Hôm nay,  

Diệt Nội Thù - Trừ Ngoại Xâm

28/12/200700:00:00(Xem: 7933)

Đất nước đang chuyển mình đến một khúc quanh quan trọng của lịch sử. Những biến động vừa qua là những tín hiệu của những cơn sóng ngầm, đang cuồn cuộn sôi sục dưới lòng Đại dương. Có lẽ vì cảm nhận được như vậy nên thúc đẩy tôi viết bài này, để xin được chia sẻ những suy tư với những người bạn có cùng lý tưởng và niềm thao thức về chuyện nước non. Có thể nói những biến động đột biến trong mấy tuần qua, như giới trẻ trí thức Bắc-Nam, đã cương quyết đứng lên đòi lại Hoàng sa và Trường sa, là những hành động can trường của giòng máu bất khuất quyết tâm bảo vệ giang sơn gấm vóc. Mà trớ trêu thay! Thủ tướng Việt gian Phạm văn Đồng, đã cam tâm ký công hàm dâng hiến hai hòn đảo này cho Trung cộng từ năm 1958!

Đây có phải chăng là những tiếng nói lương tâm của giới trẻ trí thức yêu nước đã ngầm tuân lệnh bí truyền của Tiền nhân, là bằng mọi gía phải bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ, lãnh hải của Tổ quốc thân yêu. Và những hành động dũng cảm của giới trẻ cũng là bản cáo trạng để dâng lên tòa án lương tâm của dân tộc, để tố cáo và buộc tội Đảng Việt gian Cộng Sản (ĐVGCS) là tên chánh phạm bán nước hay gọi nôm na là kẻ thù số 1 của dân tộc. Đó là những biến động đột biến, của tình hình đấu tranh để giành lại Tự Do Dân Chủ, cho dân tộc Việt Nam đang chuyển hướng tích cực.

Thưa qúy vị, qua lăng kính của tôi thì tôi cho rằng trận chiến này đã đến hồi khốc liệt và sẽ đi đến kết thúc ở một tương lai không xa. Ai thắng ai" Cộng Sản thắng Tư Bản hay ngược lại" Nếu câu hỏi này được đặt ra trước năm 1975, có lẽ ít người biết, nhưng ngay thời điểm này thì nhiều người biết. Và đặc biệt là các nhà Dân chủ các Thanh niên-Sinh viên-Học sinh và qúy Thầy tu, chân chính trong nước đều biết. Nếu không biết không đủ trí tuệ thì làm sao họ dám đứng lên đấu tranh"!...

Diệt nội thù

Thưa qúy vị, tôi xin kể một câu chuyện có thật 100%. Câu chuyện này nó xảy ra ở một miền quê thiếu ánh sáng, ý tôi muốn nói kém văn minh. Câu chuyện nhà quê bắt đầu. - Sau khi tôi ra khỏi trại cải tạo vào đầu năm 80, tôi bị chỉ định cư trú ở một miền quê xa xôi hẻo lánh và phải trình diện Cơ quan An Ninh địa phương hàng tháng. Tôi bị An Ninh theo dõi và kiểm soát chặt chẻ trong mọi sinh hoạt hàng ngày. Sự kiểm soát qúa lộ liễu đến độ làm cho người thân của tôi không ai dám đến gần và bạn bè xa lánh vì họ sợ liên lụy.

Một hôm, đến ngày tôi phải trình diện Cơ quan An Ninh địa phương, khi xong, trên đường trở về. Bất thình lình, có một người đàn ông cao tuổi tóc bạc trắng, ông vội bước ra trước cửa nhà giơ tay "ngoắt" tôi. Thoạt tiên, tôi hơi ngại nhưng thoáng nhìn nhân dáng ông, tôi tin tưởng ông là một người hiền lành và tử tế. Nên tôi không ngại đáp lời mời của ông. Tôi vừa bước vào nhà, cúi đầu chào ông. Ông tươi cười với tôi, như thân thiện từ thuở nào. Ông vội nắm lấy tay tôi và mời ngồi bên ông, trên bộ ngựa gõ. Ông mời tôi dùng ly nước mưa và ông bắt đầu vào câu chuyện.

