánh Iraq-Afghanistan làm kinh tế mất 4.000 tỷ cũng nên… bàn lại.

Cả hai cuộc chiến đều được TT Bush đưa ra Quốc Hội phê chuẩn trong khi TT Obama đánh Lybia mà không cần ý kiến quốc hội. Khi ấy, các TNS Hillary Clinton, Joe Biden, John Kerry đều bỏ phiếu thuận. Cựu TT Clinton lúc đó cũng tuyên bố ủng hộ. Chuyện Bush “nói láo” để đánh Iraq, thì xin quý độc giả vào link này để biết thêm quan điểm của chính quyền Clinton từ trước khi Bush làm tổng thống: (http://www.rightwingnews.com/quotes/demsonwmds.php).

Nói về kinh tế thì chi phí chiến tranh chính là tiền bơm vào kinh tế để sản xuất máy bay, xe tăng, tàu chiến, súng ống, bom đạn, quân nhu, và lương của cả triệu quân nhân, nhân công nhà máy sản xuất chiến cụ. Nôm na ra, chi phí chiến tranh tức là tiền kích cầu kinh tế. Bỏ qua chuyện chiến tranh có đạo đức hay không, may là nhờ có chi phí này, nếu không thì cả triệu người đã thất nghiệp, kinh tế còn thê thảm hơn nhiều. Nói chi phí chiến tranh mất 4.000 tỷ, bây giờ cần bơm thêm 4.000 tỷ để bù đắp là nói bâng quơ, không phải là lý luận kinh tế.

Về chuyện mất 6.000 tỷ địa ốc, quả là có mất thật tuy chẳng ai biết chính xác mất bao nhiêu. Phần lớn mất mát này là do bong bóng nhà cửa xì hơi, giá nhà rớt từ những mức không tưởng xuống gần với thực tế hơn. Ví dụ như một căn hộ hai phòng ngủ trong một cao ốc cũ trong khu Bolsa, xây từ gần nửa thế kỷ trước mà bán hơn 500.000 đô là điều phi lý. Căn nhà đó phải là nhà của giới trung lưu, nhưng tiền nợ phải trả ít ra cũng 4.000 đô một tháng trong 30 năm, dân trung lưu nào trả nổi" Bây giờ trị giá căn nhà đó rớt xuống còn 300.000, tuy còn cao nhưng dễ thở hơn. Không có lý do gì thiên hạ phải đóng thuế cho TT Obama để ông bơm tiền vào, nâng giá nhà đó lên lại 500.000 hết. Lập luận cần bơm tiền vào để bù đắp số 6.000 tỷ mất mát trong khủng hoảng gia cư hoàn toàn không hợp tình hợp lý.

Vị độc giả đó sau khi lẫn lộn cam với táo, kết luận, chi 800 tỷ chưa ăn thua gì. Thật ra, TT Obama không phải chỉ chi 800 tỷ để tìm cách phục hồi kinh tế đâu. Ông xài khoảng 3.600 tỷ năm 2009 và 3.500 tỷ năm 2010, vị chi hơn 7.000 tỷ, đưa đến thâm thủng ngân sách tổng cộng hơn 3.000 tỷ chỉ trong hai năm đầu. Lớn gấp rưỡi thâm thủng của Bush trong tám năm. Nhưng dù chi nhiều như vậy, vẫn không giải quyết được nạn thất nghiệp vẫn lửng lơ mức 10%. Tại sao" Chỉ vì chính sách của TT Obama không giải quyết nạn thất nghiệp được:

- Suốt ngày dọa tăng thuế thì các doanh gia đều sợ hãi và không phát triển doanh nghiệp, không thuê nhân công, hay mang hãng xưởng đi Trung Cộng (xem GE ở phần dưới); dọa tăng thuế tư bản bóc lột nghe mát tai, nhưng tư bản không chết mà dân thất nghiệp vẫn thất nghiệp;

- bắt doanh gia phải trả bảo hiểm y tế cho nhân công có tính nhân đạo thật, nhưng trên phương diện kinh tế, cũng không khuyến khích doanh gia thuê thêm nhân công vì sợ tốn thêm tiền bảo hiểm;

- tăng thời hạn lãnh tiền thất nghiệp cũng chỉ khuyến khích một số người không đi tìm việc.

Với những chi tiêu khổng lồ của TT Obama, kinh tế thực sự đã phục hồi. Dow Jones đã tăng từ 6.500 khi TT Obama mới nhậm chức lên đến 12.500 hiện giờ. Nghĩa là giá cổ phiếu tăng gấp đôi. Nhưng phục hồi kinh tế kiểu này chỉ làm giàu cho những nhà giàu, sở hữu cổ phiếu thôi, còn dân nghèo không có cổ phiếu thì vẫn nghèo, dân thất nghiệp vẫn thất nghiệp.

Rồi câu hỏi cuối cùng: thật ra, có cần phải bơm tiền vào để kích thích kinh tế không" 800 tỷ chưa đủ, phải 7.000 tỷ hay 20.000 tỷ"

Năm 2000 cuối thời TT Clinton, kinh tế bị khủng hoảng vì internet xì hơi. Chỉ số Nasdaq, là chỉ số liên hệ trực tiếp đến công nghệ điện toán, rớt 60% từ hơn 5.000 xuống còn khoảng 2.000 điểm khi TT Bush nhậm chức. Tức là kinh tế mất gần 4.000 tỷ theo lập luận của vị độc giả trích dẫn. Kinh tế suy trầm nặng. Chắc Bush phải bơm vài ngàn tỷ để phục hồi kinh tế" Không, ông không bơm một đồng nào để kích cầu kinh tế hết. Ông ra luật cắt giảm thuế đồng loạt – chứ không phải chỉ giảm thuế cho những người có lợi tức hơn 250.000.

