Hôm nay,  

Bầu Quốc Hội Thứ 12: Khi ‘Trò Chơi Dân Chủ’ Lọt Vào Quốc Hội

30/03/200700:00:00(Xem: 8531)

Mới rồi, ông Nông Đức Mạnh phát biểu về Quốc hội khóa 12 sắp được bầu: "Chúng ta không cho phép trò chơi dân chủ lọt vào quốc hội mới". Khỏi phải lo như vậy! Bởi vì ngay trước khi quốc hội khóa 12 thành hình, chính bộ chính trị do ông cầm đầu đã biểu diễn nhiều trò hề ngoạn mục. Xin tạm kể dưới đây. 

Khác hẳn với những lần trước, chưa bao giờ cuộc bầu cử quốc hội được người trong nước bàn tán nhiều như mấy tuần nay.

Nhiều người hy vọng rằng sau khi nước ta được vào WTO, hòa nhập với thế giới rồi, đảng cộng sản không thể cứ giữ cái kiểu độc diễn, "đảng chọn dân bầu" vô duyên dơ dáng như xưa.

Đã có nhiều ý kiến công khai, khá mạnh dạn ngay trên báo đài Hà nội. Ý kiến sôi nổi nhất là nên đưa ra cuộc họp cuối của Quốc hội khóa 11 việc xóa bỏ Điều 4 của Hiến pháp nói về độc quyền cai trị của đảng cộng sản. Đây là ý kiến của nhiều trí thức có tâm huyết, của không ít đảng viên lão thành thừa nhận rằng Điều 4 vốn không hề có trong Hiến pháp đầu tiên năm 1946, rằng Điều 4 đã sao chép gần y nguyên của hiến pháp Liên Xô do Staline áp đặt và bản hiến pháp ấy cũng như con đẻ của nó là Liên Xô đã tiêu vong từ 16 năm nay rồi. Việc bỏ điều 4 là cần thiết để mở đường cho con đường dân chủ hóa chân thực. Nhưng xem ra Bộ chính trị hiện tại vẫn sợ dân chủ, có nghĩa là sợ dân làm chủ, cũng có nghĩa là muốn mãi mãi ngự trị trên đầu trên cổ dân để hưởng đặc lợi phi nghĩa.

Vấn đề thứ 2 có nhiều ý kiến mới là con số tỷ lệ giữa đại biểu là đảng viên với người ngoài đảng trong quốc hội mới.

Tỷ lệ xưa nay là 90% và 10%, nghĩa là vào khoảng 450 đảng viên với 50 người ngoài đảng.

Có ý kiến rằng trong thời đổi mới, bộ chính trị đã quyết định nâng tỷ lệ ấy lên là 80% và 20%, nghĩa là 400 đảng viên với 100 người ngoài đảng.

Lập tức trên báo Thanh niên, Tia Sáng, Vietnam Net… có người chất vấn tại sao tỷ lệ lại là 90 hay 80%"  ai có quyền đặt ra tỷ lệ ấy"  trong khi số đảng viên là hơn 2 triệu  trên tổng số cử tri là gần 60 triệu, nghĩa là số người ngoài đảng gấp gần 30 lần số đảng viên. Do đó có người đề nghị số đảng viên chỉ nên là hơn 50% (250 người) đã là quá lắm rồi. Đảng viên kỳ cựu Trương Triệu Vũ còn yêu cầu số đảng viên không nên chiếm quá tỷ lệ 1/3 thì quốc hội mới thật là của dân, do dân và vì dân, và không khó gì để tuyển chọn 2/3 số đại biểu thật sự ưu tú, trong sạch, không tham nhũng, có công tâm trong đại khối nhân dân.

Vấn đề hệ trọng này liền bị cấm bàn, để treo lơ lửng, và xem ra tỷ lệ vẫn chỉ xoay quanh con số 10 đến 20%, để quốc hội vẫn chỉ là của đảng, do đảng và phục vụ đảng, phục vụ quyền lực và quyền lợi của đảng, và chính quyền vẫn do đảng cộng sản nắm độc quyền, một mình một chiếu không chia sẻ cho ai hết. Dân quyền, quyền của dân vẫn là điều cấm kỵ.

Vấn đề thứ 3 được bàn sôi nổi nữa là quyền tự do ứng cử của công dân được ghi rõ trong hiến pháp. Tại sao lại phải qua hiệp thương của Mặt trận Tổ quốc, - một tổ chức do đảng dựng lên, không do dân bầu, các cấp mặt trận đều do đảng ủy cộng sản nắm chặt - thế thì còn gì là tự do, là dân chủ! Vẫn chỉ là "độc quyền tự do'' của đảng cộng sản!

