Hôm nay,  

Nỗi Lòng Người... Mua “Đĩa Giả”

08/05/200800:00:00(Xem: 12274)

(Viết tặng anh chị em nghệ sĩ...)

Dạo gần đây, cứ mỗi khi có một trung tâm ca nhạc lớn nào tại hải ngoại cho phát hành những sản phẩm nghệ thuật CD hoặc DVD mới của họ, thì ngay lập tức trên các diễn đàn Internet hoặc báo chí đều xuất hiện những cuộc tranh luận về vấn đề “bán và mua” đĩa giả hoặc “xem và nghe lậu” trên những websites.

Nhận xét chung thì hầu như đa số những ý kiến đóng góp đều rất tích cực, có ý thức và lòng tự trọng cao độ. Ngược lại, với sự tiến triển của khoa học, kỹ thuật, vì thế tỷ lệ của những người “vô ý thức” hoặc “vô tình” phổ biến hay sử dụng đĩa giả cũng nhiều không kém.

Hai tuần lễ trước đây, nhân dịp điều khiển cho một chương trình ca nhạc, tôi đã chứng kiến nam ca sĩ NK được rất nhiều người vây quanh thăm hỏi, chụp ảnh kỷ niệm và xin chữ ký. Có một nữ khán giả trung niên, ăn mặc đẹp và lịch sự, chị đưa một CD của NK và nhờ anh ta ký tên trên đĩa để làm kỷ niệm. Cầm cái CD trên tay, NK ngao ngán “trách yêu” người khách lạ: “Sao chị nỡ lòng nào mà đi mua điã lậu rồi bắt em ký tên trên đó”!

Tôi bắt gặp khuôn mặt ngượng ngùng của người nữ khán giả “ái mộ” NK, sau đó chị lúng túng phân trần: “Ủa, cái CD này chị mua ở một cửa hiệu bán băng nhạc lớn trong khu phố VN vậy làm sao mà giả được”" NK trả lời: “Thưa chị, CD hoặc DVD thật của trung tâm Asia đều phải có dán một cái hologram label tức là nhãn hiệu đặc biệt của trung tâm ở trên bìa băng, và những đĩa giả như cái CD mà chị mua của tiệm bán băng này đều không có”!

Người khách nữ sau khi nhìn vào cái CD thật do NK đưa cho xem chị xuống giọng: “Ừ nhỉ, có sự khác biệt thật, bấy lâu nay chị có để ý đâu! Hầu như tất cả các băng hay đĩa nhạc mà gia đình chị mua ở đây đều không có cái hologram label của trung tâm dán trên bìa! Lạ thật, chị biết ông bà chủ tiệm này rất đàng hoàng, họ làm ăn phát đạt và chị thường gặp họ đi lễ Chùa đều đều, không lẽ ....”!

NK nhẹ nhàng cắt lời chị và an ủi: “Em biết chị là một khán giả yêu nhạc vô tình sử dụng cái đĩa giả này, em xin tặng chị cái CD thật với chữ ký của NK, chỉ xin ngày mai chị ghé đến cửa hiệu bán băng và đĩa nhạc đó chuyển lời của nghệ sĩ chúng em đến với ông hay bà chủ tiệm rằng, cái CD này được hình thành bằng công sức của bao nhiêu người cộng lại. Người sáng tác, kẻ hoà âm, nhạc sĩ mài miệt đệm đàn, ca sĩ gò lưng ra hát. Rồi đến người chụp ảnh, ông họa sĩ trình bầy bìa băng, người thợ in đĩa, kẻ đóng hộp, nhà phát hành... tất cả chia nhau chưa đến 10 đồng bạc, vì chỉ bán với giá vốn cho tiệm băng nhạc mà thôi, vậy mà nỡ lòng nào họ in đĩa giả để bán, cướp đi bao công lao của những người vừa kể! Em tin rằng dù họ có cầu Trời, khấn Phật cho được giầu sang, phú quý, thì chắc lương tâm của họ vẫn sẽ ‘nghèo’ mãi mãi”!