Tại sao cắt thuế" Khi kinh tế suy yếu, cần phải kích thích sản xuất bằng cách tăng chi tiêu. Đảng Cộng Hoà bảo thủ chủ trương cắt thuế để thiên hạ giàu nghèo đều có thêm tiền tiêu xài, mua sắm, đầu tư, kích động sản xuất. Đảng Dân Chủ cấp tiến chủ trương để Nhà Nước thu tiền thuế của dân, rồi các công chức vẽ kế hoạch kích cầu kinh tế. Đó là khác biệt căn bản về quan điểm hai đảng.

Năm 2001, nạn thất nghiệp ở mức 4,5% khi ông Bush nhậm chức, tăng đều mà chỉ lên đến 6,3% hai năm sau vì dư âm khủng hoảng internet. Giữa năm 2003, TT Bush cắt thuế. Qua 2004, và trong ba năm sau đó, từ 2005 đến 2007, thất nghiệp trở lại mức bình thường của kinh tế Mỹ, khoảng từ 4% đến 5%.

Khủng hoảng kinh tế của 2001 đến rồi đi, chả mấy ai biết. Mãi đến giữa năm 2008 khi khủng hoảng tài chánh bùng nổ thì thất nghiệp mới leo lên lại 6%-7%.

Năm 2009, TT Obama nhậm chức, tỷ lệ thất nghiệp xấp xỉ 7%. Ông không giảm thuế mà bơm vào kinh tế 800 tỷ, với lời hứa hẹn thất nghiệp sẽ trở về mức bình thường 4%-5% sau một năm như TT Bush đã thực hiện được. Nếu không cho ông 800 tỷ, TT Obama dọa thất nghiệp sẽ tăng lên 8%. Quốc hội mau mắn cấp tiền cho ông. Đến cuối năm, thất nghiệp vọt lên 10%. Ba năm sau, thất nghiệp vẫn trên 9%.

Hai kết quả cụ thể của hai chính sách.

Có người chỉ trích TT Bush cắt thuế gây thâm thủng ngân sách lớn. Không đúng. Năm 2003, ngân sách thâm thủng gần 400 tỷ, TT Bush cắt thuế. Qua năm sau, thâm thủng vẫn khoảng 400 tỷ, nhưng ba năm sau, 2005-06-07, thâm thủng giảm đều đặn mỗi năm trong ba năm liền, xuống còn khoảng 250 tỷ, bất kể chi phí chiến tranh Trung Đông, cho đến năm 2008 mới vọt lên lại vì khủng hoảng gia cư.

Thứ Sáu 29 vừa qua, tức là hai năm rưỡi sau khi TT Obama chấp chánh, Nhà Nước loan báo mức kinh tế tăng trưởng hàng năm là 1,3% trong quý hai của 2011. Dow Jones rớt ngay hơn 100 điểm trong ngày. Nếu đến cuối 2016 mà kinh tế vẫn èo uột thì chắc cũng vẫn là vì bóng ma của Bush tác yêu tác quái thôi.

*

Một độc giả khẳng định “Cộng Hòa cho tư bản tự do mang jobs đi Trung Cộng”. Kẻ viết này xin trình bày câu chuyện của GE và Intel.

GE là hãng đã thu lời 14 tỷ năm 2009 mà không đóng một xu thuế như đã viết trong một bài trước. Cũng là một đại gia có hãng xưởng khắp thế giới. Năm 2005, hưởng ứng chính sách cắt thuế của TT Bush, GE chuyển về Mỹ 1,2 tỷ đầu tư ở nước ngoài.

Tuần vừa qua, GE loan báo di chuyển toàn bộ bộ phận quang tuyến (X-Ray Business, tập đoàn sản xuất máy móc quang tuyến lớn nhất thế giới, trực thuộc GE Healthcare) từ Wisconsin qua Bắc Kinh vì nhân công rẻ, thuế thấp. Hãng xưởng tại Wisconsin sẽ đóng cửa, nhân công sa thải, chỉ mang một số nhỏ nhân viên cấp quản lý đi Bắc Kinh. GE cũng cho biết sẽ bỏ ra hai tỷ đô đầu tư vào một số hãng xưởng khác. Tại Trung Cộng, chứ không phải tại Mỹ.

Một trong những công ty điện toán lớn nhất thế giới, Intel, năm 2005 có 11 tỷ đầu tư ở ngoài Mỹ. Năm 2006, đáp ứng chính sách của TT Bush, mang lại về Mỹ sáu tỷ. Trong hai năm 2009-10 chuyển ra ngoài lại, bây giờ có 12 tỷ ngoài nước. Công ty cũng thông báo sẽ đầu tư thêm 11 tỷ nữa trong những năm tới ở ngoài nước.

GE, Intel, và các đại gia mang tiền đầu tư ngoài nước về Mỹ dưới thời Bush, nhưng ùn ùn chạy ra khỏi Mỹ dưới chính sách của TT Obama. Nói chung, số tiền đầu tư của Mỹ ở ngoài nước hiện nay là 200 tỷ, gấp hai lần con số cách đây bốn năm.

