Hôm nay,  

‘tình Khúc Mùa Thu’

08/10/200800:00:00(Xem: 7300)

Hợp ca và hình lưu niệm.<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Virignia.- Bây giờ sắp vào Thu, trời trở gió lành lạnh, lá cây trổ màu rơi nhẹ theo gió heo may. 

Bác sĩ Văn Sơn Trường cùng một nhóm thân hữu Phạm Xuân Thái, Phan Anh Dũng, Lê Thùy Lan, Nguyễn Đức Nam…đã tưng bừng tổ chức một buổi nhạc thính phòng, chủ đề “Tình Khúc Mùa Thu” với những nhạc phẩm nổi  tiếng của hai nhạc sĩ, Ngô Thụy Miên và Thanh Trang, vào lúc 2 giờ chiều ngày 5 Tháng 10, 2008 tại Hội trường của NOVA Campus, Annandale, VA. 

Ngoài mục đích đem đến cho những người yêu nhạc thính phòng vùng Thủ Đô những dòng  nhạc tuyệt vời trong một chiều Thu êm ả thơ mộng, Ban Tổ chức cũng muốn gây quỹ để gởi về giúp thương phế binh VNCH ở quê nhà. 

Đặc biệt trong chiều nhạc thính phòng này có Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh,  mời gọi khán giả đóng góp và phỏng vấn hai nhạc sĩ Ngô Thụy Miên và Thanh Trang. 

 Sân khấu được trang hoàng rất nghệ thuật với là vàng Thu và ánh sáng mờ nhạt, êm dịu. 

Chương trình rất hấp dẫn với các ca sĩ nổi tiếng đến từ Cali như Diễm Liên, Quang Tuấn, Thiên Kim ,  Hoàng Tiếp của Virgina và Trần Ngọc Thanh Tuyền, đặc biệt có dàn  nhạc thính phòng  Prelude Chamber Ensemble với Dương Hiển. 

Chương trình được điều khiển rất sinh động bởi MC duyên dáng, Lê Thùy Lan. 

Bác sĩ Văn Sơn Trưòng đại diện cho ban tổ chức có vài lời với khán thính giả. 

Bằng một giọng trầm ấm, truyền cảm, Bác sĩ Trường  nhắc lại nỗi khổ của người TPB VNCH ở quê nhà. 

Ông nói,  đây có lẽ là một buổi chiều lý tưởng để khách thanh lịch của vùng thủ đô  thưởng thức  trọn vẹn một buổi nhạc thính phòng trong không khí vui tươi và thân mật, cùng lúc này thì ở một phương trời rất xa, rất xa, bên kia bờ đại dương, có những người lính già, vô danh âm thầm lặng lẽ tiếp tục kéo lê những bước chân què, cụt trên khắp các nẽo đường miền Nam để kiếm sống qua ngày. 

 Cuộc chiến đấu đã chấm dứt hơn ba mươi năm, nhưng họ vẫn phải giải nắng dầm mưa để lo kiếm sống. 

Hai phương trời Mỹ Việt, hai cách biệt tưởng chừng như không có cách nào chia sẻ, đền bù và xoa dịu những nỗi khổ đau cùng sự thiếu thốn của những người kém may mắn hơn chúng ta. 

Nhưng có một chiếc cầu vô hình nối liền, là sự hiện diện của chúng ta hôm nay. 

 Bác sĩ Trường nói  tiếp, có một điều chúng ta không nói ra, nhưng không ai có thể phủ nhận được  một sự thật là nhờ những người lính già, vô danh đó đã chiến đấu anh dũng, đã bỏ lại một phần thân thể trên mãnh đất quê hương nghèo để chúng ta đã có một thời gian rất lâu sống bình an nơi quê nhà, trước khi đặt chân lên bến bờ tự do. 

Những người lính già vô danh đó  bây giờ không còn vô danh nữa, họ đã phải cho biết tên, tuổi để xin được cứu trợ …Bác sĩ Trường mong mỏi đồng hương mở rộng lòng nhân ái, đóng góp để giúp đỡ anh em TPB ở quê nhà. 

 Chương trình văn nghệ được mở đầu rộn ràng, vui tươi với bản họp ca “Nói  Với Mùa Thu” của Thiên Trang, ý nhạc của Kim Tuấn, qua năm giọng ca Quang Tuấn, Diễm Liên, Hoàng Tiếp, Thiên Kim và Thanh Tuyền. 

