Hôm nay,  

Ukraine: Sau 1.000 Ngày Chiến Tranh, Âu Châu Phải Chuẩn Bị Cho Một Thỏa Thuận Hòa Bình Do Trump Làm Trung Gian, Bằng Cách Khẳng Định Lợi Ích Của Riêng Mình

21/11/202413:38:00(Xem: 710)

Ukraine 11212024 

Kể từ khi Donald Trump tái đắc cử vào ngày 5.11, những suy đoán về việc nhiệm kỳ tổng thống của ông ta sẽ có ý nghĩa gì đối với cuộc chiến ở Ukraine đã trở thành những cơn sốt nóng bỏng, trong khi cuộc chiến này hiện đã bước sang ngày thứ 1.000.

Chúng ta có thể hoài nghi lời khẳng định trong chiến dịch tranh cử của Trump rằng ông ta sẽ chấm dứt chiến tranh trong vòng 24 giờ ngay cả trước khi nhậm chức vào tháng 1 năm 2025. Nhưng mọi dấu hiệu đều chỉ rõ hướng đi của một nỗ lực ngoại giao nghiêm túc của ông ta nhằm buộc Moscow và Kyiv phải đồng ý ngừng bắn với một hiệp ước bao quát.

 

Bất kể kết quả thỏa thuận của Trump là gì, nó sẽ có những hậu quả cần được xem xét nghiêm túc và chuẩn bị. Theo quan điểm của Ukraine, quốc gia này sẽ mất các vùng lãnh thổ hiện đang bị Nga chiếm đóng, ít nhất là trong thời điểm hiện tại, và sẽ phải từ bỏ khát vọng trở thành thành viên NATO. Điều này rất khó chấp nhận đối với Ukraine.

Tuy nhiên, xét những tiến triển gần đây của Nga trên các tuyến đầu ở cả miền đông Ukraine và các khu vực do Ukraine nắm giữ ở vùng Kursk trong nước Nga, Kyiv khó có thể tiếp tục cuộc chiến. Điều này càng đúng nếu Trump thực hiện lời đe dọa cắt giảm mọi hỗ trợ quân sự cho Ukraine.

 

Tổng thống Ukraine, Volodymyr Zelensky, đã thừa nhận điều này vào ngày 16.11 khi ông nói rằng Kyiv “phải làm mọi thứ để cuộc chiến này kết thúc vào năm tới… thông qua các biện pháp ngoại giao”. Điều này một phần là sự đồng tình với Trump, cho thấy Ukraine sẵn sàng tham gia vào các nỗ lực hòa giải do Hoa Kỳ có thể làm trung gian. Nhưng đó cũng là sự chấp nhận rằng những triển vọng dài hạn của Ukraine trong cuộc chiến đã bị lu mờ từ ít lâu nay..

 

Trong vài tháng qua, quân đội Nga đã chiếm đất nhanh hơn so với bất kỳ thời điểm nào, kể từ những ngày đầu của cuộc xâm lược. Viện Nghiên cứu Chiến tranh

 

Trước động lực quân sự liên tục của Moscow, có một số nghi ngờ rằng tổng thống Nga Vladimir Putin không muốn nhanh chóng đạt tới một giải pháp. Ông ta đã tỏ ra cởi mở đối với các cuộc đàm phán, nhưng Nga nổi tiếng là hay kéo dài thời gian, đưa ra các yêu cầu và điều kiện bổ sung, và chỉ ký kết thỏa thuận khi đã đạt được những nhượng bộ tối đa.

Trong thực tế, ngay cả khi đó, việc thực hiện hữu hiệu khó là điều hiển nhiên, và khả năng chiến tranh leo thang trở lại là rất cao – như các thỏa thuận Minsk về Ukraine vào tháng 9/2014 và tháng 2/2015 đã minh họa quá rõ ràng.

