Tuyển Tập Thơ Nhất Hạnh: Thơ Từng Ôm và Mặt Trời Từng Hạt

14/09/202109:03:00(Xem: 2321)

blank

               

                                                     

LỜI PHI LỘ: Cách đây mấy hôm FB Huỳnh Duy Lộc có đề cập vài nét về tiểu sử và những công trình tu tâp Thiền Quán cuả Thượng Tọa Thích Nhất Hạnh. Đồng thời Huỳnh Duy Lộc cũng nhắc đến thái độ chống chiến tranh Việt Nam của Thượng Tọa Thich Nhất Hạnh. Vô tình, việc này dấy lên môt số phản biện. Người thì tôn vinh Thượng Tọa TNH như là nhà lãnh đạo tu tâp Thiền Quán trên toàn thế giới. Kẻ thì lên án ông trong việc ông chống lại chiến tranh Việt Nam với cái nhìn một chiều. Đáng lẽ ông phải lên án miền Bắc đã xâm lăng miền Nam và gây ra chiến tranh. Tệ hơn nữa, có người cho ông là một tên trùm tình báo Mỹ. 

Song, tất cả ý kiến Pro hay Con đều công nhận công trình xây dựng những trung tâm để tu tâp Thiền Quán ở trong nước và trên toàn thế giới của Thượng Tọa Thích Nhất Hạnh. 

Theo FB Huỳnh Duy Lạc cuối năm 2014, Thượng Tọa Thích Nhất Hạnh bị một cơn đột quỵ phải ngừng sinh hoạt. Nhưng, nhân ngày sinh thứ 80 của ông, ông được hỏi ông có ý định về hưu hay không? Ông đã trả lời: "Dạy không chỉ bằng lời nói. Người ta có thể dạy bằng chính cuộc đời mình. Đời tôi là những điều tôi giảng dạy. Đời tôi là thông điệp của tôi"...

     Riêng tôi, tác giả của bài viết này, năm 2004 tôi có gửi biếu thầy Nhất Hạnh hai tập truyện ngắn của tôi vừa xuất bản năm 2003. Đến năm 2005 tôi nhận được bản Tuyển Tập thơ Nhất Hạnh do Thầy gửi biếu. Tuyển tập thơ ấy có tên rất ấn tượng: THƠ TỪNG ÔM VÀ MẶT TRỜI TỪNG HẠT. Thú thật, chưa bao giờ có nhà thơ nào làm say đắm tâm hồn tôi như nhà thơ Nhất Hạnh.. Suốt hơn 300 trang giấy cỡ 14 x 24 cm tràn ngập những bài thơ yêu nước, yêu Bụt, yêu Thiền Quán...


..." Mưa thế tục gội từ tâm thấm nhuận

Bếp chiều lạnh một ông già cẩn thận

Liếp phên thưa che gió tạt trên mui

Mái chèo kia theo hướng nước mây trôi

Từ hiện tượng thuyền quay về bản thể

Và chiều nay trên bến sông

Có con thuyền nan ghé

Gió miên man ru không gian lặng lẽ

Mơ trăng sao và trời nước mông mênh 

Hãy hò lên khúc hát thanh bình

"Ơi ai ơi,về đi đừng chậm bước 

Buồm căn lên hướng vè phương mây nước

Về đi thôi! về với bến đò xưa.


Sau khi đọc bài thơ trên, tôi có cảm tưởng đọc thơ của chình mình. Nhân tiên đây,tôi xin giới thiệu bài thơ: THƠ TỪNG ÔM VÀ MẶT TRỜI TỪNG HẠT-bài thơ mở đầu thiên anh hùng ca của nhà thơ Nhất Hạnh.

