Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em tên là Hansel và Gretel, sống với cha và dì ghẻ trong một túp lều nghèo nàn ở bìa rừng. Một hôm hai anh em nghe lén dì ghẻ bàn với cha, ngày mai đem hai đứa bé bỏ vào rừng vì nhà không đủ thực phẩm để nuôi. Hansel đã lượm sỏi đựng đầy hai túi, nhờ vậy khi bị bỏ trong rừng, đã theo những viên sỏi rãi trên đường mà đưa em về nhà. Lần thứ hai, bà dì ghẻ khóa cửa lại, nên Hansel rãi mảnh vụn bánh mì, hai em đã lạc đường trong rừng vì chim đã ăn hết mảnh vụn bánh. Hai anh em lạc tới ngôi nhà bằng bánh và kem của mụ phù thủy độc ác. Ở đây Hansel bị nhốt trong củi nuôi ăn cho mập dể mụ ăn thịt và Greltel bị bắt làm lụng khổ sở...
Kỳ 9 (tiếp theo)
Những thức ăn nấu nướng ngon lành đều chỉ dành cho Hansel, đồ ăn thừa còn lại mới đến lượt Gretel.
Sáng nào mụ già phù thủy cũng nhẹ bước tới bên cũi và nói:
“Hansel, mày giơ ngón tay tao xem mày đã béo lên chút nào chưa?”
Hansel chìa ra một cái xương nhỏ, vì mắt mụ cập kèm, nhìn không rõ, nên cứ tưởng đó là ngón tay của Hansel. Mụ lấy làm lạ, sao ăn uống đồ ngon chừng đó ngày mà không béo lên tí nào cả.
Bốn tuần đã trôi qua, mỗi ngày mụ đều đến cái cũi nhốt Hansel coi chừng mà thấy ngón tay Hansel vẫn gầy trơ xương. Mụ phù thủy đâm ra sốt ruột và mụ đã thèm thịt quá, không muốn chờ lâu hơn vì không thể chịu nổi. Mụ gọi Greltel:
“Gretel, con Gretel đâu, nhanh tay nhanh chân lên nào, nhớ đi lấy nước về đây. Cho dù thằng Hansel gầy hay béo thì mai tao cũng bắt nó ra làm thịt, nấu món ăn. Tao không thể chờ được nữa”.
Tội nghiệp Gretel, thương anh quá, vừa xách nuớc, vừa than khóc, nước mắt chảy ròng ròng đẫm ướt cả khuôn mặt trông rất đáng thương. Cô không ngớt cầu khẩn:
“Lạy trời phù hộ cho chúng con. Thà để thú dữ trong rừng ăn thịt anh em con còn hơn, như vậy anh em con còn được chết chung”.
Mụ phù thủy ác độc vẫn dửng dưng trước lời than khóc của Gretel. Mụ độc đị, nham hiểm nói:
“Thôi mày đừng có la khóc nữa. Mày la khóc cũng chẳng giúp ích gì cho chúng mày. Hãy làm việc và lấy nước nhanh về đây. Tao không còn đợi được nữa rồi. Tao cũng không muốn nghe mày than khóc”.
Trời mới sáng tinh sương, Gretel đã phải chui ra khỏi nhà ra suối lấy thêm nước đổ vào nồi rồi chất củi, nhóm lửa đun nước. Mụ già lại bảo:
“Chưa cần phải đun nước. Mày hẵng để đó”.
Gretel ngừng tay. Mụ lại bảo:
“Mày hãy nướng bánh trước đã. Lò nướng tao đã nhóm, bột tao đã nhào. Tao cần ăn bánh với thịt người nên làm bánh trước để sẵn”. Gretel run lên, biết là tánh mạng anh mình khó cứu được nữa. Đôi mắt đỏ ngầu của mụ như bắn ra máu. Gretel cố kéo dài thì giờ, nhưng lò nước bánh, củi đã cháy phừng phựt... (còn nữa).
Các bạn thân mến, Trong mấy tuần qua, báo chí không ngớt lời khen ngợi và đăng hình một bạn thiếu nhi 9 tuổi, với khả năng đặc biệt sẽ trở thành người trẻ tuổi nhất thế giới tốt nghiệp đại học và chuẩn bị theo học tiếp lên tiến sĩ, cậu tên là Laurent.
Các em thân mến, Nhiều phụ huynh đã than với tôi, nhiều em đã đi học như là đi học “cho cha mẹ” chứ không phải học cho mình. Hôm nay, các em đọc một bài về Học Đường trong cuốn Tâm Hồn Cao Thượng của giáo sư triết học Emond de Amicis, để suy nghĩ lại: Mình học cho ai!
Tóm tắt: Ngày xưa ông vua nọ có ba người con trai. Hai con đầu thì thông minh, nhanh nhẹn. Người con út hiền lành mà khờ khạo nên mọi người gọi là chàng Ngốc. Khi nhà vua lớn tuổi, muốn sau này sẽ truyền ngôi cho một trong ba ngời con trai, bèn đặt ra một cuộc thi.
Hôm thứ Hai (18/01/2021), một ủy ban độc lập về chuẩn bị và ứng phó đại dịch, do cựu thủ tướng New Zealand Helen Clark và cựu tổng thống Liberia Ellen Johnson Sirleaf dẫn đầu, đã công bố đánh giá về sự khởi đầu khủng hoảng ở Trung Quốc
Hôm thứ Hai (18/01/2021), ông Trump đã duyệt gỡ bỏ lệnh cấm đi lại từ Anh, Châu Âu và Brazil vào Mỹ, quyết định dự kiến có hiệu lực từ ngày 26/01/2021.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.