Ngay các đảng viên cũng không được tự mình ra ứng cử. Cho nên nhiều cán bộ đảng vừa thò đầu ra đã lại thụt cổ vào, vì bị đảng lườm ngúyt và thổi còi. Không ít đâu. Như nguyên thứ trưởng tài nguyên và môi trường Đặng Hùng Võ, như nguyên bộ trưởng thương nghiệp Trương Đình Tuyển, như nguyên phó chủ nhiệm ủy ban đối ngoại của Quốc hội Tôn Nữ Thị Ninh, như nguyên trưởng đoàn vận động viên quốc gia Nguyễn Hồng Minh như thày giáo Đặng Văn Khoa từng có ý kiến đặc sắc về cải cách giáo dục. Một loạt nhà kinh doanh trẻ như giám đốc công ty Việt Cường Nguyễn Thanh Tuấn Kiệt cũng như giám đốc công ty Thiên Anh Đàm Xuân Anh vừa nộp đơn đã vội suy nghĩ lại, nản lòng vì không muốn tham gia một trò chơi dân chủ ỡm ờ, chỉ làm trò cười cho xã hội đàm tiếu.

Một trò chơi dân chủ nữa giữa Hànội là tại quận Ba Đình người ta lại giới thiệu cậu quý tử của tổng bí thư Nông Đức Mạnh là Nông Quốc Tuấn vào danh sách ứng cử, với chức vụ là bí thư đoàn thanh niên cộng sản, chủ tịch đoàn liên hiệp thanh niên Việt nam, với 100% phiếu (!) hẳn hoi của những đại diện cử tri có mặt của phường Quan Thánh. Người Hànội có dịp để cười và bĩu môi.  Vì mới tháng 4 năm ngoái ông Mạnh đã cố ấn nhét tên cậu quý tử của mình vào ban chấp hành trung ương đảng khóa 12, nhưng đã bị từ chối dứt khoát, vì tài thì quá nông mà đức càng không mạnh; thế mà nay ngài vẫn cứ trơ như đá "cố đấm ăn xôi". Thì đã sao nào, ở Bắc Hàn, Kim Chính Nhất đã cử cậu quý tử của mình là Thế tử rồi đó sao! Cả thế giới bật cười, lắc đầu về chế độ quân chủ cộng sản!

Xin ông tổng Mạnh yên tâm, ông cũng khỏi lo sợ rằng cuộc bầu cử Quốc hội khóa 12 sẽ là dịp cho các thế lực "phản động'' dở trò quấy phá. Các lực lượng an ninh – công an - cảnh sát đã được huy động cao nhất với đủ loại vũ khí súng ống, dùi cui, hơi ngạt, với những mưu kế cao siêu, cho đến  những quỷ kế thất nhân tâm nhất, như huy động cả bệnh đau tim rất nặng của thân mẫu anh Đỗ Nam Hải  làm vũ khí để hạ thủ anh, như tiêm thuốc gây bệnh tâm thần cho luật sư Bùi Kim Thành để buộc bà phải nằm bẹp không thể ra ứng cử quốc hội nhằm bênh vực ngàn vạn dân oan bị cướp đất cướp nhà.

Xin ông tổng Mạnh và các vị phù trợ ông là nhị vị "thái thượng hoàng không ngai''  Mười + Anh hoàn toàn yên tâm, 2 luật sư trẻ Lê Thị Công Nhân và Nguyễn Văn Đài - từng có ý ra ứng cử (nếu cuộc bầu cử thật sự tiến bộ theo hướng dân chủ hóa) để bênh vực những công dân hèn yếu bị hà hiếp -  đã bị giam chặt và chờ ngày ra tòa; và vị linh mục Nguyễn Văn Lý từng cùng linh mục Nguyễn Hữu Giải kêu gọi toàn dân tẩy chay bầu cử phi dân chủ  cũng đang bị 2 ngành công an và tư pháp độc đảng giam chặt ở xóm Củi và sẽ ra tòa vào cuối tháng này.

Tuy bộ máy tuyên truyền rêu rao là có nhiều điều mới mẻ, nào là người tự ứng cử lên đến 223, có tranh cử, người ứng cử có chương trình hẳn hoi để trình làng… nhưng thật ra đều là giả tạo, là trình diễn kiểu đóng kịch. Thật ra danh sách người trúng cử đã có sẵn trong tay bộ chính trị rồi, chẳng phải chờ đến sau ngày bỏ phiếu 20 tháng 5, theo đúng kiểu tập trung dân chủ, đúng kiểu dân chủ có lãnh đạo, quốc hội tiền chế của đảng do đảng vì đảng.

Có thể nhìn thấy trước, cuộc bầu cử Quốc hội thứ 12 sẽ chỉ trưng ra trước thế giới một chế độ đã lỗi thời, đã "quá đát'' từ lâu, nhưng không chịu tự sửa mình cho đúng mức, làm hại và tủi hổ cho dân mình, tự làm giảm uy tín chính trị vốn còn rất thấp trước thế giới.

Sau bầu cử, một chế độ phi dân chủ vẫn sẽ bất lực trong chống tham nhũng và lãng phí, vẫn sẽ không tạo được khí thế phát triển cao, bền vững cho đất nước, vẫn sẽ không xây dựng được xã hội công bằng và văn minh.