Trách người làm chính sách, đừng trách các doanh gia. Xỉ vả mấy ông tư bản bóc lột này chẳng thay đổi được gì. Mà lại phiền lòng TT Obama. Vì Chủ Tịch tập đoàn GE, Jeffrey Immelt, rất thân cận với TT Obama. Ông là cố vấn đặc trách về vấn đề tạo công ăn việc làm cho dân Mỹ, Chủ Tịch Hội Đồng Cố Vấn về Việc Làm và Cạnh Tranh (Chairman, Advisory Council on Jobs and Competitiveness) của TT Obama. Tổng Giám Đốc tập đoàn Intel, Paul Otellini, cũng là thành viên của Hội Đồng đó.

*

Một vị độc giả khác xác định “TT Bush lấy tiền thuế của 98% dân chúng để cứu nguy cho tư bản 2%”.

Nếu nói “lấy tiền thuế cứu nguy tư bản” thì phải nói cho rõ:

- Luật cứu nguy ngân hàng TARP do ông Tim Geithner soạn được đưa ra Quốc hội Tháng Mười 2008, dưới thời Bush, được ứng viên Obama và các dân cử Dân Chủ cổ võ, nhưng bị đa số Cộng Hòa bác bỏ. Ngay sau đó, thị trường chứng khoán rớt cả ngàn điểm, thế giới rúng động. Ứng viên Cộng Hòa McCain kêu gọi Cộng Hòa thông qua. Luật cứu nguy ngân hàng được đưa ra lại và thông qua. Ông Geithner sau đó được TT Obama bổ nhiệm Bộ trưởng Tài chánh, tiếp tục chính sách cứu nguy ngân hàng của ông cho đến giờ.

- Cứu nguy hai hãng xe GM và Chrysler: tháng Chín 2008, quốc hội Dân Chủ biểu quyết Nhà Nước cho các hãng xe mượn 25 tỷ trang trải bớt nợ. Tháng Năm 2009, hai hãng GM và Chrysler khai phá sản sau khi mau mắn xài hết 25 tỷ. TT Obama nhẩy vào cứu tiếp, bơm vào mỗi công ty vài chục tỷ. Khi đó TT Bush đã về Texas lâu rồi.

Nói TT Bush lấy tiền thuế của dân để cứu tư bản là không đúng sự thật. TT Obama mới là người “lấy tiền thuế của 98% dân chúng” để cứu các đại gia Wall Street và Chicago.

*

Một độc giả viết “TT Reagan tăng nợ trần lên tới 18 lần, cho Mỹ nợ ngập đầu”. Dưới TT Reagan, mức nợ tăng 18 lần thật, quy ra trị giá đồng đô là của ngày nay thì tăng từ 2.000 tỷ lên 3.700 tỷ, tức là tăng 1.700 tỷ trong 8 năm, so với mức nợ tăng 1.900 tỷ chỉ trong một năm đầu của TT Obama.

*

Một độc giả biện hộ cho việc Dân Chủ không tăng thuế nhà giàu khi còn kiểm soát lưỡng viện vì “… lúc đó cuối năm 2010 nếu không bớt thuế nhà giàu thì đảng Cộng Hòa sẽ không ký cho dân hưởng tiền thất nghiệp, thành ra vào thế kẹt đảng Dân chủ phải đồng ý”.

Thật ra, cuối năm 2010, Dân Chủ nắm Toà Bạch Ốc, và đa số tuyệt đối tại cả Thượng Viện lẫn Hạ Viện, Cộng Hòa chẳng có quyền “ký” bất cứ luật gì, và Dân Chủ chẳng cần gì phải nhân nhượng Cộng Hòa. Sự thật là TT Obama biết tăng thuế sẽ kéo dài trì trệ kinh tế và thất nghiệp nên không làm.

“Tăng thuế có khuynh hướng làm chậm lại việc phục hồi kinh tế trong ngắn hạn” (Raising taxes will tend to slow the recovery in the near term). Đó là nguyên văn nhận định của bà Christina Romer, Cố Vấn Kinh Tế hai năm đầu tiên của TT Obama. Và đó mới là lý do thật sự tại sao TT Obama đã không tăng thuế nhà giàu trong suốt hai năm đảng Dân Chủ hoàn toàn kiểm soát cả Hành Pháp lẫn Lập Pháp. Bây giờ Cộng Hoà kiểm soát Hạ viện, TT Obama chơi trò tháu cáy chính trị, thách thức Cộng Hoà tăng thuế. Cộng Hòa không tăng thuế sẽ bị chỉ trích là bảo vệ túi tiền nhà giàu, tăng thuế thì sau này kinh tế có trì trệ thì sẽ há miệng mắc quai, không chỉ trích Dân Chủ được.

*

Có một vấn đề không liên quan đến công nợ, nhưng cũng nên nhắc. Một độc giả kể công TT Dân Chủ Jimmy Carter dang tay đón nhận cả trăm ngàn người tỵ nạn. Ông Carter là một người rất tốt bụng, rất nhân đạo. Nhưng ông đón nhận dân tỵ nạn là vì Quốc hội Mỹ đã có luật đón nhận dân tỵ nạn, chứ không phải ý muốn cá nhân của TT Carter. Tháng Tư 1975, Quốc hội Mỹ biểu quyết về vấn đề chấp nhận dân tỵ nạn VN vào Mỹ. Luật đó được đa số thông qua, mặc dù hai Thượng Nghị Sĩ Joe Biden và John Kerry chống đối kịch liệt. Ông Biden là đương kim Phó Tổng Thống, ông Kerry là ứng viên tổng thống của Dân Chủ năm 2004.

