Hôm nay,  

Đảng Cộng-hòa Đại-thắng Ơ Virginia

05/11/200900:00:00(Xem: 5731)

Đảng Cộng-Hòa Đại-Thắng Ơ Virginia

Tâm Việt
Tối hôm thứ Ba mồng 3 tháng 11, một nhóm người Việt có chân trong đảng Cộng-hoà đã có mặt ở Khách-sạn Marriott ngay trung-tâm thủ-phủ Richmond của TB Virginia để chia xẻ những giờ phút vui mừng của đảng này sau khi kết thúc một mùa bầu cử thật hào hứng dẫn đến những kết-quả có thể nói được là ngoạn mục.  Có ba ghế cao nhất trong chính-quyền tiểu-bang thì Đảng CH đã thắng cả ba:
Ông Bob McDonnell thắng ông Creigh Deeds với trên 340.000 số phiếu để vào ghế Thống-đốc: ông được 1.157.672 phiếu so với 814.032 phiếu của ông Deeds, tương-đương với 59% so với 41% số phiếu của ông Deeds.
Ông Bill Bolling thắng bà Jody Wagner với tỷ-lệ 56% số phiếu (1.100.925 phiếu) so với 44% về cho bà Wagner (849.294 phiếu).
Ông Bob Cuccinelli thắng đối-thủ, ông Steve Shannon, với tỷ-lệ 58% (1.116.994 phiếu) trên 42% (823.139 phiếu) dành cho ông Shannon.
Với cả ba chức đoạt được bằng tỷ-lệ vẻ vang (từ 12 đến 18% lá phiếu), Đảng CH đã giành lại được tiểu-bang mà họ mất từ năm 1997 về tay Đảng Dân-chủ khi đảng này lên thắng thế ở Virginia.  Cuộc thắng này lại càng ngọt ngào vì nếu trong thời-gian Đảng DC lên chân ở đây thì đảng đó cũng thường chỉ được 2 trong 3 ghế chính cầm cân nảy mực ở tiểu-bang này.
Thắng trên “issues”
Các phòng phiếu đóng cửa lúc 7 giờ chiều thì chỉ một giờ sau, vào lúc 8 giờ tối, Đài Fox News đã tuyên-bố là theo sự tính toán của họ, ông McDonnell đã thắng.  Ít lâu sau thì Đài CNN, thường thân với bên Dân-chủ, cũng đến cùng một kết-luận.  Đến 9 giờ thì ông Deeds ra làm “concession speech” công-nhận là mình thua.  Và thế là sự hoan hô vui mừng nở rộ, lan tràn trong phòng Ballroom của Khách-sạn Marriott, nơi đã được trang-hoàng sẵn với các bảng khổng lồ “McDONNELL Governor” chạy chung quanh tường và trên sân khấu.
Trong không-khí đó, những người Việt có mặt cũng thấy vui lây.  Người ta thấy có những người như anh Hà, hoạt-động mạnh trong Đảng CH từ thời ông John McCain ra tranh cử Tổng-thống vào năm ngoái, anh Trí Đỗ, các chị Bích Ngân và Mỹ-Hạnh (BS. Nhãn-khoa) và anh Đức Trương của nhóm Vietnamese American Republicans đi cùng với G.S. Nguyễn Ngọc Bích, chưa kể các anh Đậu Thanh Vân và Nguyễn Tự Tín của SBTN v.v.  Peter Su, người phối-hợp các biến-cố với cộng-đồng người Mỹ gốc Á-đông, cũng có mặt với vợ và con trai cũng như một ủng-hộ-viên lâu năm người Trung-hoa, ông Steve Ching, cũng có mặt với vợ và hai con.  Nhiều người khác làm việc với Peter cả năm trời tới nay mới có dịp gặp mặt tận mặt nên tay bắt mặt mừng, rất vui.
Được hỏi tại sao ông McDonnell thắng, chị Bích Ngân cho rằng ông đã đưa ra được những giải-pháp cụ-thể cho các vấn-đề như ách tắc giao-thông ở miền Bắc Virginia, hứa không tăng thuế mà vẫn đem lại sự phồn thịnh cho tiểu-bang, có chính-sách về giáo-dục để cho con em chúng ta có công ăn việc làm khi ra trường, chưa kể là ông chia xẻ những giá-trị gia-đình giống như người Việt, hiểu những khó khăn của người tiểu-thương và ủng-hộ lập-trường quốc-gia và lá cờ vàng của người Việt tự do.
Đó là lý-do tại sao, người Mỹ gốc Á-châu Thái-bình-dương ủng-hộ ông McDonnell đến mức 54% mà trong đó, số phiếu của người Việt dồn cho ông ta lên đến 67%.  Thành thử trong sự thắng cử của ông McDonnell kỳ này, trong khoảng 20 nghìn số phiếu của người Việt thì cứ một người bầu cho ông Creigh Deeds thì đã có tới hai người bầu cho ông Bob McDonnell.  Đây rõ ràng là kết-quả vận-động rất sát của ông McDonnell với cộng-đồng VN, tỷ như trong thời-gian tranh cử ông đã ba lần ông đến thăm Trung-tâm Eden, quảng-cáo nhiều trang màu trong báo Việt-ngữ, có bài dài dài trong các báo tiếng Việt nói về những kế-hoạch của ông một khi ông ra làm Thống-đốc.  Điều này tương-phản hoàn-toàn với những nỗ lực nửa vời của ông Deeds đến với cộng-đồng chúng ta (ông chỉ đến Eden có một lần và cũng khá muộn).


