VN: Dân Chủ Đi Lui – Bầy Tôi Đi Tới
Màn Kịch Bầu Cử Bao Giờ Kết Thúc"
Đảng Cộng sản Việt Nam loan báo sẽ diễn lại vở kịch Bầu cử Quốc hội khóa XII vào ngày 20-5-1007, nhưng cuộc tuyển lựa diễn viên lại vẫn theo lề lối “Đảng cử Dân bầu” nên tính hấp dẫn đã chết trước giờ khai mạc.
Theo tin Ban Thường vụ Quốc hội thì “Dự kiến số đại biểu được bầu là 500 người, trong đó có khoảng 160 đại biểu Quốc hội khóa XI tái cử. Hội đồng bầu cử gồm 21 thành viên, do Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng làm Chủ tịch Hội đồng.”
Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng khoe trong Chỉ thị (số 02/2007/CT-TTg) ngày 31-1 (07) rằng đây sẽ là Cuộc bầu cử,“thực sự dân chủ, đúng pháp luật an toàn và tiết kiệm, thể hiện đây là ngày hội của toàn dân, tạo điều kiện thuận lợi nhất để nhân dân thực hiện đầy đủ quyền làm chủ của mình trong việc lựa chọn, giới thiệu, bầu người có đức, có tài, xứng đáng đại diện cho nhân dân tại cơ quan quyền lực cao nhất”.
Nói như thế là Dũng đã không thành thật với dân , vì khi nói “ thực sự dân chủ” thì dân lại không được “làm chủ” quyền Bầu cử và Ứng cử.
Giống như các Cuộc bầu cử Hội đồng Nhân dân và Quốc hội trước đây, việc chọn ứng cử viên lần này cũng vẫn phải đi qua cái máy lọc Mặt trận Tổ quốc (MTTQ), Tổ chức chính trị-xã hội do Đảng lập ra để làm công tác Dân chủ trá hình và Đòan kết gỉa tạo.
Bản tin của Tổ chức chính trị này loan báo: “Hội nghị Ủy ban Trung ương MTTQ VN lần thứ tư (khóa VI) được tổ chức tại TP.HCM (Thành phố Hồ Chí Minh) từ ngày 29 - 31/1 đã đưa ra kế hoạch tham gia công tác tổ chức bầu cử Quốc hội (ngày 20.5/2007).”
“MTTQ có vai trò quan trọng trong việc tham gia công tác bầu cử, nhất là công tác hiệp thương, lựa chọn, giới thiệu những người ứng cử đại biểu Quốc hội, tổ chức các hội nghị cử tri để những người ứng cử thực hiện quyền vận động bầu cử và giám sát quá trình tổ chức bầu cử.”
“MTTQ VN đặt ra yêu cầu đảm bảo công tác hiệp thương thực sự dân chủ, đúng quy trình, không để xảy ra vi phạm luật bầu cử.”
“Việc lựa chọn giới thiệu người ứng cử cơ bản vẫn theo quy trình hiệp thương đã thực hiện trong cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội năm 2002, có sửa đổi, bổ sung một vài điểm để mở rộng dân chủ trong việc giới thiệu người ứng cử như: Trong lần hiệp thương lần thứ nhất, MTTQ phải dự kiến nhiều người hơn để lựa chọn dần theo các bước hiệp thương, bảo đảm mỗi đơn vị bầu cử dư ít nhất hai người.”
Cái trò bầu bán dân chủ trá hình này, trong qúa khứ, đã có qúa nhiều trơ trẽn vì có nhiều đơn vị bấu cử, chỉ có một người ra “tranh cử”. Trò được gọi là “hiệp thương” cũng rất ngô nghê vì chẳng có “hiệp thương” với ai cả . Việc lựa chọn ứng viên chỉ diễn ra giữa các Cơ sở đảng địa phương với Mặt trận Tổ quốc thì có khác gì chuyện “vừa đá bóng vừa thổi còi”"
Nếu có các phiên họp giữa dân với Mặt trận để “bàn bạc” về người được đề nghị tranh cử thì cũng chỉ có lệ vì khi Mặt trận đã “gật đầu” thì dân cũng phải “gật theo” như qúa khứ đã chứng minh. Cứ như thế mà làm cho nhanh gọn.
