Hôm nay,  

Chuyện Khó Tin Nhưng Có Thật

06/11/202312:39:00(Xem: 2139)
blankHình chỉ để minh họa.

CHUYỆN KHÓ TIN NHƯNG CÓ THẬT

Hoàng Phong

  

(Chuyện này tôi muốn viết ra để những ai nhất là người có cha mẹ già và người thân khi gặp chuyện tương tự cần tự mình lao vào công việc chớ không tin chờ vào những nơi có chức năng).

 

CHUỴÊN KHÓ TIN NHƯNG CÓ THẬT

Tôi có cô Cháu làm lụng rất giỏi nhưng phải cái bệnh có lúc nhớ nhớ quên quên. Thời gian gần đây đã có một lần đi lạc gia đình đã đi tìm và báo Cảnh Sát, may mắn Cảnh sát đã gặp đâu đó rồi chở về nhà trước 8 giờ tối. Gia đình đã rất lưu ý không cho đi đâu xa và chính cô ấy cũng rất sợ đi xa quên đường về.

Được một thời gian, bỗng dưng một buổi chiều lợi dụng khi nhà lu bu vì thợ đến sửa điện cô ta đi mất, khi xong việc khoảng 4giờ30 chiều gia đình mới biết cô ta đã không có trong nhà. Chờ mãi đến 5 giờ30 không thấy về, báo gia đình nội ngoai cùng biết đi tìm, 6giờ00 báo Cảnh sát. Khoảng 10 phút sau 2 xe cảnh sát đến ghi nhận sự kiện, họ gọi điện đàm với nhau lâu lắm. Đến 8 giờ, rồi 9 giờ tối không có tin tức gì, mọi người sinh nghi, lo lắng, Vì đến giờ này mà Cảnh sát không có tin tức gì về người đi lạc thì e bị kẻ xấu bắt cóc đi đâu đó rồi. Nhiều xe chia nhau chạy đến những địa điểm có người homeless thường tụ tập. Cháu tôi viết một tin ngắn tìm người cùng hình ảnh đưa lên Facebook /người Việt Cali nhờ phổ biến, từ đó có comment có người trông thấy có lẽ Cô nầy lẩn quẩn ở khu … khoảng lúc 5 giờ (nơi đây chiều chiều có rất nhiều homless tụ tập),người khác lại cho biết có thấy có lẽ cô nầy đi bộ ở… khoảng lúc 5 giờ 30, và rồi có người thấy khoảng 6 giờ 30 tối có một tai nạn tông người nữ đi bộ tại .... Đã gần 2 giờ sáng không có tin tức gì từ Cảnh sát, mọi người “bó tay” trong sự thương xót lo âu, chỉ biết cầu nguyện.

Sáng sớm hôm sau các cháu chạy một vòng quanh các khu có homeless, không thấy gì cả. Đến sáng hơn liên lạc Cảnh sát họ bảo chờ thông báo gia đình khi có tin, bên nầy chỉ qua bên kia. Chúng tôi bực bội ngạc nhiên ở Mỹ tôn trọng con người lắm mà, sao một con người mất tích, một đại gia đình nội ngoại lo lắng chạy đôn chạy đáo trong một thời gian dài có thể nào ngồi im chờ thông tin của họ với cách hoạt động rời rạc như vậy.

Con gái và cháu tôi không thể yên lòng ngồi chờ nên đã căn cứ theo các lời comment trên Facebook/Người Việt Cali đi tìm hiểu: -Nhờ các tiệm và nhà khu vực có người thấy cô ta xem camera của họ có ghi nhận và có diễn tiến gì không ? -Trong khi Mẹ cháu xin nghĩ viếc đi đến đoạn đường có tai nạn chiều qua tìm hiểu tin tức.

