Hôm nay,  

Những Giải Pháp Mới

27/05/200900:00:00(Xem: 6849)

Những Giải Pháp Mới
Vũ Linh

...không tăng thuế lợi tức... nhưng tăng đủ loại thuế khác...
Trên cột báo này, quý độc giả có dịp đọc khá nhiều bài về chương trình cứu nước của TT Obama. Có người đã cho rằng kẻ viết này đã quá khắt khe, hoặc có thành kiến  với ông.
Theo ý những người ấy, cái ông Bush vô tài bất tướng đã ra đi, để lại một “gia tài của mẹ” ghê gớm chưa từng thấy. Dĩ nhiên, tất cả đều là lỗi của Bush hết thôi, bây giờ Obama đang toát mồ hôi cứu nguy tứ phía, tại sao lại bắt bẻ"
Đối với chuyện khủng bố, như bà cựu ký giả nay là tân Thứ Trưởng Quốc Phòng đã nói, nếu không có Bush thì Mỹ đâu có bị Al Qaeda tấn công! Rồi cũng chính vì Bush đối xử thiếu lịch sự văn minh với mấy anh khủng bố - dùng trò tra tấn mọi rợ - nên chúng ta chẳng những phải sống trong phập phòng lo sợ, mà nước Mỹ còn mất đi tư thế “đỉnh cao văn minh trí tuệ loài người”. Cũng chính vì Bush vô cớ mang quân đi đánh Iraq và Afghanistan nên khối Hồi Giáo mới có lý do đoàn kết và lớn mạnh, trở thành mối đe dọa lớn cho Mỹ ngày nay.
Trong chuyện kinh tế tài chánh, cũng vẫn là lỗi của Bush thôi.
Tất cả những anh không tiền, không job, đổ xô đi mua nhà, xập xí xập ngầu làm đơn mượn tiền (còn nhớ khẩu hiệu "no cost, no down" không"), bây giờ có nô home vì mất nhà thì cũng tại Bush không có biện pháp thích nghi để giúp mấy anh đó khỏi phải trả nợ mà vẫn giữ được nhà.
Tất cả mấy anh rủng rỉnh được ít tiền, hy vọng làm giàu bằng cách mua hai ba nhà cho thuê, trong khi chờ đợi vài năm nữa bán lấy lời, đi Bahamas dưỡng già, bây giờ giữ không nổi mấy cái nhà đó, cũng là lỗi tại Bush đã không bảo đảm được ngày về hưu trong mộng của họ.
Tất cả mấy ông tài phiệt ngân hàng đầu cơ mua đi bán lại mấy cái giấy nợ mua nhà của mấy vị chủ nhân không tiền đó, bây giờ trắng tay, cũng là tại Bush đã không có luật lệ quy củ ngăn chận hay bảo vệ những mánh mung của họ.
Tất cả mấy ông xếp lớn và nghiệp đoàn xe hơi, lãnh lương cao đòi bổng hậu để làm xe cùi, bây giờ cạnh tranh không nổi, xe bán không được, cũng là lỗi của Bush đã không chịu ngăn làn sóng xe nhập rẻ tiền của Nhật và Đại Hàn để bảo vệ kỹ nghệ xe hơi của Mỹ.
Tất cả các công ty hãng xưởng Mỹ - cũng cùng một triết lý với người dân Mỹ bình thường - sống như Chúa Chổm trên nợ của ngân hàng, bây giờ bị ngân hàng xiết nợ, hết tiền, sa thải nhân công, tạo cảnh thất nghiệp dây chuyền, cũng là lỗi Bush đã không tung tiền ra giúp họ, hay ra luật cấm sa thải.
Còn nhiều nữa...
Chỉ cần nghe lại những bài diễn văn ồn ào thời tranh cử, cũng như coi lại mấy buổi họp báo của TT Obama gần đây thì sẽ thấy đủ thứ tội tày đình của Bush.
Cái ông Bush này đã về vườn rồi. Bây giờ là lúc Đấng Tiên Tri trổ tài kinh bang tế thế. Cũng là giai đoạn của các phép lạ để giải quyết ổn thỏa mọi chuyện. Là lúc mọi người nên quy phục hay tiếp tay, chứ không phải lúc ngoan cố ra rả chỉ trích mãi.