BÀN TAY BỘ CHÍNH TRỊ
Làm như bầu cử Quốc hội là một “biến cố trọng đại” chưa từng có, ngày 31-01-07,Bộ Chính trị vẽ ra Tiêu chuẩn chọn ứng cử viên cho cuộc “bầu cử” năm nay: “Đại biểu Quốc hội khóa XII phải là những người yêu nước, trung thành với Tổ quốc và Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, phấn đấu thực hiện thành công sự nghiệp đổi mới, công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh; có phẩm chất đạo đức tốt, cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư, gương mẫu chấp hành pháp luật, không tham nhũng, kiên quyết đấu tranh chống quan liêu, tham nhũng, lãng phí và các hành vi vi phạm pháp luật; có trình độ, năng lực và điều kiện thực hiện nhiệm vụ đại biểu Quốc hội; liên hệ chặt chẽ với nhân dân, lắng nghe ý kiến của nhân dân, được nhân dân tín nhiệm.”
Các tiêu chuẩn này có qúa đáng với một ứng cử viên Quốc hội Cộng sản Việt Nam không" Tất nhiên nhiều qúa vì nếu từ trước tới nay, nếu các Đại biểu Quốc hội biết hành động theo nhóm chữ “cần kiệm, liêm chính, chí công vô tư, không tham nhũng, kiên quyết đấu tranh chống quan liêu, tham nhũng, lãng phí và các hành vi vi phạm pháp luật” thì nhân dân đâu đến nỗi phải chịu trăm cay ngàn đắng qua các hành động “hành dân” của cán bộ, đảng viên"
Ngoài ra, vì thiếu “liên hệ chặt chẽ với nhân dân”, không biết “ lắng nghe ý kiến của nhân dân” nên nhân dân mới phải kéo nhau đi khiếu kiện, xuống đường biểu tình đòi công bằng và công lý.
Riêng tiêu chuẩn phải “trung thành” với “Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” thì thừa thãi vì có người nào ra “tranh cử” mà dám chống lại Điều 4 Hiến pháp dành độc quyền lãnh đạo đất nước cho đảng"
Ngoài những “tiêu chuẩn” có vẻ nghiêm chỉnh, Bộ Chính trị còn cố làm cho tình hình khẩn trương hơn khi đế cập đến đe dọa vu vơ của “các thế lực thù địch”: “Sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đang có những thuận lợi và cơ hội lớn; đồng thời cũng gặp nhiều khó khăn, thử thách; các thế lực thù địch vẫn tiếp tục chống phá quyết liệt sự nghiệp đổi mới và phát triển của đất nước ta. Đòi hỏi đối với toàn dân tộc lúc này là phải quyết tâm tranh thủ thời cơ, vượt qua thách thức, sớm đưa nước ta ra khỏi tình trạng kém phát triển, thực hiện bằng được mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh.”
“Tình hình mới đặt ra những yêu cầu mới cao hơn đối với tổ chức và hoạt động của Quốc hội khóa XII. Vì vậy, việc lựa chọn, hiệp thương giới thiệu để cử tri bầu được những người có đủ đức, tài, xứng đáng đại diện cho các tầng lớp nhân dân tham gia cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất là một trong những nhiệm vụ trọng tâm của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân trong năm 2007.”
Có người Việt Nam nào, dù trong hay ngoài nước mà lại có hành động chống lại “sự nghiệp đổi mới và phát triển của đất nước” nếu đảng Cộng sản không lấy cớ “đổi mới” và “phát triển” để chống lại các đòi hỏi dân chủ và tự do của người dân"
Nhưng khi đảng vẫn không biết ngượng để khoe Quốc hội là “cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất” thì vai trò của Cơ quan này đã được thổi phồng đến ớn lạnh. Từ trước đến nay có khi nào Quốc hội dám hành động mà chưa có phép của Đảng" Vai trò đại diện dân của Quốc hội, vì vậy, đã bị vô hiệu hoá từ lâu. Trong thực tế nó đã biến thành bộ phận tay chân của đảng để làm theo ý đảng.