Ông nói: "Tôi biết chúng nó đang bám sát chú. Chú ngồi đây đừng nói gì cả. Để một mình tôi nói, tôi biết gia đình chú nhiều. Vì chú đi xa từ nhỏ, chú không biết tôi đâu. Chú biết không. Trước năm 75, nông dân chúng tôi tin tưởng và trao quyền cho các chú để bảo vệ đất nước, nhưng, các chú không làm tròn. Thôi thì bây giờ các chú nghỉ đi, ở nhà lo cho gia đình vợ con, để nông dân này đánh giặc thay cho các chú". Ông nói đến đây làm tôi xúc động mạnh. Tôi quay nhìn sang hướng khác để lẫn tránh mắt ông.

Ông kể tiếp: "Sự thật tôi không ngờ, tôi là người sống ba thời kỳ: Thời kỳ Pháp thuộc, thời kỳ Đệ nhất+Đệ nhị Cộng hòa và thời kỳ Xã Hội Chủ Nghĩa này. Tôi cũng có đọc qua lịch sử của dân tộc, trải qua gần năm ngàn năm lập quốc. Nhưng, kiểm chứng lại thì chưa có thời kỳ nào tàn độc cho bằng cái thời kỳ Xã Hội Chủ Nghĩa này. Đó, chú nhìn ngoài kia, miếng vườn khóm hơn hai mẫu của tôi đang xanh tươi đầy trái, trong đó với biết bao mồ hôi của vợ chồng con cái tôi đã đổ vào, nhưng, nó bây giờ không phải là của gia đình tôi mà bây giờ nó là của Đảng, của Hợp Tác Xã. Tôi muốn hái trái phải xin phép Chánh quyền địa phương. Tại sao có chuyện lạ đời như thế" Chuyện này chưa từng xảy ra trong xã hội Việt Nam ta trước đây. Nông dân chúng tôi hết sức phẫn nộ cái loài ác thú, mặt người này. Tất cả nông dân chung quanh đây, đâu còn ai muốn làm ăn gì nữa chú. Từ vườn cây ăn trái cho tới đồng ruộng, không ai còn lo chăm sóc, chỉ làm cầm chừng để giữ ruộng, giữ đất mà thôi. Cái lũ của Bộ Chính Trị Trung ương, nó đặt ra lắm mưu, nhiều kế để cướp đoạt tài sản của nhân dân. Bọn chúng ăn sang mặc đẹp, vợ năm vợ ba, nhà lầu xe hơi đời mới, sống nhung lụa hết chỗ nói, sống trên đầu trên cổ nhân dân. Bọn chúng ăn uống no nê, rồi lấy bút ra ngồi tính từ con số nhỏ cho đến con số lớn nhất, để tận vơ tận vét của cải tài sản của nhân dân. Nông dân chúng tôi ức qúa, chỉ còn cách xách cuốc ra đồng cuốc lên đầu mấy cây cỏ dại cho hả giận. Nhưng, bọn chúng đã lầm...

Nhớ lại thời Pháp thuộc, dân mình đâu đến nỗi khổ sở như súc vật thế này chú. Người dân sống dưới thời thực dân Pháp cai trị dễ thở hơn nhiều, chỉ đóng đủ tiền "thuế thân" rồi muốn đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm, lại còn có báo tiếng Việt mà đọc nữa. Nếu đem mà so với cái Xã Hội Chũ Nghĩa này, thì nó sướng hơn gấp ngàn lần chú ơi. Vì lúc đó chú chưa sanh nên chú không biết đâu. Đó chú thấy không, kẻ ngoại xâm mà còn đối với dân mình như vậy. Tôi không hiểu tại sao người Cộng sản Việt Nam cũng cùng giống nòi, cùng màu da mà lại đối xử độc ác hơn kẻ ngoại chủng. Chính vì thế, nên nông dân chúng tôi cho rằng Đảng VGCS này, là bọn giặc Nội Thù tàn ác nhất cần phải tiêu diệt nó.

Còn chế độ Đệ nhất+Đệ nhị Cộng Hòa thì ở trên Trung ương tốt, họ có Hiến pháp tốt, có lo đời sống cho nhân dân, có biết lắng nghe tiếng nói của nhân dân. Tôi không ước mơ gì hơn được sống như vậy đối tôi là đủ lắm rồi. Còn trong cái Chánh quyền thời đó cũng có tham nhũng, có bất công, nhưng, đó là do cá nhân khác với cái chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa này là do Trung ương Đảng họ đặt ra kế hoạch ăn cướp của nhân dân. Bây giờ nông dân mới mở mắt ra, mới biết ai là bạn ai là thù không đội trời chung.

