Hôm nay,  
CTA_United Educators_Display_300x250_Vietnamese - Nguoi Viet

Nàng Bạch Tuyết Trong Dinh Bạch Ốc

27/03/201500:00:00(Xem: 6835)

Vì Sao Các Chú Lùn Cùng Nổi Giận?

Hồi đầu năm 2011, cách nay đúng bốn năm, trong vụ Hoa Kỳ cùng vài nước Âu Châ can thiệp vào cuộc nội chiến tại Libya, một viên tướng Không quân Mỹ đã thở hắt về thực lực quân sự của Minh ước Bắc Đại Tây Dương NATO: “Cũng tựa nàng Bạch Tuyết bên 27 chú lùn, chú nào cũng chỉ đứng tới đầu gối của người đẹp”. Người đẹp ở đây chính là Hoa Kỳ. Còn các chú lùn kia là 27 quốc gia thành viên của Minh ước!

Thật ra, nàng Bạch Tuyết mắt đen lay láy lại khiến ta liên tưởng đến... chim đà điểu, giống chim cứ hay vùi đầu xuống cát.

Các nhà “điểu học” - học giả nghiên cứu về loài chim - khám phá ra một thực tế về giống đà điểu: có con mắt to hơn bộ não!

* * *

Về vụ Libya, nàng Bạch Tuyết trong cái dinh gọi là tòa Bạch Ốc cùng các người đẹp ưu lo về nhân quyền trong các cơ chế đối ngoại đã bị ba chú lùn Âu Châu, là Anh, Pháp, Ý, dẫn dụ vào một cuộc chơi dại dột: tấn công chế độ độc tài Muammar Gaddafi khiến cho xứ Libya gặp loạn sau khi lãnh tụ Gaddafi bị giết.

Họ quên rằng Gaddafi đã biết sợ sau trận chiến Iraq năm 2003 nên phá hủy kho võ khí tàn sát và còn cho con trai đi hòa giải với các nước Tây phương. Tốt nghiệp London School of Economics, Tiến sĩ Saif al-Islam Gaddafi là khuôn mặt quen thuộc của giới thượng lưu Anh quốc chứ không là một đặc công khủng bố rậm râu như loài yêu tinh.

Nhưng dù sao mặc lòng, Libya tan rã, nhân tiện, một Đại sứ Hoa Kỳ đã bị giết tại Benghazi mà được các nàng Hillary Clinton và Suzan Rice giấu biến vì cận ngày bầu cử 2012. Rồi ngày nay lực lượng xưng danh Nhà nước Hồi giáo ISIL đã xục vào đó tuyển mộ thêm đặc công khủng bố.

Vì vậy, khi lâm cuộc mà Hoa Kỳ than vãn về sự yếu kém của các thành viên Âu châu trong Minh ước NATO, người ta phải nhìn xa hơn một chút.

Càng nên nhìn xa khi Ngoại trưởng Hoa Kỳ là John Kerry, một chú lùn khác của Mỹ về trình độ trí tuệ, cũng vừa có lời vãn tương tự: các nước Âu châu đóng góp quá ít cho nhu cầu phòng vệ của tổ chức NATO.

Đã vậy, các đồng minh Âu châu của Hoa Kỳ như Anh, Pháp, Đức, Ý lại còn phủi tay với nàng Bạch Tuyết mà quyết liệt tham gia vào Ngân hàng Đầu tư Hạ tầng Á châu (Asian Infrastructure Investment Bank - AIIB) do Bắc Kinh đề xướng.

Viết lại cho gọn: thời Chiến tranh lạnh cách nay ba chục năm, Âu châu góp được 40% ngân sách của NATO; ngày nay thì chỉ còn phân nửa, bằng 20%, nên đứng chưa tới đầu gối nàng Bạch Tuyết. Có người còn bảo rằng quân phí cho một Sư đoàn Không quân Mỹ có khi còn cao hơn ngân sách của nước Anh cho Bộ Quốc phòng! Vậy mà mấy chú lùn lại hè nhau góp tiền thành lập ngân hàng phát triển AIIB với Bắc Kinh, bất chấp lời phản đối của người đẹp mắt to.

Mở ra cho rộng: Âu Châu đang gặp mối nguy với Liên bang Nga tại Ukraine và nhiều nơi khác, nhưng một số quốc gia Âu châu và đứng đầu là nước Đức vẫn tìm cách thỏa hiệp với lãnh tụ Vladimir Putin để duy trì quan hệ kinh tế có lợi cho đôi bên. Âu Châu cần khí đốt của Nga, mà cũng cần áo giáp của Mỹ.

Những người Mỹ chua chát có thể nghĩ đến các chú lùn đang núp dưới váy nàng Bạch Tuyết để thiết thực lo chuyện làm ăn! Người quân tử thường tránh chuyện binh đao mà….