Nhưng xin thú thật, nhìn mãi mà vẫn chưa thấy được lý do để… quy y.
***
Hãy nói về chuyện khủng bố.
Chủ trương mới của TT Obama là một mặt đi lòng vòng phân trần xin lỗi tứ phía, mặt khác thay đổi cách đối xử với tù khủng bố. Về chủ trương này, câu hỏi đầu tiên là TT Obama phân trần xin lỗi chuyện gì" Mỹ đã làm lỗi gì"
Cuộc chiến này có hai giai đoạn rõ ràng: trước và sau 9/11.
Trước ngày đó, Mỹ đã làm lỗi gì để bị Osama bin Laden đánh" Cái bà ký giả Thứ Trưởng Quốc Phòng quên rằng Al Qaeda đã đánh Nữu Ước từ năm 1993, khi Bush còn chưa làm thống đốc Texas. Lúc đó Osama chống Mỹ vì Mỹ là kẻ đứng sau lưng Do Thái, kẻ thù không đội trời chung của khối Hồi giáo. Sau ngày đó thì lỗi của Mỹ là đã lật đổ chế độ Taliban tại Afghanistan, sào huyệt của Osama, và lật đổ Saddam Hussein, bị nghi là đồng minh của Osama.
Bây giờ TT Obama muốn Al Qaeda tha cho Mỹ thì phải làm gì" Bỏ rơi Do Thái" Phục hồi chế độ Taliban và chế độ Saddam" Cả ba chuyện đều không thể làm được. Vậy thì chuộc lỗi cách nào bây giờ"
Hay là xin lỗi vì đã bắt giữ và tra tấn tù Al Qaeda"
Chuyện tra tấn thì chính TT Bush đã lên án và ra lệnh cấm chỉ từ 2004 rồi, bây giờ khui lại, khua chiêng gõ trống làm gì" Dĩ nhiên là kích động được các đệ tử phe ta và gửi được thông điệp “hòa hoãn” cho Osama, nhưng có giúp chúng ta an toàn hơn không" Chuyện giam giữ thì TT Obama có giải pháp gì để chuộc lỗi với Al Qaeda" Thả hết ra" Đó cũng là chuyện không làm được.
Hay là cần phải trải thảm đỏ, “nối vòng tay lớn” đón mời các ông khủng bố vào khách sạn Hilton, uống trà ăn bánh ngọt coi TV thì các ông ấy sẽ tự nguyện khai ra hết các kế hoạch tấn công, các tay khủng bố nằm vùng sẽ ra đầu thú hết. Nhân đạo và hiệu quả, thay vì đi tra tấn, tạo thêm hận thù"
Tóm lại, giải pháp của TT Obama như thế nào, kẻ viết này thật sự không biết, nên cũng chẳng thể hoan hô được.
***
Về các vấn đề kinh tế tài chánh, theo cái nhìn của phe Dân Chủ và cấp tiến, thì TT Bush đã lơ là, thả lỏng nên mọi chuyện mới như đê vỡ, nước tràn vào tứ phía. Đáng lẽ ra TT Bush nên mạnh mẽ can thiệp, chấm dứt chế độ tài phiệt tư bản bóc lột, chuyển qua kinh tế “công chức chỉ huy” thì mọi chuyện đã yên ổn từ lâu rồi. Do đó, giải pháp bây giờ phải là Nhà Nước can thiệp tối đa, tứ phía. Tung công chức ra cuốn tiền Nhà Nước đi bít lỗ để tàu khỏi chìm.
Trước nhất, chuyện Nhà Nước can thiệp từ trước đến giờ đã chứng tỏ thành quả quá rõ ràng khắp nơi.
Trên lý thuyết thì làm sao công chức thư lại lè phè đi làm mà lại có khả năng và sáng kiến hơn hàng triệu triệu tư nhân quản lý đời sống của chính họ theo quy luật "của đau con xót" - tính sai là lỗ và có khi sát nghiệp" Về thực tế thì đã có bằng chứng rành rành là các chế độ kinh tế chỉ huy - chỉ huy bởi công chức hay bởi đảng viên cũng vậy - đã hoàn toàn sụp đổ trên khắp thế giới.