Cuộc tranh luận về ngân sách, công nợ, và thuế sẽ không bao giờ chấm dứt vì nó phản ánh khác biệt về ý thức hệ cơ bản. Khác biệt ở cấp cầm quyền sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của hàng triệu người. Khác biệt ở cấp “bình luận gia” thì sẽ giúp mọi người nhìn vấn đề rõ hơn nếu họ có sự cởi mở cần thiết để nhìn dưới nhiều khía cạnh. (31-7-11)

Quý độc giả có thể liên lạc với tác giả để góp ý qua email: Vulinh11@gmail.com. Bài của tác giả được đăng mỗi Thứ Ba trên Việt Báo.

Ý kiến bạn đọc
03/08/201117:35:19
Khách
Vài dòng gửi đến ông Phong Cao để ông ráng mở to hai con mắt của ông mà nhìn cho rõ ràng rằng ông TT Bush của nhà ông khi nắm quyền có làm dân chúng sung túc hơn không nhé ? Kinh tế Mỹ thời Clinton và Bush lúc nào khả quan sáng sủa hơn thì đứa con nít lên ba cũng cảm nhận được . Bằng chứng rằng những tiệm làm móng tay móng chân của cộng đồng chúng ta dưới thời Clinton thì ăn nên làm ra , còn thời của Bush nhất là nhiệm kỳ cuối của ông ta thì bị phá sản hàng loạt , dẹp tiệm rồi chủ cũng khổ mà tớ cũng khốn . Tôi chỉ đơn cử cái ví dụ điển hình trong cuộc sống kinh tế thường nhật của mọi người cho ông nhớ , chứ chẳng cần biện dẫn những bài toán kinh tế rắc rối làm cho ông nhức đầu. Vì thế cái chuyện sờ sờ trước mắt đó mà ông chẳng thấy được , thì tệ hơn những người đui nữa thưa ông Phong Cao !
03/08/201117:05:04
Khách
Ong Vu Linh noi:" Nói TT Bush lấy tiền thuế của dân để cứu tư bản là không đúng sự thật. TT Obama mới là người “lấy tiền thuế của 98% dân chúng” để cứu các đại gia Wall Street và Chicago."

1. Ai là người ký luật đem 700 tỉ cứu TU BAN? Lúc đó là cuối năm 2008 TT Bush nói rằng nếu không ký luật này nước Mỹ sẽ sập tiệm và ông là người ký luật này, chỉ cứu khoảng 20 đại TU BAN, và đẩy số nợ này cho TT Obama hưởng trong năm 2009.

2. Nhưng luật này đã thành công đem Wall street Dow Jones tu 6500 len 12,500 ngày nay. VỚI 700 TỈ THUẾ CỦA 98% DÂN CƯU NGUY CHO 2% TƯ BẢN, làm cho TU BAN càng ngày càng giàu thêm, giờ đây TU BAN lại đòi bớt thuế thêm cho họ nữa.

3. Trong khi 98% DÂN CỨU NGUY VỚI 800 TI DĨ NHIÊN LÀ KHÔNG ĐỦ, nhà kinh tế gia Tien si Giao su Paul Krugman được lãnh giải Nobel về kinh tế nói, 800 ti là không đủ cần thêm một gói kích thích nữa( Kinh te gia chứ không phải chính trị gia, chính trị gia không học kinh tế thường nói dốc)

4. Như vậy muốn kinh tế mạnh hơn phải cần thêm tiền kích thích nữa, chính quyền Bush tạo ra chiến tranh làm kinh tế khủng hoảng, TU BAN dầu lửa, Vũ khí v.v… hưởng lợi chiến tranh, nhưng Mỹ bị nợ nặng giờ đây đẩy số nợ cho dân chúng Mỹ phải gánh chịu. VÔ LÝ HẾT SỨC


03/08/201116:20:58
Khách
Ong VU Linh noi : " Tại sao cắt thuế? Khi kinh tế suy yếu, cần phải kích thích sản xuất bằng cách tăng chi tiêu. Đảng Cộng Hoà bảo thủ chủ trương cắt thuế để thiên hạ giàu nghèo đều có thêm tiền tiêu xài, mua sắm, đầu tư, kích động sản xuất. Đảng Dân Chủ cấp tiến chủ trương để Nhà Nước thu tiền thuế của dân, rồi các công chức vẽ kế hoạch kích cầu kinh tế. Đó là khác biệt căn bản về quan điểm hai đảng. "

1. Tại sao không nên bớt thuế cho TU BAN bởi vì Tư bản mang jobs qua Trung Công và Ấn độ, đáng lý ra Tư bản phải nói chính phủ Trung công và Ấn độ bớt thuế cho Tư bản bởi vì Tư bản kiếm job cho chúng. Tại sao lại phải kêu chính phủ Mỹ bớt thuế cho Tư bản.

2. TU BAN không tạo jobs cho Mỹ không những không bớt thuế mà còn phải tăng thuế TU BAN để TU BAN mang jobs trở về Mỹ, bởi vì bớt thuế 8 năm của TT Bush đưa Mỹ tới khủng hoảng và 2 năm bớt thuế của TT Obama cho TU BAN đưa tỉ lệ thất nghiệp càng lên cao tới 9.2%, như vậy lý luận của Vu Linh là ngụy biện.

