Câu chuyện kể này đã được Roman Polanski dựng thành phim, The Pianist (2002). Vai Wladyslav Szpilman do Adrien Brody đóng, và hiện là phim đang hy vọng trúng Oscar năm nay. Theo nhà điểm phim của tờ Người Nữu Ước, David Denby, đây là một phim tuyệt vời, về mặt đạo diễn, cảm quan về "scale" (tỉ lệ), và về chi tiết rất trung thực (exact), sự hung bạo không bị cường điệu, và cũng không bị coi là thứ yếu, nhưng được trình bầy với một sự chính xác, theo kiểu mắt thấy tai nghe, Tuy nhiên chưa thể coi là một nghệ phẩm có tính uyên nguyên và tưởng tượng cao. Nhân vật chính thiếu chiều sâu, và đề tài sống sót nhờ sống chui sống nhũi được lập đi lập lại, do bản chất của chính cái gọi là "sống sót". Đây cũng là quan điểm của người chuyển thể từ chuyện qua phim, Ronald Harwood, khi không toan tính đưa ra một mẫu người hùng, và mở mọi cánh cửa cho mọi dự đoán: Liệu nhân vật chính cảm thấy mình nhục nhã, tủi hổ, bất cần, tội lỗi" Chúng ta chẳng thể đoán, vì chẳng có một chứng cớ, một dấu vết. Sự sống sót của ông ta bất thường, lầm lẫn, giống như một câu chuyện tiếu lâm [nhờ một tay mê nhạc cứu, đúng vào giây phút thần chết gọi, thí dụ vậy]. Và đây chính là lý do mà nhà đạo diễn lừng danh Polanski đã chọn cuốn sách, dựng thành phim, và quay tại Warsaw.
[Kỳ tới: Lời nói đầu của con trai tác giả cuốn sách, Andrzej Szpilman]
Jennifer Tran giới thiệu