Ngoài ra, Chỉ thị của Bộ chính trị còn ra lệnh phân chia ghế trong Quốc hội làm sao cho ai cũng có phần. Chỉ thị viết: “Trên cơ sở bảo đảm tiêu chuẩn, coi trọng tiêu chuẩn về phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống, trình độ năng lực và điều kiện thực hiện nhiệm vụ đại biểu Quốc hội; cần có cơ cấu hợp lý về thành phần đại biểu Quốc hội; có tỉ lệ thích đáng là đại biểu các dân tộc thiểu số, các tôn giáo, đại biểu nữ, đại biểu trẻ tuổi, đại biểu xuất thân từ công nhân, nông dân; đại biểu của các nhà khoa học, trí thức, doanh nhân tiêu biểu thuộc các thành phần kinh tế; có cơ cấu hợp lý số đại biểu là người đang công tác ở các cơ quan đảng, nhà nước, lực lượng vũ trang, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể nhân dân…”
Nghe qua thì danh sách này có vẻ như thành phần nào trong xã hội cũng có đại diện trong Quốc hội, nhưng thực chất của đại biểu lại là những người phải được các đảng đoàn, tổ chức của đảng, tiêu biểu như Mặt trận Tổ quốc, “bỏ phiếu” đồng ý trước qua các cuộc được gọi mỹ miều là “hiệp thương”.
Sau khi lọt qua cửa ải Mặt trận Tổ quốc là ứng viên coi như đã nắm chắc trong tay chức Đại biểu Quốc hội. Nhưng Mặt trận cũng chỉ là bộ phận thừa hành chỉ thị của Bộ Chính trị nên không ai ngạc nhiên khi một ứng cử viên có tên trong danh sách của một địa phương xa xôi lại đến từ các Cơ quan Trung ương. Việc trớ trêu này đã không những làm người dân ngỡ ngàng mà ngay cả Bộ chính trị cũng bẽ bàng khi ứng cử viên bị phanh phui có hành động mất phẩm chất, tham nhũng như trường hợp Trần Mai Hạnh, Tổng Giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam, được phân công về ứng cử ở đơn vị Bạc Liêu trong khóa Quốc hội X.
Vào thời gian ấy, nhờ vào lòng cam đảm tố cáo mà không sợ bị trả thù của Thượng tá Trần Đình Bá, khi còn phục vụ trong báo Quân đội Nhân dân, mà Bộ Chính trị đã bị bắt buộc phải rút tên Trần Mai Hạnh vào phút chót. Điều ngạc nhiên là cấp lãnh đạo Mặt trận Tổ quốc lúc bấy giờ, vẫn còn tại chức đến ngày nay, là Phạm Thế Duyệt đã nhận chìm đơn tố cáo Trần Mai Hạnh của ông Bá.
Vụ này, một lần nữa, đã chứng minh vai trò “làm cảnh bù nhìn” của Mặt trận Tổ quốc trong sinh hoạt chính trị ở Việt Nam.
Thế mà trong khỏan 4 của Chỉ thị ngày 31-01 (07), Bộ Chính trị vẫn còn có thể ngạo mạn ra lệnh cho các cấp đảng: “Phát huy quyền dân chủ của nhân dân trong việc lựa chọn, giới thiệu người ứng cử đại biểu Quốc hội; bảo đảm để mọi công dân được thực hiện đầy đủ quyền ứng cử, bầu cử theo quy định của pháp luật.”
“Dân chủ của nhân dân” đào đâu ra, nếu không phải chỉ là tấm vải thưa mong manh không che nổi mắt đảng trong vở kịch “dân chủ trá hình” đã diễn đi diễn lại đến nhàm mắt người coi"