Hôm nay,  

Thảm Kịch Súng Đạn Trong Xã Hội Hoa Kỳ

03/06/202111:06:00(Xem: 2697)

Trong khi chúng ta ngồi trong yên lành, gia đình êm ấm thì biết bao thảm kịch đã xảy ra cho xã hội mà chúng ta không hề hay biết. Vì đất nước Hoa Kỳ quá to lớn và quá đông dân cho nên dù thảm kịch có xảy ra thì cũng chẳng ăn thua gì. Chẳng hạn tính đến ngày 2/6/2021, Hoa Kỳ đã có 610,912 người chết vì dịch cúm Corona. Thế nhưng nó chỉ như một cánh sao băng lóe lên rồi vụt tắt, có người quan tâm, có người chẳng cần quan tâm. Rồi mọi chuyện chìm vào quên lãng. Rồi chỉ là những con số nằm trong sách vở, văn khố hay cuốn Biên Niên Sử để đời sau đọc chơi cho biết. Nhiều khi thế hệ sau lại bùi ngùi thương cảm, động tâm hơn thế hệ hiện tại.

Trong hai tháng qua, những vụ dùng súng giết người ở trong gia đình, kể cả ở trường học đã liên tiếp xảy ra. Người ta sau đó cầu nguyện rồi lại cầu nguyện và không có một biện pháp nào để cứu chữa. Những thảm họa về súng đạn, dù kinh hoàng cách mấy rồi cũng chìm đắm vào dòng thác lũ của những biến cố về chính trị, về kinh tế và những vật lộn của cuộc sống và hoan ca của nhạc Pop, nhạc Rap, Football, đại hội điện ảnh cùng những buổi trình diễn thời trang của những cô gái ăn mặc gần như lõa thể.

Tuy nhiên đối với những người có đầu óc suy nghĩ thì lại lo lắng. Phải chăng trẻ vị thành niên phạm pháp, dùng súng đạn để đi ăn cướp, bắn giết bạn bè ở trong trường học và người thân trong gia đình có phải là một dấu hiệu báo động không? Trách nhiệm về ai? Đâu là biện pháp chữa trị? Người “có lòng” chỉ biết ngậm ngùi. Theo tôi, trách nhiệm thuộc về tổng thống, quốc hội liên bang lẫn tiểu bang, các tổ chức tôn giáo, trường học, phụ huynh và truyền thông.  Khi mà mọi người được quyền tự do mua và mang súng thì ngăn ngừa bạo lực súng đạn chỉ là ảo vọng. Con quái vật giết chết những đạo luật hay biện pháp hạn chế quyền sử dụng vũ khí ở đây là Hội Súng Đạn Hoa Kỳ (National Rifle Association). Không một đảng nào, dân biểu, thượng nghị sĩ nào dám đụng tới sợi lông chân của hội này. Sức mạnh của NRA không phải súng đạn mà là tiền! Họ dùng tiền để bịt miệng tất cả các vị đại diện cho dân mà chúng ta tin tưởng, bầu họ lên để bảo vệ quyền lợi của chúng ta. Dân biểu, thượng nghị sĩ và tổng thống, chủ tịch quốc hội còn bó tay thì “phó thường dân” (thiểu số, da màu) như chúng ta biết làm sao đây?

Dưới đây là một số thảm kịch đã xảy ra cho xã hội Hoa Kỳ trong vòng hai tháng qua mà tôi chỉ ghi nhận được một số ít chứ không ghi nhận được tất cả.

Theo Huffington Post ngày 28/3/2021: Hai  cô gái vị thành niên 13 và 15 tuổi đã giết chết một tài xế Uber giao đồ ăn để cướp chiếc xe này ở Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Thật kinh hoàng, con gái còn ở lứa tuổi “ô mai” đầy mộng mơ mà đã trở thành sát nhân! Hành động khủng khiếp này khiến chúng  ta sẽ phải nghi ngại khi các cô gái trẻ đến gần chúng ta. Thật là thảm họa của thời đại văn minh điện tử! Dường như xã hội càng văn minh càng có nhiều thú giải trí và nhiều tội ác.

