Hôm nay,  

Việt Tân: Biểu Tình Là Mô Hình Lý Tưởng Để Bứt Xiềng CS

21/07/200700:00:00(Xem: 9269)

Ngày 20 tháng 7 năm 2007
BẢN LÊN TIẾNG của VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG
Về Cuộc Biểu Tình Khiếu Kiện Tại Sài Gòn

Bất kể lý do đòi lại ruộng đất rất chính đáng của bà con dân oan và bất chấp thái độ đấu tranh kỷ luật, bất bạo động, và hợp pháp của đoàn người biểu tình trước văn phòng Quốc Hội 2 trên đường Hoàng Văn Thụ, Sài Gòn suốt từ ngày 22/6/2007, nhà cầm quyền CSVN vẫn đưa hàng ngàn công an đến giải tán cuộc biểu tình vào đêm ngày 18/7/2007.

Như mọi hành vi xâm phạm nhân quyền khác của chế độ, nhà cầm quyền CSVN biết rõ việc làm của họ sai trái và sẽ bị thế giới lên án. Chính vì vậy mà công an được lệnh chờ đến đêm tối và tắt mọi hệ thống điện thoại trong vùng trước khi ra tay. Thậm chí, số công an vào xô đẩy, lôi kéo đồng bào cũng được lệnh cởi trần để có thể chối tội nếu các hình ảnh đàn áp lọt ra ngoài.

Nhưng cố gắng che đậy của chế độ hoàn toàn thất bại. Ngay khi sự việc đang xảy ra, tin tức đã lọt ra đến cộng đồng người Việt hải ngoại; chỉ vài giờ sau, sự việc đã được giới truyền thông quốc tế loan tải; và không đầy 24 giờ sau, các tổ chức nhân quyền quốc tế và chính giới lần lượt lên án hành động đàn áp của Nhà Nước CSVN.

Nỗ lực đấu tranh của tập thể dân oan tại Sài Gòn trong những ngày qua thật đáng cảm phục và là một bước mở đường quan trọng trên nhiều mặt:

- Đây là cuộc biểu tình phản đối công khai kéo dài 27 ngày đêm với số người liên tục gia tăng, với đủ mọi thành phần nam nữ, già trẻ. Vào những ngày cuối, số đồng bào biểu tình đã lên đến gần 2000 người.

- Đây là cuộc biểu tình phối hợp đồng bào từ 18 tỉnh thành và 6 quận huyện đổ về. Đây cũng là cuộc biểu tình nối liền quốc nội với cộng đồng người Việt trên toàn thế giới, và từ đó nối liền với sự theo dõi của công luận và chính giới quốc tế.
- Đây là cuộc biểu tình với ý chí quyết liệt, thể hiện qua số lượng biểu ngữ, nội dung các biểu ngữ, sự cương quyết không khuất phục trước những hành động đe dọa, cũng như từ khước những hứa hẹn giải quyết riêng lẻ.

- Đây là cuộc biểu tình của những người vừa là đồng bào ruột thịt vừa cùng là nạn nhân của chế độ. Hình ảnh chia cơm, nhường nước, xẻ bạt che mưa nắng, bảo vệ nhau trước sự hung hãn của công an,... đã làm rung động lòng người Việt khắp nơi.
- Đây là cuộc biểu tình duy trì được tinh thần kỷ luật và phương hướng đấu tranh bất bạo động từ đầu đến cuối, cụ thể qua cách sử dụng ngôn từ để thu phục cảm tình của công luận, việc chọn đối tượng cụ thể để phản đối, và quan trọng hơn cả, cương quyết từ chối tuân lệnh công an đến giờ chót nhưng không bạo động, không cung cấp lý cớ cho chế độ biện minh những trò bạo hành của họ.

Với những kết quả đó, cuộc biểu tình 27 ngày qua tại Sài Gòn không chỉ là một thành công lớn mà còn là một cuộc biểu tình mẫu mực cho tương lai, đưa đến cho người Việt khắp nơi niềm hy vọng và tin tưởng trên con đường Đấu Tranh Bất Bạo Động, khởi đi từ lãnh vực Dân Sinh Dân Quyền để từng bước tháo gỡ xiềng xích độc tài và tiến dần đến mục tiêu giành lại quyền làm chủ đất nước của dân tộc.

Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng chân thành bày tỏ lòng ngưỡng phục đối với quí cụ và quí bà con đã chấp nhận cảnh màn trời chiếu đất, thiếu ăn, thiếu uống, thiếu mọi điều kiện vệ sinh, và liên tục bị xách nhiễu suốt 27 ngày đêm ròng rã để đòi công lý cho mình và cho những nạn nhân khác trên cả nước.

Với hiện tượng Nhà Nước Trung Ương CSVN một lần nữa phủi tay, đuổi ép dân oan về địa phương chờ giải quyết như tình trạng đã kéo dài suốt 2 thập niên qua, chúng ta có thể khẳng định cốt lõi vấn đề chiếm ruộng cướp đất vẫn còn nguyên, và việc các nạn nhân phản đối, khiếu kiện sẽ tiếp tục. Sự khác biệt là với cơ hội đào luyện vừa qua, đồng bào tại nhiều tỉnh nay có thể tổ chức đồng loạt các cuộc biểu tình khiếu kiện theo cách thức tương tự tại địa phương của mình.

Và điều dễ thấy là khi các vụ kiện không được giải quyết tại địa phương thì việc tập trung tại Sài Gòn và Hà Nội sẽ lại diễn ra, và cứ mồi lần như vậy số người sẽ đông hơn, số ngày sẽ dài hơn, và tinh thần bà con khiếu kiện sẽ cao hơn.

Mọi đảng viên Việt Tân nguyện sát cánh cùng đồng bào trong suốt tiến trình đấu tranh đòi công lý này. Và trong tinh thần cùng chia xẻ "tấm bạt che mưa nắng" với bà con, chúng tôi kính đề nghị mọi người Việt chúng ta ở khắp nơi:

- Tiếp tục quan tâm đến các diễn tiến trong những ngày tới, đặc biệt là số phận những đồng bào còn bị giam giữ tại các đồn công an Sài Gòn và các tỉnh, cũng như theo dõi các trường hợp "bắt nguội".

- Tiếp tục giúp đỡ các bà con đã tham gia biểu tình có phương tiện trở về quê quán, chữa các thương tích, nếu có, do xô xát với công an, và chuẩn bị phương tiện cho bước đấu tranh kế tiếp.

- Tiếp tay vận động áp lực quốc tế để buộc chế độ phải trả giá đắt cho mỗi hành động bạo hành của họ đối với tập thể dân oan trong những bước đấu tranh kế tiếp.

Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mô hình phát triển của Trung Quốc có thể được tóm tắt như sau: (1) hạn chế tiêu thụ trong nước để (2) gom góp tiết kiệm trong dân chúng nhằm (3) hỗ trợ cho đầu tư. Nếu so sánh cho dễ hiểu thì mô hình này cũng giống kiểu nhà nghèo bớt tiêu xài (hạn chế tiêu thụ) để dành tiền (tăng tiết kiệm) đầu tư cho tương lai (giáo dục con cái, mở cửa hàng buôn bán).
“Mẹ nó bán ruộng, bán vườn để chung tiền cho nó đi, cứ mong nó mang đôla về chuộc đất, xây nhà như những người có thân nhân Việt kiều. Bây giờ nó chết, chưa kịp nhìn thấy tờ đôla xanh. Trước khi chết nó tựa vai em lầm bầm 'Mẹ ơi! Con không muốn làm Việt kiều. Con muốn về nhà. Con muốn cơ cực ở nhà với mẹ suốt đời.' Giọng nó như đứa trẻ con ba tuổi.” (Tâm Thanh. “Người Rơm”. Thế Kỷ 21, Jul. 2010). Đối với nhiều người dân Việt thì muốn sống như một ngư dân nghèo nơi vùng biển quê hương (như ông Dang) hay mong “muốn cơ cực ở nhà gần mẹ suốt đời” (như cô Tuyết) e đều chỉ là thứ ước mộng rất xa vời trong chế độ hiện hành.
Vụ «khủng hoảng thế kỷ» xảy ra đột ngột và gay gắt qua vụ tàu lặn Pháp-Úc tưởng chừng như khó mà hàn gắn lại được tình đồng minh kỳ cụu xưa nay nhưng rồi cũng thấy nhiều dấu hiệu tích cực để tin chắc trời sẽ lại sáng.
Nguyễn Khải, Nguyễn Mộng Giác, Võ Phiến đều đã đi vào cõi vĩnh hằng. Lớp người Việt kế tiếp, đám thường dân Bốn Thôi cỡ như thì sống cũng không khác xưa là mấy. Tuy không còn phải “né viên đạn của bên này, tránh viên đạn của bên kia, đỡ ngọn roi của bên nọ” như trong thời chiến nhưng cuộc sống của họ (xem ra) cũng không được an lành hay yên ổn gì cho cho lắm
Như vậy là bao trùm mọi lĩnh vực quốc phòng, an ninh xã hội có nhiệm vụ bảo vệ đảng và chế độ bằng mọi giá. Nhưng tại sao, giữa lúc tệ nạn tham nhũng, lãng phí, tiêu cực, suy thoái đạo đức, lối sống và tình trạng “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong nội bộ vẫn còn ngổng ngang thì lại xẩy ra chuyện cán bộ nội chính lừng khừng trong nhiệm vụ?
Nhật báo Washington Post của Mỹ ghi nhận là: “Tổng thống Pháp Macron vốn dĩ đã rất tức giận khi được tham vấn tối thiểu trước khi Mỹ rút khỏi Afghanistan. Điều đó bây giờ đã tăng lên. Chính quyền Biden nên xem xét sự không hài lòng của Pháp một cách nghiêm túc. Hoa Kỳ cần các đối tác xuyên Đại Tây Dương vì đang ngày càng tập trung chính sách đối ngoại vào cuộc cạnh tranh cường quốc với Trung Quốc. Và trong số này, Pháp được cho là có khả năng quân sự cao nhất.
Sau khi tấm ảnh người đàn ông đi xe máy chở người chết cuốn chiếu, chạy qua đường phố của tỉnh Sơn La (vào hôm 12 tháng 9 năm 2016 ) được lưu truyền trên mạng, Thời Báo – Canada đã kêu gọi độc giả góp tay ủng hộ gia đình của nạn nhân. Số tiền nhận được là 1,800.00 Gia Kim, và đã được những thân hữu của toà soạn – ở VN – mang đến tận tay gia đình của người xấu số, ở Sơn La.
Công bằng mà nói, ngày càng có nhiều sự đồng thuận là chúng ta cần phải làm nhiều hơn nữa để ngăn chặn các hành động của Trung Quốc trong khu vực. Sự răn đe đòi hỏi những khả năng đáng tin cậy. Liên minh mới này phù hợp với lý luận đó.
Liên quan đến cuộc bầu cử Quốc Hội Đức 2021 trước đây tôi đã giới thiệu lần lượt ba ứng cử viên: Scholz của SPD, Laschet (CDU) và Baerbock (Xanh). Nhưng trong những tháng qua có khá nhiều tin giật gân nên để rộng đường dư luận tôi lại mạn phép ghi ra vài điểm chính bằng Việt ngữ từ vài tin tức liên quan đến cuộc bầu cử 2021 được truyền thông và báo chí Đức loan tải.
Năm 17 tuổi, đang khi học thi tú tài, tôi bỗng nhiên bị suyễn. Căn bệnh này – vào cuối thế kỷ trước, ở miền Nam – vẫn bị coi là loại nan y, vô phương chữa trị. Từ đó, thỉnh thoảng, tôi lại phải trải qua vài ba cơn suyễn thập tử nhất sinh. Những lúc ngồi (hay nằm) thoi thóp tôi mới ý thức được rằng sinh mệnh của chúng ta mong manh lắm, và chỉ cần được hít thở bình thường thôi cũng đã là một điều hạnh phúc lắm rồi. If you can't breathe, nothing else matters!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.