Trong phần đầu của chương trình, Quang Tuấn hát nhạc phẩm “Huyền” và “Saigon Nhớ, Saigon thương” của Thanh Trang. 

Đây là lần đầu tiên Quang Tuấn đến trình diễn ở HTĐ,  thính giả đã ngạc nhiên một cách thích thú thưởng thức giọng ca thật trữ tình, lãng mạn với lối diễn xuất trầm tĩnh, già giặn. 

Qua hai bản nhạc trên,  Quang Tuấn đã đưa khán thính giả về vùng trời kỷ niệm dấu yêu của những ngày tháng cũ xa xưa. 

Quang Tuấn đã chiếm trọn cảm tình của khán giả thủ đô. 

 Thiên Kim  giọng ca thật trầm buồn và quyến rũ đã diễn tả được những rung động, những xót xa của một mối tình tuyệt vọng qua hai nhạc phẩm bất hủ của Ngô Thụy Miên “Bản Tình Cuối” và cùng Hoàng Tiếp trong nhạc phẩm “Niệm Khúc Cuối”. 

Những người yêu  nhạc thính phòng không thể nào  không biết hai bản nhạc này, Thiên Kim và Hoàng Tiếp đã làm cho hằng trăm khán giả chìm sâu trong thanh âm của dĩ vãng, của vùng trời kỷ niệm , mọi người lặng yên để mặc cho cảm xúc trào dâng theo dòng nhạc đầy đam mê và say đắm. 

Hoàng Tiếp, một ngôi sao mới trên vòng trời âm nhạc HTĐ đã thu hút  khán giả qua nhạc phẩm “Mắt Buồn Hà Nội” của Thanh Trang và “Biết Bao  Giờ Trở Lại” của Ngô Thụy Miên. 

Giọng hát truyền cảm của Hoàng Tiếp  cùng thanh âm dòng nhạc trữ tình của hai tác giả trên đã đưa khán thính giả trở về một góc phố đã  lãng quên, một quê hương xa xôi với thật nhiều  kỷ niệm dễ thương. 

Trần Ngọc Thanh Tuyền  trong nhạc phẩm “Sao Vẫn Còn Mùa Thu” của Thanh Trang. 

Tiếng hát trầm bổng, dịu êm  của Thanh Tuyền như rót vào tâm tư người nghe những giọt sầu tái tê, tha thiết. 

 Có lẽ bản nhạc hấp dẫn  khán thính giả nhiều nhất trong phần đầu là song ca  “Duyên Thề” do Diễm Liên và Quang Tuấn trình diễn. 

Bên ngoài  trời Thu man mác buồn với mây trời lãng đãng, bên trong hội trường, giọng ca của Quang Tuấn  thật nồng ấm, dìu dặt, đắm say. 

Giọng ca của Diễm Liên trong trẻo, cao vút, cả hai có lối trình diễn  thật sống động, đã lột tả hết tình ý của bản nhạc bất hủ này, cùng với sự  phụ họa điêu luyện  của ban nhạc thính phòng Prelude Chamber Ensenble…  tất cả  đã hòa quyện vào nhau,  xoáy vào tâm tư người nghe, gợi biết bao nhung nhớ, ngậm  ngùi khôn nguôi,  đã đem đến  cho khán thính giả một chiều Thu thật đẹp,  khó quên.Trong chương trình  “Nhớ Người Thương Binh”, Khoa Học Gia Dương Nguyệt nói lên cảm nghĩ đối với TPB/VNCH. 

Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh nói,  những TPB/VNCH  là những người thiệt thòi nhất trong những người chịu  thiệt thòi, khốn khổ nhất trong những người chịu khốn khổ . 

Đối  với chính  quyền mới,  họ  là những kẻ thù cũ , đối với thế hệ con  em lớn lên sau này họ chỉ là cái bóng mờ nhạt. 

Họ đã thuộc về một quá khứ và một  giai đoạn lịch sử đang bị cố tình bôi  xóa. 

Ngoài  nỗi đau tinh thần của một quân đội bị bức tử, họ còn bị khổ đau về thể xác, vì thương tích, vì bệnh tật, vì nghèo đói. 

Ở trong một chế độ mà bất cứ ai liên hệ gì đến chính quyền cũ đều phải bị chịu đựng một sự trả thù tàn khốc, thì còn ai có điều kiện để giúp đỡ những thương phế binh VNCH" Còn ai nhớ đến họ và làm gì cho họ, trừ những người VN tự do đang sống sung túc bên ngoài. 