3. Càng bớt thuế cho TU BAN làm cho tu ban càng ngày càng giàu thêm gấp 5 lần, trong khi giai cấp trung lưu gần như bị sóa sổ, lợi tức của dân càng ngày càng thấp.

4. Như vậy đảng Cong hoa chỉ đại diện cho TU BAN 2%, sữa luật bớt thuế cho nhà giàu BOI TT BUSH ĐƯA KINH TẾ ĐẾN KHỦNG HOẢNG, trong khi thời TT BILL CLINTON KHÔNG BỚT THUẾ CHO NHÀ GIÀU KINH TẾ PHÁT TRIỂN MẠNH và giai cấp trung lưu thịnh vượng. Như vậy bớt thuế cho nhà giàu LÀ HOÀN TOÀN SAI LẦM

5. Đó là sự khác biệt giữa dang Cong hoa ( ỦNG HỘ 2%) và dang Dan chu ( ỦNG HỘ 98% DÂN )
Trong khi đó dân Mỹ đồng ý tăng thuế cho nhà giàu 67%. Tại sao dang Cong Hoa không làm theo ý dân, dang Cong hoa chỉ làm theo ý của 2% TU BAN mà thôi
03/08/201115:11:35
Khách
Ông VL có cái nhìn có cái nhìn và nhận định rất uyên bác , lời nói khiêm tốn chứng tỏ là một trí thức thật sự ,tôi rất thích đọc bài cũa VL . Ngoài ra tôi còn thán phục TT Bush qua cách lèo lái quốc gia , điển hình là sự cứu giúp các hãng hàng không sau thảm họa 9/11, rất khó có vị TT nào làm được như thế
03/08/201122:25:47
Khách
Thưa, tôi thuộc đảng CH. Những vấn đề quí vị bàn chỉ là phần ngọn. Phần gốc nằm ở chỗ khác.

Vì vấn đề rất phức tạp nên chúng tôi xin được tách ra từng phần để quí vị dễ hiểu.

1. Ai điều khiển (control) địa ốc và hệ thống tài chánh Hoa Kỳ.
2. Ai kiểm soát hệ thống tiền tệ của Mỹ.
3. Họ là ai?
4. Những Tổng Thống Mỹ đã liên quan đến “Họ”.
5. Kết luận

1. Ai điều khiển (control) địa ốc và hệ thống tài chánh Hoa Kỳ.

Họ là những người có quyền qui định lãi suất thật thấp để đánh vào lòng tham con người. Vì lãi suất thấp nên mọi người đổ xô đi mua nhà. Gía nhà tăng giả tạo (buble housing), đương nhiên.

Khi giá nhà đã lên tới đỉnh và số người mua nhà đã đủ nhiều theo ý họ, họ bắt đầu tăng lãi suất. Họ tăng tới khi nào số người mất nhà đã đủ theo ý họ, lãi suất sẽ không tăng.

Bước kế tiếp là họ tịch thu nhà bao gồm cả lấy nhà từ những nhà bank bị phá sản (Countrywide, Washington Mutual…) dưới hình thức mua lại các nợ xấu với giá rẻ mạt một cách hợp pháp. Hiện tại, họ đã là chủ hơn 55% đất đai, địa ốc ở Mỹ.

Sau khi đã lấy được tài sản của quí vị, họ lại hạ lãi suất để bán ra trở lại với giá của họ.

Họ đã từng gây ra cuộc khủng hoảng những năm 1930. Bây giờ, bổn cũ xào lại.

Quí vị thường hay nghe nói khủng hoảng kinh tế có chu kỳ. Thưa đúng vậy. Chính họ tạo ra chu kỳ đó để kiếm tiền thật nhanh, thật nhiều. Vì chu kỳ suy thoái không thể tự nhiên mà có. Nếu nó tự nhiên có, sẽ có qui luật ngăn ngừa. Vì do người gây ra nên không biết lúc nào xảy ra.

Chính T.T. thứ ba Thomas Jefferson (1801-1809) còn phải thốt lên: “ Nếu cứ như thế này, con cháu chúng ta sẽ thức dậy vô gia-cư, trên cái lục địa mà cha mẹ của chúng đã chiếm được.”

Giáo sư Milton Friedman, Nobel Prize về kinh tế, viết: “Nhứt định là “họ” đã gây ra cuộc Đại Khủng Hoảng vì thu rút lại một phần ba (1/3) số tiền đang lưu hành từ năm 1929 tới năm 1930”.

Quí vị có thể hỏi tiền ở đâu mà họ có thể khuynh loát toàn thể địa ốc nước Mỹ?

Câu trả lời rất đơn giản: Họ có quyền in tiền (giấy xanh dollar) và họ đã in gần 100 năm nay. Sau khi in tiền, họ mua lại bond của Chính Phủ, họ cho các nhà bank nhỏ mượn. Tiền lời từ bond trả cho họ là từ tiền thuế của người dân. Như vậy, họ đã ăn cả chì lẫn chài. Nghĩa là, họ in tiền ra từ số không (from nothing) và mọi người phải trả lời cho số tiền đó.

Họ là ai?

2. Ai kiểm soát hệ thống tiền tệ của Mỹ

Năm 1691, các thuộc địa của Anh trên đất Mỹ phát hành tiền giấy gọi là “Colonial Scrip” để trả lương cho công chức và để cho dân sử dụng.