THẬT LÀ DUYÊN, thấy một Ông người Mễ từ nhà ra parking lên xe đi đâu đó, liền chạy lại hỏi, Ông ta cho biết: Đúng, chiều qua có một tai nạn xe tông một phụ nữ nơi đây, không rõ gì hơn ngoài việc thấy người ấy văng ra đường chiếc DÉP MÀU HỒNG, người ấy đi DÉP chứ không phải đi DÀY và Ông ấy còn cho biết thêm thông thường khi có tai nạn của người không giấy tờ tông tích thì họ chở vào BV.UCI.

Liền mở Camera nhà mình, quả thực cô ấy đi ra với đôi DÉP MÀU HỒNG. 80% hy vọng người bị nạn là cô ấy , không còn lo lắng đau xót bị bắt cóc. Cần thiết bây giờ là đi xác định với BV UCI.

Khi vào BV hỏi tên Cô ấy họ dò danh sách vào cấp cứu hôm qua: không có

Dò qua danh sách nạn nhân chưa rõ tông tích vào cấp cứu chiều qua: không có

Hỏi tất cả các bệnh viện quanh vùng này cũng không có!!!-???

Hỏi một người thân rành rẽ, sống ở Mỹ đã lâu, có chức phận khá tốt, trường hợp khá mịt mù như vậy thì mình phải làm sao? Ông ta lắng nghe và cho biết: phải chở đến thứ hai ngày làm việc, phải là chồng hoặc con của cô ấy mới đủ tư cách pháp nhân để hỏi Sở Cảnh Sát, nếu không phải là chồng con thì phải là Luât sư. Chu cha! sao mà luật lệ khắt khe quá vậy ? có phải như vậy không khi mà có một con người đã gần 2 ngày không có tin tức? Gia đình đang lo lắng?



Vừa bực bội, vừa ngạc nhiên, chúng tôi không chấp nhận điều đó!!! Cháu tôi dù không phải là thành phần như Ông kia vừa hướng dẫn, cũng chẳng phải là Luật sư mà chỉ là một Thợ Tiện (tôi bảo lãnh theo Mẹ qua Mỹ hơn chục năm); dù cho đã 7 giờ tối Cháu gọi vào Sở cảnh Sát, may quá gặp một nữ Cảnh sát trực, sau khi nghe diễn tiến về tai nạn Cô đã cho số Biên bản tai nạn và cho biết đã chuyển vào BV UCI.

Quá vui mừng đã có số hồ sơ nạn nhân, chúng tôi liền đến BV UCI :

- Cung cấp số hồ sơ, họ dò danh sách vào cấp cứu hôm qua: không có số này.

Dò qua danh sách nạn nhân chưa rõ tông tích vào cấp cứu chiều qua: cũng không có số nầy.

Họ nói có thể khi chở vào đây vì bênh nhân quá đông nên đã chở đi bênh viện khác. Hỏi họ bệnh viện nào họ bảo không biết!!! họ khuyên nên gọi hỏi tìm các BV khác. Trời đất ! Đang ở Congô chăng?

Cháu tôi gọi hỏi tất cả các bệnh viện quanh vùng này cũng không ai biết !!!???

Cháu tôi gọi trở lại Sở Cảnh Sát cho biết tình huống và muốn họ hỏi Viên Cảnh sát và toán cấp cứu chiều hôm đó khi chuyển vào BV UCI không nhận thì chuyển đi đâu? Cô Cảnh Sát cho biết Cô không biết, Ông Cảnh sát đó hiện không có ở đó, để Cô sẽ tìm hỏi và sẽ gọi lại khi có tin tức.

Thất vọng quá, tối thứ bảy mà biết đến khi nào, đã hơn 9 giờ tối, 7,8 người gồm con cháu cô ấy (chồng cô ấy đi VN) và chúng tôi đành về.

Xe xuống Freeway gần đến nhà thì có cú phone báo: vì không có tên nên họ đặt cho nạn nhân một cái tên… Lê Xoài chẳng hạn, và 1 con số 210 chẳng hạn và hiện đang cấp cứu tại BV UCI. Quá vui mừng, báo gọi nhau tất cả quay xe trở lại BV UCI.

