LTS: Mời quý vị nghe bài phát biểu của Dân Biểu Liên Bang Derek Trần tại Hạ Viện Hoa Kỳ sáng thứ Ba 29 tháng Tư, 2025 về Dấu Mốc 50 Năm Tháng Tư Đen.
***
Kính thưa Ngài Chủ Tịch Hạ Viện,
Hôm nay tôi xin được phép phát biểu trong vài phút để chia sẻ một điều rất quan trọng đối với cộng đồng người Việt hải ngoại.
Tháng Tư Đen – không chỉ là một ngày buồn trong lịch sử, mà còn là dấu mốc nhắc nhở chúng ta về một ngày tang thương, khi chúng ta mất tất cả – mái ấm, quê hương, cuộc sống, và cả tương lai ở mảnh đất mà ta từng gọi là tổ quốc.
Cách đây 50 năm, vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, miền Nam Việt Nam rơi vào tay chế độ cộng sản. Khi đó, Mỹ đã di tản khoảng 6.000 người, bao gồm cả người Mỹ và người Việt, đến nơi an toàn. Rồi hàng trăm ngàn người Việt khác cũng lần lượt vượt biển ra đi, không biết phía trước là gì, chỉ biết phải rời đi để tìm sự sống.
Những người còn ở lại đã phải chịu cảnh sống ngày càng khắc nghiệt dưới chế độ cộng sản. Nhiều người bị đưa vào trại cải tạo – không chỉ mất nhà cửa, mà mất cả tự do, nhân phẩm, và không ít người mất luôn cả mạng sống.
Đây là một ngày đau buồn. Một ngày để chúng ta tưởng niệm, suy ngẫm, và để nhìn lại tất cả những gì đã mất.
Có hơn 58.000 lính Mỹ và hơn 250.000 binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh. Những người này đã chiến đấu và ngã xuống vì tự do. Họ xứng đáng được chúng ta biết ơn mãi mãi. Chúng ta tưởng niệm không chỉ những người lính, mà còn hàng triệu người dân vô tội đã chết trong chiến tranh, những người bị đàn áp sau ngày 30 tháng 4, và những người bỏ mạng trên biển trong hành trình vượt thoát.
Chúng ta có trách nhiệm sống xứng đáng với sự hy sinh của họ — bằng cách sống trọn vẹn và sống có ý nghĩa trong cuộc đời mới này.
Tôi là một trong hàng trăm ngàn người Mỹ gốc Việt được sinh ra trong những gia đình tị nạn – những người cha, người mẹ ra đi tay trắng, chỉ mang theo niềm hy vọng. Nhưng họ không để hành trình khổ cực ấy định nghĩa cuộc đời mình ở Mỹ. Họ xây dựng cộng đồng mạnh mẽ, thành công, và luôn giữ gìn bản sắc, lịch sử dân tộc.
Và hôm nay, sau 50 năm, chúng ta không chỉ tưởng niệm mà còn tự hào về những gì cộng đồng người Việt đã làm được. Từ tro tàn chiến tranh, chúng ta đã đứng dậy và vươn lên.
Chúng ta có những người gốc Việt làm tướng, đô đốc trong quân đội Mỹ, có nhà khoa học đoạt giải thưởng lớn, doanh nhân thành công, giáo sư, bác sĩ, nghệ sĩ – ở mọi lĩnh vực. Từ người tị nạn, chúng ta đã viết nên câu chuyện thành công chỉ trong vòng năm mươi năm.
Nhiều người trong số họ là con em của thuyền nhân – hoặc chính là những người vượt biển. Họ là minh chứng sống động cho tinh thần không chịu khuất phục, không ngừng vươn lên của người Việt.
Riêng tôi, là người Mỹ gốc Việt đầu tiên đại diện cho cộng đồng Little Saigon ở Quận Cam trong Quốc Hội. Tôi rất vinh dự và cảm thấy trách nhiệm nặng nề khi mang theo câu chuyện lịch sử của chúng ta. Little Saigon – nơi có cộng đồng người Việt lớn nhất thế giới – là biểu tượng sống động cho nghị lực, cho hy vọng, và cho tinh thần vượt khó.
