Hôm nay,  

Bao Giờ Đảng CSVN Đổi Tên?

10/24/200700:00:00(View: 12148)

Đã có tin ĐCSVN rục rịch đổi tên thành đảng Lao Động (như cũ) hay đảng Nhân Dân gì đó. Tin này thu hút mạnh mẽ sự chú ý của mọi người dân trong nước bất kể quan điểm chính trị của mỗi người ra sao. Tin này càng thu hút sự quan tâm của lớp trẻ chúng ta là những người muốn chọn con đường cho cả đời mình cũng như cho đất nước.

Nhóm chúng tôi đang phân vân chuyện chọn đường nào, thì lại càng phân vân khi nghe tin đảng sẽ đổi tên. Nói khác, chính đảng ta sắp đổi tên để từ bỏ con đường (mà từ 1975 tới nay đảng không ngớt rêu rao) thì tại sao riêng chúng ta lại cô đơn mà chọn con đường đó, khi... không còn đảng dẫn đường nữa"

Chúng ta theo đảng không có nghĩa là theo đảng đi bất cứ đâu. Nếu đảng xây dựng chế độ XHCN thì theo đảng còn có lý do, nay đảng đổi tên để từ bỏ XHCN mà chúng ta lại cũng cứ "theo đảng" nữa thì khác gì theo Xuống Hố Cả Nút"

Nhưng vấn đề không đơn giản như vậy.

Hãy coi lại môn Lịch Sử Đảng mà chúng ta được học ở bậc đại học, kết hợp hỏi han thêm các bậc cao niên, chúng ta có thể hình dung phần nào cái hồi đảng ta hùng hùng hổ hổ định "tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH" ngay sau khi chiếm được miền Nam, thống nhất đất nước.

Khi đó, miền Bắc đã tiêu diệt xong 2 giai cấp bóc lột (địa chủ, tư sản) bằng biện pháp đấu tranh giai cấp quyết liệt và đẫm máu; hầu hết nông dân đã bị nhốt trong các hợp tác xã, khoảng 70% thợ thủ công cũng bị như vậy; thị trường tự do bị ráo riết xoá bỏ, mậu dịch quốc doanh định vươn lên chiếm ưu thế tuyệt đối ở thị trường bán lẻ... Thảm cảnh đã xuất hiện nhưng bị đổ lỗi do chiến tranh và bị che giấu một phần nhờ viện trợ từ Liên Xô và phe XHCN.

Thời gian để làm cái việc "xoá bỏ" và "cải tạo" nói trên tốn 20 năm ở miền Bắc thì đảng Lao Động định thực hiện trong vòng vài-ba năm ở miền Nam, do vậy thảm cảnh xuất hiện rất nhanh, rất gay gắt, tạo ra cái gọi mà báo chí trong nước gọi là mười năm đêm đen. Chúng ta chưa sinh ra, nhưng có thể hỏi bất cứ ai trong số vài chục triệu người trên 50 tuổi vốn là nạn nhân thời đó.

Đảng cấp tốc cho bầu lại quốc hội đề ban hành hiến pháp mới gọi là hiến pháp xây dựng CNXH, trong đó xác lập quyền cai trị vĩnh viễn của đảng. Đảng đổi tên thành Cộng Sản và lớp thanh niên kế tục sự nghiệp của đảng cũng được đổi tên như vậy.

Những thành tựu kinh tế thu được trong 20 năm Đổi Mới thực chất là do đảng đi theo con đường tư bản, nhưng đảng lại nói rằng đó là nhờ sự kiên trì chủ nghĩa Mác-Lênin. Quả là sự cố chấp hiếm thấy.

Trong bối cảnh đó, liệu có thể tin rằng đảng CSVN sẽ nhanh chóng trở lại tên là đảng Lao Động"

* Chúng tôi chưa tin

Từ đời ông, đời cha chúng ta tới nay, qua các kỳ đại hội, có bao giờ đảng ta không nhấn mạnh kiên trì chủ nghĩa Mác-Lênin, không nêu lý tưởng bất di bất dịch xây dựng CNXH ở Việt Nam"

Từ khi chúng ta sinh ra, có bao giờ đảng ta nói khác" Hàng triệu sinh viên chúng ta tốn bao công sức để học chương trình triết học Mác-Lênin, chả lẽ để rồi chưng hửng vì đảng ta từ bỏ CNXH và CNCS qua vụ đổi tên (sẽ xảy ra nay mai)"

