Hôm nay,  

Bao Giờ Đảng CSVN Đổi Tên?

10/24/200700:00:00(View: 12160)

Đã có tin ĐCSVN rục rịch đổi tên thành đảng Lao Động (như cũ) hay đảng Nhân Dân gì đó. Tin này thu hút mạnh mẽ sự chú ý của mọi người dân trong nước bất kể quan điểm chính trị của mỗi người ra sao. Tin này càng thu hút sự quan tâm của lớp trẻ chúng ta là những người muốn chọn con đường cho cả đời mình cũng như cho đất nước.

Nhóm chúng tôi đang phân vân chuyện chọn đường nào, thì lại càng phân vân khi nghe tin đảng sẽ đổi tên. Nói khác, chính đảng ta sắp đổi tên để từ bỏ con đường (mà từ 1975 tới nay đảng không ngớt rêu rao) thì tại sao riêng chúng ta lại cô đơn mà chọn con đường đó, khi... không còn đảng dẫn đường nữa"

Chúng ta theo đảng không có nghĩa là theo đảng đi bất cứ đâu. Nếu đảng xây dựng chế độ XHCN thì theo đảng còn có lý do, nay đảng đổi tên để từ bỏ XHCN mà chúng ta lại cũng cứ "theo đảng" nữa thì khác gì theo Xuống Hố Cả Nút"

Nhưng vấn đề không đơn giản như vậy.

Hãy coi lại môn Lịch Sử Đảng mà chúng ta được học ở bậc đại học, kết hợp hỏi han thêm các bậc cao niên, chúng ta có thể hình dung phần nào cái hồi đảng ta hùng hùng hổ hổ định "tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH" ngay sau khi chiếm được miền Nam, thống nhất đất nước.

Khi đó, miền Bắc đã tiêu diệt xong 2 giai cấp bóc lột (địa chủ, tư sản) bằng biện pháp đấu tranh giai cấp quyết liệt và đẫm máu; hầu hết nông dân đã bị nhốt trong các hợp tác xã, khoảng 70% thợ thủ công cũng bị như vậy; thị trường tự do bị ráo riết xoá bỏ, mậu dịch quốc doanh định vươn lên chiếm ưu thế tuyệt đối ở thị trường bán lẻ... Thảm cảnh đã xuất hiện nhưng bị đổ lỗi do chiến tranh và bị che giấu một phần nhờ viện trợ từ Liên Xô và phe XHCN.

Thời gian để làm cái việc "xoá bỏ" và "cải tạo" nói trên tốn 20 năm ở miền Bắc thì đảng Lao Động định thực hiện trong vòng vài-ba năm ở miền Nam, do vậy thảm cảnh xuất hiện rất nhanh, rất gay gắt, tạo ra cái gọi mà báo chí trong nước gọi là mười năm đêm đen. Chúng ta chưa sinh ra, nhưng có thể hỏi bất cứ ai trong số vài chục triệu người trên 50 tuổi vốn là nạn nhân thời đó.

Đảng cấp tốc cho bầu lại quốc hội đề ban hành hiến pháp mới gọi là hiến pháp xây dựng CNXH, trong đó xác lập quyền cai trị vĩnh viễn của đảng. Đảng đổi tên thành Cộng Sản và lớp thanh niên kế tục sự nghiệp của đảng cũng được đổi tên như vậy.

Những thành tựu kinh tế thu được trong 20 năm Đổi Mới thực chất là do đảng đi theo con đường tư bản, nhưng đảng lại nói rằng đó là nhờ sự kiên trì chủ nghĩa Mác-Lênin. Quả là sự cố chấp hiếm thấy.

Trong bối cảnh đó, liệu có thể tin rằng đảng CSVN sẽ nhanh chóng trở lại tên là đảng Lao Động"

* Chúng tôi chưa tin

Từ đời ông, đời cha chúng ta tới nay, qua các kỳ đại hội, có bao giờ đảng ta không nhấn mạnh kiên trì chủ nghĩa Mác-Lênin, không nêu lý tưởng bất di bất dịch xây dựng CNXH ở Việt Nam"

Từ khi chúng ta sinh ra, có bao giờ đảng ta nói khác" Hàng triệu sinh viên chúng ta tốn bao công sức để học chương trình triết học Mác-Lênin, chả lẽ để rồi chưng hửng vì đảng ta từ bỏ CNXH và CNCS qua vụ đổi tên (sẽ xảy ra nay mai)"

Cái CNXH thất nhân tâm của Liên Xô mà đảng ta nhập khẩu thì chính đảng ta đã phế bỏ, còn cái CNXH kiểu mới và "chưa có tiền lệ" thì đảng ta đang mày mò - đã được nhóm Thảo, Xuân nêu ra trong bài viết của mình ở diễn đàn này. Mô tả trên giấy thì nó rất đẹp, nhưng làm cách nào để đạt thì chưa rõ, trừ cái cách phải để đảng CS cai trị vĩnh viễn. Mặt khác những cái đẹp mà đảng ta mô tả thì các nước tiên tiến đã đi trước Việt Nam hàng trăm năm mà không cần vai trò nào của đảng Cộng Sản. Cảm ơn nhóm Thảo, Xuân đã viết bài. Những điều trên đã được nhiều bạn tham gia diễn đàn này làm sáng rõ thêm.