Đối với chúng ta  họ là những anh hùng giữ nước, và bây giờ là những ân nhân đáng được quan tâm chăm sóc. 

Số tiền chúng ta gởi về không phải chỉ để xoa dịu cái khó khăn về vật chất mà còn là một an ủi  rất lớn về tinh thần. 

CS đã gọi họ là những người thua trận và muốn cho họ phải tủi, phải nhục nhưng chúng ta nhất định  không để cho những anh hùng của mình phải chịu tủi  nhục khi chúng ta không vô ơn. 

Một phần thân thể của họ và cả cuộc đời của họ phải hiến dâng  cho Quốc gia  năm xưa và cho sự sống còn của chúng ta. 

Tri ân và vinh danh  TPB VNCH là một cách chứng minh hay nhất, rằng  năm xưa họ đã không hy sinh lầm cho chúng ta. 

 TPB/VNCH không phải là những trẻ mồ côi hay những nạn nhân bão lụt, trông chờ  vào lòng bác ái, trắc ẫn của chúng ta. 

 Họ chính là chủ những món nợ ân tình mà chúng ta đã vay ngày trước. 

Chương trình nhạc thính phòng phần hai được bắt đầu với ban nhạc Prelude Chamber Ensemble hòa tấu nhạc phẩm “Mắt Biết” và “Tình Khúc Mùa Đông”. 

 Kế đến nhạc phẩm  “Riêng Một Gốc Trời” do Hoàng Tiềp trình bày, “Tình Khúc Mùa Đông” với Thiên Kim. 

Đặc biệt trong phần hai Diễm Liên trình bày nhạc phẩm “Từ Giọng Hát Em” của Ngô Thụy Miên. 

 Diễm Liên trở lại sân khấu với nụ cười thật tươi, vừa hát vừa diễn tả một cách  xuất thần, không khí cả tính phòng lặng yên,  mọi người chăm chú theo dõi từng cử chỉ,  utkởng thức từng giọng ngân nga có 1úc thật nhẹ như gió thoảng, có lúc như  sóng gào. 

Diễm Liên đã chiếm ngự sân khấu, người Mỹ gọi  là “Stage presence” một điều mà các ca sĩ nổi danh  bắt buộc phải có, làm chủ động sân khấu. 

Diễm Liên  đã lôi cuốn sự chú ý của khán thính giả từ đầu đến cuối bản nhạc. 

Nếu sự thành công của một ca sĩ là truyền đạt được nguồn cảm hứng của tác giả tới người nghe, chẳng những bằng giọng hát thiết tha mà còn bằng nét mặt, cử chỉ, diễn xuất…  thì Diễm Liên đã rất thành công trong bản nhạc bất hủ này. 

 Khi giọng hát Diễm Liên vừa dứt, tiếng vỗ tay vang dội, lay động cả không gian.Cũng trong phần hai Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh phỏng vấn Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên và Thanh Trang về nguồn cảm hứng sáng tác và sự nghiệp âm nhạc của họ. 

Ông Trần Thụy Ly đại diện cho Liên Hội Cựu Chiến Sĩ nhận số tiền thu đựơc  14,741 mỹ kim do Bác sĩ Văn Sơn Trường trao cho. 

Vì nhiều người không đem ngân phiếu nên có hứa tặng thêm,  khoảng hai ngàn mỹ kim. 

 Tổng cộng  số tiền thu được để gởi về cho TPB ở VN  khoảng 17 ngàn mỹ kim. 

 Vì thời giờ có giới hạn, chương trình  bị cắt bớt năm bản nhạc, nhưng khi ra về mọi người đều lộ nét vui tươi, hài lòng, vừa thường thức một chương trình văn nghệ thật đặc sắc vừa làm một việc có ý nghĩa, góp một bàn tay để chia sẻ, giúp đỡ, xoa dịu phần  nào nỗi khổ  của những TPB VNCH ở quê nhà. 

(Tuyết Mai)Chương trình chấm dứt vào lúc 5:30 giờ chiều. 

 VIDEO CLIP  Tình Khúc Mùa ThuTình khúc mùa Thu 1:http://www.youtube.com/watch"v=lUdUjry43Mc  Tình khúc mùa Thu 2:http://www.youtube.com/watch"v=S2GVUNEiCQA&feature=user 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.