Hôm nay,  

Bản Thể Khác Biệt: Cuộc Triển Lãm Tập Thể Giàu Hình Tượng và Triết Lý

19/07/202115:13:00(Xem: 2863)


A picture containing text, dish

Description automatically generated

 

Genie Davis

 

Trần C. Trí chuyển ngữ

Khi kết hợp sự siêu nghiệm tâm linh với một cuộc triển lãm nghệ thuật, chúng ta tìm đến với Bản Thể Khác Biệt, được thưởng thức tận mắt nhiều tác phẩm do hoạ sĩ Khang B. Nguyễn tuyển lựa, kể cả một số tác phẩm của chính anh, trong một cuộc triển lãm thâm trầm và gợi nhiều suy nghĩ. Theo Khang, “cuộc trưng bày là nhờ ý tưởng này đem lại nguồn cảm hứng: Trong sự thay đổi góc nhìn từ người này sang người khác, sự Dị Biệt/Cái Khác không nhất thiết gây chia rẽ trong xã hội. Nhiều cá nhân có thể tìm đến với nhau không phải chỉ vì họ san sẻ nhiều điểm tương đồng. Sự đoàn kết cũng có thể tìm thấy trong việc chấp nhận và được hun đúc trong mối tương quan giữa chúng ta với sự Dị Biệt và cái Khác.”  
 

Khang Nguyễn cho biết, những nghệ sĩ do anh tuyển chọn cho lần trưng bày này đều có “những tác phẩm phù hợp với khái niệm chung của cuộc triển lãm. Tôi xem xét nhiều mặt: sự đa dạng, bình đẳng giới tính, đa thể loại, cũng như tính gắn kết giữa các tác phẩm với nhau.” Quả thật, anh đã tuyển chọn thật khéo léo.   

Ngay giữa gian phòng triển lãm, treo từ trần nhà xuống là một tảng điêu khắc đồ sộ của Alicia Piller mà người thưởng lãm có thể đi vòng quanh hết chu vi của nó, “men theo những mép bờ uốn lượn của cái khối nửa sáng nửa tối này, nhô lên từ một vùng sâu thẳm nào, theo những quỹ đạo của sự biến thiên.” Đây là một mảnh lớn được nhiều chất liệu hỗn hợp tạo thành như cao-su, bong bóng tráng kim, nhựa cây, hạt chuỗi, plastic, kim loại, gỗ, ống nhựa và cả một số đá quý như ngọc thạch và đá nâu đỏ. Toàn khối mang một chiều sâu và trọng lượng vượt khỏi chất liệu và kích thước của chính nó; gợi lên cảm tưởng của một kẻ xa lạ trong tiến trình của sự biến đổi mà tác giả đã miêu tả qua tiêu đề khá dài của công trình. Được hình thành trong năm 2020, tác phẩm này là một ẩn dụ hoàn hảo của sự vươn lên – dù đó là từ những ngày phong tỏa hay tình trạng suy sụp tinh thần, cùng những phương cách qua đó con người có thể tiến hoá.

 

A picture containing floor, indoor, wood

Description automatically generated

Along The Wavy Edge Of This Penumbra. 

Emerging From The Depths. Transformation Trajectories

ALICIA PILLER


Cũng to lớn và không kém phần mạnh mẽ là bức tường điêu khắc được tác giả và 109 người khác trong các trung tâm tạm trú và nhiều lớp thực hành cùng tham gia hoàn thành, bắt đầu từ năm 2011. Với tiêu đề “Những Viên Ngọc Của Sự Khôn Ngoan: Chấm Dứt Nạn Bạo Hành”, tác phẩm giới thiệu các “viên ngọc” màu trắng đục được tạo thành từ nhiều chất liệu hỗn hợp. Công trình sáng tạo này là một phần trong một chương trình kéo dài hai năm của một tổ chức bất vụ lợi có tên
Cửa Sổ Giữa Các Thế Giới, dùng nghệ thuật để cổ xuý việc chấm dứt nạn bạo hành trong gia đình. Có khoảng 800 người tham gia công trình này. Theo chú thích của Abeles, “Khi dùng ẩn dụ của những viên ngọc được cấu tạo bên trong con trai lúc phản ứng lại một chất kích thích gây hại, những người tham gia đã chuyển hoá những kỷ niệm đau buồn của mình về nạn bạo hành trong gia đình thành các thực thể và san sẻ với nhau qua những tin nhắn.” (Xem hình ở đầu bài – Ngd)  

