Hôm nay,  

Trại Phật Pháp Mùa Xuân ‘09: Con Đường Bồ Tát Đạo

13/05/200900:00:00(Xem: 5092)

TRẠI PHẬT PHÁP MÙA XUÂN ‘09: CON ĐƯỜNG BỒ TÁT ĐẠO
Diệu Trang

Hình ảnh Khóa Tu Mùa Xuân.
8,9,10 tháng 5, 2009.
Thứ sáu, công việc bộn bề dây dưa đến 7 giờ tối. Vậy là tôi không kịp về chùa Pháp Vân trước 5 giờ chiều để cùng hơn 100 vị gồm quý Thầy và phật tử để tập trung trên chuyến xe buýt  đưa vào đất trại. Hành lý đã chuẩn bị và để sẵn trong xe mấy ngày qua. Tôi vội vàng lái xe vào đất trại. Trại Blue Srings, khu rừng của Hướng Đạo Canada, nơi có đầy đủ mọi tiện nghi thuận tiện cho việc sinh hoạt khoá tu. Không gian hữu tình, thơ mộng;  nơi đây tôi đã có dịp đến dự thính trong khóa tu mùa xuân năm ngoái. Trên đường đi, lòng đinh ninh sẽ không kịp dự buổi lễ khai mạc đêm nay. Nhưng thật may mắn quá! Khi tôi đến thì mọi người vẫn còn tập trung bên khu trai đường trước khi làm lễ khai mạc ở Phật điện.
9 giờ, bóng đêm chập choạng bên ngoài, học viên yên vị nơi Phật điện để cung đón quý Thầy trong ban hướng dẫn giảng dạy khóa tu. Tôi nhận thấy có TT Trí Thành, TT Tâm Hoà, TT Nhật Quán, ĐĐ Tâm Minh, và sư cô Diệu Hiền cùng với cư sỹ Tâm Huy.
TT Trí Thành niêm hương dâng lên chư Phật. Quỳ trước Tam Bảo, hương trầm chỉ một nén thôi mà sao hương thơm bàng bạc như để xông ướp cho tâm chúng sanh được tỉnh táo, chuẩn bị tinh thần an tịnh trong suốt khoá tu học.
“Trầm hương xông ngát điện. Sen nở Phật hiện thân. Pháp giới hằng thanh tịnh. Chúng sanh lắng nghiệp trần”. Đạo tràng yên lặng lắng lòng nghe TT Tâm Hoà đọc ba lời quán nguyện của các vị Bồ Tát Quán Thế Âm, Bồ Tát Văn Thù Sư Lợi, Bồ Tát Phổ Hiền, trước là để ngưỡng mộ tâm luợng từ bi của quý ngài, sau là nhắc nhở đại chúng cố gắng thực hành theo công hạnh cao quý ấy.
Trong lời khai thị cho khóa tu, TT Trí Thành nhắc nhở các học viên phải biết kham nhẫn, thúc liễm thân tâm, ít nhất là trong ba ngày tu học ngắn ngủi này để gặt hái được những kết quả ý nghĩa, để sau khi trở về chia sẻ niềm an lạc đó với những người thân đã không may mắn hội đủ duyên để đến tu học như mình.
Khoá lễ kết thúc với phần phổ biến nội quy, phân công trách nhiệm của các chúng (Chúng A-Nan, chúng Ca Diếp, chúng Xá- Lợi Phất, chúng Mục Kiền Liên) để việc sinh hoạt được dễ dàng hơn, như ban trai soạn, vệ sinh, thức chúng,...
Hôm sau, sáng thứ bảy, khi khu rừng còn chưa hiện rõ nét những hàng cây, thì những chú chim rừng đã chíu chít gọi nhau đón chào một ngày mới, ban tặng cho loài người vừa mới đến đêm qua một bản hợp xướng ngợi ca tinh thần của những người con Phật, vì đã mạnh dạn từ bỏ (dù là tạm thời) những tiện nghi vật chất quen thuộc, những giây phút ấm cúng bên mái gia đình, dứt bỏ những lo toan cho cuộc mưu sinh trong thời suy thoái,... để thảnh thơi bước vào cánh rừng cô tịch, lạnh lẽo, gió sương.