Sau đó là một màn “giằng co” tình cảm rất buồn cười, NK nhất định không lấy tiền cái  CD anh tặng, trong khi vị khán giả nữ quyết tâm “đòi” trả tiền. Lúc đó tôi phải trở lại sân khấu nên không biết “ai thắng, ai thua”, chỉ nghe loáng thoáng tiếng chị nói với NK: “Chị biết em vừa trải qua những cơn phiền muộn ở trong lòng, hôm nay chị lại vô tình làm em buồn, thôi cho chị xin lỗi ...”! Có tiếng sụt sùi, tôi ngoảnh lại nhìn, thấy hai chị em đang ôm nhau trong nước mắt! 

Câu chuyện thứ hai xẩy ra vào cuối tuần qua trong một buổi đại nhạc hội đông người ở một thành phố thuộc miền Đông HK. Trong giờ nghỉ giải lao, tôi được hai vợ chồng khán giả tham dự “năn nỉ” nói chuyện riêng. Tôi vốn thường được quý vị đồng hương ở khắp nơi hỏi thăm về vấn đề di trú và tỵ nạn, nhất là vấn đề đoàn tụ gia đình, nên cứ mỗi khi vào giờ “break” là thể nào cũng được nhiều người tìm đến trò chuyện. Nhưng đêm nay có phần khác hơn, vì hai vị khán giả ăn mặc rất lịch sự này có vẻ kín đáo và nhất định mời tôi bước ra ngoài hội trường để không bị ai “nghe lén”!

Câu chuyện bắt đầu bằng những lời giới thiệu, họ trẻ hơn tôi nhiều nên xưng bằng em: “Thưa anh NL, tụi em xin lỗi làm phiền anh một chút, để có cơ hội giải tỏa nỗi cắn rứt mà vợ chồng chúng em đã mang nặng trong lòng từ bao lâu nay ....”! Tôi hết sức ngạc nhiên vì những lời vào đề có vẻ nghiêm trọng hoá, và chỉ sợ không biết sẽ phải giúp họ giải quyết ra sao! Thế nhưng toàn bộ câu chuyện sau đó là những lời chia sẻ thật chân tình và cảm động. Vợ chồng cho phép tôi phổ biến tên, nhưng tôi chỉ xin gọi họ là Thụy, anh chị Thụy có một cửa tiệm Nail rất sang trọng và đông khách, nằm trong một thương xá to và đẹp. Đôi vợ chồng này cho biết, họ rất yêu thích văn nghệ, ái mộ ca nhạc sĩ, nhưng khổ nỗi là rất bận rộn. Làm việc quần quật ngoài tiệm cả ngày, 6 ngày một tuần, họ có hai cô con gái 15 và 17 tuổi, mà theo lời mô tả thì các cháu rất ngoan, hiền lành và học giỏi. Vợ chồng Thụy xem đó như một món quà mà Thượng Đế ban cho họ.

Vì quá bận rộn như vậy, nên thỉnh thoảng muốn nghe CD hoặc xem DVD mới, thay vì phải chạy ra phố VN để mua, thường thì họ chờ có người đem các điã mới đến giao bán. Anh Thụy cho biết, người đàn ông bán hàng này khoảng 50 tuổi, anh ta bán tất cả những điã nhạc hoặc DVD “in lậu” cho nhiều tiệm Nail trong vùng, đồng thời còn “bỏ mối” cho một số tiệm bán băng nhạc ở các thành phố lân cận.

Chị Thụy kể lại câu chuyện xẩy ra cách đây khoảng vài tháng, sau khi đi làm về, cơm nuớc xong xuôi họ lấy một bộ DVD của trung tâm Asia vừa mua được buổi sáng ra xem. Trong lúc thưởng thức người vợ “sung sướng” khoe với chồng là: “Wow, anh thấy không, cái DVD này tuy in giả, mình mua có 5 đồng bạc vậy mà xem cũng rõ ghê đấy chứ”! Nhưng họ đều không ngờ là cả hai cô con gái từ trên lầu bước xuống nhà uống nước, nghe bố mẹ nói chuyện, cháu Khanh (cô con gái lớn) hỏi mẹ: “Sao mẹ lại mua điã giả, như vậy có tội nghiệp mấy người ca sĩ không hả mẹ" Con nhớ hôm em Phương (cô em út) và mấy đưá bạn nó download nhạc không trả tiền ở trên Internet, bố mẹ có la em và dặn tụi nó là, nếu làm như vậy thì cũng giống như mình đi ăn cắp đồ của người khác, tội nghiệp các nghệ sĩ ... Mẹ còn nói với tụi con là cư xử như vậy là người không đàng hoàng, thiếu đạo đức và sẽ không được bề trên phù hộ! Please don’t do that Mommy....!”