****

Chúng ta nhớ lại lời khuyên của một lãnh tụ Anh, khi nước Anh còn vang danh Đế quốc.

Tử tước Palmerston – Ngoại trưởng và Thủ tướng Anh giữa thế kỷ 19 – có để lại câu danh ngôn muôn thuở: “Chúng ta không có đồng minh vĩnh viễn mà cũng chẳng có kẻ thù muôn đời. Quyền lợi của chúng ta mới là muôn đời vĩnh viễn, và đấy là nghĩa vụ chúng ta phải hoàn thành”. Lời khuyên của Huân tước Palmerston có thể giải thích được nhiều chuyện còn hay hơn cổ tích về nàng Bạch Tuyết mắt to tai vểnh.

Sau Thế chiến II, khi Liên bang Xô viết bành trướng về hướng Tây và uy hiếp các nước Trung Âu, Hoa Kỳ cùng các đồng minh tại Bắc Mỹ và Tây Âu lập ra Minh ước NATO cho mục tiêu chặn đà bành trướng. Then chốt của minh ước, theo định nghĩa của chữ “minh” thì là lời thề của Điều 5 trong Hiến chương: “việc một thành viên tại Âu Châu hay Bắc Mỹ mà bị tấn công bằng võ lực cũng có nghĩa là tất cả các thành viên khác bị tấn công.” Khi đó, từng thành viên đều có nhiệm vụ tham gia việc bảo vệ chung, kể cả sử dụng phương tiện võ trang.


Nhờ sức mạnh quân sự của Mỹ, lời thệ nguyện có tác dụng gián chỉ - can gián và ngăn ngừa - khiến phân nửa Âu Châu được bảo vệ trong hơn bốn chục năm cho đến khi Liên Xô tự sụp đổ vào năm 1991 vì sự bất lực kinh tế của chế độ cộng sản. Sau đó, phân nửa kia tại Đông Âu và Trung Âu, đã cùng tham gia vào một kế hoạch của thế kỷ: hội nhập vào Âu Châu theo kinh tế thị trường và dân chủ chính trị, dưới sự bảo vệ của lá chắn NATO.

Nhưng đấy là khi quyền lợi như Lord Palmerston đã nói, lại có sự xoay chuyển.

Liên bang Nga chỉ còn là một vang bóng của Liên Xô. Các chú lùn Tây Âu hết nằm dưới gót giày của sáu chục Sư đoàn Hồng quân nên khỏi muốn góp đạn cho nàng Bạch Tuyết. Họ lại cần dầu thô cùng khí đốt của Nga sưởi ấm mùa Thu tàn tạ của mình và khéo xỏ mũi người đẹp bay qua Địa Trung Hải vào vùng lửa đạn của Libya để bảo vệ biên giới miền Nam.

Dưới tầm đạn và sức ép của Nga, các nước xưa kia từng bị Liên Xô khuất phục và chiếm đóng thì nghĩ khác. Họ chỉ sợ thấy lại mùa Đông rét buốt của chế độ Xô viết. Ba Lan hay ba nước Cộng hòa Baltic cùng Tiệp và Khắc nhìn sự thể với con mắt khác với Tây Âu. Họ không muốn thỏa hiệp nên nhìn vào nàng Bạch Tuyết bên kia Đại dương với nhiều kỳ vọng về tính chất cưỡng hành của Điều 5: mình bị đánh thì cũng như Mỹ bị đánh!

Khốn nỗi, người đẹp cũng đã đổi ý. Đấy là quyền thiêng liêng của mọi người đẹp, huống hồ là người đẹp Obama.

* * *

Ưu tiên của nàng Bạch Tuyết trong tòa Bạch Ốc hiện nay là tề gia nội trợ.

Nàng muốn sửa lại tổ ấm cho toàn dân ở nhà - và coi chuyện thiên hạ như pha. Nói theo ngôn ngữ thời thượng của Hà Nội, nàng muốn cải tạo xã hội và thu vén phương tiện cho chuyện đó, chứ quân phí chỉ là sự phí phạm!

Sau khi xấn xổ nhảy vào Libya, nàng khẳng khái răn đe lãnh tụ Bashar al-Assad về tội tàn sát lương dân ở Syria. Rồi ôm váy bỏ chạy và bán cái cho lãnh tụ Vladimir Putin của Nga. Đấy là tín hiệu cho Putin về trí tuệ của người đẹp cầm tinh con đà điểu. Hỗn như gấu, gã nhảy vào Ukraine làm các chú lùn Âu Châu té ngửa lên nhau.

Không thể bắt các chú cùng nhìn một hướng, nàng Bạch Tuyết ngó qua chỗ khác.