  

Một cảnh báo thứ ba hiếm khi được cân nhắc là, mặc dù Trump ban đầu có thể sẽ hoàn toàn dấn thân xây dựng một thỏa thuận, nhưng ông ta có thể đơn giản bỏ cuộc nếu mốc thời gian của ông và Putin không trùng khớp. Đây chính là điều đã xảy ra khi sự nhiệt tình ngắn ngủi của Trump trong nhiệm kỳ đầu tiên, đối với một thỏa thuận với Kim Yong-Un của Triều Tiên, đã tan biến và rồi ông ta đơn giản quay đi với bàn tay trắng.

Trong khi đó một số cuộc đàm phán lại đã diễn ra, quan trọng là không hề với sự tôn trọng các đồng minh (của Hoa Kỳ) như Hàn Quốc và Nhật Bản. Để cuối cùng, việc không đạt được thỏa thuận giữa Trump và Kim đã trở thành một trong những yếu tố cho phép chương trình hạt nhân của Triều Tiên tiến triển nhiều hơn và mối quan hệ giữa Bình Nhưỡng và Moscow đã tăng chặt chẽ.

 

Bất kể Trump có gây sức ép với Ukraine để đạt được một thỏa thuận tồi tệ hay không, Nga có từ bỏ thỏa thuận do Trump làm trung gian vào thời điểm sau đó, hay Trump từ bỏ nỗ lực chấm dứt chiến tranh, thì các đồng minh Âu châu của cả Ukraine và Hoa Kỳ đều phải lên kế hoạch cho thời gian sau lễ nhậm chức của Trump

Điều này có nghĩa là, trên hết, Âu châu phải chịu trách nhiệm nhiều hơn cho nền an ninh của chính mình, như thủ tướng Ba Lan, Donald Tusk, đã nói một cách ngắn gọn trước cuộc bầu cử ở Hoa Kỳ. Nói thì dễ hơn làm, vì không rõ quỹ đạo quan hệ giữa những người chủ chốt sẽ như thế nào. Nhưng cũng có một số điều đã rõ ràng, và chúng có thể ngay lúc này, cung cấp các thông số cho kế hoạch của Âu châu

 

Âu châu nên lập kế hoạch về những mặt nào?

Trước hết, phần lớn hỗ trợ quân sự cho Ukraine sẽ không còn đến từ Hoa Kỳ nữa. Các đồng minh Âu châu của Kyiv sẽ phải gánh vác phần lớn công việc nặng nhọc này trong tương lai. Điều này có nghĩa là cung cấp tài chính để mua vũ khí và đạn dược, và đầu tư dài hạn vào các cơ sở công nghiệp quốc phòng của Âu châu và của Ukraine.

 

Thứ hai, điều này có nghĩa là kịp thời cung cấp cho Ukraine những gì họ cần. Tuy nhiên, các yêu cầu của Ukraine sẽ phải phù hợp với một chiến lược quân sự thiết thực - chứ không phải là một giấc mơ chiến thắng nhằm khôi phục quyền kiểm soát đối với tất cả các vùng lãnh thổ do Nga chiếm đóng. Điều này đã trở thành những giấc mơ từ thời điểm cuộc phản công năm 2023 của Ukraine thất bại.

Điều cần thiết phải là một kế hoạch khả thi bảo vệ các khu vực mà Ukraine kiểm soát tại thời điểm ngừng bắn, dọc theo các tuyến đầu và không phận của Ukraine. Điều này sẽ đảm bảo một phần an ninh hầu chống lại sự tráo trở trong tương lai của Nga, cũng như làm tăng khả năng của các khu vực do Kyiv kiểm soát có thể được xây dựng lại dần dần và bền vững.