TT Obama tung tiền ra quản lý cả nước, thi hành đủ loại kế hoạch tạo công ăn việc làm cho dân. Có đúng vậy không" Ta hãy thử nhìn một vài thí dụ gần đây về cách xài tiền của Nhà Nước Obama.
Theo báo chí, Bộ Y Tế đã chi cho Đại Học Wayne của tiểu bang Michigan 2,6 triệu đô để nghiên cứu về bệnh AIDS. Chuyện nghiêm trọng lắm, nên trường sẽ gửi chuyên viên qua tận Quảng Đông bên Trung Quốc, đi dạo phố Hồng Kông và Thẩm Quyến, “làm thân” và phỏng vấn 700 gái mãi dâm và 200 ma cạo và tú bà, để tìm hiểu sự liên hệ giữa rượu và mãi dâm! Đại khái xem rượu có kích thích tình dục và gia tăng rủi ro bị bệnh AIDS không. Để xem say rượu rồi thì có nổi hứng và quên áo mưa hay không!
Cuộc điều tra này nối tiếp một công trình nghiên cứu khác cũng của Bộ Y Tế, là  bỏ ra 400.000 đô để gửi chuyên viên qua Buenos Aires (thủ đô Argentina), vào những quán nhậu lại cái -gay bars-, nghiên cứu liên hệ giữa rượu và hiện tượng đồng tính!
Đây chỉ là vài chuyện nhỏ trong cả ngàn chuyện nhỏ mà tiêu biểu cho cách xài tiền của Nhà Nước, Obama hay Bush cũng vậy thôi. Kẻ viết này khó có thể hiểu được cái lý xài tiền ấy.
Gửi “chuyên viên” đi nửa thế giới nghiên cứu những chuyện hiển nhiên, con nít mới nứt mắt cũng đã biết. Hơn nữa, ở Mỹ này, chỗ nào không có ổ mãi dâm và quán lại cái, việc chi phải đi xa vậy" Mà cũng chẳng ai biết được kết quả của các cuộc điều tra tốn kém ấy sẽ được sử dụng như thế nào" Hữu ích ở chỗ nào"
Bên cạnh những phí phạm vô lý trên, giao cho công chức trách nhiệm quản lý các đại công ty xe hơi, hay các đại ngân hàng cũng vô lý không kém, nếu không nói là nguy hiểm. Cái sai lầm của tổng giám đốc các đại gia đó - và cả các lãnh tụ nghiệp đoàn - là bị chi phối bởi lòng tham, tham cho cá nhân bằng cách lấy lương và bổng lộc quá cao và tham cho công ty hay công đoàn bằng những quyết định kinh doanh liều lĩnh. Do đó giải pháp phải là giới hạn lòng tham đó lại, chứ không phải thay thế những người đó bằng những công chức không thể nào có khả năng bằng họ.
Mà khoan nói tới các đại công ty. Hãy thử hỏi một bà chủ tiệm phở ở khu Bolsa đang bị ế ẩm xem bà có nghĩ rằng một công chức Sở An Sinh đến quản lý tiệm phở của bà thì cơ sở có sẽ lại phát tài hay không"
Nếu chưa thấy thì xin nhắc lại, rằng báo chí mới nêu một chuyện tiêu biểu cho khả năng và cách làm việc của công chức.
Trong mấy tuần qua, Nhà Nước đã gửi hàng loạt ngân phiếu 250 đô tiền “kích động kinh tế” cho các cụ đang lãnh tiền già. Đưa tiền cho các cụ trước, kính lão đắc thọ là tốt thật. Nhưng đó là một sai lầm kinh tế. Thuần túy trên căn bản lý luận, các cụ thường chắt chiu để dành tiền - cất trong tủ quần áo - chứ không xài hoang. Do đó nếu cần khẩn cấp kích động kinh tế thì giới trẻ xài hoang - tức là bơm ngay tiền vào guồng máy kinh tế - phải là những người nhận tiền trước mới đúng.
Ngoài ra còn cách làm việc luộm thuộm nữa.