Quốc hội 12 quả thật sẽ có vài tiến bộ nhưng chỉ ở mức cải lương, sẽ trẻ hơn, có trình độ văn hóa cao hơn tý chút, ít vị nghị gật hơn, nhưng về căn bản vẫn là loại quốc hội không dân chủ của một chế độ độc đoán không dân chủ, với một tầm dân trí bị kềm kẹp, không khai phóng, trên một nền văn hóa – chính trị vào loại thấp, dưới mức trung bình của thế giới.

Trên tinh thần minh bạch và trong sáng, theo thống kê và xếp hạng công khai của Liên Hợp Quốc, với Quốc hội 12, Việt nam ta vẫn lẹt đẹt, chưa được nhập vào hàng ngũ 127 nước dân chủ của thế giới;  Việt nam cũng vẫn chưa được kể tên trong 32 nước mà công dân có ít nhiều quyền tự do (partly free); Việt nam vẫn tự giam hãm mình,- hay nói đúng hơn vẫn bị đảng cộng sản giam hãm trong số 33 nước độc đoán, độc đảng, toàn trị (authoritarian, monopartist, totalitarian) còn lại trên thế giới, bên cạnh Miến điện, Congô, Angola, Êrythê, Soudan, Nigiêria, Dimbabuê, Cuba, Vênêzuêla, Arâp Xêut, Bắc Hàn, Trung Quốc …Trong 2 cuộc giao lưu trực tuyến với 2 vị thủ tướng và chủ tịch nước mới đây, đáng tiếc là không có bạn trẻ nào hỏi về sự xếp hạng đáng tủi nhục trên đây, rằng vì sao vậy, nguyên nhân từ đâu, làm gì để thay đổi vị trí đèn đỏ ấy cho nước Việt nam ta" 

Việc chuẩn bị bầu cử Quốc hội khóa 12 cho thấy tuy đất nước đã gia nhập vào cuộc sống kinh tế - thương mại của thế giới, đảng cộng sản nước ta vẫn giữ nguyên não trạng biệt lập cũ kỹ về chính trị của riêng mình, để  làm tiêu tan những nỗ lực phấn đấu của toàn dân, bỏ phí một thời cơ bằng vàng nữa của đất nước, kìm hãm đất nước tiến lên, làm xa vời thêm khoảng cách hiện đã quá lớn với các nước xa gần.

Không có thế lực phản động nào ở trong và ngoài nước làm mất uy tín, mất ổn định của đất nước. Chính bộ chính trị lãnh đạo chế độ rắp tâm duy trì đường lối độc đảng độc đoán, một mực thực hiện cuộc bầu cử tiền chế phản dân chủ, khủng bố những nhà dân chủ thật lòng yêu nước thương dân, đang kìm hãm sự phát triển lành mạnh của đất nước, làm cho lòng dân không yên, chuốc lấy sự phê phán và chê cười của thế giới.

Phải chăng việc thô bạo bắt một phụ nữ Na uy ở cổng chùa và xích tay luật sư Lê Quốc Quân vừa theo học Viện Dân Chủ ở Hoa kỳ về là những việc làm cố ý của một phe phái chính quyền ngoan cố đang thất thế rõ, muốn phá đám và ngăn chặn quá trình hòa nhập với thế giới mới"

Điều chắc chắn là không ai tuyên truyền quảng cáo cho các chiến sỹ dân chủ và tham gia rèn luyện họ tốt hơn là chính những viên chức công an cảnh sát bị o ép làm những việc tàn ác bất nhân mà chính pháp luật trong nước cũng nghiêm cấm; cũng như không ai tiếp sức cho phong trào dân chủ đa đảng đắc lực bằng những phiên tòa công khai xét xử những công dân dân chủ kiên cường, tại đó bị cáo thường trở thành người dõng dạc buộc tội chế độ. Đã thành lệ, sau mỗi đợt đàn áp bất nhân thất đức của bạo quyền là phong trào dân chủ lại phát triển cao hơn, rộng hơn, và nỗi sợ cường quyền trong xã hội cũng giảm đi trông thấy và nhiều viên chức trong bộ máy đàn áp xin bỏ nghề, còn tham gia phong trào dân chủ đầy chính nghĩa.  

 Paris 28-3-3007.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.
Tôi rất thích khoa nhân chủng nhưng không có cơ may đến trường để được truyền thụ một cách bài bản về ngành học thú vị này. Hoàn cảnh sống, nói nào ngay, cũng không mấy thích hợp cho nhu cầu tự học. Suốt ngày (và suốt đời) tôi chỉ loanh quanh hàng quán nơi mà những kẻ hay lê la thường nói rất nhiều, dù sự hiểu biết của họ vốn không được bao nhiêu. Ngoài giới hạn về kiến thức, mấy ông bạn đồng ẩm còn có cái tật rất hay tranh cãi (và luôn cãi chầy cãi cối) nên mọi thông tin, từ bàn nhậu, đều không được khả xác hay khả tín gì cho lắm.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.