Santa Ana (Bình Sa) - - 10 giờ sáng Chủ Nhật, ngày 10 tháng 11 năm 2024 tại chánh điện của Tổng Hội Cư Sĩ Phật Giáo Việt Nam tại Hoa Kỳ, 1612 N. Spurgeon Street, Santa Ana, CA 92701, do Tiến Sĩ Huỳnh Tấn Lê Chủ Tịch Tổng Hội Cư Sĩ Phật Giáo, Đốc Sự K.17 trưởng ban tổ chức, tham dự buổi lễ có một số cựu SVQGHC, Bà quả phụ Jackee Bông, và gia đình.
Về phía cố Trung Tướng Tôn Thất Đính có bà quả phụ Helen Phạm, một số các cháu trong gia đình và Phật tử Tổng Hội Cư Sĩ, Nhà báo Phan Tấn Hải, Nhạc Sĩ Trần Chí Phúc và Ca Sĩ Phong Dinh…
Nghi thức lễ cầu siêu do Hòa Thượng Thích Thánh Minh, Phó Chủ Tịch Nội Vụ Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ chủ lễ.
Mở đầu buổi lễ, Tiến Sĩ Quảng Phước Huỳnh Tấn Lê ngỏ lời chào mừng và cảm ơn tất cả mọi người đến tham dự buổi lễ, trong dịp nầy ông cũng cho biết đây là lần đầu tiên lễ giỗ Giáo Sư Nguyễn Văn Bông đúng vào ngày mà ông bị ám sát.
Tiếp theo là nghi thức lễ cầu siêu cho Cố Giáo Sư Viện Trưởng Nguyễn Văn Bông, Cố Trung Tướng Tôn Thất Đính, Cố Giáo Sư Viện Trưởng Nguyễn Quốc Trị vừa qua đời cùng quý vị Giáo Sư và cựu sinh viên Quốc Gia Hành Chánh đã Quá Vãng.
Sau nghi thức cầu siêu quý vị trong gia đình đã đến bàn thờ của Giáo Sư Nguyễn Văn Bông và Trung Tướng Tôn Thất Đính thắp nhang tưởng niệm.
Tiếp tục chương trình, Nhân Sĩ Nguyễn Đăng Sửu một người đã gần gũi với Trung Tướng Tôn Thất Đính lên kể về một số kỷ niệm và những hoài bảo của Trung Tướng Tôn Thất Đính, ông cũng đã nhắc lại cuốn hồi ký của Trung Tướng Tôn Thất Đính là một tài liệu lịch sử giá trị để cho thế hệ mai sau tìm hiểu.
Tiếp theo, cựu SVQGHC Nguyễn Văn Sáu lên đọc Cáo Phó của gia đình Cố Giáo Sư Nguyễn Quốc Trị.
Sau đó Bà Quả phụ Jackee Bông lên có lời phát biểu, trước tiên bà cảm ơn Tiến Sĩ Huỳnh Tấn Lê, cảm ơn quý cựu sinh viên Học Viện Quốc Gia Hành Chánh, đã thể hiện đúng tinh thần truyền thống “Tôn Sư Trọng Đạo” bà rất xúc động về việc làm của quý cựu sinh viên trong nhiều năm qua, bà cảm ơn phu quân và các cháu…Trong dịp nầy Bà cũng có lời chia buồn cùng tang quyến của cố Giáo Sư Nguyễn Quốc Trị và nguyện cầu hương linh Giáo Sư Nguyễn Quốc Trị sớm về cõi an bình.
Tiếp theo cựu SVQGHC Trần Bạch Thu, Hội Trưởng Hội Cựu Sinh Viên Quốc Gia Hành Chánh Nam Cali lên cảm ơn cựu SVQGHC Huỳnh Tấn Lê hằng năm đã tổ chúc lễ giỗ Thầy và bạn. Trong lúc nầy ông cũng đã nhắc lại kỷ niệm ngày qua đời của Giáo Sư Viện Trưởng Nguyễn Văn Bông, trong niềm xúc động, ông cũng nhắc lại lời yêu cầu của Thân Mẫu Giáo Sư Bông là đem bức tượng của GS, Bông về thờ tại Tổng Hội Cư Sĩ. Cuối cùng ông cảm ơn tất cả các đồng môn đến dự lễ giỗ lần Thứ 53 của GS, Viện Trưởng.
