Theo báo cáo của ngành xã hội CSVN, toàn thành phố Sài Gòn ước có khoảng 10 ngàn người mưu sinh bằng cách đi ăn xin so với con số khoảng 5 ngàn người trong năm 1997. Trước hiện trạng này, chính quyền CSVN Sài Gòn gần như bất lực, không tìm ra được phương thức giải quyết để giảm lượng người hành khất. Cách đây một năm, một số tổ chức từ thiện xã hội quốc tế đã tài trợ cho thành phố Sài Gòn lập ra Trung tâm Hỗ trợ Xã hội để tiếp nhận các người ăn xin, cơ nhỡ, báo trong nước gọi đây là trung tâm tập hợp “cái bang”. Hoạt động của trung tâm này đã được một phóng viên báo Sài Gòn ghi nhận qua trích đoạn ký sự sau đây:
Trở lại trung tâm sau hơn một năm thành lập, điều chúng tôi ghi nhận được là ngoài nhân viên của trung tâm, có rất ít đối tượng mà trung tâm chức năng tiếp nhận. Tại một gian phòng dành cho người cơ nhỡ tạm cư, hàng chục chiếc giường trống không. Chỉ tay vào 5 người đang ngồi xem tivi, ông Nguyễn Trung Tuấn-giám đốc trung tâm-giới thiệu: Đây là tổng số người đang lưu trú tại trung tâm trong tuần này, anh cần trao đổi gì cứ tự nhiên. Ông Nguyễn Văn Hùng-63 tuổi, kể lể: Tôi là người vô gia cư, đang nghiện rượu nặng. Ban ngày tôi đi ăn xin. Chiều về ngồi uống rượu say rồi ngủ bên vĩa hè đường Nguyễn Thái Học. Người ta đưa tôi vào đây 10 ngày rồi. Ông Hùng nói thêm nguyện vọng của ông là được đưa vào trường nuôi dưỡng người già số 4 (tỉnh Bình Dương), nơi mà cách đây vài năm ông đã từng trốn ra. Ông phân bua: Ở đó rất có tình người, nhưng dạo đó cận tết, tôi nhớ thành phố nên bỏ trốn. Còn bà Mạc Vân-49 tuổi, cứ nằng nặc đòi về nhà, mặc dù theo ông Tuấn, bà này do người anh họ nhờ gửi vào trung tâm. Cùng ở với 4 người già là một thanh niên điển trai, mặt mày sáng sủa. Thanh niên này không cho biết tên, đồng thời luôn miệng hỏi: Anh là sinh viên khoa xã hội đến thực tập hay là nhà báo " Ông Nguyễn Tiến Khoát-phó giám đốc trung tâm nói nhỏ: Cậu này 19 tuổi, đã học hết lớp 11, có nhà cửa, có cha mẹ ở thành phố nhưng chán nhà bỏ đi bụi đời. Cậu ta đã từng trốn trường GD DN thiếu niên.
Bạn,
Giải thích vì sao có hiện trạng này, viên phó giám đốc trung tâm cho biết do trung tâm quá khuất nẻo nằm ở trên đoạn đường đất đỏ lầy lội cuối đường Nơ Trang Long. Vị trí này khiến cho người thật sự cơ nhỡ, hoặc không biết, hoặc có biết cũng không đến được. Cũng theo lời viên phó giám đốc , so với tổng số người ăn xin thì số ăn xin vì cơ nhỡ chỉ chiếm một tỷ lệ rất nhỏ. Số coi ăn xin như là một nghề dễ kiếm sống lại chiếm đa số!