LTS: Mời quý vị nghe bài phát biểu của Dân Biểu Liên Bang Derek Trần tại Hạ Viện Hoa Kỳ sáng thứ Ba 29 tháng Tư, 2025 về Dấu Mốc 50 Năm Tháng Tư Đen.
***
Kính thưa Ngài Chủ Tịch Hạ Viện,
Hôm nay tôi xin được phép phát biểu trong vài phút để chia sẻ một điều rất quan trọng đối với cộng đồng người Việt hải ngoại.
Tháng Tư Đen – không chỉ là một ngày buồn trong lịch sử, mà còn là dấu mốc nhắc nhở chúng ta về một ngày tang thương, khi chúng ta mất tất cả – mái ấm, quê hương, cuộc sống, và cả tương lai ở mảnh đất mà ta từng gọi là tổ quốc.
Cách đây 50 năm, vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, miền Nam Việt Nam rơi vào tay chế độ cộng sản. Khi đó, Mỹ đã di tản khoảng 6.000 người, bao gồm cả người Mỹ và người Việt, đến nơi an toàn. Rồi hàng trăm ngàn người Việt khác cũng lần lượt vượt biển ra đi, không biết phía trước là gì, chỉ biết phải rời đi để tìm sự sống.
Những người còn ở lại đã phải chịu cảnh sống ngày càng khắc nghiệt dưới chế độ cộng sản. Nhiều người bị đưa vào trại cải tạo – không chỉ mất nhà cửa, mà mất cả tự do, nhân phẩm, và không ít người mất luôn cả mạng sống.
Đây là một ngày đau buồn. Một ngày để chúng ta tưởng niệm, suy ngẫm, và để nhìn lại tất cả những gì đã mất.
Có hơn 58.000 lính Mỹ và hơn 250.000 binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh. Những người này đã chiến đấu và ngã xuống vì tự do. Họ xứng đáng được chúng ta biết ơn mãi mãi. Chúng ta tưởng niệm không chỉ những người lính, mà còn hàng triệu người dân vô tội đã chết trong chiến tranh, những người bị đàn áp sau ngày 30 tháng 4, và những người bỏ mạng trên biển trong hành trình vượt thoát.
Chúng ta có trách nhiệm sống xứng đáng với sự hy sinh của họ — bằng cách sống trọn vẹn và sống có ý nghĩa trong cuộc đời mới này.
Tôi là một trong hàng trăm ngàn người Mỹ gốc Việt được sinh ra trong những gia đình tị nạn – những người cha, người mẹ ra đi tay trắng, chỉ mang theo niềm hy vọng. Nhưng họ không để hành trình khổ cực ấy định nghĩa cuộc đời mình ở Mỹ. Họ xây dựng cộng đồng mạnh mẽ, thành công, và luôn giữ gìn bản sắc, lịch sử dân tộc.
Và hôm nay, sau 50 năm, chúng ta không chỉ tưởng niệm mà còn tự hào về những gì cộng đồng người Việt đã làm được. Từ tro tàn chiến tranh, chúng ta đã đứng dậy và vươn lên.
Chúng ta có những người gốc Việt làm tướng, đô đốc trong quân đội Mỹ, có nhà khoa học đoạt giải thưởng lớn, doanh nhân thành công, giáo sư, bác sĩ, nghệ sĩ – ở mọi lĩnh vực. Từ người tị nạn, chúng ta đã viết nên câu chuyện thành công chỉ trong vòng năm mươi năm.
Nhiều người trong số họ là con em của thuyền nhân – hoặc chính là những người vượt biển. Họ là minh chứng sống động cho tinh thần không chịu khuất phục, không ngừng vươn lên của người Việt.
Riêng tôi, là người Mỹ gốc Việt đầu tiên đại diện cho cộng đồng Little Saigon ở Quận Cam trong Quốc Hội. Tôi rất vinh dự và cảm thấy trách nhiệm nặng nề khi mang theo câu chuyện lịch sử của chúng ta. Little Saigon – nơi có cộng đồng người Việt lớn nhất thế giới – là biểu tượng sống động cho nghị lực, cho hy vọng, và cho tinh thần vượt khó.
Tôi nối bước những người đi trước – những lãnh đạo người Việt ở California và khắp nước Mỹ – những người đã mở đường để thế hệ chúng tôi có thể tiếp bước. Tôi là người thứ ba gốc Việt được bầu vào Quốc hội, sau Dân biểu Joseph Cao ở Louisiana và Nữ dân biểu Stephanie Murphy ở Florida. Tôi không quên rằng mình đang tiếp nối di sản mà bao người đã hy sinh để giữ gìn.