Ông Benjamin Franklin, chủ nhà in, chỉ phát hành đúng theo nhu cầu, cần bao nhiêu thì phát hành bấy nhiêu. Chính phủ không cần lấy thuế để có tiền. Lạm phát (inflation) hay giảm phát (deflation) không xảy ra. Nhờ vậy mà các thuộc địa trở nên rất phồn thịnh, không có thất nghiệp. Ngược lại, London của mẫu-quốc có đầy dãy ăn xin.

Năm 1751, các chủ nhà bank Anh lobby triều đình. Sau đó, vua George II ra lệnh cấm các thuộc địa phát hành tiền giấy, mà phải dùng tiền “coins” của mẩu-quốc (do các nhà bank Anh đã hợp thành một thể dưới tên là Bank of England phát hành).

Năm 1752, Vua George III kế vị giữ nguyên lệnh ấy. Các thuộc địa bị ảnh hưởng tai hại. Vì thiếu tiền coins do mẩu quốc siết để tạo sự kém phát (deflation), người chủ không đủ tiền mướn thợ, hàng hóa không được sản xuất. Mười ba thuộc địa bị nghèo đói, nên họ đứng lên chống đối chính quyền dẫn đến cuộc Cách Mạng Mỹ năm 1774..

Quốc hội Mỹ (Congress) quyết định phát hành tiền giấy được gọi là “the Continental” dưới hình thức IOU (I owe you.). Chính Phủ sẽ trả lại bằng tiền coins (vàng hay bạc) sau này. Khoảng 200 triệu dollars dưới hình thức IOU được phát hành để chi phí cho cuộc chiến giành độc lập. Mẫu quốc (Anh) phản ứng bằng cách in tiền giả đổ ào ạt vào thị trường các thuộc địa. Một cuộc đại lạm phát xảy ra. Nghĩa là, mẫu-qu
03/08/201121:04:30
Khách
Ông Vu Linh nói: " Nhưng ông đón nhận dân tỵ nạn là vì Quốc hội Mỹ đã có luật đón nhận dân tỵ nạn, chứ không phải ý muốn cá nhân của TT Carter."

ÔNG VŨ LINH LÀ CON NGƯỜI VÔ ƠN NGƯỜI ĐÃ CỨU MẠNG MÌNH, ÔNG CÓ BIẾT RẰNG TT CARTER CÓ QUYỀN " PHỦ QUYẾT" MẶC DẦU QUỐC HỘI VÀ NGHỊ SĨ ĐỔNG Ý.

Như Bác Luu van Dau đã nói : "Đừng nói là ông có cuộc sống ổn định và sung túc tại nước Mỹ nầy chỉ là do công ơn của Reagan , của Bush cha và Bush con thôi đâu nhé !"

Nếu như gia đình TT Bush không ám sát đối thủ gia đình Kennedy, sẽ không có TT Nixon, Ford, Bush cha, Bush con nhé
03/08/201120:48:14
Khách
Tôi muốn hỏi ông Vu Linh thất nghiệp 20 triệu jobs do TT Bush để lại, chẳng lẽ 2 năm 6 tháng TT Obama kiếm 20 triệu jobs cho Mỹ.

1. Khủng hoảng kinh tế Mỹ bắt đầu từ đầu năm 2008, nhưng năm đó là năm bầu cử, nên TT Bush không tuyên bố, dấu dân Mỹ cho mãi tới sau bầu cử cuối năm 2008 lúc đó TT Bush mới tuyên bố kinh tế Mỹ khủng hoảng. Thị trưởng chứng khoáng Dow Jones bắt đầu rớt từ 14,200 vào tháng 10 năm 2007 xuống rất nhanh cho tới 6,500 vào tháng 3 năm 2009. TT Obama nhậm chức TT vào 20 tháng 1 năm 2009.

2. Tháng 1 năm 2009, nước Mỹ mất khoảng 1 triệu 500 ngàn jobs, tháng 2 nam 2009 mất nhiều hơn 2 triệu jobs, thang 3 nam 2009 mất trên 1 triệu jobs. Thất nghiệp vươt trên 8.5% ngay lập tức. Quý vị tự hỏi “ Ai gây nên tai họa này” ?
03/08/201120:36:18
Khách
Ông Phong Cao nghĩ gì về TT Bush ????? Tôi muốn ông góp ý khi ông đọc xong ý kiến này. Cám ơn ông nhiều

Tháng 9,ngày 11, 2001. Quân khùng bố tấn công vào World Trade Center ở NewYork. Máy bay American Airline Flight 111 đụng vào toà nhà ở hướng Bắc lúc 8:46 AM. 17 phút sau đó chiếc thứ hai là United Airline Flight 175 đụng vào toà nhà hướng Nam.

Vào lúc 9:59 AM toà nhà hướng Nam sập, và 10:28 AM toà nhà hướng Bắc bị sập.

Trong lúc đó TT Bush đang ở Florida, khi nghe tin World Trade Center bị sập. TT Bush với tư cách Tổng Tư Lệnh chỉ huy Quân đội, TT Bush không bay thẳng về toà Bạch Ốc để chỉ huy, giờ này chỉ còn PTT Cheney và CIA director Tenet ngồi chỉ huy ở toà Bạch Ốc.

TT Bush bỏ mặc nước Mỹ trong giờ phút lâm nguy, ông bay qua Kansas và được núp dưới hầm chống nguyên tử, mãi tới 7: 30 PM TT Bush mới quay trở về Toà Bạch Ốc. Các bạn nghĩ gì về TT Bush ?