Một bà Mỹ nhận được chi phiếu đề tên của cụ thân sinh. Vấn đề là ông cụ đã... quy tiên từ 34 năm trước rồi sau khi sống một giai đoạn rất ngắn tại Hoa Kỳ. Phát ngôn viên Bộ Tài Chánh giải thích chuyện này xẩy ra vì hồ sơ của Sở An Sinh -Social Security Administration - chưa cập nhật. Ông này cũng tiết lộ có cỡ cả chục ngàn người đã chết mà danh sách chưa cập nhật. Chưa cập nhật sau hơn ba chục năm"
Vậy mà tính giao cho họ Bank of America để họ quản lý" Bao nhiêu lâu thì trương mục của chúng ta mới được cập nhật"
Nhà Nước bết bát từ xưa đến nay không phải là lỗi của Obama. Nhưng giao trách nhiệm lớn cho Nhà Nước thì sẽ là lỗi của Obama.
Một vấn đề quan trọng khác là chuyện TT Obama lấy tiền đâu ra để Nhà Nước tung ra quản lý cả nước như vậy" Ông Warren Buffet - nhà tài phiệt giàu nhất nhì Mỹ đã từng tích cực ủng hộ Obama - thì tiên đoán trong tương lai nước Mỹ sẽ bị lạm phát trầm trọng, và Nhà Nước cũng sẽ phải tăng thuế mạnh. Ông Ben Bernanke, Chủ Tịch hệ thống Ngân Hàng Dự Trữ Liên Bang, cũng xác nhận sẽ có lạm phát lớn.
Ứng viên Obama đã nhiều lần nhấn mạnh sẽ không tăng thuế lợi tức của bất cứ ai có lợi tức 250.000 đô trở xuống. Cho đến nay, ông đã giữ lời hứa. Nhưng đó chỉ là cái nhìn hời hợt. Ông đã tăng thuế xăng, tăng thuế thuốc lá. Quốc hội do phe Dân Chủ kiểm soát tuyệt đối, đang tính chuyện tăng thuế bia rượu và thuế nước ngọt như Coca, Seven-Up,... TT Obama cũng công bố ý định bắt các hãng xe thay đổi thiết kế máy theo tiêu chuẩn năng lượng mới, và theo các nhà nghiên cứu kinh tế thì việc này sẽ tăng giá mỗi xe lên khoảng 1.300 đô.
Mai mốt, ai bảo đảm là Nhà Nước Obama sẽ không có tăng thuế xa xỉ phẩm như nước hoa, nữ trang, rồi đến thuế năng lượng, thuế xa lộ, thuế nhà hàng, thuế sách báo, thuế nhập cảng, thuế gia dụng, hay thuế gì khác nữa"
Chính TT Obama cũng xác nhận hôm 15 tháng 5 là mức chi tiêu của Nhà Nước không thể tiếp tục được và lãi suất ngân hàng sẽ phải tăng (để dụ các nhà đầu tư Ba Tàu hay Ả Rập). Tức là tiền lãi trên nợ các hãng xưởng vay mượn sẽ tăng, và giá cả hàng hoá sản xuất bằng tiền nợ đó sẽ tăng theo.
TT Obama vẫn có thể xác nhận là ông đã giữ lời hứa là không tăng thuế lợi tức. Quân tử nhất ngôn đấy. Nhưng tăng đủ loại thuế khác, tăng lãi suất ngân hàng, và tăng lạm phát. Như vậy khác nhau chỗ nào"
Thay vì lo hoan hô TT Obama, kẻ viết này đang lo để dành tiền chuẩn bị mai mốt vật giá sẽ gia tăng không kịp đỡ. Dĩ nhiên, đó chỉ là ý kiến cá nhân của người viết. Mà hình như cũng là ý kiến thiểu số. Hiện nay đa số thiên hạ vẫn còn tin và trông chờ phép lạ của Đấng Tiên Tri. Quyền tự do của mỗi người có thể cho phép ta tự do đi vào vũng bùn vì cứ ngước mắt nhìn lên như vậy.
Nhưng, sự tuyệt vời của nền dân chủ là sau vài năm ngờ nghệch như thế, ta cũng có quyền tự do đổi ý - và bỏ phiếu kiểu khác... (24-5-09)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.