Sáng nay rằm tháng Tư âm lịch. Kỷ niệm ngày Phật đản sinh. Không hoa đèn rực rỡ, không nhạc tấu rung trời, đơn giản chỉ có làn khói hương hoà quyện trong âm vang của những câu kinh từ một đạo tràng nho nhỏ thanh tịnh và trang nghiêm giữa núi rừng u tịch. Nhưng lòng tưởng nhớ công ơn hóa độ của bậc đại trí tuyệt vời thì vô cùng tròn đầy. Bởi vì không có lời ca tụng tán thán nào ý nghĩa bằng việc học hỏi giáo lý từ bi, giải thoát và giác ngộ, hay việc trì tụng những lới kinh vi diệu thâm thúy. Cũng không có sự cúng dường nào bằng sự cúng dường chánh pháp. Mỗi người con Phật trong đạo tràng này đang cố gắng nói lời Phật nói, làm điều Phật làm, suy nghĩ những điều phật nghĩ.
Ai hành trì chánh pháp
Là cúng dường chư Phật
Bằng cách cao quý nhất
Trong các sự cúng dường.
Ánh bình minh giờ đây đã làm hiện rõ một không gian bao la bát ngát. Trước khi vào điểm tâm, mọi người tự do thả bộ trên thảm cỏ mênh mông xanh mướt còn đọng lại vô số những hạt sương đêm. Mỗi hạt sương cứ ngỡ là một thế giới nào riêng biệt. Trong mỗi hạt tinh sương lóng lánh ấy có thể chứa đựng cả tam thiên đại thiên thế giới (càn khôn rút lại đầu ngọn cỏ, nhật nguyệt nằm trong hạt cải mòng). Nhưng rồi ánh dương chưa kịp nhú lên cao để sưởi ấm khí trời se lạnh, sưởi ấm lòng người và vạn vật, mà những áng mây đã nhanh chuyển màu u ám và xuống thấp dần. Một trận mưa trút xuống! Cứ tưởng mùa xuân chỉ có những cơn mưa phùn chợt đến chợt đi, nào ngờ nàng xuân cũng có lần đỏng đảnh giận hờn. Cơn mưa nặng hạt khiến vẻ thơ mộng của núi rừng trở nên huyền ảo thâm u. Từng hạt mưa rơi xuống hoà vào những giọt sương đêm. Không còn phân biệt đâu là sương, đâu là nước. Mà, có cần chi phải phận biệt. Cơn mưa pháp bình đẳng dội xuống trần gian bụi bặm, nào có phân biệt cội lớn cội nhỏ, cội già cội non, cội cao cội thấp...Đứng ở cửa ra vào lắng nghe tiếng mưa rạt rào, nhìn mưa giăng tối xầm tứ phía, mà ngỡ như đang đứng trước thềm một buổi chiều đông. Gió tạt những hạt mưa trên mái rớt xuống tay, xuống chân lạnh cóng...Tiếng chuông ai đó khẽ rung một hồi nhắc giờ pháp thoại của TT Trí Thành.
TT dạy rằng, một vị bồ tát phải trải qua vô lượng kiếp mới hoàn thành từ bi và trí tuệ, từ đó mới trở thành một vị đại giác. Hạnh nguyện của bồ tát là phục vụ đem lợi lạc cho chúng sinh, để nuôi lớn tâm từ bi, tăng phuớc đức tu tập, tiêu trừ nghiệp chướng, tăng trưởng căn lành, làm an lạc cuộc đời. Muốn được vậy tất phải phát bồ đề tâm.
Mây đen vẫn còn lãng vãng trên con đường qua khu trai đường để thọ trai. Sau khi tụng những câu thần chú với sự hỗ trợ của tiếng khánh, chư tăng ni và đại chúng cùng ăn cơm trong chánh niệm. Và điều làm tôi xúc động nhất là khi ăn ba miếng cơm đầu tiên. Miếng thứ nhất khi đưa vào miệng phải quán nguyện đoạn trừ điều ác, miếng thứ hai nguyện làm việc lành, miếng thứ ba nguyện cứu độ tất cả chúng sanh.
Sau đó là giờ chỉ tịnh. Nắng ấm đã lên cao, tranh thủ thời tiết chợt đẹp tươi sau cơn mưa rừng, quý Thầy Cô và Phật tử chụp chung những tấm hình kỷ niệm.


Vào lúc 2:30 trưa là giờ pháp thoại của TT Tâm Hoà. TT giảng cho học viên về Phát Tâm và Lập Nguyện. Hai điều quan trọng và cần thiết cho việc đi theo và  thực hiện con đường Bồ Tát Đạo. “Phát tâm” là định hướng cho một tiêu đích mà hành giả hướng đến và “Lập nguyện” là hành giả nỗ lực thực hiện để đạt đến mục tiêu. Hôm nay là ngày lễ Mẹ, Thầy cũng nhắc về 10 công ơn sinh thành dưỡng dục mà Mẹ đã dành cho con, và đó cũng là một trong những nguyên nhân làm cho hành giả có thể hưng phát tâm Bồ Đề.