Quân lực Viet nam Cong Hoa không đụng chạm gì tới TT Bush, nhưng TT Bush lên án QLVNCH hèn nhát đánh dỡ hơn Iraq. Tôi là sĩ quan Quan luc Viet nam Cong Hoa và tôi hãnh diện những gì tôi làm cho đất nước, đã vậy TT Bush cho Vietnam vào World Trade, làm cho Việt Kiều trên toàn thế giới không có chỗ đứng, đã vậy còn rút tên Viet nam ra khỏi các nước cần quan tâm, bây giờ bà Ngoai truong Clinton đút tên Viet nam vào những nước cần quan tâm lại.
03/08/201120:16:39
Khách
Ông Phong Cao nói:" TT Bush có phong cách cua môt vi TT, yêu dất nước và quân tư không dô thừa cho người kế vi. Tôi kính nê TT Bush vô cùnng." TÔI HY VỌNG ÔNG SẼ HIỂU NHIỀU THÊM VỀ TT BUSH, ÔNG CẦN ĐỌC THÊM TẤT CẢ NHỮNG ĐÓNG GÓP Ý KIẾN CỦA MỌI NGƯỜI ĐỂ HIỂU THÊM. CÁM ƠN ÔNG

1. TT Bush con là vua đổ thừa, kinh tế thời TT Bush bị xuống ông đỗ thừa cho TT Bill Clinton, kinh tế xuống từ cuối nhiệm kỷ của TT Clinton, nhưng thời TT Clinton kinh tế Mỹ thịnh vượng và dư tiền cho quốc gia.

2. Đến khi khủng bố tấn công tòa nhà World trade center, September 11, 2001. TT Bush đỗ thừa cho TT Clinton là khủng bố từ thời TT Clinton. Khủng bố cũng thừa hiểu TT Bush vừa mới nhậm chức ngày 20 tháng 1 năm 2001, chưa nắm vững tình báo CIA và Cảnh sát liên bang FBI. Đã vậy TT Bush thay thế FBI director Louis Freeh (1993-2001) của TT Clinton với người mới là ông Robert S. Mueller, ông này nhậm chức tháng 9 ngay 4, 2001. Đây là cơ hội tốt nhất khủng bố tấn công ngay.


TT Bush tuyên bố đánh Iraq bởi vì “Iraq có vũ khí giết người hàng loạt, có nghĩa là có vũ khí nguyên tử”, sự thật TT Sadam không có vũ khí nguyên tử và cũng không có dính dáng về chuyện khủng bố September 11, 2001. Bộ trưởng quốc phòng Rumsfeld nói Afghanistan không đủ mục tiêu, đánh Iraq . TT Bush nói Tứơng Tommy Frank lo trận chiến Iraq.

3. Trưởng tình báo CIA, Former CIA director George Tenet , báo cáo Iraq có vũ khí nguyên tử. Trong lúc đó đại sứ Mỹ tại Châu Phi là ông Wilson có vợ làm tình báo CIA cho Mỹ, ông Wilson nói Iraq không có mua uranium ở Châu Phi về làm nguyên tử.

4. Liền sau đó tên bà vợ của ông Wilson làm CIA bị lộ ra, bởi vì chồng bà báo cáo Iraq không có nguyên tử, nên bị băng của TT Bush chọt, chỉ có TT Bush mới biết tên ai làm CIA, vậy ai sẽ là Lê Lai liều mình cứu TT , sau khi điều tra 3 hay 4 năm sau mới biết cố vấn của PTT Dick Cheney hy sinh nhận tội, sau khi hết nhiệm kỳ PTT Cheney phàn nàn với TT Bush tại sao không tha bổng cố vấn của ông ta, và hai ông Bush, Cheney kể từ đó giận nhau.

5. Sau khi chiến thắng Iraq, Iraq không có vũ khí nguyên tử, gần hết nhiệm kỳ TT Bush ĐỖ LỖI CHO TÌNH BÁO CIA báo cáo sai, nếu báo cáo sai, tại sao mời Former CIA director George Tenet vào White House để nhận huy chương cao quý của TT Bush. Sau đó ông CIA director George Tenet viết cuốn sách với tựa đề:” At the Center of the Storm: My Years at the CIA” cuốn sách nói TT Bush, PTT Cheney tạo ra chiến tranh Iraq” chứ không phải tình báo CIA.
03/08/201119:51:06
Khách
Để tôi định nghĩa CỘNG SẢN ( Xã hội Chủ Nghĩa ) vả TƯ BẢN ( đảng Cộng hoà ) khác nhau như thế nào để cho ông Vu Linh hiểu thêm nhé.

1. CỘNG SẢN lấy tiền của 2% dân giàu có bỏ túi sài, 98% dân nghèo không có tiền làm sao mà lấy được.

2. TƯ BẢN lấy tiền của 98% dân đóng thuế sài, đưa cho 2% nhà giàu hưởng.

Khi kinh tế suy thoái TT Bush lấy tiền thuế của 98% dân đem "bait out" cứu cho TƯ BẢN 2% và giờ đây kinh tế hơi phục hồi một tí TƯ BẢN đòi chính phủ phải bớt thuế cho TƯ BẢN.

Thời TT Bush ông ta sửa luật lại tự động bớt thuế thêm cho nhà giàu, bây giờ TT Obama không muốn luật bớt thuế cho nhà giàu tồn tại nữa.