Mỗi ngày, tôi đều nhắc mình rằng: Chúng ta phải giữ gìn câu chuyện này, phải kể lại trung thực, để không ai – kể cả chế độ cộng sản – có thể viết lại lịch sử của chúng ta.
Tôi mong các đồng nghiệp trong Quốc Hội hãy cùng tôi không chỉ tưởng nhớ những nỗi đau mà chúng tôi đã trải qua, mà còn tôn vinh tinh thần bất khuất của người Việt Nam. Hãy vinh danh các cựu chiến binh – cả Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa – những người đã hy sinh cho tự do.
Và trong ngày kỷ niệm đau thương này, hãy cùng nhau nhắc lại cam kết: giữ vững các giá trị quan trọng nhất – dân chủ, nhân quyền, và khát vọng sống tự do.
Xin cảm ơn quý vị, tôi xin kết thúc phần phát biểu.
Derek Trần
Gậy ông đập lưng ông, truyền thông vớ khẩm vì có tiền bán bêu bán ruốc Trump tối đa, tưởng thế là chiến thuật tốt nhất để thắng ! Chính vì thế cũng kiểu logic suy ra của phe ta là Hillary sẽ làm TT, hỏa mù dư luận với những cuộc thăm dò bằng sự võ đoán không thực tế ! Té ra thua Võ Thực Tế của ông Trump hết ! Thật tẽn tò, lúc này cố níu, vô duyên chưa từng thấy !!! Lại mất tiền nữa cho biểu tình !
Gạo đã thành cơm không thể nào còn biến trở về thành gạo !
Bàn tay Trump vẫn mềm mại để bắt tay muôn người trên thế giới, chói biến bàn tay này ra bàn tay sắt ! Chớ biến Trump hiền thành con sư tử luôn cắn xé !
Hảy nhớ Trump lúc này là TT Mĩ, có quyền cho cảnh sát bắn bỏ nếu xét thấy an nguy nước Mĩ bị đe dọa ! Hãy coi chừng, cuộc chơi đã xong !
==============
Vui lòng viết tiếng Việt có dấu. Tiếng Việt không dấu dễ sinh ra những nhầm lẫn như thí dụ sau đây
------------------
Tai day co ban dam. Gia $100/L
------------------
VB Admin
P.S: D. Trump remarked that he would grab ’em [women] by the pussy.
Người đọc nghĩ rằng đây là Võ Trump đấy.
Trump chưa làm gì, Trump vẫn như tờ giấy trắng ! Bao nhiêu luận điệu chụp mũ nhau khi tranh thắng lúc này coi như xong ! Trump thắng rồi, còn đưa ra ngón đòn cũ rích làm gì !
Dân Mĩ biết tất cả về Trump rồi mà vẫn cứ vote cho Trump !
Obama phải làm sạch để an ninh cho đất nước !!!
Obama nếu không làm sạch thì nền Dân Chủ Mĩ và cuộc bầu cử Mĩ trước thế giới chỉ là trò hề, không được ăn thì quậy cho hôi ! Tồi lắm, rất tồi !
Nếu Obama vẫn cứ cái điệu mị dân, cứ không làm gì dẹp để có an ninh thì tới ngày Trump chính thức nhậm chức lúc ấy sẽ là quá tệ !
Với Trump an ninh phải đi đầu, hãy coi chừng !
Hãy nhớ rằng nước Mĩ là TT chế !!! Hãy nhìn Philiipine khi cần phải cứu vãn an ninh trật tự !
Gập Nguyên tôi mà là TT thì cho cảnh sát toàn quyền xử quá khích, xử tội phạm, bắn bỏ và được quyền miễn tố !
Ngày xưa khi tranh quyền tranh ngôi là phải dùng quân đội, với cú 8/11/2016 vưà qua là trận chiến lớn có thể thây ma sẽ chất như núi !
Nhưng ngày nay là qua phiếu bầu, thua rồi, tàn dư nên chấm dứt ! Nếu không muốn nhìn thấy một TT độc tài như Duterte trên đất Mĩ !!! 300 triệu người ,chết vài triệu để muôn dân an cư lạc nghiệp cũng là gía xòng phẳng ! Cho nên tôi khuyên, hơn 70 tuổi rồi, khuyên được chứ ! Đững biểu tình nữa, đừng quậy nữa, càng quậy càng lún ! Hillary đã bại trận và đã yên hàn dạo chơi với con chó để vui với tuổi già. Cho nên rắn đã mất đầu, khuyên tàn quân hãy vê và yên ổn làm ăn !