Cái CNXH thất nhân tâm của Liên Xô mà đảng ta nhập khẩu thì chính đảng ta đã phế bỏ, còn cái CNXH kiểu mới và "chưa có tiền lệ" thì đảng ta đang mày mò - đã được nhóm Thảo, Xuân nêu ra trong bài viết của mình ở diễn đàn này. Mô tả trên giấy thì nó rất đẹp, nhưng làm cách nào để đạt thì chưa rõ, trừ cái cách phải để đảng CS cai trị vĩnh viễn. Mặt khác những cái đẹp mà đảng ta mô tả thì các nước tiên tiến đã đi trước Việt Nam hàng trăm năm mà không cần vai trò nào của đảng Cộng Sản. Cảm ơn nhóm Thảo, Xuân đã viết bài. Những điều trên đã được nhiều bạn tham gia diễn đàn này làm sáng rõ thêm.

Khốn nỗi, đảng ta dối trá đã quá lâu, nên không dễ đột ngột thừa nhận. Mặt khác, đảng ta tuy đang mất niềm tin, mất gốc rể trong lòng dân (đã 3 kỳ đại hội quyết tâm khôi phục lòng tin) nhưng trên bề nổi đảng ta vẫn rất mạnh (quân sự, công an, hệ thống đàn áp, phương tiện tuyên truyền, tài chính chiếm đoạt từ quỹ dân góp...), do vậy đảng ta thấy chưa bị dồn ép tới chỗ phải đổi tên. Nói gì thì nói, đại hội X của đảng rất gần đây vẫn khẳng định đảng ta không buông bỏ con đường đi lên CNXH. Chúng tôi chưa tin đảng ta sẽ đổi tên cho tới đại hội XI, vì chỉ có đại hội mới làm được việc này.

* Mục tiêu của việc tung tin "đổi tên"

Nhóm chúng tôi đã thảo luận và xin nêu một số ý kiến để các bạn bàn thêm cho vui.

- Có thể đây là việc thăm dò dư luận, trước hết là dư luận trong nội bộ đảng, đi từ cấp cao nhất xuống tới các chi bộ và sẽ loang ra nhân dân. Và nếu dư luận rộng rãi đòi hỏi thì đảng ta sẽ "chiếu cố" nguyện vọng dân. Nhưng đó là chuyện 5 hay 10 năm nữa. Đủ thời gian để đảng chuẩn bị dư luận.

Để chuyện đó thành sự thật, chúng ta có thể góp sức một phần quan trọng: Hãy tuyên bố chán ngấy cái ảo tưởng thiên đường CSCN.

- Cũng có thể đảng ta muốn thử thách lòng trung thành của đảng viên, trước hết là trong trung ương và bộ chính trị. Tiêu chuẩn để được bầu vào trung ương và bộ chính trị là tuyệt đối trung thành với lý tưởng cộng sản và chủ nghĩa Mác-Lênin. Nay, ai phát biểu, dù rất dè dặt, có rào đón cẩn thận, thì vẫn rất dễ bị quy kết. Do vậy, người nọ sẽ nhìn người kia một cách nghi ngờ, cảnh giác, để rồi chẳng ai dám bộc lộ chính kiến.