Đảng Cộng hoà hành xử y chan như đảng cướp nhưng ăn cướp có giấy phép, lấy tiền của dân hợp pháp. Tiêu diệt ám sát đối thủ chính trị nếu cần. Nên dân Mỹ giờ đây không thích đảng Cộng hoà 67% từ đây tới ngày bầu cử còn lâu, hy vong đảng bốc lột sẽ thua bầu cử 2012
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) nhìn nhận tình trạng “trẻ hóa” trong suy thoái “tư tưởng chính trị ” và “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” đang gây khó khăn cho công tác “xây dựng, chỉnh đốn đảng”...
Năm 2024 là năm bầu cử, một năm gay go thử thách, và đề tài yêu ghét dù muốn hay không muốn đã trở lại trên các trang báo, trong các buổi tranh luận trong gia đình, ngoài xã hội. Chúc bàn tiệc trong năm của quý vị rôm rả những câu chuyện, những cuộc đối thoại bổ ích hai chiều, những thay đổi tốt đẹp. Và xin cảm ơn quý thân hữu, thân chủ đã hỗ trợ, gắn bó cùng hành trình với Việt Báo trong hơn 31 năm qua. Sau cùng là lời tri ân đến các độc giả Việt Báo: chính quý vị, những người đọc khó tính là thành trì giúp Việt Báo trở thành một tờ báo uy tín, chuyên nghiệp.
Năm 2023 tiến vào những ngày cuối cùng, nó sẽ đi qua và không bao giờ trở lại. Lịch sử sẽ đi qua nhưng những việc làm của con người sẽ tồn tại với sự khôn ngoan và ngu ngốc của đa số. Cụm từ ‘con-người-đa-số’ chỉ định ý muốn chung của đa số người. Và ‘con-người-thiểu-số’ đành phải tuân theo. Trò sinh hoạt dân chủ luôn luôn là con dao hai lưỡi có hiệu quả tùy thuộc sở thích của con người đa số. Sở thích? Một thứ tạo ra tốt lành hoặc khổ nạn. Đúng ra là cả hai, nhưng có một trong hai sẽ lớn hơn, đôi khi, lớn gấp bội phần. Nếu khổ nạn quá lớn thì cuộc sống chung sẽ thay đổi, có khi lâm vào mức tồi tệ. Chẳng hạn như trường hợp nước Đức dưới thời Hitler. Ý muốn của con người đa số đam mê nồng nhiệt ý muốn của Hitler. Cho ông ta cơ hội dẫn đầu một quốc gia quyền lực, tạo ra hiệu quả cuộc chiến thế giới thứ hai. Hậu quả tàn khốc đó do ai? Hitler? Đúng một phần.
“Tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong Lực lượng vũ trang nhân dân là mối lo hàng đầu của đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Bằng chứng này đã được Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đưa ra tại Hội nghị Đảng ủy Công an ngày 20/12/2023 tại Hà Nội, và trong nội dung các bài viết trên báo chí chính thống của nhà nước liên quan đến Quân đội...
Người ta nên áp dụng đạo đức vào tài chính trị của Henry Kissinger như thế nào? Làm thế nào để người ta quân bình những thành tựu với những hành vi sai trái của Kissinger? Tôi đã vật lộn với những vấn đề đó từ khi Kissinger là giáo sư của tôi, và sau này là đồng nghiệp tại Đại học Harvard. Vào tháng Tư năm 2012, tôi đã giúp phỏng vấn ông trước một số lượng lớn cử toạ tại Harvard và hỏi liệu ông có làm điều gì khác đi trong thời gian làm ngoại trưởng cho các Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon và Gerald Ford không. Lúc đầu, ông nói không. Suy nghĩ lại, ông nói rằng ước mình là đã hoạt động tích cực hơn ở Trung Đông. Nhưng ông không đề cập đến Campuchia, Chile, Pakistan hay Việt Nam. Một người phản đối ở phía sau hội trường hét lên: "Tội phạm chiến tranh!"
Việt Nam có còn “độc lập” với Trung Quốc hay không sau chuyến thăm Hà Nội của Tổng Bí thư, Chủ tịch nhà nước Tập Cận Bình là thắc mắc của người dân Việt Nam. Ông Tập có mặt ở Việt Nam từ 12 đến 13 tháng 12 năm 2023 và đạt được cam kết của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng về “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai Việt Nam-Trung Quốc”.
Ngày nay, Chiến lược Phòng thủ Quốc gia của Hoa Kỳ – giống như chiến lược Chiến tranh Lạnh tạo chuẩn mực cho tư duy chiến lược trong những năm từ thập kỷ ‘50 đến ’80 – bị chi phối bởi một tác nhân đe dọa chính, đó là Trung Quốc. Điều này vừa cung cấp thông tin vừa tạo điều kiện cho tất cả các mối đe dọa lớn khác có thể xảy ra: Nga, Iran và Bắc Triều Tiên. Giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hiện đang lâm vào một cuộc cạnh tranh với đối thủ duy nhất của mình, một cuộc cạnh tranh có khả năng bỏ rơi các thành tựu chính trị, kinh tế và công nghệ. Hoa Kỳ cũng đang ở trong một cuộc chạy đua vũ trang hiện đại, và trong một số trường hợp, chơi trò đuổi bắt và tranh đua để giành tình hữu nghị, gây ảnh hưởng lên các quốc gia khác trên thế giới.
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.