Đây là một công trình tương tác, sử dụng những vật liệu như giấy tráng polyester, dây len và một lớp nguyên liệu kết hợp tự nhiên bằng polymer bao phủ lên trên, tất cả được “băng bó” lại bằng thạch cao. Mỗi viên ngọc mang một biểu tượng của người lạm dụng, kèm theo mẩu chuyện bạo hành được viết trên giấy phản chiếu tráng polyester và được gói ghém, bao phủ bằng dây len, chỉ, băng thạch cao và sơn. Ngay cả khi người thưởng ngoạn không mảy may biết gì về công trình này trước khi thưởng thức, toàn bộ tác phẩm vẫn toát ra một cảm giác bình an, một trạng thái tĩnh lặng có sức lan toả ẩn trong tất cả những nét đáng yêu màu trắng đục của nó. 
  

Map

Description automatically generated

Biodiversity – RICHELLE GRIBBLE

 

Hai tác phẩm của Richelle Gribble, “Đất, Biển, Không Khí” và “Sự Đa Dạng Sinh Học” là những sáng tạo mang tinh thần Mạn-đà-la (‘mô hình về vũ trụ hoàn hảo’, ngd), sử dụng mực, viết chì và viết màu trong tác phẩm thứ nhất, cùng màu nước và những khối gỗ ăn khớp với nhau trong tác phẩm thứ nhì. Cả hai tác phẩm cùng gợi lên hình ảnh vòng xoay của cuộc đời trên trái đất cùng hằng hà sa số những sinh vật và kỳ quan của nó, tất cả là một cống vật đối với mối tương quan khắng khít giữa tất cả những điều tử tế, tốt đẹp và đầy yêu thương. Cũng trong tinh thần đó, những họa phẩm của Khang B. Nguyễn chất chứa tính Mạn-đà-la còn kỳ bí hơn nữa: “Phản Chiếu Trong Tấm Gương Đánh Bóng” được vẽ với sơn dầu, sáp màu, đá pha lê (amazonite, amethyst, fluorite, pyrite); hay “Nhảy Qua Những Thời Khắc Của Sự Hình Thành”, bằng sơn dầu, viết chì, mực và sáp màu trên vải bố. Bên cạnh hoạ phẩm thứ, Khang ghi chú: “Trong tấm gương đánh bóng/Nàng tìm hiểu được mình,/Nàng vừa là người biết vừa là người được biết/… Nàng đồng thời là sự bắt đầu cũng như sự kết thúc…”

 

Diagram

Description automatically generated 

Leaping Through Moments Of

Becoming – KHANG B. NGUYEN


Càng bí ẩn hơn nữa là nét đẹp vô định hình nhưng tràn đầy ánh sáng từ “Căng Thẳng Màng (Sinh Vật Ký Sinh I)”, một nghệ phẩm điêu khắc của Maru Garcia được cấu tạo bằng hợp chất vi khuẩn cao phân tử cellulose, tinh tế đến độ hầu như không nhận biết được, kết hợp với dây kẽm. Điêu khắc gia này cũng trưng bày hai tác phẩm đẹp khác trên tường. 

“Những Sợi Dây Nội Tại” là phim video của Ibuki Kuramochi được trình chiếu tại chỗ trong lễ bế mạc cuộc triển lãm vào ngày 10 tháng Bảy. Tác phẩm đầy ám ảnh này gợi lên hình ảnh của thân xác, Lý Thuyết Dây, với sắc màu vàng óng chuyển biến cùng khắp. Một tác phẩm video nữa, giàu tính khai phá của Kayla Tange, “Những Vết Thương Thiêng Liêng”, được giới thiệu qua hình ảnh phong phú theo một phong cách riêng biệt, là kết quả của sự cộng tác giữa tác giả và Talon McKee, cùng sáng tác âm nhạc của Roger Kim và phần trang điểm của Calvin Chan. Tác phẩm này tìm hiểu lịch sử văn hoá và những vết thương thông qua một thông điệp có tính chất chuyển hoá.   
 

