Ngày xửa ngày xưa & Áo, Gió và Tôi

19/02/202510:12:00(Xem: 2382)
dấu vết
Dấu Vết - Tranh sơn dầu Khánh Trường.



Ngày xửa ngày xưa

 

Ngày xửa ngày xưa

có ông vua muốn mở mang bờ cõi

Ông dùng quyền lực mình

đi xâm chiếm cả những vùng đất thật xa

 

Trên con đường ông đi

người và gia cầm chạy xao xác

những con gà không mang nổi quả trứng

của mình

vừa đi vừa đánh rớt

trứng vỡ tan trên mặt đất

chẳng còn sót lại bao nhiêu

nên bây giờ

anh có tới thăm em

đừng mang hoa mang bánh

mang cho em một con gà

để em nuôi lấy trứng

 

Ngày xửa ngày xưa

có Ông vua muốn mở mang bờ cõi

Ông dùng quyền lực mình

cất tiếng đòi mua

đòi chiếm

những đất nước yếu thế hơn mình

Bây giờ không phải đàn gà mất trứng

mà là những con người sẽ mất một quê hương

 

Căn nhà anh còn phòng nào cho người đến trọ

và anh có mở lòng ra ôm những vết thương.


*

Áo, Gió và Tôi

 

Sáng nay

Tôi soạn lại tủ quần áo

bỏ bớt những chiếc áo của nhiều năm trước

những chiếc áo đã quên

những chiếc áo không muốn mặc nữa

 

không phải tại áo cũ

mà tại tôi không còn mới nữa

để mặc những chiếc áo thanh xuân

 

Tôi rũ những chiếc áo

xếp vào một cái thùng giấy….

 

Gió hôm nay mạnh quá

thổi qua cánh cửa sổ mở

tràn vào

lạnh buốt cả căn phòng

 

Tôi đứng lên

nhặt những mảnh gió

gấp lại

cho vào thùng nằm cùng những chiếc áo

 

Những chiếc áo giang hai cánh tay

ôm choàng cơn gió vừa tới

cả hai sẽ cùng đi

về một địa chỉ mới

 

Những chiếc áo thật sự

đã quên

một thời

làm đẹp tuổi xuân tôi.

 

tmt- 2-13-2025

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
thời gian rủ nhau về tháng tư trũng mắt | lập lòe nhớ đóm lửa thanh xuân | ngồi bên hiên nghe hụt hẫng | thủy triều biển Đông ào ạt mặn lòng
Ngọn cờ này ta mang từ núi Thứu | Trồng nơi đây không biết đã bao đời | Hút đất đá nên đổi màu khác lạ | Cứ như màu câu hát ngấm trong nôi. | Này sắc vàng sắc thịt da dân việt.
Từ đó chết rồi | Hồi báo động của nỗi an bình thơ | Đừng đổ lỗi sự bất cẩn cho kiếp nạn
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.