Lúc 2 giờ ngày 4 tháng 8 năm 2001 tại Hội quán Little SaiGon, một buổi lễ đã được trang trọng tổ chức: Chiều Tưởng Niệm Giỗ Đầu Nam Danh Ca Sĩ Phú, cũng là Chiều Ra Mắt Hồi Ký Biết Bao Giờ Nguôi của Ngọc Lan.
Anh Nguyên Hà, trong phút mở đầu, đã giới thiệu một lúc ba tác phẩm đến những khán giả thân thương của Sĩ Phú : Hồi ký Biết Bao Giờ Nguôi (tác giả Ngọc Lan), Audio book Hồi ký BBGN phần I, và Gold Collection Sĩ Phu,ù Thời Tiếng Hát Lên Ngôi. Ba tác phẩm trên chính là hoa trái của một chuyện tình, dẫu đớn đau, nhưng tuyệt vời hạnh phúc…
Nếu Gold Collection Sĩ Phú, Thời Tiếng Hát Lên Ngôi là một công trình sưu tập nhiều công phu gồm những tác phẩm đã được thu âm trước 1975, thì Hồi ký Biết Bao Giờ Nguôi lại là những đêm trắng cô đơn suốt gần một năm dài đăng đẳng của Ngọc Lan ! Chị đã có thể đứng vững giữa khổ đau chỉ vì một tâm nguyện, là cố gắng hoàn thành những công trình trên, để rồi sau khi phát hành, sẽ trích ra một số tiền thu được để dâng vào các Quỹ Từ Thiện, tiếp tục công việc mà Sĩ Phú xưa kia vẫn thực hiện âm thầm.
Lần lượt, hai MC, Nguyên Hà và Thanh Thảo đã đưa khán giả đến những tình khúc tuyệt vời trong tiếng đàn piano réo rắt của Lucy Hoàng: Tình Nghệ Sĩ (Đoàn Chuẩn-Từ Linh), Mộng Dưới Hoa (Phạm Đình Chương), Mưa Hồng (Trịnh Công Sơn), Nghìn Thu (Phạm Duy), Hoài Cảm (Cung Tiến), Em ra đi mùa Thu (Phạm Trọng), Lá Thư (ĐC-TL) lần lượt qua các giọng hát của Nữ Danh ca Mai Hương, Mỹ Thúy, Chu Vĩnh Tường, Như An-Vương Lan, Nguyễn Đức Cường, Thanh Thảo, Trần Lãng Minh. Anh Lê Cường-một chiến hữu KQ của Sĩ Phú và Nhạc sĩ Hùng Quân cũng góp mặt trong phần Văn nghệ, như một cách tỏ bày niềm thương tiếc khôn nguôi dành cho "một thời Sĩ Phú"…
Qua những vạt nắng chiều tàn giây phút chia tay, tâm tư đó như vẫn còn vương nơi ánh mắt của khoảng 400 khán giả, trong số đó, nhiều vị đã hiện diện từ 11 giờ sáng! Có thể nói, ba giờ đồng hồ ngắn ngủi chiều nay đã đủ để khơi dậy trong lòng mọi người tham dự cả một khung trời kỷ niệm 30 năm về trước, nơi ấy, âm vang Sĩ Phú vẫn nồng nàn, vẫn lắng trầm trong mỗi chiều êm ả, len vào hồn nhân thế miên man…
(Ghi nhanh của Nguyễn Chiêu Dương.)