“Vùng Tâm Điểm Số Không”, của Eli Joteva, là một tác phẩm độc đáo, biến thiên, lôi kéo người xem dừng chân thưởng ngoạn một cách đầy thuyết phục. Được treo lơ lửng từ trên trần xuống, công trình này sử dụng ánh sáng trắng, thuỷ tinh hữu cơ, tia nhiễu xạ và đám mây chấm chứa trong một khung tròn. Joteva đã tạo ra một khối ma mị của thế giới nào khác mà người xem có thể ví với một mảnh của linh hồn tập thể, hay mường tượng ra nhịp tim đập của vũ trụ. Quả thật là như vậy.
 

Tác phẩm “Nở Rộ Trên Trái Đất Cháy Thiêu” của Isabel Beavers, đặt nằm trên nền nhà, chất chứa một hiện hữu gắn bó vật lý vượt ra ngoài cả vị trí của nó. Kết hợp kỹ thuật hoạt hình với âm thanh, công trình điêu khắc này là một hiện hữu di động và “sinh động”, có thể xem như là những gì nối bước nhân loại, hoặc một mô hình tăng trưởng tương tự như trí thông minh nhân tạo.

 

Graphical user interface

Description automatically generated

To Bloom On Scorched Earth –

ISABEL BEAVERS


Còn rất nhiều nghệ phẩm xuất sắc khác, bao gồm thể loại điêu khắc hay gắn trên tường, được trưng bày từ các nghệ sĩ Linnea Spransy, Mei Hotta, Patrick Neickell, Russell Crotty, Takeshi Kanemura, Brian Randolph và Carla Jay Harris, người đã đưa khán giả xuống tận những vùng sâu thẳm nhất của đại dương tăm tối.

Theo ghi chú trong cuộc  triển lãm, “‘bản thể khác biệt’ thấu hiểu rằng bản chất nội tại của thực thể không được cấu thành một cách độc lập hay riêng rẽ đối với những thực thể khác... đó là một thuật ngữ có thể đặc biệt tìm thấy trong những tác phẩm của Jacques Derrida, Gilles Deleuze, trong triết học chuyển hoá, hay trong tư tưởng “trống rỗng” và “sự bắt nguồn phụ thuộc” của Phật giáo.”

Cuộc triển lãm này mang lại cho người thưởng ngoạn một trải nghiệm sâu sắc, làm mọi người có cảm tưởng được bước vào một không gian trầm tư và chiêm nghiệm, xa hẳn cuộc sống thường nhật.

Chúng ta há chẳng xứng đáng được bước vào vùng không gian đó, thậm chí rất cần thiết như vậy, sau mười tám tháng dài vừa qua hay sao?

Sau đợt triển lãm tại chỗ ở Los Angeles, kết thúc vào ngày 10 tháng 7, 2021, khán giả có thể tiếp tục thưởng ngoạn trên mạng qua không gian ba chiều trên Wonzimer Gallery

Trần C. Trí chuyển ngữ 

Nguyên bản tiếng Anh Differential Ontology: Visually and Philosophically Compelling Group Exhibition của Genie Davis – https://artandcakela.com/  

GIỚI THIỆU VỀ TÁC GIẢ VÀ GIÁM TUYỂN

Genie Davis là nhà văn, nhà báo và nhà sản xuất sản phẩm đa truyền thông. Bà có bằng BS ngành truyền thông của Boston University và đang học chương trình master’s về điện ảnh tại UCLA. Bà hiện cư ngụ tại Redondo Beach, California.

