Nếu như nốt nhạc nói rằng: một nốt nhạc sẽ không làm được âm nhạc…
thì sẽ chẳng có bản giao hưởng nào.
Nếu như từ ngữ nói: một từ ngữ sẽ không làm nên trang thơ văn…
thì sẽ chẳng có sách báo nào.
Nếu như phiến đá cho rằng: chỉ một phiến đá sẽ không xây được bức tường…
thì sẽ chẳng có được nhà cửa, nhà thờ, cũng chẳng có giáo đường
Nếu như giọt nước nói rằng: chỉ một giọt nước sẽ không làm được con sông…
thi đại dương sẽ không hiện hữu.
Nếu như hạt lúa nói rằng: chỉ một hạt lúa sẽ không thể nào gieo hạt cho cánh đồng…
thì sẽ chẳng có mùa gặt
.
Nếu con người nói rằng: chỉ một hành động yêu thương sẽ không thể nào cứu vãn nhân loại...
thì sẽ không bao giờ có công lý và hòa bình,
Bởi vì bài giao hưởng rất cần từng nốt nhạc để thành hình,
Vì cuốn sách, thư tịch cần mỗi từ ngữ,
Vì ngôi nhà thì cần từng viên đá,
Vì đại dương thì cần đến từng giọt nước,
Vì người thợ gặt thì cần từng hạt thóc,
Toàn nhân loại khắp nơi rất cần đến bạn, bất kể bạn đang ở nơi chốn nao.
Và ta còn có thể ghi thêm: nơi đó, với con người của bạn,
Với niềm vui, lòng hy vọng, nỗi đau, nỗi thống khổ, tuổi xế chiều của bạn,
Toàn nhân loại khắp nơi đang cần đến bạn, vì bạn là duy nhất.
Bạn được Thượng Đế yêu thương,
vì vậy nên KHÔNG AI CÓ THỂ THAY THẾ BẠN ĐƯỢC.
– Michel Quoist
(Tháilan dịch)