BV UCI cho biết CÓ TÊN VÀ SỐ ĐÓ Ở ĐÂY nhưng họ không khẳng định được có phải là người mà mình đang tìm hay không, họ chỉ cho cháu tôi đi nhận diện, tới nơi cháu Facetime cho chúng tôi xem, dù đang bị ống thở và dây dợ y tế che khuất nét rõ mặt nhưng chúng tôi vẫn nhận ra CHÍNH LÀ CÔ ẤY đang trong tình trạng hôn mê. Đã hơn 9 giờ 30 tối hết giờ thăm nên chúng tôi về, con gái cô ấy và gia đình cháu lên thăm gặp Mẹ, ở lại cho đên 12 giờ đêm.

6 giờ chiều nay tôi theo vợ chồng người con vào BV thăm Cô ấy, gặp cả gia đình con gái Cô ở đấy , Cô đã đỡ hơn hôm qua, hình như có nghe, có mở mắt nhưng chưa có nhận thức gì. Xin Cầu nguyện cho Cô ấy.
 

Qua câu chuyện này tôi muốn nhắn gởi đến anh chị em, thân hữu, con cháu và quí vị nên quan tâm:

- 1/-Nếu có Cha Mẹ già lú lẫn và thân nhân hay quên mà thường hay muốn đi thì luôn cần có máy định vị đeo vào người ấy-cẩn thận hơn có cả thẻ bài ghi tên, địa chỉ, số phone luôn luôn đeo vào tay hay cổ người ấy (chỗ nào họ không tự gỡ ra được).

- 2/-Nếu chẳng may xảy ra trường hợp như Cô nói trên thì ngoài việc báo cảnh sát để chờ kết quả nơi họ thì cần thông báo qua Facebook để kịp thời có các dữ kiện và từ đó hết tâm mình lao vào sự việc như những “thám tử” của gia đình. Không có nguyên tắc nào qui định phải là chồng hoặc con, hoặc luật sư mới đủ tư cách liên hệ với sở Cảnh Sát như ông kể trên đã nói. Bằng chứng là cháu tôi đã dành nhiều thời gian với hết TÂM thiện đã xông xáo gọi hết chỗ này đến chỗ khác cho đến kết quả như ý sau cùng. Nhỡ khi có chuyện không lành cho Ông Bà thì Con, Cháu hoặc người thân rành tiếng Mỹ cần đem hết TÂM thiện và thời gian, mỗi người là một “thám tử” của gia đình lao vào công việc tiếp tay với Cơ Quan Công lực thì kết quả mới có sớm như mình mong ước.

Kính Chúc Tất cả thường an lạc, nhiều may mắn.

Tối CN 11/05/2023

Hoàng Phong

 

 

 

