kìa con sâu bụ bẫm trên nhánh cà
có biết không lâu nó sẽ hóa bướm
theo chu trình tự nhiên đã định
và cánh bướm nhởn nhơ trong khu vườn
vi diệu không khác thời hồng hoang
có biết trăm hệ lụy chực chờ giáng xuống
thời gian mong manh nhẩn nha trương phình
cơn dông đầu mùa đổ lạnh xuống thung lũng
lắng lòng nghe hạt sương oằn oại suốt đêm dài
trong cơn ho khan dai dẳng người ôm ngực thở dốc
chợt nhớ một thời trần trụi vướng mắc trong nhịp sống
một thời bồn chồn dứt khoát không thể đợi
một thời đã khóc và một thời đã cười
một thời lãng mạn bước ngang cây cầu có nhiều ổ khóa
treo khóa và ném chìa xuống mặt nước lung linh
(dù giờ đây chỉ là dòng chảy nhân tạo trong khu thương mại)
nhiều khi tôi chăm chú nhìn người
an vị trên bàn thờ
thấy đôi mắt bao dung rộng lượng
hay chỉ là ảo tưởng trôi nổi trong phố biển miền đông bắc
những ngày lạnh cóng cuối tháng mười
rạng đông vào thu âm thầm không động đậy
dửng dưng trong cơn mưa bụi
tôi chạy miên man trong tiếng thở u uất
rượt đuổi chụp bắt những giờ phút vung vãi hôm qua
ôm giữ bóng đêm tan dần dưới ánh đèn đường nhạt nhòa
và không chút ngẫu nhiên
cánh bướm khô ép giữa trang sách đột nhiên hiếu động
phút chốc thảng thốt đã bay vút cao vào hư không
bỏ lại buổi sáng mơ màng chập chờn ngái ngủ.
– Quảng Tánh Trần Cầm
(OCT 2022)