Thời dược thực xong, vào lúc 7:30 sẽ là buổi thiền trà mà tất cả ai nấy đều mong đợi. Dịp này mọi người được thấy tài năng của nhau, như ngâm thơ, ca hát, kể chuyện,...Thiền trà đêm nay xoay quanh chủ đề Mẹ. TT Trí Thành sau khi nói những lời đầu, liền đọc mấy câu thơ để mở đầu cho buổi văn nghệ thật thân mật, đậm đà hương đạo vị, thắm đượm tình mẫu tử thiêng liêng. Mỗi thành viên đều được hưởng phút trầm lắng, những tràng cười làm thư giãn tâm tư với giọng ngâm thơ của Thầy Tâm Hoà, với tiếng hát của thầy Nhật Quán, với những câu vè ngồ ngộ của Thầy Mâm Minh. Sự nhiệt tình tham gia đóng góp của hàng phật tử làm không khí thật sôi động...Nhưng rồi những giờ phút vui nhộn đó rồi cũng nhanh chóng qua đi... Màn đêm như bị khuấy động bởi dòng người lao xao, rừng đêm còn văng vẳng tiếng cười còn sót lại. Dọc theo hai bên con đường trải nhựa nhỏ duy nhất dẫn từ trai đường về khu tịnh xá, ai đó đã thắp lên những ngọn đuốc soi đường. Giữa rừng khuya, ánh đuốc lung linh càng tạo thêm vẻ u huyền tĩnh mịch. Càng về khuya khí trời càng lạnh. Bầu trời đêm toàn những áng mây đen che khuất cả trăng sao. Chợt chạnh lòng nhớ nghĩ về người Mẹ thương yêu. Mùa Phật đản năm nay Người đã thêm một lần phủi tóc. Hai lần tóc xả tào khê vì đền ơn đáp nghĩa cho đấng sinh thành, là hai lần đất trời ghi dấu tấm lòng thơm thảo của một người con trung hiếu.  Đêm nay, trăng viễn xứ không thể hiển lộ trên nền trời chằng chịt mây đen, nhưng trăng phương xa vẫn tỏ rạng ngời một tình yêu thiêng liêng vĩnh cửu.
6 giờ sáng chủ nhật, đại chúng tập trung ở phật điện để nghinh đón quý Thầy. Đạo tràng yên lắng, tiếng hô canh của Thầy Tâm Minh ấm vang ra cả cánh rừng bên ngoài đang run rẫy dưới cơn gió sớm. Tĩnh toạ dưới ánh đèn mờ nhạt mà tâm vẫn nghe tiếng chim réo gọi mừng những tia nắng ấm đầu ngày sắp chiếu xuống rừng cây.
Sau giờ điểm tâm, đại chúng trong đạo tràng được sự hướng dẫn của TT Tâm Hoà đi thiền hành 2 vòng quanh khu rừng thơ mộng buổi bình minh tươi đẹp. Từng bước chân đi trong chánh niệm trên lối mòn dưới hai hàng cây cao xanh ngát một màu. Chồi non vừa nhú  xanh mơn mởn trên những nhánh cây. Gió xuân man mác lướt qua, làm nhẹ rơi những giọt sương sớm, oà vỡ tan tành trên vạt áo tràng lam. Khung cảnh sáng tươi của một mùa xuân mang theo niềm hy vọng trong mỗi khúc chim ca. Chiếc cầu gỗ bắc ngang qua hồ nước trong vắt như gương. Mảng trời xanh trên đầu lồng bóng dưới đáy hồ xuân rong rêu tồn đọng. Mây nước vô tình gặp gỡ nhau. Sát na nào còn ngỡ ngàng giữa mộng và thực, giữa có và không, thì lữ khách chợt bắt gặp những cụm hoa vàng nằm ven bờ nghiêng mình sát bên con nước đọng. Những hạt sương tinh khôi hồn nhiên nằm giữa lòng cánh hoa hoang dại, trông như những viên ngọc do đất trời tạo hoá ban cho. Bình minh, sương sớm, vũ trụ, và cả tâm thức của những khách lữ hành như hoà làm một.
Lòng hoa đọng ngọc lung linh
Thõng tay soi mặt thấy mình như sương.