Những đặc-điểm trong thắng lợi của ông McDonnell
Với kết-quả bỏ phiếu đã về đầy đủ, người ta mới trông ra những lý-do ông Deeds thua kỳ này.  Ngoài sự-kiện ông không có chương-trình, kế-hoạch gì rõ ràng (so với những kế-hoạch rất cụ-thể của đối-phương), ông lại còn cho chạy một loạt những quảng-cáo nói xấu ông McDonnell nên người ta không mấy hứng thú đối với lối “negative campaigning” (“vận-động tiêu-cực”) của ông.
Bằng-chứng là tuổi trẻ đã bỏ ông hàng loạt.  Nếu ông Obama năm ngoái thu hút được 20% lá phiếu của tuổi trẻ thì năm nay, ông Deeds chỉ thu hút được có 10%.  Nếu năm ngoái ông Obama lấy được số phiếu gần như tuyệt-đối của người Mỹ gốc Phi-châu thì năm nay, số người này đi bầu cho ông Deeds cũng chỉ bằng nửa số đã đi bầu cho ông Obama.  Bằng-chứng là phụ nữ đi bầu cho ông McDonnell cũng đông hơn số đi bầu cho ông Deeds dù ông này tố-cáo ông McDonnell là chống nữ-quyền, chống phá thai.
Một thành-công đặc-biệt của ông McDonnell kỳ này là, ngoại-trừ mấy quận như Arlington, Alexandria và Falls Church, hầu hết các quận lớn ở Bắc-Virginia như Fairfax, Loudoun và Prince Williams, đều đã dồn phiếu cho ông McDonnell--bẻ ngược hẳn một truyền-thống từ nhiều năm cho rằng đảng CH không thể thắng được ở vùng này vì đa-phần là những người trẻ có ăn học (“young professionals,” còn gọi là “yuppies”) làm việc với chính-phủ liên-bang hay các hãng lớn làm việc cho chính-phủ.
Đáng chú ý cũng là số cử tri độc-lập (“independents”) đến phút chót đã dồn phiếu về cho ông McDonnell, nghĩa là họ dành sự phán xét và quyết-định bầu gần như đến phút cuối cùng rồi mới ra tay.  Thành thử dầu như Uỷ-ban Lãnh-đạo của Đảng Dân-chủ (National Democratic Committee) đã bỏ ra hơn 6 triệu quảng-cáo cho gà nhà và uy-tín của ông Obama được đem ra để kêu gọi bầu cho ông Deeds, ông này vẫn thua và thua đặm.  Đủ hiểu là thắng-lợi của ông McDonnell kỳ này là một hồi chuông cảnh-báo cho phe Dân-chủ là họ không thể dựa vào tiền hay uy-tín của ngay cả Tổng-thống để làm suy suyển được lá phiếu của cử-tri Virginia.
Trường-hợp của ông Chris Christie, thuộc Đảng Cộng-hoà, ra tranh cử với ông đương-kim thống-đốc Corzine ở New Jersey cũng thế.  Cũng DNC đổ tiền vào quảng-cáo cho ông Corzine, rồi các công-đoàn được động-viên để dồn phiếu cho ông Corzine, rồi Tổng-thống Obama đến tiểu-bang mấy lần để kêu gọi ủng-hộ ông Corzine, tất cả cũng đều đến một kết-quả: thất bại cho phe Dân-chủ, thắng-lợi về phía ông Christie (50% số phiếu so với 45% dành cho ông Corzine).
Thành thử bài học của kỳ bầu cử giới-hạn lần này có thể là: Thứ nhất, tác-phong ôn tồn, lễ phép của ông McDonnell đã lấy được cảm-tình của cử tri hơn là lối đánh hung hãn của ông Deeds, và thứ hai, dù như đối-phương có lắm tiền, có cả Tổng-thống ủng-hộ, “chính-trị bao giờ cũng là chính-trị địa-phương” (“All politics is local”), những yếu-tố kia chưa chắc đã ảnh-hưởng được bao nhiêu nếu một ứng-viên không có những kế-hoạch, chương-trình hấp dẫn đối với chính những vấn-đề của tiểu-bang hay của địa-phương.
Cũng vì lý-do đó mà năm nay, tuy chỉ có hai cuộc bầu cử Thống-đốc, cả nước đã dồn sự chú mục vào hai cuộc bầu cử này để chuẩn-bị cho cuộc bầu cử lớn giữa nhiệm-kỳ (“midterm elections”) vào sang năm, năm 2010.  Vào tháng 11 sang năm, sẽ bầu lại 1/3 Thượng-viện Hoa-kỳ (33 người), gần 20 ông thống-đốc tiểu-bang và cả 435 Dân-biểu Liên-bang. 
Do chiến-thắng của Đảng CH năm nay, người ta có thể trông chờ là cái mô-thức, cái mẫu chiến-dịch vận-động của ông Bob McDonnell ở Virginia (thắng lớn) và phần nào của ông Chris Christie ở New Jersey (không lớn bằng) thế nào cũng sẽ được bắt chước một phần để mong đem lại được thắng lớn cho đảng Cộng-hoà vào năm then chốt là 2010.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.