Sau đó ban tổ chức mời mọi người dùng bữa cơm chay do Phu nhân của Cựu SVQGHC Huỳnh Tấn Lê khoản đãi.
Cuối cùng cựu SVQGHC Nguyễn Uy Sĩ thay mặt ban tổ chức có lời cảm tạ tất cả mọi người tham dự 2 lễ giỗ Giáo Sư Nguyễn Văn Bông và Trung Tướng Tôn Thất Đính.
Buổi lễ chấm dứt vào lúc 01 giờ cùng ngày.
Vài nét về Giáo Sư Nguyễn Văn Bông qua lời kể của Giáo Sư Trần Văn Chi đã nói:
“…Nguyễn Văn Bông là một trường hợp gần nhất với chúng ta. Tháng Giêng năm 1963, đài phát thanh và báo chí Sài Gòn đồng loạt loan tin: Ông Nguyễn Văn Bông, thạc sĩ Công Pháp Quốc Tế vừa về nước theo lời mời của chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa, bấy giờ ông Nguyễn Văn Bông chưa đầy 34 tuổi. Nguyễn Văn Bông sanh ra ở làng quê Kiểng Phước, Vàm Láng, bên bờ Sông Xoài Rạp, nơi đây đã từng chứng kiến bao cuộc tranh hùng giữa quân Tây Sơn với quân Nguyễn Ánh. Làng Kiểng Phước có Đám Lá Tối Trời, địa danh gắn liền với tên tuổi người anh hùng Trương Công Định, người mở đầu công cuộc kháng Pháp của Nam Kỳ.
Đến năm 1945 trường trung học Phan Thanh Giản Cần Thơ đóng cửa, Nguyễn Văn Bông về quê Kiểng Phước, rồi lên Sài Gòn theo gương đàn anh Nguyễn An Ninh, Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm tìm đường đi Pháp để “quyết làm thế nào cho rạng rỡ tổ tông” như lời Nguyễn Văn Bông thường tâm sự với gia đình hồi còn bé. Đến Pháp năm 1949, Nguyễn Văn Bông vừa đi làm vừa học thi lấy bằng tú tài, cử nhơn, tiến sĩ rồi thạc sĩ Công Pháp Quốc tế năm 1962. Ông về nước năm 1963 theo lời mời của chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa, trong lúc đó có không ít trí thức học xong xin về Hà Nội.
Đất Gò Công sản sanh ra Quốc Công Phạm Đăng Hưng, Hào kiệt Lê Quang Liêm có công sáng lập trường Nữ Học Sinh Áo Tím (trường Gia Long sau này), nhà văn Hồ Biểu Chánh người có công khai phá nền văn học quốc ngữ, Giám Mục Việt Nam đầu tiên Nguyễn Bá Tòng, Luật Sư Vương Quang Nhường, Nữ sỹ Manh Manh người mở đầu thơ mới ở Nam Kỳ... đã góp phần hun đúc tinh thần, tạo nghị lực con người Nguyễn Văn Bông lập công đức về sau.
Về Gò Công, vào tận ngôi nhà ở làng Kiểng Phước, nơi Nguyễn Văn Bông với người chị Nguyễn Thị Thơm, người em trai Nguyễn Văn Thọ cùng lớn lên với ông bà nội mới thấy hết được cái khởi đầu của Nguyễn Văn Bông là thế nào. Lúc đó ông Nguyễn Hiền Năng, thân sinh ra Nguyễn Văn Bông phải lên tỉnh lỵ Gò Công làm nghề thợ bạc. Gia thế Nguyễn Văn Bông là vậy, trong khi đó hầu hết trí thức xứ Nam Kỳ Lục Tỉnh bấy giờ xuất thân từ gia đình quyền thế. Nguyễn Văn Bông thường tâm sự: “dòng họ không có ai học hành ra gì cả.” Vươn lên thành ông Thạc Sĩ, đâu phải ai cũng làm được như Nguyễn Văn Bông.
