Hãy Du hành vào Ngôi Nhà Mỹ Mới | Sonnet [*]

04/11/202423:22:40(Xem: 531)
ngyen-khai
Tranh Nguyên Khai


Hãy Du hành vào Ngôi Nhà Mỹ Mới 



Có những cánh cửa
muốn thoát ra
khỏi bản lề
để bay với mây trời tuyệt đẹp.

Có những cửa sổ
muốn được phóng thích khỏi khung
để chạy đùa với hươu nai
băng qua
cánh đồng dã thảo sau nhà.

Có những bức tường
muốn la cà đây đó
với núi non
qua bình minh
sớm mai.

Có những sàn nhà
muốn tiêu hoá hết
nội thất vào trong
hoa cỏ cây cối.

Có những mái nhà
muốn hào hoa lên đường
với các vì sao
qua những chu kỳ bóng tối.

(Nguyên tác Let’s Voyage into the New American House)

***


Sonnet [*]


Đại dương là
gã thi sĩ thiên nhiên già khú đế
đã qua đời
vì cú trụy tim
trong một nhà xí công cộng.

Hồn ma gã vẫn lảng vảng
các buồng đái.

Đêm đêm người ta nghe
tiếng chân trần
bước quanh
trong bóng tối.

Kẻ nào đó đã chôm mất
đôi giày của gã.

Richard Brautigan

[*] sonnet là một bài thơ có 14 dòng.
Nguyên tác Sonnet, bản dịch của Thận Nhiên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
và bóng đêm ở ngoài kia, | bên ngoài những tấm rèm, | niêm kín hai đứa với nhau
Dốc mòn phiếm du | Dễ nhau. đời khóa ngục tù | Xin em một chiếc phù hư bạt ngàn
trằn trọc trong vùng u minh nguyên thủy | mẹ tôi câm lặng chờ dông bão đi qua | đánh dấu giấc chiêm bao nhiều biến khúc | bằng những giọt nước mắt xốn xang
Tội cho một đất nước mà hơi thở của nó là tiền bạc | và ngủ giấc ngủ của những kẻ được ăn dọng phủ phê
Bão tới rồi bão đi | Quên ngay những mảnh vỡ | Như những người yêu nhau | Buông mảnh tình vừa lỡ
đi qua sông biển núi đồi | con tàu xanh chìm sâu trong mắt | vẫn hoang vu chòm lá | một thời choáng ngợp hồn ta
50 năm sau | Anh và em trở về ngang dòng sông Arkansas. | Dĩ vãng bơi giữa hoàng hôn rời nước. | Nước luôn mới mà sông rất cũ. | Bí mật tình yêu như nước với sông. | Tình sẽ cũ mà yêu luôn mới.
Người ngồi thản nhiên bình lặng | Năm tóc dài trôi thế giới
marfa nằm an nhiên trong hơi thở cạn | cơn mưa cuối tháng mười đã qua | đôi khi nàng thì thầm như gió | đôi khi thời gian đàn hồi | tôi ̶ ̶ ̶ tứ chi ngột ngạt thịt da râm ran | nhớ màu môi tái tím dưới ánh nến trắng