Khốn nỗi, đảng ta dối trá đã quá lâu, nên không dễ đột ngột thừa nhận. Mặt khác, đảng ta tuy đang mất niềm tin, mất gốc rể trong lòng dân (đã 3 kỳ đại hội quyết tâm khôi phục lòng tin) nhưng trên bề nổi đảng ta vẫn rất mạnh (quân sự, công an, hệ thống đàn áp, phương tiện tuyên truyền, tài chính chiếm đoạt từ quỹ dân góp...), do vậy đảng ta thấy chưa bị dồn ép tới chỗ phải đổi tên. Nói gì thì nói, đại hội X của đảng rất gần đây vẫn khẳng định đảng ta không buông bỏ con đường đi lên CNXH. Chúng tôi chưa tin đảng ta sẽ đổi tên cho tới đại hội XI, vì chỉ có đại hội mới làm được việc này.

* Mục tiêu của việc tung tin "đổi tên"

Nhóm chúng tôi đã thảo luận và xin nêu một số ý kiến để các bạn bàn thêm cho vui.

- Có thể đây là việc thăm dò dư luận, trước hết là dư luận trong nội bộ đảng, đi từ cấp cao nhất xuống tới các chi bộ và sẽ loang ra nhân dân. Và nếu dư luận rộng rãi đòi hỏi thì đảng ta sẽ "chiếu cố" nguyện vọng dân. Nhưng đó là chuyện 5 hay 10 năm nữa. Đủ thời gian để đảng chuẩn bị dư luận.

Để chuyện đó thành sự thật, chúng ta có thể góp sức một phần quan trọng: Hãy tuyên bố chán ngấy cái ảo tưởng thiên đường CSCN.

- Cũng có thể đảng ta muốn thử thách lòng trung thành của đảng viên, trước hết là trong trung ương và bộ chính trị. Tiêu chuẩn để được bầu vào trung ương và bộ chính trị là tuyệt đối trung thành với lý tưởng cộng sản và chủ nghĩa Mác-Lênin. Nay, ai phát biểu, dù rất dè dặt, có rào đón cẩn thận, thì vẫn rất dễ bị quy kết. Do vậy, người nọ sẽ nhìn người kia một cách nghi ngờ, cảnh giác, để rồi chẳng ai dám bộc lộ chính kiến.