Những ai may mắn gần gũi với Nguyễn Văn Bông chắc còn nhớ lúc mới về Sài Gòn, còn ở tạm tại một khách sạn nhỏ trên đường Kỳ Đồng, ông thạc sĩ độc thân, đẹp trai hồn nhiên mặc chiếc áo thun rách 3 lỗ ra tiếp đón bà con bạn bè đến mừng! Nguyễn Văn Bông mộc mạc, thật thà, đơn giản, là con người “trước sao, sau vậy”. Rồi ông được mời giảng dạy chánh thức tại Đại Học Luật Khoa Saigon, đến 15 Tháng Mười Một năm 1964 được cử làm Viện trưởng Học Viện Quốc Gia Hành Chánh, Nguyễn Văn Bông vẫn vậy.
Đối diện với ông trên bộ ghế salon bằng gỗ cũ kỹ tại căn nhà của ông do nhà nước cấp, trước trường Nữ Trung Học Gia Long vào thập niên 70, tôi nói chuyện với ông như người anh em, người đồng hương, người “bạn tri kỷ”, dầu tôi với ông cách biệt tuổi tác và địa vị. Đó là cái lớn của Nguyễn Văn Bông mà tôi ít tìm thấy nơi những trí thức cũng như chánh khách mà tôi hân hạnh tiếp xúc lúc bấy giờ. Làm Viện trưởng Học Viện Quốc Gia Hành Chánh, nơi đào tạo những con người lãnh đạo đất nước, những ông chủ quận, chủ tỉnh, quan chức cao cấp... nhưng Nguyễn Văn Bông không coi mình là quan chức. Ông trước sau chỉ là người thầy, người anh, người bạn với mọi người kể cả học trò của ông
Ông Nguyễn Văn Bông từ Pháp về nước lúc tình hình chánh trị ở miền Nam Việt Nam đang trong thời kỳ xáo trộn: 18 trí thức nhóm Tự Do Tiến Bộ bị đàn áp, do ngày 26 Tháng Tư năm 1960 nhóm này cho phổ biến tuyên ngôn yêu cầu chánh phủ cải tổ; Phật Giáo chống lại chánh sách kỳ thị tôn giáo của chính quyền Ngô Đình Diệm lên cao điểm với vụ tự thiêu của Hòa Thượng Thích Quảng Đức tại ngã tư Lê Văn Duyệt-Phan Đình Phùng lúc 11 giờ trưa ngày 11 tháng 6 năm 1963…
Nguyễn Văn Bông dầu được chánh quyền mời về, nhưng ông không e dè đăng đàn thuyết trình đề tài “Đối lập chánh trị trong chế độ dân chủ” ngày 1 Tháng Tám năm 1963, nhân buổi lễ khai giảng năm học, trước cử tọa gồm viện trưởng, khoa trưởng, giáo sư cùng hàng ngàn sinh viên. Không kể nội dung bài thuyết trình, thái độ của người thầy Nguyễn Văn Bông đã làm cho sinh viên cùng đồng sự của ông nể trọng kính phục.