Tôi nối bước những người đi trước – những lãnh đạo người Việt ở California và khắp nước Mỹ – những người đã mở đường để thế hệ chúng tôi có thể tiếp bước. Tôi là người thứ ba gốc Việt được bầu vào Quốc hội, sau Dân biểu Joseph Cao ở Louisiana và Nữ dân biểu Stephanie Murphy ở Florida. Tôi không quên rằng mình đang tiếp nối di sản mà bao người đã hy sinh để giữ gìn.
Mỗi ngày, tôi đều nhắc mình rằng: Chúng ta phải giữ gìn câu chuyện này, phải kể lại trung thực, để không ai – kể cả chế độ cộng sản – có thể viết lại lịch sử của chúng ta.
Tôi mong các đồng nghiệp trong Quốc Hội hãy cùng tôi không chỉ tưởng nhớ những nỗi đau mà chúng tôi đã trải qua, mà còn tôn vinh tinh thần bất khuất của người Việt Nam. Hãy vinh danh các cựu chiến binh – cả Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa – những người đã hy sinh cho tự do.
Và trong ngày kỷ niệm đau thương này, hãy cùng nhau nhắc lại cam kết: giữ vững các giá trị quan trọng nhất – dân chủ, nhân quyền, và khát vọng sống tự do.
Xin cảm ơn quý vị, tôi xin kết thúc phần phát biểu.
Derek Trần
Mọi người cứ bầu ai tùy ý nhưng tôi và gia đình, bạn bè, người thân ở Virginia đa số tuyệt đối sẽ bầu cho Hillary Clinton làm Tổng thống phụ nữ đầu tiên của Hoa Kỳ do tài năng, tư cách, đạo đức hơn xa tay nổ Trump nọ, khoái xúi đồng minh trang bị vũ khí nguyên tử để thế giới tận diệt hay tạo sự hỗn loạn nhất là trong nội bộ nước Mỹ nhằm mưu cầu lợi ích cá nhân cho business của hắn, xúc phạm các đấng sinh thành của quân nhân anh hùng hy sinh cho đất nước chỉ vì gia đình anh ta theo đạo Hồi (nên nhớ đây là xứ sở tự do muốn theo hay thờ phượng đạo nào hay không theo bất cứ đạo nào là tùy ý mỗi người không ai hay luật pháp nào được phép xâm phạm, là Hiến pháp của đất nước Cờ Hoa), thô bỉ, khả ố, xúc phạm thân thể, nhân phẩm phụ nữ ở địa vị thấp tức nghèo hơn hắn, trốn thuế income trong khi kẻ hèn này từ ngày bước chân xuống phi trường Dulles - Washington D.C. hơn 7 năm về trước tự hào đóng thuế thu nhập cá nhân không thiếu 1 xu cho Sở thuế IRS hay Sở thuế Virginia dù mình chỉ là kẻ nhập cư ít học, làm nghề lao đông tay chân nhưng có lòng tự trọng của một đấng nam nhi đầu đội trời, chân đạp đất đã thi đậu Quốc tịch ngay lần đầu tiên sau 5 năm với chi phí nộp đơn là $680. Chắc chắn là tay Trump nọ đã lợi dụng khe hở luật thuế để trốn thuế hay đóng thuế income rất thấp theo tỉ lệ chung nên tới giờ này vẫn không dám trình hồ sơ thuế cá nhân ra như bình thường các ứng cử viên tổng thống khác đều làm (có tật giật mình) trong khi chính cái xứ sở mà hắn chê là xuống dốc này đã bị hắn lợi dụng cũng như lừa đảo rất nhiều nạn nhân các: các em sinh viên đại học Trump, các nhà thầu xây dựng Trump casino... nên có tài sản kếch xù (tài sản đó là do lừa đảo mà có đó cũng là mặt trái của kinh tế tư bản cá lớn nuốt cá bé do có quá nhiều tiền thuê luật sư lách luật còn dân nghèo (sinh viên đại học Trump...) làm gì có đủ tiền và thời giờ đủ để đối chọi với hắn.
Thì cứ như vậy đi, 100% ! Khỏi cần phân tích ca cẩm !
Trump không cần mị bất cứ người nào, ai dở là phang tuốt luốt ! Ai làm việc không hiệu quả là thải ngay !