Rồi vào ngày 13/5/2021 theo ABC  News: Hai cậu bé 11 tuổi và 17 tuổi đã bị bắt vì hành hung một bà già người Á Châu 89 tuổi ở San Leandro, California. Cậu bé 11 này tuổi đã có một hồ sơ hình sự dài lê thê như hai lần ăn cướp và một lần cướp xe. Cậu bé đã được giao cho bà mẹ canh giữ vì tuổi còn quá nhỏ. Thật kinh hoàng! Mới 11 tuổi đã tham gia băng đảng ăn cướp! Không biết lớn lên sẽ thành cái gì?Trong khi đó tại Texas, một ông chồng 40 tuổi- phó hiệu trưởng một trường tiểu học đã dùng súng bắn chết bà vợ 35 tuổi- hiệu trưởng một trường tiểu học trước mặt hai con 2 tuổi và 7 tuổi rồi quay súng tự sát. Người vợ trước đó đã nạp đơn xin ly dị và bán căn nhà. Có lẽ do uất hận, người chồng đã có hành động điên cuồng. Tội nghiệp hai đứa trẻ ngây thơ vô tội. Thảm kịch này sẽ đeo đuổi chúng nó suốt đời.

Rồi một thanh niên ở Oregon tên Shane Finnell  25 tuổi đã rút súng bắn chết chị dâu/em dâu (sister-in-law) chỉ vì cãi cọ nhau về giặt quần áo.

Rồi theo Insider ngày 23/5/2021, một em bé ba tuổi tìm thấy khẩu súng dấu dưới chiếc ghế dài và bắn vào ngực em gái 2 tuổi của mình trong lúc người lớn mải mê tụ tập coi trận đấu bóng rổ trận chung kết. Ôi đời là bể khổ bến mê! Tu Chính Án Số II cho phép người dân được tự do mang súng đạn để tự vệ nay biến thành thảm họa!

Rồi vào ngày 26/5/2021, báo chí loan tin một cô gái 15 tuổi tên Kaleigh ở Oklahoma hư hỏng, uống rượu, thường xuyên rước trai về nhà ngủ bị bố la rầy đã căm hận và xúi giục và bày mưu cho người tình 21 tuổi tên Chiles đâm chết bố mình. 

Rồi theo Insider ngày 27/5/2021, một cô gái 13 tuổi bị ông nội hãm hiếp đã đi khắp Tiểu Bang Texas tìm chỗ phá thai vì luật Texas cấm phá thai nếu bào thai quá sáu tuần dù loạn luân hay bị hãm hiếp. Texas là tiểu bang Cộng Hòa bảo thủ cho nên có luật khắt khe về phá thai. Ôi, đời là bể khổ bến mê! Đứa con sinh ra nó sẽ là anh em, chị em với bố mẹ của cô gái. Chúng ta biết làm sao đây? Nếu ở các quốc gia Hồi Giáo, người ta dễ dàng giải quyết bằng cách treo cổ ông già và cả cô gái này. Còn ở đây là xứ tự do và dân chủ cho nên phải tuân thủ pháp luật. Mà tuân thủ pháp luật là chấp nhận loạn luân! Trong trường hợp này, độc tài và dân chủ, cái nào đúng? Có lẽ Ông Trời xuống đây cũng không giải đáp được.

Rồi theo Miami Herald ngày 2/6/2021, một cô gái 14 tuổi và một cậu trai 12 tuổi, bỏ trốn khỏi cô nhi viện Enterprise’s Florida United Methodist Children’s Home  rồi lén vào một nhà khác ăn trộm một khẩu Shotgun và AK-47. Khi cảnh sát tới, cô gái và cậu bé nổ súng vào cảnh sát và bị cảnh sát bắn trọng thương.

Theo Wikipedia, tại Hoa Kỳ, riêng năm 2019 đã có tất cả 434 vụ nổ súng khiến 517 người chết, 1643 người bị thương với nạn nhân là 2160 người. (There were 434 mass shootings in 2019 that fit the inclusion criteria of this article, resulting in 517 deaths and 1,643 injuries, for a total of 2,160 victims.)

Thế mới hay trên cõi đời này, bể khổ không do thần linh tạo ra mà do chính con người tạo ra. Xây dựng những công trình vĩ đại trên trái đất này là do con người và kiến tạo Địa Ngục cho chính mình cũng do con người. Do đó, ngay trong thế giới Ta Bà này đã có sẵn Địa Ngục và Thiên Đình, chẳng cần tìm kiếm Địa Ngục và Thiên Đình ở đâu xa. Có thể  các giáo sĩ và thầy tu của một Cung Trời nào đó, khi nhìn xuống Trái Đất với đầy chiến tranh, hận thù, kỳ thị, ghét bỏ, chửi rủa, lên án, vu cáo nhau nhau từng giờ từng phút… sẽ nói với các tín đồ rằng “Ở đây có một địa ngục thật kinh khiếp. Những ai làm ác sẽ bị đày xuống Địa Ngục này!”

Đào Văn Bình

(California ngày 3/6/2021)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.