Buổi pháp đàm bắt đầu lúc 9:30 với sự có mặt của TT Nhật Quán và cư sĩ Tâm Huy đã nhanh chóng trở nên sôi động. Có gần 20 câu hỏi liên quan đến tinh thần Bồ-tát đạo, cách hành Bồ-tát đạo trong đời sống thường nhật cuả ngưòi phật tử tại gia. Nhiều ý kiến đóng góp thật hay, đi vào trọng điểm của chủ đề, những chia sẻ kinh nghiệm và cảm nhận được trình bày trong tinh thần học hỏi đáng trân quý. Và dĩ nhiên, những đúc kết của 2 vị trên bàn giáo thọ thì sâu sắc, rõ ràng, mạch lạc, và dễ hiểu, khiến hàng học viên ai nấy cũng tỏ lòng thán phục bằng những tràng pháo tay hoan hỷ. Buổi pháp đàm diễn ra  và kết thúc đúng theo như thời gian đã ấn định mà vẫn làm thoả mãn những thắc mắc của các học viên.
Thời thọ trai tiếp liền ngay sau đó. Đại chúng tranh trủ dùng giờ chỉ tịnh cùng nhau làm công việc chấp tác, thu dọn hành lý cá nhân và các vật dụng khác để trả lại nguyên trạng vị trí  những gì mà buổi ban đầu khu trại đã thuê.
Đúng 2:30 chiều, lễ bế mạc được bắt đầu bằng một thời kinh hồi hướng tại Phật điện. Đại diện học viên đọc bài cảm từ xúc động tỏ lòng biết ơn công đức giảng dạy và trao truyền Phật pháp của quý Ngài, cũng như tự hứa với lòng sẽ cố gắng mang những gì đã gặt hái trong mấy ngày tu học ngắn ngủi làm hành trang cho cuộc đời bấp bênh vô thường biến đổi.
TT Tâm Hòa ban bố đạo từ  cho đại chúng. TT gửi lời tán thán tinh thần học hỏi cũng như những nỗ lực tinh tấn của phật tử. TT nhắc nhở cố gắng giữ gìn tâm từ bi, tâm bồ đề, và niềm tin kiên cố với đạo pháp, TT khuyến tấn đại chúng hãy sống thật xứng đáng với phút giây hiện tại theo đúng tinh thần giáo pháp của Phật, cũng như theo đúng chủ đề về tinh thần Bồ Tát Đạo của Khoá tu học năm nay.
Trong khi chờ xe buýt tới, một vòng tròn xoay quanh trên bãi cỏ xanh mênh mông tươi mát, tay nắm tay thân ái dưới con nắng chan hoà man mác gió  xuân. Vui thật vui trong vòng tay thân ái, cất cao những khúc ca chia ly tạm biệt. Không có nỗi buồn cho lần tiễn biệt, bởi vì ai nấy đều tin rằng, dù có đi đâu trên khắp địa cầu này thì người con Phật sẽ lại gặp nhau trong nhân duyên mà mình đã tạo. Khu rừng trở nên bao la, thênh thang quá. Từng hàng cây, cánh hoa, ngọn cỏ, hạt sương, sợi nắng, tiếng chim muông rộn rã nơi này sẽ mãi là những hình ảnh thanh tịnh đẹp đẽ nhất trong cõi lòng mỗi mỗi học viên.
Xe buýt đến, đoàn người thong thả bước lên xe, những cánh tay vẫy chào nhau trong  nỗi bình yên và niềm an lạc.
12/05/2009.
Diệu Trang.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi không biết chính xác là Văn Trí đã đặt chân đến Đà Lạt tự lúc nào nhưng cứ theo như ca từ trong nhạc phẩm Hoài Thu của ông thì Cao Nguyên Lâm Viên ngày ấy vẫn hoang vu lắm. Ngoài “núi rừng thâm xuyên”, với “lá vàng rơi đầy miên man”, cùng “bầy nai ngơ ngác” (bên “hồ thu xanh biếc”) thì dường như không còn chi khác nữa! Từ Sài Gòn, khi tôi được bố mẹ “bế” lên thành phố vắng vẻ và mù sương này (vào khoảng giữa thập niên 1950) thì Đà Lạt đã bị đô thị hóa ít nhiều. Nơi đây không còn những “bầy nai ngơ ngác” nữa. Voi, cọp, heo rừng, beo, báo, gấu, khỉ, vượn, nhím, mển, gà rừng, công, trĩ, hươu, nai, trăn, rắn, sóc, cáo, chồn… cũng đều đã biệt tăm. Người Thượng cũng ở cách xa, nơi miền sơn cước.