Tóm lại

Việc đảng ta có đổi tên hay không, nguyên nhân sâu xa là ở dân, tức một phần ở chúng ta. Chúng ta hãy tích cực thảo luận vấn đề ở diễn đàn này, cả các bạn tán thành hay không tán thành CNXH và CNCS.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một trong những đề tài hấp dẫn mà tôi được “nhe lóm” khi Ba tôi cùng các bạn của Ba tôi đang bàn luận là ông John F. Kennedy – ứng cử viên Tổng Thống Hoa Kỳ trẻ nhất kể từ thời Hoa Kỳ lập quốc. Từ đó, tôi bắt đầu tò mò và lưu tâm đến phu nhân của những nhân vật quyền lực trên thế giới. Đối với tôi, cạnh một nhân vật đầy uy quyền hoặc một người hùng phải là một phụ nữ xinh đẹp thì bức tranh mới toàn bích.
Tôi tin là nước Mỹ sau bốn năm nhiều biến động dưới thời Tổng thống Trump rồi sẽ bình yên trở lại với Tổng thống Joe Biden. Tôi đã sống qua tám đời tổng thống Mỹ, Cộng hoà cũng như Dân chủ. Những năm dưới sự lãnh đạo của tổng thống Dân chủ từ Jimmy Carter, Bill Clinton cho đến Barack Obama mà không hề thấy nước Mỹ có khuynh hướng xã hội chủ nghĩa với những giới hạn tự do như ở Việt Nam, Cuba hay Trung Quốc.
Từ những nhận định trên chúng ta thấy tha nhân vừa đem lại hạnh phúc vừa tạo khổ đau cho nhau theo triết lý “Vạn vật tương sinh, tương khắc”. Còn theo giáo lý của nhà Phật thì tùy duyên, tùy hoàn cảnh, tùy Tâm mà “tha nhân” trở thành kẻ thù hay ân nhân của chúng ta.
Ở một đất nước mà “những người uy tín” thường dùng bằng giả, và những vị lãnh đạo quốc gia đều rất “ê a” (hoặc “cờ lờ vờ”) thì sự lờ mờ giữa cân Anh với bảng Anh của một ông nhà báo quốc doanh nào đó … chỉ là chuyện nhỏ – như con thỏ thôi. Có chi nghiêm trọng đâu mà phải rầm rĩ dữ vậy, hả Trời? Sao không nhìn vào những khía cạnh tích cực hơn cho nó vui vẻ cả làng, và cả nước?
Cuối cùng rồi, như Quốc Hội đã chính thức xác nhận tổng thống tân cử Joe Biden là tổng thống thứ 46 của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, như tiếng nói của người dân không chỉ đưa Biden vào vị trí lãnh đạo quốc gia mà còn tập trung được cả lưỡng viện lập pháp vào tay đảng Dân Chủ để hậu thuẫn cho đường hướng nghị sự, chính sách tái dựng Hoa Kỳ của ông trong những năm tới, nước Mỹ sẽ trở lại như nó vốn dĩ.
Thưa các bạn, Trong giờ phút này, nền dân chủ của chúng ta đang chịu một sự xúc phạm chưa từng có. Một sự xúc phạm Toà Nhà Quốc Hội. Một sự xúc phạm những người đại diện cho dân, những người cảnh sát thực hiện lời tuyên thệ bảo vệ các dân biểu, và những công chức đang làm việc ngay trung tâm của nền Cộng Hoà. Một sự xúc phạm luật pháp. Một sự xúc phạm công việc thiêng liêng nhất của nước Mỹ: làm việc cho dân. Tôi xin nói rõ rằng: cảnh hỗn loạn tại Toà Nhà Quốc Hội không phản ảnh nước Mỹ chân chính.
Ở Mỹ, chúng ta luôn luôn nghe được chuyện những người dân Mễ Tây Cơ vượt biên giới sang Mỹ để sinh sống vì đất nước họ nghèo, dân đông, không có việc làm. Nước Mỹ sát bên cạnh, một quốc gia giàu có, sẵn sàng bao nhiêu việc làm bằng sức lao động con người. Chỉ cần băng qua ranh giới giữa hai nước là họ có công việc làm, có tiền gửi về giúp gia đình ở quê nhà. Người Mễ làm hầu như tất cả các công việc lao động ở Mỹ và chính chủ nhân Mỹ cũng cần họ. Bị bắt ở biên giới, bị trả về, họ lại tìm cách sang.
Năm nay, nhơn dân Pháp và âu châu vui vẻ ăn Tết với «Cô xẩm vũ hán 19». Cuối năm, chánh phủ ra lệnh cấm cửa ở nhà (confinement). Tuy đóng cửa lần này không phải là lần đầu tiên, dân chúng tây đầm vẫn lo đi chợ mua sắm những món hàng thuộc nhu yếu phẩm.
Luật Hải Cảnh của Trung Cộng ở Biển Đông và biển Hoa Đông, dự trù có hiệu lực năm nay, 2021, sẽ công khai gây chiến với Mỹ về quyền kiểm soát an ninh ở hai vùng biển chiến lược và bận rộn nhất thế giới, đồng thời đe dọa trực tiếp chủ quyền và quyền chủ quyền của Việt Nam và các nước Đông Nam Á.
Nhiều người nói với tôi: giàu nghèo có số? Tôi thì không hoàn toàn tin như thế, nếu mình biết số của mình sẽ giàu, nhưng ăn rồi cứ đi chơi thì làm sao mà giàu? Ngồi một chỗ chờ sung rụng, sung không rụng vào miệng mình, rụng xuống đất dẹp nát làm sao xơi được.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.