Tám mươi ngày

18/05/202211:18:00(Xem: 1297)

 

2
Minh họa: Duy Thanh

nó đã mất rồi

thành phố đó

tám. không

lâu hơn bất kỳ ai đã mong đợi

mà vẫn còn quá ngắn

hy vọng nát, những mảnh vỡ

nhọn

tôi cố gắng nhặt chúng bằng bàn tay vụng về của mình

 

Mariupol

không phải Sài gòn

mà trái tim tôi nặng trĩu

có bất công không

tôi và trái tim

đã chồng bốn mươi bảy năm của nỗi đau trường kỳ lên vai Mariupol

 

buồn

làm thế nào để tôi biểu lộ cảm xúc của mình

một cách nhân văn hơn

 -ngay cả một con chó cũng biết buồn-

tôi không thể cắt và phơi tim mình cho anh thấy

dù tôi có thể làm điều đó, anh cũng không thể xem được nỗi buồn nếu không có con mắt Việt Nam

 

kc Nguyễn


***

Eighty days

 

So it has fallen

the city

eight. zero

longer than anyone had expected

and still too short

broken pieces of my dashed hope

sharp

I’m trying to pick them up with my clumsy hands

 

Mariupol

not Saigon

and my heart is still heavy

was it unfair

me and my heart

to have stacked forty seven years of a chronic pain on its shoulders

 

sad

how do I express my feeling more humanely

-even a dog feels sad-

I can’t cut open my heart

Even if I could, you wouldn’t be able to see the sorrow without a Vietnamese eye

 

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...
Treo cổ lên / Mặt trời đen / Đầu cúi xuống / Nhất điểm hồng...
Trang Thơ Thứ Bẩy tuần này hân hạnh có sự góp mặt của nhà thơ Hoàng Thủy Trâm, lần đầu đến với Việt Báo, cùng các nhà thơ khác Lê Hưng Tiến, Lê Chiều Giang, Trần Hạ Vi, mỗi người một phong vị thơ, một thể cách sáng tạo, cùng làm nên tiếng nói thơ của thời đại mình đang sống, cùng tìm kiếm ý nghĩa nhân sinh. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.