Khang B. Nguyễn có bằng M.A. ngành triết học và tôn giáo thế giới của Claremont Graduate University và đang chuẩn bị hoàn tất chương trình Ph.D. với luận án có đề tài “Unmediated access to an (inherent) transconsciousness capacity is possible by virtue of the nonduality of consciousnessand the integral dimension of being, knowing and time”. Với tư cách họa sĩ, ngoài những cuộc triển lãm chung, Khang đã có bốn cuộc triển lãm solo và làm giám tuyển (curator) cho 8 cuộc triển lãm từ trước đến nay.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bạn có thể gọi Arnaud Nazare-Aga là một nhà điêu khắc, hay một lạt ma vào đời, hay đơn giản, là một nghệ sĩ và là một cư sĩ. Một thời anh đã ngồi trong tu viện để tạc các pho tượng Phật, tượng Bồ Tát, các trụ điêu khắc, và rồi anh rời tu viện để bước vào đời, trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng trong thế giới tượng hình. Nói kiểu tóm gọn theo văn phong báo chí thường gặp là: một nghệ sĩ Phật tử người Pháp. Nhưng cuộc đời anh đầy những cơ duyên kỳ lạ. Bài viết này tổng hợp từ nhiều báo, trong đó có Forbes, Time Out, Thai PBS World, The Phuket News... Lời tự giới thiệu của nhà điêu khắc Arnaud Nazare-Aga chỉ đơn giản vài đoạn trên trang nhà riêng. Sinh năm 1965 tại Paris, Arnaud Nazare-Aga đã sinh khởi niềm đam mê với kiến trúc và điêu khắc hiện đại từ khi còn thơ ấu. Anh thường xuyên đi thăm viện bảo tàng cùng ba mẹ. Anh được giáo dục trong một cộng đồng Phật giáo Tây Tạng ở vùng Burgundy, miền Đông nước Pháp, và học nghề đúc tượng thạch cao nơi đây.
Được sáng tạo bởi Disney Theatrical Productions (dưới sự chỉ đạo của Thomas Schumacher), vở nhạc kịch The Lion King được trình diễn lần đầu trên sân khấu Broadway vào ngày 13 tháng 11 năm 1997 và đã đón hơn 112 triệu khán giả trên khắp thế giới đến thưởng thức. Sự kiện nhạc kịch mang tính bước ngoặt này quy tụ một trong những đội ngũ sáng tạo giàu trí tưởng tượng nhất tại sân khấu Broadway. Julie Taymor, đạo diễn từng đoạt giải Tony Award®, đã mang đến một câu chuyện tràn đầy hy vọng và phiêu lưu trên phông nền kỳ thú với những hình ảnh tuyệt đẹp. The Lion King cũng sử dụng một số bản nhạc quen thuộc nhất của Broadway do các nghệ sĩ từng đoạt giải Tony Award là Elton John và Tim Rice sáng tác. The Lion King không giống như bất kỳ vở nhạc kịch nào khác.
Bị những kẻ mơ làm ca sĩ dai dẳng tra tấn trong cảnh sống chung chạ ở trại tỵ nạn nên tôi đã, như một hình thức phản vệ, tập cho mình thói quen thưởng thức bằng lỗ tai phân tích, chủ yếu trên khía cạnh ngôn từ...
Ann Phong triển lãm tranh ở Quận Cam, tôi bay qua tham dự. Xem tranh trừu tượng là xem tranh bằng tưởng tượng. Tôi là người sống bằng tưởng tượng. Xem tranh Ann Phong, không chỉ xem cái đẹp, xem nét đặc thù của nữ họa sĩ này, nhưng để sau cùng là xem chính “tôi trong quá trình tưởng tượng từ dãy tranh.” Luhraw viết: “Trước đây tôi chỉ có thể đoán chừng mình là ai. Giờ đây, nhờ nghệ thuật, tôi biết mình là ai.” (Quote.) Có nhiều đêm mất ngủ, tôi thường lên mạng xem tranh, đôi khi, ngủ nhờ trong phòng tranh ảo của Ann Phong. Những khi suy nghĩ về sự hiện sinh của con người, của bản thân, tôi thường tự dẫn mình đến một số tranh của Ann Phong theo quan điểm “Dấu người trên đất.” Tôi yêu thích loạt tranh này, vì Ann Phong nói lên những điều bằng họa, mà tôi chưa thể nói hết những suy nghĩ qua thơ.