 

Thứ ba, bất kỳ chiến lược quân sự nào để bảo vệ Ukraine cũng sẽ cần đóng vai trò là trụ cột của một nền an ninh trật tự Âu châu trong tương lai, với chức vụ kiểm soát và ngăn chặn hữu hiệu chủ nghĩa phiêu lưu của Nga có thể diễn ra. Đó là lý do tại sao Kyiv không thể bị bỏ mặc với khả năng của riêng mình trong các cuộc đàm phán trong tương lai. Trong các cuộc đàm phán chỉ có sự tham gia của Trump, Putin và Zelensky, thì Ukraine sẽ là mắt xích yếu nhất và các lợi ích của Âu châu có thể hoàn toàn sẽ bị bỏ qua.

Đây không phải là đề nghị sự tái diễn hình dạng - Nga, Ukraine, Pháp và Đức- mà đã từng thất bại khi giám sát các thỏa thuận Minsk. Thay vào đó, với giả định là Âu châu sẽ phải tiến lên làm người bảo lãnh chính cho chủ quyền của Ukraine, thì EU và NATO với tư cách đối tác của Kyiv cần có một số đóng góp vào các cuộc đàm phán.

  

Cuộc điện thoại bất ngờ mà thủ tướng Đức, Olaf Scholz, gọi cho Putin ngày 14.11 là một dấu hiệu cho thấy điều này đã được nghĩ tới. Cuộc điện đàm này là cuộc thảo luận đầu tiên giữa Putin và một nhà lãnh đạo đương nhiệm của một quốc gia lớn phương Tây, kể từ năm 2022.

 

Một kênh truyền thông Âu châu sẽ rất quan trọng để làm rõ là có một sự hiểu biết chung của các đồng minh Âu châu về những làn  ranh giới đỏ và về hậu quả nếu Kremlin vượt qua chúng - cũng như những lợi ích nếu Kremlin tôn trọng chúng. Cả hậu quả lẫn lợi ích đều liên quan đến chế độ trừng phạt của phương Tây, đã được nêu rõ trong tuyên bố của các nhà lãnh đạo G7 ủng hộ Ukraine vào ngày

16.11, trong đó tái khẳng định "cam kết áp đặt những tổn phí nghiêm trọng lên Nga thông qua các lệnh trừng phạt".

 

Do đó, Âu châu cũng cần phải làm việc với Trump và có các kênh liên lạc với chính quyền của ông ta. Cuộc điện đàm của Scholz với Trump vào ngày 10.11 được báo cáo là "một cuộc trao đổi rất chi tiết và tốt đẹp", bao gồm cả về Ukraine. Sự hoài nghi của Âu châu về Putin như một đối tác đáng tin cậy trái ngược với tầm nhìn của Trump về việc đạt được thỏa thuận với Putin để "chia rẽ" Nga và Trung Quốc. Một cách tiếp cận chung xuyên Đại Tây Dương với vấn đề hóc búa này là có thể, nhưng nó phụ thuộc vào một giải pháp khả thi và bền vững liên quan đến Ukraine.

 

Sau 1.000 ngày đối đầu quân sự tàn khốc nhất trên mảnh đất Âu châu, kể từ Thế chiến thứ hai, đã đến lúc phải chấp nhận rằng không có gì liên quan đến Âu châu mà có thể không có sự hiện diện của Âu châu. Nếu đúng là Trump và Putin tôn trọng sức mạnh và coi thường sự yếu đuối, thì con đường duy nhất để truyền đạt quan điểm này tới Washington, Moscow và Kyiv là thông qua việc theo đuổi lợi ích và sự tự khẳng định của Âu châu bằng sự mạnh mẽ.

Thục Quyên lược dịch

Bài của Stefan Wolff đăng trên tờ The Conversation ngày 18 tháng 11, 2024.
Nguồn: https://theconversation.com/ukraine-after-1-000-days-of-war-europe-must-prepare-for-a-trump-brokered-peace-deal-by-asserting-its-own-interests-243877.