Hôm nay, tôi khuyên chú là nên lo lao động thật sự để nuôi vợ con đi, nếu chú nhúc nhích là nó giết chú ngay để răn đe người khác muốn nổi lên chống nó, tốt hơn hết là nếu có phương tiện chú nên tìm đường thoát thân là hay nhất. Tôi nói như vậy chắc chú cũng hiểu ý tôi muốn nói gì rồi...

Sự thật, tôi biết chú mà chú không biết tôi. Tôi không ngại mà nói sự thật về những việc làm mà anh em nông dân chúng tôi đã và đang làm cho chú nghe. Nông dân chúng tôi rỉ tai nhau và đồng thuận rằng bọn giặc Nội Thù này cần phải tiêu diệt. Chúng tôi khấn vái cho giặc ngoại xâm nó đến, bất cứ từ đâu, Tàu Cộng xâm lăng càng tốt. Chúng tôi sẽ nương theo giặc ngoại xâm để diệt kẻ Nội Thù cho sạch trước đã. Rồi sau đó, chúng tôi mới quay lại đuổi giặc ngoại xâm. Dân tộc mình đuổi giặc ngoại xâm nghề lắm, chú đọc sử thấy đó: Đinh, Lê, Lý, Trần, Nguyễn, thời nào cũng có anh hùng giết giặc ngoại xâm. Chúng tôi cho Đảng VGCS này là kẻ THÙ SỐ 1, là kẻ thù hung hản nhất của dân tộc, tính từ ngày lập quốc. Nói thiệt với chú chúng tôi đã và đang làm rồi. Chúng tôi phá nát kinh tế của chúng, chúng nó không thể nào chống đỡ được, chúng tôi có một ngàn lẻ một cách để phá hoại. Chú thấy không, đồng ruộng bỏ hoang trắng đồng. Trong thời kỳ chiến tranh khốc liệt, bom đạn rơi xuống từng ngày mà nông dân không bỏ một miếng đất chéo ruộng bìa. Bây giờ hoà bình mà nông dân bỏ ruộng hoang như vậy, chắc chú cũng hiểu được ý muốn của nông dân. Chú sẽ thấy kết quả ra sao trong một hai năm thôi. Chúng tôi sẽ phá hoại hết mọi kế hoạch của bọn chúng".

Tôi im lặng lắng nghe ông kể mà quên ly nước mưa còn nguyên. Tôi nghe thấy khô trong cổ, nhưng tôi cố giữ im lặng, sợ cử động sẽ làm ngăn giòng uất hận của ông đang dâng trào. Vừa nghe, tôi vừa kiểm chứng khắp Miền Tây, đó là sự thật đã và đang xảy ra.

Đến khi tôi vượt biên ra hải ngoại vào khoảng năm 1986. Tôi nghe tin tức ĐVGCS huỷ bỏ Hợp Tác Xã, Tập Đoàn, Tập Thể ruộng đất. Trả lại ruộng đất bằng cách là giao khoán cho nông dân. Như vậy Kinh tế Xã Hội Chũ Nghĩa của ĐVGCS đem áp dụng tại Miền Nam từ năm 1975 đến năm 1986, coi như hoàn toàn thất bại.

Một câu hỏi lớn được đặt ra là có phải kinh tế Xã Hội Chũ Nghĩa mà ĐVGCS đem áp dụng tại Miền Nam, đã bị sụp đổ là do các nông dân yêu nước này" Nếu qủa thật như vậy. Tôi xin long trọng tuyên bố: "Tuyên dương Nông Dân Miền Nam là những anh hùng đã đánh bại chủ thuyết kinh tế XHCN của ĐVGCS".

Qua câu chuyện của Bác nông dân kể trên, tuy đơn sơ mộc mạc, nhưng nó chứa đựng cả một sự bi phẫn đối với ĐVGCS. Tôi hoàn toàn đồng ý với kết luận, lập đi lập lại nhiều lần của Bác, khẳng định rằng ĐVGCS, là giặc NộI THÙ, là kẻ THÙ SỐ 1 của dân tộc Việt Nam, cần phải tiêu diệt trước tiên.