Ở nước Mỹ hiện nay, các chính trị gia đang chia rẽ, đấu đá, tranh phiếu cử tri về những vấn đề tưởng như là “chuyện nhỏ” ở các quốc gia văn minh khác. Thí dụ như vấn đề về quyền của người đồng tính. Ở nước Mỹ tự do dân chủ nhất thế giới ngày nay vẫn xảy ra tình trạng đối xử tàn nhẫn, kém văn minh đối với những người đồng tính. Nhiều người khi nghe điều này sẽ không tin đó là sự thật. “Làm sao chuyện đó có thể xảy ra ở xứ sở văn minh này!?” Nhưng sự thật dù khó tin nhưng vẫn là sự thật. Nhất là khi nó được kể lại từ những nhân chứng sống, rồi sau đó được in thành sách, chuyển thể thành phim ảnh.
Trưa Chủ Nhật, 8 tháng 10 năm 2023, tại đài truyền hình SBTN, thành phố Garden Grove, Quận Cam đã diễn ra chương trình Ngọc Trong Tim kỳ 15, với phần trình diễn của các nghệ sĩ khuyết tật đến từ nhiều nơi...
Với một người lãnh đạo có cả tâm, tài và niềm đam mê, với một ban điều hành tâm huyết với nền văn học-nghệ thuật của người Việt tại hải ngoại, với những thiện nguyện luôn sát cánh trong gần hai thập kỷ, có vẻ như VFF đã sẵn sàng đi tiếp thêm 20 năm nữa...
Nhạc sĩ Vũ Đức Nghiêm sinh năm 1930 tại làng Hoành Nha, huyện Giao Thủy, tỉnh Nam Định, trong gia đình theo đạo Tin Lành. Nhập học lớp Đệ Thất vào năm 1944 lúc 14 tuổi tại trường Bưởi...
Nhạc sĩ Y Vũ vừa qua đời tại Sài Gòn ngày 28-9-2023 hưởng thọ 83 tuổi (1940-2023); báo chí lại đặt vấn đề ai là tác giả thật sự của ca khúc nổi tiếng Tôi Đưa Em Sang Sông...
Sáng nay trên trang Facebook, ca sĩ Bảo Yến báo tin nhạc sĩ Quốc Dũng vừa ra đi ngày 24-9-2023. Khoảng mười mấy năm trước Quốc Dũng có sang Hoa Kỳ và ghé ở nhà người quen ở San Jose. Tôi chở Quốc Dũng ra quán cà phê Dạ Thảo, ngồi nghe anh kể chuyện văn nghệ. Anh nói rằng lần này sang Mỹ và sẽ xuống Quận Cam để gặp một nhạc sĩ nổi tiếng mà Quốc Dũng ngưỡng mộ. Bạn có biết người nhạc sĩ đó là ai không- tôi thoáng suy nghĩ- thì ra đó là nhạc sĩ Lam Phương!
Đối với nhiều người Việt tị nạn sinh sống tại hải ngoại, giữ gìn và quảng bá nền văn hóa nghệ thuật của cộng đồng người Việt tị nạn là một sứ mạng tinh thần quan trọng. Thực hiện nhiệm vụ này không hề dễ, bởi vì các hoạt động văn học nghệ thuật của người Việt hải ngoại thường không sinh lợi, chưa kể công sức tiền của bỏ vào xiết kể. Những người làm văn hóa cần phải có tâm, có sự kiên trì, cả sự gan lì để thực hiện sứ mệnh của mình. Duy trì được những sự kiện văn hóa tại hải ngoại kéo dài đến 20 năm có thể được xem là một thành tích đáng kể. Và năm nay, Đại Hội Liên Hoan Phim Ảnh Việt Nam Quốc Tế “Viet Film Fest” bước vào mốc 20 năm, đánh dấu một đoạn đường dài phục vụ cộng đồng. Ngoài việc hỗ trợ và quảng bá những tác phẩm của các đạo diễn gốc Việt trên thế giới, Viet Film Fest quảng bá phim mang đề tài về con người hoặc văn hóa Việt Nam do những đạo diễn không phải gốc Việt thực hiện.
Hơn ba năm sau khi bị đánh cắp ở Laren, bức tranh ‘The Parsonage garden at Nuenen in Spring’ (tạm dịch: Vườn Nhà Mục Sư ở Nuenen vào Xuân) của Van Gogh đã được tìm lại. Việc trả lại được thực hiện bởi thám tử tư nhân người Hà Lan Arthur Brand.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.