Stefan Wolff  là tác giả và biên tập viên của hai mươi bốn cuốn sách và gần một trăm bài viết trên các sách báo. Ông là Giáo sư An ninh Quốc tế tại Đại học Birmingham, Vương quốc Anh. Là một nhà khoa học chính trị, ông chuyên về Quản lý các thách thức an ninh đương đại, đặc biệt là trong việc ngăn ngừa và giải quyết các cuộc xung đột sắc tộc và nội chiến, và trong việc tái thiết hậu xung đột, xây dựng hòa bình và xây dựng nhà nước trong các xã hội bị chia rẽ sâu sắc và chiến tranh tàn phá. Chuyên môn của ông cũng bao gồm địa chính trị và đặc biệt là sự cạnh tranh giữa các cường quốc ở Âu Á.

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
07/12/202410:15:00
Hầu như không ai sống trên trái đất này mà không kè kè chiếc điện thoại di động bên người. Cha đẻ của chúng nói với Đài CNN: “Chúng tôi từng tưởng tượng một ngày nào đó, khi sanh ra bạn sẽ được chỉ định một số điện thoại. Nếu không tương tác với điện thoại bạn sẽ chết!”.
02/12/202415:43:00
Xã hội có ngàn lý do để chỉ trích tổng thống Joe Biden một khi họ cảm thấy thất vọng vì những mong muốn không được hồi đáp. Người ta dễ dàng quên mất vị tổng thống đương nhiệm Joe Biden là một người cha đã cố gắng hết sức tránh xa vụ truy tố con trai của ông, một cuộc truy tố mà sẽ không có trên đời này nếu ông không phải là Joe Biden. Người ta quên mất tổng thống Biden đã không bãi nhiệm hoặc thay đổi nhiệm vụ của công tố viên do Trump chỉ định xử lý vụ án, ngay cả khi cuộc điều tra của công tố viên đó đã được cấp quy chế cố vấn đặc biệt vào năm ngoái. Người ta cũng quên mất Joe Biden vốn là một người của gia đình, một “Amtrack Joe” – người đã đi, về bằng tàu điện hàng chục năm trời từ Delaware sau mỗi ngày làm việc ở Capitol Hill, Washington DC. Lý do, để ông có thể gặp vợ và những người con của mình vào mỗi buổi sáng và chiều tối.
29/11/202400:00:00
Nó ra đời là một trái chuối, giá thấp nhất 25 cent. Số phận của nó là một thứ hoa quả dùng làm thức ăn cho các loài động vật, trong đó có con người. Thế rồi một ngày của năm 2019, cùng với một miếng keo dán màu xám, nó xuất hiện trên tường cuộc triển lãm Art Basel ở Galerie Perrotin, Miami, với cái tên “Nghệ Sĩ Hài” (Comedian). Ba phiên bản được bán với giá từ $120.000 đến $150.000 cho mỗi phiên bản. Phiên bản thứ tư được tặng cho một viện bảo tàng.
25/11/202421:49:00
Vậy là cuộc tranh cử chức tonton Mỹ đã ngã ngũ. Ông Donald Trump sẽ trở lại tòa Bạch Ốc. Nhiều người ngỡ ngàng. Bà Kamala Harris khí thế như vậy, cuộc vận động nào cũng đông nghẹt người, tiền thu được cho quỹ tranh cử lên tới một tỷ đô, số tiền kỷ lục chưa có ứng cử viên nào vận động được từ trước tới nay. Vậy sao lại thua ông Trump vừa ăn nói bỗ bã, vừa là một tội phạm, vừa có cuộc đời tư thiếu đạo đức. Một trong những lý giải được nhiều người đồng ý: vì bà là… thị mẹt!
24/11/202414:26:00
Tình trạng nước Mỹ hiện nay hoàn toàn là sản phẩm của Tổng trưởng Tư pháp Merrick Garland. Bởi vì trong tâm trí ngài Garland có một món, ngôn ngữ dân gian kêu là đần độn – nhưng, để tránh tội bất kính – xin tạm gọi là “ngây thơ”.