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tòa liên bang Bắc California bác đơn bà Mai-Trang Thi Nguyen kiện chính phủ Mỹ viện trợ Israel chiếm đóng Đất Thánh. Thẩm phán Virginia DeMarchi của tòa Sơ thẩm liên bang đã bác đơn của bà Nguyen kiện chính phủ Mỹ vì đã ủng hộ chính phủ phân biệt chủng tộc của Israel bằng cách gửi cho họ ít nhất 3 tỷ đô la viện trợ quân sự mỗi năm."
San Jose: cảnh sát thi hành lệnh bắt giữ khoảng 34 người tại nơi cư trú. Ba nghi phạm chính – được xác định là Thụy Phạm, 51 tuổi, Xuân Nguyên, 46 tuổi và Vũ Nguyên, 37 tuổi, đều là cư dân San Jose – đã bị bắt giữ liên quan đến hoạt động sòng bạc. Cảnh sát cho biết Phạm và Xuân Nguyên đang lẩn trốn trong tầng hầm của nơi cư trú. Ngoài ra còn có bảy cá nhân khác có mặt tại nơi cư trú trong vụ phá sản đã bị bắt giữ vì nhiều lệnh truy nã trọng tội và tội nhẹ.
Bổ sung cùng với các Phúc lợi Hàng tạp hóa dành cho Chương trình Hỗ trợ Đặc biệt dành cho Bệnh Mạn tính SSBCI
Nói chuyện với Rachel Maddow của MSNBC hôm thứ Hai, cựu Dân Biểu Liz Cheney (R-WY) tiết lộ rằng cô đã bí mật lắng nghe các luật sư của Donald Trump khi họ lên kế hoạch vào ngày 6 tháng 1/2021. Một trong những đoạn trích trong cuốn sách mới của cô, xuất bản hôm thứ Ba, là chiến dịch tranh cử của Trump đã tổ chức một cuộc gọi vào ngày 4 tháng 1/2021, nơi nhóm pháp lý nói với một số người đại diện cho chiến dịch hàng đầu về những gì họ đang lên kế hoạch và những gì họ muốn mọi người nói trên tin tức truyền hình cáp.
Giám đốc Văn phòng Quản lý và Ngân sách (OMB) Bạch Ốc Shalanda Young hôm thứ Hai 4/12/2023 cảnh báo rằng ngân quỹ để Hoa Kỳ cung cấp thiết bị quân sự cho Ukraine sẽ cạn kiệt trước cuối năm nay.
Tổng Giám đốc Văn phòng Truyền thông Chính phủ ở Gaza nói với Al Jazeera rằng trong 24 giờ qua, hơn 700 người Palestine đã thiệt mạng trong khu vực, làm tăng thêm thương vong về người trong cuộc xung đột đang diễn ra. Ngoài ra, quan chức này tuyên bố rằng cuộc khủng hoảng đã dẫn đến hơn 1,5 triệu người phải di dời ở Dải Gaza đông dân cư.
rưa vừa xế chiều, tôi đến bờ sông Texas Colorado. Dòng nước mùa thu êm ả nhưng tôi biết nó đã từng cưu mang trận hè “bão nóng” kéo dài nhiều tháng qua, mỗi ngày hơn 100 độ. Chắc rằng, đã có những giọt nước sôi sùng sục rồi bay lên trời. Tôi cũng biết nó sẽ vô cùng lạnh lẽo khi tiết đông sắp đến. Đã có nóng trên 100 độ, tất nhiên sẽ có lạnh dưới 0 độ. Nhưng dù bốc hơi hay đông đá, hình ảnh của đời sống quanh bờ, trên mây, in xuống vẫn không bị ảnh hưởng. Qui luật phản ảnh và phản chiếu khiến tôi nhớ lại Hermann Hess, “Câu Truyện Dòng Sông.” Con người soi mặt để nhìn thấy mình dưới nước, rồi thì sao? Hiểu được đạo lý, rồi thế nào? Mặt dưới nước bốc hơi hay đông đá, mặt trên bờ có gì thay đổi? Huống chi lòng người! Sống để tìm hạnh phúc? Không có đâu. Hạnh là gì? Phúc là ai? Người nào tìm thấy? Hay chỉ thấy ảo ảnh? Cái thứ thấp hơn hạnh phúc là “bình an” mà chưa tìm được, nói chi đến thứ cao vời. Đổ mồ hôi, trẹo xương sống, nhứt đầu, đau tim, làm việc từ trẻ đến già, đã thấy bình an đâu!
Ở Mỹ, khi người ta kết hôn, tài khoản của họ cũng thường được ‘quy về một mối’: phần lớn các cặp vợ chồng đều sẽ gửi toàn bộ thu nhập của mình vào một tài khoản chung. Trong những năm 1970 và 1980, việc tách biệt tài chánh có thể bị coi là điềm xấu cho một mối quan hệ. Nhưng ngày nay điều đó không còn đúng nữa. Tỷ lệ các cặp đôi, dù đã kết hôn hay chưa, giữ ít nhất một phần tài chánh riêng biệt đã tăng lên trong những thập niên gần đây, một phần vì người dân Hoa Kỳ có khuynh hướng kết hôn trễ hơn so với ngày xưa, và khi đó thì họ đã có thói quen tiêu xài của riêng mình.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.