Tóm lại

Việc đảng ta có đổi tên hay không, nguyên nhân sâu xa là ở dân, tức một phần ở chúng ta. Chúng ta hãy tích cực thảo luận vấn đề ở diễn đàn này, cả các bạn tán thành hay không tán thành CNXH và CNCS.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Có lần, đang nằm võng giữa rừng thì Liêm móc trong ba lô ra tờ báo Quân Đội Nhân Dân, rồi chỉ cho tôi xem một đoạn thư tình của một anh lính bộ đội gửi (từ chiến trường phía Tây) về cho người yêu bé bỏng ở hậu phương Hà Nội: “Anh muốn cài lên tóc em một cành hoa thốt nốt...” Hai thằng cười lăn, cười lộn thiếu điều muốn đứt võng luôn. Hơn một phần tư thế kỷ đã qua, tôi không còn nhớ được tên tác giả bức thư tình (“bất hủ”) nói trên nhưng vẫn còn giữ nguyên ấn tượng về sự liều lĩnh (quá cỡ) của tác giả.
Đối với Phật Giáo, đạo Phật là đạo từ bi cứu khổ, bình đẳng và không phân biệt chủng tộc, tôn giáo, mầu da và giới tính. Với nguyên tắc thương yêu tất cả mọi loài chúng sinh, Phật giáo không chủ trương xét xử, không chống đối hay chỉ trích người khác, đơn thuần chỉ dựa trên tính chất của người đó, vì điều này được xem như là một sự phê phán thiên vị và không công bằng. Vì thế, xuyên qua những lời giảng dạy của Đức Phật, chúng ta không thấy Ngài phê phán những người đồng tính về phương diện đạo đức…
Ngày 31-12-2019, ngày thế giới ghi nhận dich bịnh Covid-19 đã hiện hữu tại thành phố Vũ Hán-với 11 triệu dân, thủ phủ của tỉnh Hồ Bắc của Trung Quốc. Kể từ ngày đó, dịch bịnh Covid-19 đã tác động toàn diện thế giới, làm thay đổi trật tự sẵn có từ địa Chính trị đến Kinh tế.
Dó đó, nếu nhìn bài học Dân chủ Mỹ qua lăng kính cuộc bầu cử Tổng thống năm 2020, và đọc lại những lời kêu gọi nhân dân Mỹ đoàn kết và hàn gắn những khác biệt của Tổng thống-đắc cử Joe Biden thì lãnh đạo Việt Nam có biết xấu hổ không khi nhìn lại những gì họ đã làm đối với nhân dân Việt Nam Cộng hòa sau ngày 30 tháng 4 năm 1975?
Làm thế nào để thoát qua dịch cúm này, hãy làm theo lời bác sĩ chỉ dẫn: rửa tay thường xuyên, không đến chỗ đông người, đeo mặt nạ, ăn uống điều độ, cẩn thận, tập thể dục thể thao. Lạc quan là yếu tố quan trọng để sống. Sống vui vẻ, lòng mình ngay thẳng, không thù oán ai, ngủ ngon và yêu đời.
Đại dịch COVID-19 sẽ để lại cho nền kinh tế Hoa Kỳ với một thị trường lao động đầy thương tổn. Hơn 20 triệu việc làm đã mất trong cuộc khủng hoảng và chỉ một nửa đã tìm lại được việc. Không có gì đáng ngạc nhiên khi tình trạng mất việc đã gây ảnh hưởng đặc biệt đến những công nhân có hoàn cảnh khó khăn và ít học.
Như mọi buổi sáng, qua khung cửa sổ trên lầu, tôi âm thầm nhìn những sinh hoạt hằng ngày của nhiều người láng giềng thầm lặng, nơi hai góc đường của một khu vực dân cư rất yên tĩnh. Bất ngờ, điện thoại reng. Tôi nhận ra giọng của chị Phương Nga – cháu gọi giáo sư Lê Văn Đào bằng cậu – từ Canada.
Đêm 10 tháng 12 năm 2020 con gái Hoàng Oanh Carina từ Úc châu gọi điện cho bác Lộc. Bố con mất rồi. Ngày nay đang dịch Covid 19 làm sao có lễ nghi quân cách. Sáng thứ sáu 11 tháng 12 tôi gửi khẩn cấp lá cờ vàng cho nhà quàn để phủ lên di hài người anh hùng mỏi mệt của khóa 5 phụ Vì Dân học tại trường Võ bị Đà Lạt. Xin các bạn cùng khóa Vì Dân 1955 tại Thủ Đức và Đà Lạt hiện chẳng còn bao nhiêu, hãy đốt một nén hương tưởng niệm cho Hoàng Tích Hữu Ái.
Bắt đầu tuần này, hầu hết cư dân California lại phải ở nhà cho đến ngày 5/1/2021. Đây là lần thứ hai lệnh cấm túc – Stay At Home – được ban hành để phòng lây lan Covid-19 trên diện rộng. Sau Lễ Tạ ơn 26/11 chính quyền và giới chức y tế quan ngại số ca nhiễm và người nhập viện sẽ tăng vì dân chúng chủ quan, dù đã được khuyến cáo không nên về thăm gia đình hay tụ họp mừng lễ. Nhiều người dường như không nghe lời khuyến cáo nên một tuần sau kỳ nghỉ số nhiễm Covid-19 tăng vọt trên toàn nước Mỹ. Giới chức y tế quan ngại nhất là người phải vào bệnh viện cũng tăng nhanh, số giuờng cấp cứu ICU (Intensive Care Unit) không có đủ để đáp ứng nhu cầu trong những ngày mùa đông trước mặt. Hôm Lễ Tạ ơn, gia đình tôi cũng dự dịnh xum họp anh em, con cháu như mọi năm, nhưng sẽ làm ngoài vườn sau vào giờ trưa, không quá 20 người và trong vòng hai tiếng đồng hồ, như khuyến cáo của chính quyền tiểu bang và quận hạt. Nhưng rồi các em nói thôi, vì không biết thời tiết ngày đó sẽ ra sao.
Thảm kịch “vượt tuyến” khiến dư luận xôn xao nhất (có lẽ) là trường hợp của Vũ Anh Khanh. Nhà thơ Viên Linh tường thuật: “Sau 20 tháng 7, 1954, ông tập kết ra Bắc, nhưng rồi chỉ ba năm sau ông quyết định bơi qua sông Bến Hải trở lại quê hương bản quán, thì một mũi tên tẩm thuốc độc từ bờ Bắc bắn theo ông. Thi sĩ đã không tới được bến bờ tự do, Bến Hải đã trở thành một dòng sông vĩnh biệt.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.