Sau câu nói của cô con gái, hai vợ chồng Thụy sượng sùng nhìn nhau, không biết nói năng gì! La con cũng chẳng đành, mà chối cãi cũng không xong! Mình đã dậy dỗ con cái những điều hay, lẽ phải, những điều tử tế, đạo đức, nay chỉ vì quá bận rộn, và quá vô tình mà phạm phải những điều mà chính mình đã lên án, chỉ trích và trách mắng con cái.

Chị Thuỵ vừa rơm rớm nước mắt, vừa tâm sự với tôi: “Anh biết không, tụi em may mắn làm ăn rất dư giả, đâu nào có thiếu thốn gì! Chì có cái tội là bận rộn quá nến lười đi lên phố mua điã thật, vì thế mới xẩy ra nông nỗi đó”! Tôi hỏi Thụy rằng sau đó thì hai vợ chồng xử thế ra sao" Chị Thụy cho biết, tụi em quyết định nói thật với các cháu về sự vô tình một cách thiếu ý thức đó, chứ không có ý xấu, rồi cả hai đã quyết định “xin lỗi” các con. Thế nhưng em đâu ngờ các cháu bảo, mẹ đâu có lỗi gì với các con, nếu mẹ “sincere” thì con nghĩ mẹ nên xin lỗi mấy người nghệ sĩ khi có dịp gặp họ. Con biết là thỉnh thoảng bố mẹ vẫn đi nghe nhạc với các bác và cô chú...!

Thưa anh, đó là câu chuyện đã ám ảnh và làm cho vợ chồng em bị lương tâm cắn rứt từ mấy tháng qua. Hôm xem tờ flyer quảng cáo tên anh và một số nghệ sĩ của trung tâm Asia đến trình diễn tại đây, tụi em mừng quá và nhất định có mặt và xin anh một “favor” là cho em gởi lời xin lỗi đến quý anh chị em nghệ sĩ vì hành động vô tình một cách thiếu ý thức đó của mình!

Tôi “hân hoan” nhận lời xin lỗi đó, không phải để được “lợi lộc” gì, nhưng chính là để vợ chồng Thụy giải tỏa những mặc cảm mà họ đã “mang nặng” trên người vì lời hứa với hai đứa con. Trước khi chia tay tôi có dặn vợ chồng Thụy một điều là, từ nay nếu có đi mua CD hay DVD ở tiệm băng nhạc thì nhớ hỏi cho bằng được những bộ đĩa nhạc có dán “hologram labels” của các trung tâm như Vân Sơn, Thúy Nga, hoặc Asia v..v.. ngoài bìa băng. Còn nếu quá bận rộn vì công việc làm thì chỉ việc vào website của các trung tâm để mà order, cứ việc trả bằng credit card. Thời đại Internet mà, việc gì cũng có thể “ngồi nhà” mà vẫn giải quyết được. Địa chỉ, điện thoại hoặc website của trung tâm nào cũng đều có viết thật rõ ràng ở ngoài bìa đĩa nhạc.

Vâng, đấy chính là “nỗi lòng của người mua điã giả”! Hy vọng một ngày nào đó, chúng ta sẽ được nghe tâm sự về nỗi lòng của những người... “làm đĩa giả” ở Mỹ, Canada, hay ở các nước Âu Châu, và nhất là tại Úc Châu, nơi có một tổ chức cộng đồng người Việt rất đứng đắn và đoàn kết!

Nam Lộc

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.