Vi hiến có nghĩa là “vi phạm” hay đi ngược lại những gì Hiến Pháp (HP) quy định. HP không có gì là cao siêu hay quá bí ẩn. Hiến Pháp trong bản chất chỉ là một bộ luật. Sự khác biệt chỉ là: HP là một bộ luật nền tảng hay nôm na là “luật mẹ”. Không những không cá nhân hay hữu thể pháp lý nào trong xã hội, kể cả hành pháp (tức chính phủ) được quyền vi phạm HP, mà không một luật pháp nào của lập pháp (tức quốc hội) được quyền vi phạm HP cả...
Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ tiếp tục đi theo đường mòn Chủ nghĩa đã lu mờ trong thưc tế và thất bại trong hành động tại Đại hội đảng kỳ 14 vào tháng 1 năm 2026. Khẳng định này của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng là bằng chứng cho tính chai lỳ, chậm tiến và lạc hậu, không phải của riêng ông mà toàn đảng...
Thứ Bảy 24/2/2024 đánh dấu hai năm kể từ khi Nga phát động cuộc chiến tranh xâm lược toàn diện nước Ukraine. Cuộc xung đột đang lâm vào tình trạng bế tắc và ngày càng tàn khốc. Nhân dịp này ông Nick Schifrin, một phát thanh viên của kênh truyền hình PBS, đã tổ chức một buổi thảo luận bàn tròn về hiện tình của cuộc chiến, nó có thể đi đến đâu và chính sách của Hoa Kỳ đối với Ukraine sẽ ra sao. Hiện diện trong buổi thảo luận có các ông Michael Kofman, John Mearsheimer và bà Rebeccah Heinrichs...
Đôi lời từ tác giả: “Sẽ có nhiều người không thích bài viết này. Họ sẽ cảm thấy bị công kích và rằng thật bất công. Phản ứng càng mạnh mẽ càng cho thấy nỗi sợ hãi về chủng tộc đã cắm rễ sâu vào nền chính trị Hoa Kỳ, và sẽ tồn tại mãi.” Tầm quan trọng của vấn đề chủng tộc trong nền chính trị của chúng ta được thể hiện rõ ràng qua chiến dịch tranh cử tổng thống hiện tại. Khẩu hiệu (slogan) đình đám nhất là từ chiến dịch tranh cử của Donald Trump: “MAGA” – Make America Great Again (Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại). Ý của slogan này là Hoa Kỳ đã từng rất vĩ đại, nhưng đã và đang đánh mất hào quang của mình.
Sau 11 năm chống Tham nhũng (2013-2024) nhưng Tham nhũng cứ trơ ra cười vào mũi Đảng là tại sao?
Thời gian gần đây, những người thương vay khóc mướn ở Việt Nam thường đem vấn đề Chủ nghĩa Xã hội và đảng có quyền một mình lãnh đạo ra hù họa dư luận. Tuy nhiên, càng vênh váo và cù nhầy bao nhiêu lại càng lâm vào thế bí. Những bài viết không trả lời được câu hỏi: Ai đã trao quyền lãnh đạo cho Đảng, và tại sao Đảng sợ Dân chủ đến thế?
Cận Tết năm Thìn, Marianne Brown (Guardian Weekly) có bài “Vietnam’s parents want a dragon son.” Trời! Tưởng gì, chớ cả Tầu lẫn Ta ai mà không muốn có con trai tuổi Rồng. Nhâm Thìn, tất nhiên, lại càng bảnh dữ nữa. Nam nhâm nữ quí thì sang mà lị. Theo tuviso.com: “Tuổi Nhâm Thìn có nhiều hy vọng tốt đẹp về vấn đề tình duyên và tương lai về cuộc sống, có phần tốt đẹp về tình cảm và tài lộc, vào trung vận và hậu vận thì được nhiều tốt đẹp về hạnh phúc, công danh có phần lên cao.”
Một quan điểm lạc quan đang dấy lên trong hàng ngũ Lãnh đạo đảng CSVN khi bước vào năm 2024, nhưng thực tế tiềm ẩn những khó khăn chưa lường trước được...
Nếu Donald Trump giành lại được Nhà Trắng vào tháng 11, năm nay có thể đánh dấu một bước ngoặt đối với quyền lực của Mỹ. Cuối cùng, nỗi sợ hãi về tình trạng suy tàn đã khiến cho người Mỹ bận tâm kể từ thời thuộc địa sẽ được biện minh. Hầu hết người Mỹ tin rằng, Hoa Kỳ trong tình trạng suy tàn, Donald Trump tuyên bố rằng ông có thể “Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại”. Nhưng tiền đề của Trump đơn giản là sai, và các biện pháp trị liệu được ông đề xuất đặt ra mối đe dọa lớn nhất đối với nước Mỹ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.