Trừ ngoại xâm

Lịch sử đấu tranh trừ giặc ngoại xâm của dân tộc ta để sinh tồn, đã có từ lâu đời, từ hàng ngàn năm trước. Với ba lần chiến thắng quân Mông cổ bia đá vẫn còn ghi, dư âm oai hùng vẫn còn in đậm nét trong những trang sử đấu tranh bất khuất của giòng giống Lạc Hồng. Qua câu chuyện với Bác nông dân, tuy lời nói mộc mạc chất phác nhưng nó cũng dạy cho chúng ta một bài học, để biết phân biệt bạn thù và biết kẻ thù nào là nguy hiểm cần phải tiêu diệt trước để bảo vệ dân tộc. Với tôi, những lời Bác trách móc của qúa khứ, là tôi không làm tròn bổn phận của người chiến sĩ VNCH. Tôi rất trân trọng và xin ghi nhận.

Cuộc đấu tranh đòi Tự Do Dân Chủ đang căng thẳng và sôi sục trong quốc nội, càng ngày càng phân ranh chánh tà rõ nét; Giữa một bên là những người yêu nước thương nòi, bảo vệ giang sơn gấm vóc. Và bên kia là những kẻ bán nước bán đảo, để lộ nguyên hình là kẻ tội đồ của dân tộc.

Những tiếng nói của giới trí thức trẻ, yêu nước Bắc-Nam đã hiên ngang dõng dạc đứng lên đòi lại Hoàng sa, Trường sa. Cộng với những tiếng nói của hàng ngàn giáo dân Hà nội, đã đứng lên thấp nến đòi đất nhà chung, đòi công lý. Đó là những tín hiệu cộng hưởng rất quan trọng, nó sẽ bùng lên trở thành trận cuồng phong bão lửa, để thiêu rụi bọn giặc nội thù vô thần phản dân hại nước.

Cuộc đấu tranh còn nhiều cam go thử thách, chúng ta phải sáng suốt, phải đặt sự sống còn của Dân tộc và Tổ quốc lên trên hết, phải thật sự đoàn kết. Đó là những điều kiện ắc có và đủ, để chiến thắng trong cuộc đấu tranh cao cả này, để dân tộc Việt được hồi sinh, sau hơn nửa thế kỷ bị ĐVGCS, nhấn chìm trong u tối.

Tôi có cảm nhận rằng ĐVGCS, rồi đây sẽ bể làm hai, một phần sẽ chạy theo gót chân của Lê chiêu Thống, Trần ích Tắc và sẽ vùi thây ở đất Bắc triều mà cũng chưa chắc, liệu lúc đó Bắc triều có còn hay không. Phần còn lại, họ sẽ thức tỉnh trở về với dân tộc, kết hợp với đồng bào hải ngoại và quốc nội, đi đến bầu cử tự do trong sáng, đa nguyên đa đảng, để tìm người tài đức lãnh đạo đất nước. Tôi tin tưởng và hy vọng vào sự kiện này có thể xảy ra trong một tương lai gần.

Sau khi đất nước của chúng ta có được một Chánh phủ tốt do toàn dân lựa chọn. Chúng ta sẽ mở Hội Nghị Diên Hồng II, để xin ý kiến của toàn dân nên "hòa hay chiến". Nếu chiến. Chúng ta rút tỉa những kinh nghiệm của Tiền nhân đấu tranh giết giặc ngoại xâm; Cộng với sức mạnh của hải ngoại, quốc nội mà chúng ta đang có và nhờ sự giúp đỡ của Cộng Đồng Thế Giới Tự Do. Chúng ta sẽ lấy lại từng tấc đất, biển, đảo mà ĐVGCS đã dâng bán cho bọn xâm lăng bá quyền phương Bắc, kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.

Tôi tin tưởng mãnh liệt vào Hội Nghị Diên Hồng II, sẽ mở một kỷ nguyên mới cường thịnh cho dân tộc Việt Nam. Saìgon là hòn ngọc Viễn Đông sẽ sống lại với ngôi vị của mình.

Chúng ta phải phá bỏ hoặc tháo gỡ chủ thuyết Mac Le Mao Hồ, văn hóa, tư tưởng XHCN, thứ cặn bã thối rữa này vứt vào thùng rác của lịch sử.

Với xu thế toàn cầu hóa của cộng đồng nhân loại, cảnh "cá lớn đớp cá bé", "nước lớn hiếp nước nhỏ", đã lỗi thời không còn nữa. Tương lai sáng lạn ló dạng trên đỉnh đồi ở vùng trời Á Đông, đang vẫy tay mời gọi dân tộc chúng ta.

Hoàng Thọ

(Dec, 22-2007)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.