Thơ Từng Ôm Và Mặt Trời Từng Hạt


Nắng trên không gian và thơ trên nắng

Thơ làm ra nắng nắng ra thơ


Mặt trời chất chứa trong lòng trái khổ qua

Thơ bốc thành hơi trên bát canh mùa Đông,

                                   trong khi bên ngoài gió hú

Thơ theo gió đi về cồn xa bãi cũ

Mái tranh nghèo còn đứng đợi ven sông


Thơ nơi từng giọt mùa Xuân

Thơ trong từng đốm lửa hồng


Nắng cất chứa trong lòng gỗ thơm

Khói ấm đưa thơ về trên trang ngoại sử

Nắng vắng trong hư không, nhưng nắng chất đầy một lò sưởi đỏ

Nắng lên thành mầu Khói, thơ đọng thành mầu Sương


Nắng cất giữ trong từng hạt mưa Xuân

Giọt nước cúi xuống hôn Đất, cho hạt cây nẩy Mầm

Thơ đi theo mưa về trên đọt Lá

Nắng thành màu Xanh, thơ thành mầu Hồng


Nắng chở trên cánh Ong tới trút Ấm lên đài hoa

Thơ theo nắng về rừng xa uống Mật

Tưng bừng, xôn xao, bướm ong về chật đất

Nắng làm nên khúc Múa, thơ làm nên lời Ca

Mồ hôi giọt xuống đất khô, thơ bay trên luống cày 

Cán cuốc trên vai, thơ vào ra theo nhịp thở

Nắng rụng bên Sông, bóng Chiều ngập ngừng bỡ ngỡ

Thơ đi về chân trời, nơi vầng Sáng đang đấp chân mây


Mặt trời xanh rờn một rỗ rau tươi

Mặt trời dẻo thơm trong bát cơm gao Tám

Thơ trong ánh mắt em thơ, thơ trong màu da nắng sạm

Thơ trong từng cái Nhìn chăm chú

Thơ nơi từng bàn tay vun xới miền đồng chua nước mặn xa xăm


Mặt trời cười tươi trên bông hướng dương

Mặt trời trĩu nặng trên trái đào Tiên tháng tám

Thơ nơi từng bước chân thiền quán

Thơ nơi từng dòng chữ

Thơ nơi từng nắp hộp kín đáo nuôi tình Thương


Chân dung bài thơ trên đã nói lên được lý tưởng của nhà thơ Nhất Hạnh: Thơ Nhất Hạnh là thông điệp của nhà thơ Nhất Hạnh.../.


Đào Như

Chicago- Sept 13-2021



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ba thi khúc của nhà thơ Hoàng Xuân Sơn...
Con cúi đầu kính lễ Ân Sư, Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ (1945-2023) mang theo kho tàng trí tuệ vô tận, lòng từ bi vô biên và hùng lực vô úy đã hiện thân vào thế giới này. Từ gia tộc Phạm thế mà chủng tánh Bồ-đề đã ăn sâu trong lòng đất khô cằn nơi miền Trung nước Việt, Thầy lớn lên trong chốn Già-lam tịnh địa. Nhờ thiện căn túc thế nhiều đời, Thầy được thế phát xuất gia nhập đạo từ thuở ấu thời theo bước chân siêu tuyệt của Như Lai, “đến mà không đến, đi mà không đi.”(1) “Ba cõi bất an như nhà lửa,”(2) đất nước chìm trong chiến cuộc điêu linh, Thầy không tiêu phí tuổi thanh xuân chỉ một lòng miệt mài kinh sử. Tri thức thường nghiệm thế gian không cản nổi chí cầu trí tuệ siêu việt của người Tăng sĩ trẻ cưu mang cốt cách xuất trần thượng sĩ.
Đó là tựa đề một bài viết của nhà thơ Phan Tấn Hải, và đây là kết của bài: “Chữ nghĩa không vô ích. Chúng ta trong cõi này hãy rủ nhau làm thơ, đọc thơ, ngâm thơ, in thơ, hát thơ… Nếu chúng ta không đủ sức nương vào thơ để ngộ nhập tri kiến Phật, và nếu chúng ta cũng không có đủ sức mạnh của hát thơ để chữa sản nạn như thời Vua Hùng Vương, ít nhất thơ cũng giúp chúng ta giảm được những đau đớn của trần gian này, kể cả khi buộc phải nghe tới bốn dòng thơ ly biệt tương tự của Cha Rồng và Mẹ Tiên thời lập quốc dân tộc Việt Nam (Ta là giống Rồng / Mình là giống Tiên / Thủy thổ khắc nhau / Không ở cùng được.) Nàng thơ ơi, hãy cứu lấy trần gian này. Hãy biến tất cả những trận mưa bom trên trần gian này thành các trận mưa thơ…” (Phan Tấn Hải, Thơ sẽ chữa lành thế giới
Quờ tay chạm tháng mười hai / Nghe ta lành lạnh, nghe ngày run run...
Anh còn nhớ một ngôi nhà cuối phố? Ngõ chè tàu xanh biếc lối đi quen...
Hơi lạnh đâu lén ùa về / Ngoài hiên tối đã tràn trề từ lâu...
Xác ai trong túi vải / Làm sao nhận ra nhau / Màu trắng một màu trắng / Ôi Mẹ, ôi Con đâu!
Đông đã mùa. Chiều lật bật / Cây thôi lá độ xưa vàng / Tà huy cũ. Xiêm y phơ phất...
Thơ của hai thi sĩ San Phi & Hoàng Xuân Sơn...
người chết không hót không bay không nhảy múa | con hạc mào đỏ* xếp cánh thôi mơ thôi thơ | con chó thất lạc buồn rầu
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.