Đó là đức độ kẻ sĩ. Và mấy ai làm được? Ông không chọn thái độ ở ẩn như Phan Văn Trị, từ quan như Vũ Văn Mẫu. Lối xuất xử của Nguyễn Văn Bông làm cho ông trở thành con người nổi trội bấy giờ. Sau Cách Mạng 1 Tháng Mười Một, ông đảm nhận các chức vụ Viện trưởng Học Viện Quốc Gia Hành Chánh, Cố vấn cho Tối Cao Pháp Viện, Ủy viên Hội Đồng Quản Trị Ngân Hàng Quốc Gia Việt Nam…
Bi kịch xảy đến cho ông: Trên đường từ Học viện Quốc gia Hành chánh ở đường Trần Quốc Toản về nhà ở đường Phan Thanh Giản, khi xe tới ngã tư Cao Thắng-Phan Thanh Giản, ông bị kẻ khủng bố ném chất nổ sát hại! Bấy giờ là 12 giờ trưa Ngày 10 tháng 11 năm 1971. Nguyễn Văn Bông nằm xuống như một người chiến sĩ hy sinh ngoài mặt trận, xứng đáng được vinh danh. Nguyễn Văn Bông với những gì ở ông đã làm ông trở nên con người tựu nghĩa. Nếu Phan Thanh Giản, Trương Vĩnh Ký với tài năng và sự nghiệp trở thành bi kịch của cuộc đời thì trường hợp Nguyễn Văn Bông, tài năng và đức độ cũng là một bi kịch!!!”
Vài nét về Cố Trung Tướng Tôn Thất Đính:
Cố Trung Tướng Tôn Thất Đính sinh ngày 20 tháng 11 năm 1926 tại Huế. Ông đã tốt nghiệp bằng Tú Tài Pháp. Năm 1945, ông tham dự đơn vị quân sự của Việt Minh chống Pháp ở mặt trận Đà Lạt, một thời gian sau mặt trận này tan vỡ, ông về thành. Cuối năm 1948, ông theo học lớp đào tạo cấp tốc 6 tháng cho một số sĩ quan Việt Nam bổ sung vào quân đội liên hiệp Pháp mở tại Đập Đá, Huế, và đã tốt nghiệp vào giữa năm 1949 với cấp bậc Thiếu Úy.
Sau đó ông được chọn đi học Trường Kỵ Binh Saumur tại Pháp và tốt nghiệp vào năm 1951 với cấp bậc Trung Úy. Năm 1956, ông được thăng chức Đại Tá và được bổ nhiệm Tư Lệnh Sư Đoàn 2 bộ binh. Sau đó ông được chuyển về làm Tư Lệnh Sư Đoàn 1 đóng tại Huế.
Đến năm 1958, ông tốt nghiệp Trường Cao Đẳng Sĩ Quan Chỉ Huy và Tham Mưu Lục Quân Hoa Kỳ tại Kansas và được bổ nhiệm Tư Lệnh Quân Đoàn II Với cấp bậc Thiếu Tướng.
Lúc đó ông mới 32 tuổi là vị tướng trẻ nhất của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Trong cuộc chính biến lật đổ chế độ Tổng Thống Ngô Đình Diệm, ông là một trong những vị tướng đóng vai trò then chốt đưa tới thành công cho cuộc cách mạng ngày 1 tháng 11 năm 1963. Lúc đó ông đang là Tư Lệnh Quân Đoàn 3 (được bổ nhiệm vào năm 1962) kiêm Tổng Trấn Sài Gòn Gia Định.
Từ năm 1967 đến 1968, ông đắc cử chức Thượng Nghị Sĩ trong liên danh Hoa Sen, rồi làm Chủ Tịch Ủy Ban Quốc Phòng Thượng Viện Việt Nam Cộng Hòa. Từ năm 1970 tới 1972, ông là Trưởng Khối Xã Hội Dân Chủ trong Thượng Viện VNCH. Tháng 2 năm 1968, ông chủ trương tờ báo Công Luận…”
Từ năm 1967 đến 1968, ông đắc cử chức Thượng Nghị Sĩ trong liên danh Hoa Sen, rồi làm Chủ Tịch Ủy Ban Quốc Phòng Thượng Viện Việt Nam Cộng Hòa. Từ năm 1970 tới 1972, ông là Trưởng Khối Xã Hội Dân Chủ trong Thượng Viện VNCH. Tháng 2 năm 1968, ông chủ trương tờ báo Công Luận…”
Gửi ý kiến của bạn