Đầu Năm Nhớ Mẹ

30/01/202520:37:00(Xem: 1240)
symbols-of-memory-2010_Romul-Nutiu-(1932-2012)

Hình minh họa: Symbols of memory 2010, Romul Nutiu (1932-2012); nguồn: wikiart.org    

 

 

1.

mẹ mớ lời như mật ngôn

mã hóa giấc mơ về sáng

che khuất nhiều phần vòm trời rạng đông

 

2.

lẩn trốn trong sương khói bạt ngàn

ký ức hội nhập chiêm bao

khúc khích thầm thì bỡn cợt

 

3.

mẹ trôi triền miên trên dòng thời gian

lơ đãng ngó hàng cột mốc

ba ngàn thế giới đắm chìm không tiếng vọng

 

4. 

từng giọt mưa xuân thánh thót

ba ngàn thế giới trơ lì

nước mắt nào đủ xoa dịu nỗi đau

 

5. 

ba ngàn thế giới trong tấm thân khô

khắc khoải như hoa cuối mùa héo úa

đẩy xô về phía quên lãng mịt mờ 

 

6.  

một ngày thức giấc trên triền dốc

ngược xuôi đuổi bắt những kỷ niệm ngày xuân

của cô gái thanh tân của bà mẹ trẻ

 

7.

ba ngàn thế giới an nhiên đón nhận

cánh bướm không hối tiếc không ân hận

và mẹ vượt thoát mọi bất hạnh bất kham. 

 

Quảng Tánh Trần Cầm

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tô phở Việt Nam | Có rau Quế lấy giống từ Bắc Việt \ Có rau thơm rễ tận miền Trung | Có giá ngon gốc từ Lục Tỉnh | Có ông bà cha mẹ anh em ăn húp sáng chiều.
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác /tôi chịu tan xác / không một chút than oán / nhưng bây giờ tôi phải bắn / bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có /không có súng tôi dùng ngòi bút /vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ / khác tóe máu /dòng máu độc hại lưu cữu ấy / đã phá nát hiện tại di hại tương lai /nhiều năm sau nữa /để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào
nước mắt nước mũi dàn dụa/ chứng dị ứng trở lại nhiều ngày trong tháng / tôi ngồi nghe thế giới rung lắc / trong tiếng la hét reo hò của lũ lên đồng / hiệu ứng cơn sốt trải rộng / dưới lực của áp đặt ức hiếp đe dọa giẫm đạp / đám đông như đàn thú bị săn đuổi / hoảng loạn / lo sợ / co rút thu mình né tránh / không đời nào không thể nào
Tôi gọi tên Tháng Tư | Tôi gọi tên thành phố | Tôi gọi tên người yêu | Niềm đau và nỗi nhớ
ngóng đợi phiên bản thứ mười hai tháng này | trong thành phố với cuộc sống đa đoan | và phận người gãy vỡ.
Tôi buộc nỗi cô đơn của mình | vào cánh diều | thả bay lên thật cao | nỗi cô đơn của tôi
Sớm đó, cha xé tờ lịch nào biết nghe nó khóc, mất một ngày nhỏ mọn rồi mất luôn những to tát mai sau, để tiếp tục héo đau mất ngủ. Sớm đó, cha xé tờ lịch cũ, xé luôn thịt xương, đứt máu mủ yêu thương, mẹ từ đó ủ rủ, cha từ đó trong tù treo cổ những niềm vui.
Hết chiến tranh | Chúng ta già hơn hòa bình | À. thì diễn biến nào | Cũng tới hồi lạnh tanh