16/11/202417:27:00
Đầu tháng 11/2024, khi người dân Mỹ chỉnh đồng hồ lùi lại một giờ, thì cũng là lúc họ kéo đất nước lùi lại nhiều thế hệ và ngọn hải đăng dân chủ chìm vào bóng tối. Sau 2020, người Mỹ đã chọn một Donald Trump già hơn, tục tĩu hơn, thù hận hơn. Cho dù Trump sẽ là một trong những người phân biệt chủng tộc, phân biệt giới tính và bài ngoại nhất trong lịch sử hiện đại, nhưng quan trọng là qua hình ảnh của Trump, cử tri đã nhìn thấy chính họ. Dù ánh trăng có sáng vằng vặc trải khắp dòng sông, người chọn Trump vẫn không thể nhìn thấy ánh trăng dưới đáy hồ, vì Donald Trump chỉ muốn họ nhìn thấy quốc gia này là một “thùng rác của thế giới”, đầy bụi và bụi.
14/11/202417:58:00
Tôi rất ngần ngại khi viết bài phiếm luận này. Nhưng vẫn phải giãi bày cùng các bằng hữu cao niên dù quý vị theo đảng Cộng Hòa hay Dân Chủ. Dù chỉ là người Mỹ gốc Việt nhưng đã trải qua hơn nửa đời người tại Hoa Kỳ, xin được ngỏ lời tâm huyết. Người ngoại nhập nhưng thực sự yêu quê hương mới.
13/11/202409:50:00
Liệu chiến thắng của Donald Trump có phải là ngọn roi quất mà Âu châu cần, để tăng cường đáng kể sự đoàn kết và ít phụ thuộc hơn vào người bảo vệ vĩnh cửu bên kia Đại Tây Dương? Chiến thắng II của Donald Trump, cũng là chiến thắng của chủ nghĩa dân tộc và chủ nghĩa biệt lập, đã đẩy phần lớn các nhà lãnh đạo Âu châu vào trạng thái tê liệt vì sợ. Trong suốt cuộc tranh cử, chiến thắng của Kamala Harris là điều mà Âu châu đã hy vọng, mong muốn và cổ vũ. Chỉ có các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa “hoài nghi Âu châu” của Lục địa già, do Viktor Orban đứng đầu, là hoan nghênh việc ứng cử viên Cộng hòa được bầu làm Tổng thống thứ 47 của Hoa Kỳ. Việc Trump trở lại Nhà Trắng, cùng lúc với đảng Cộng hòa giành được Thượng viện và khả năng họ tiếp tục giữ vai trò là đảng dẫn đầu tại Hạ viện, báo trước việc triển khai, trong bốn năm tới, một chương trình chính trị và ngoại giao trái ngược với các chính sách của Âu châu trong mục tiêu khí hậu, hợp tác quốc tế và liên kết xuyên Đại Tây
09/11/202411:09:00
Cựu Tổng thống Trump xứng đáng làm tổng thống một lần nữa, đó là phán quyết của đa số công dân Mỹ. Chẳng những Trump được nhiều phiếu đại biểu hơn đối thủ, Phó tổng thống Harris, tổng số phiếu ông nhận được cũng hơn số phiếu của bà Harris rất nhiều. Kết quả này hoàn toàn ngoài dự đoán của các nhà bình luận.
08/11/202403:28:00
Bước vào thế kỷ 21, chúng ta thấy cơ chế dân chủ trên thế giới nói chung và Mỹ nói riêng đang bị đe doạ trầm trọng. Đặc biệt tại Mỹ với thể chế Liên Bang, cơ chế tam quyền phân lập và sinh hoạt chính trị lưỡng đảng tưởng chừng như khuôn mẫu lý tưởng đã cho thấy những khuyết điểm từ những viện nghiên cứu, tổ chức vô vụ lợi, các khuynh hướng tôn giáo, các thế lực tư bản, đại công ty, kỹ nghệ đã tạo những thế lực vô hình ảnh hưởng đến các hoạt động của chính quyền đã làm rạn nứt các nguyên tắc, nề nếp được sắp đặt bởi những người sáng lập nước Mỹ.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.