Triệt thoái khỏi Iraq vào năm 2011, nàng giao hẹn là cũng sẽ rút khỏi Afghanistan vào cuối năm 2016. Rồi ngần ngừ và tuần qua thì lưu lại gần một vạn quân để Afghanistan khỏi gặp số phận của Iraq.

Số phận của Iraq là bị xứ Iran ngồi lên đầu, bên dưới thì bị tổ chức ISIL rút ruột để thống nhất các vùng đất trải rộng từ Libya qua Syria và Iraq. Các Giáo chủ Iran cũng biết nắn gân người đẹp, bèn thừa thắng gây loạn tại Yemen dù rằng nàng Bạch Tuyết trong tòa Bạch Ốc và các thị tỳ vây quanh vừa ngôn rằng chiến lược ngăn ngừa bạo động đã có bước thành công tiêu biểu... là ở Yemen!

Chẳng những vậy, người đẹp có vẻ gắn bó với các Giáo chủ tại Tehran còn mặn nồng hơn với xứ Israel. Dưới con mắt mở to của người đẹp Bạch Tuyết, Thủ tướng Netanyahu của Israel mới là kẻ ác, có tinh thần “kỳ thị màu da” và hiếu chiến. Chứ các lãnh tụ của Iran là những người có thể nói chuyện phải quấy được.

Diễn Nôm thì điều ấy có nghĩa là Hoa Kỳ lại vừa đổi trắng thay đen. Rẻ rúng đồng minh và kết thân với kẻ thù cũ – mà vẫn còn mới, vì Iran không che giấu quan điểm thù ghét nước Mỹ.

Nhưng như những phù thủy cao tay, các Giáo chủ Iran khéo vận dụng bộ não của con đà điểu Bạch Tuyết. Chẳng khác gì tại Syria với nước Nga, nàng Bạch Tuyết bỏ chạy và khôn ngoan trút mọi gánh nợ cho Iran. Đấy mới là gánh lo cho các lân bang, khiến các đồng minh Hồi giáo của Hoa Kỳ tại Trung Đông, như Jordan, Egypt, Saudi Arabia hay Turkey, phải tính nước cờ khác.

Các nước Âu Châu cũng vậy mà thôi.

Nghĩa là khi nàng Bạch Tuyết xoay lại bàn cờ, chẳng có chú lùn nào lại muốn thủ vai tốt đen. Để bị thí. Vì thế mới có chuyện các chú lùn nổi loạn. Trước sự hể hả của Trung Quốc.

“Quyền lực mềm” của Obama là chuyện mềm oặt. Quyền lực mềm của Trung Quốc mới có tiếng rổn rảng của bạc tiền.... Sau đó là “vang ầm lên tiếng chiến chinh!”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Kamala nhắc lại Donald Trump đã cảm ơn Tổng Thống Tập Cận Bình về những gì ông ta đã làm trong thời gian đại dịch COVID. Bà nhớ cả nội dung Trump đã viết trên Twitter: “Thank you, President Xi” và đọc lại cho chục triệu người dân Mỹ đang xem màn hình. “Khi chúng ta biết rằng Tập Cận Bình phải chịu trách nhiệm vì không cung cấp và cung cấp không đầy đủ cho chúng ta sự minh bạch về nguồn gốc của COVID.” Kamala nhắc lại cả việc Donald Trump đã mời Taliban đến David Camp, “là một nơi có ý nghĩa lịch sử đối với chúng ta, với tư cách là những người Mỹ, một nơi mà chúng ta tôn vinh tầm quan trọng của ngoại giao Hoa Kỳ, nơi chúng ta mời và tiếp đón các nhà lãnh đạo thế giới được kính trọng. Và cựu tổng thống này với tư cách là tổng thống đã mời họ đến David Camp vì ông ta, một lần nữa, không biết tầm quan trọng và trách nhiệm của tổng thống Hoa Kỳ. Và điều này quay trở lại vấn đề ông ta đã liên tục hạ thấp và coi thường các quân nhân của chúng ta, những người lính đã hy sinh...
Từ ngày nước Mỹ lập quốc, chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại bị đối thủ mang ra mổ xẻ, tấn công với những lời lẽ không phù hợp với tư cách một người tranh cử vị trí lãnh đạo quốc gia. Nhưng ngược lại, cũng chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại trở thành niềm hy vọng cho một đất nước đang đối đầu với mối nguy hiểm “duy nhất suốt 248 năm” (theo lời cựu Phó Tổng Thống Dick Chenny.) Đó là nụ cười của Kamala Harris – Một nụ cười đang ngày càng thay hình đổi dạng cuộc tranh cử tổng thống kinh điển của nước Mỹ.
Cựu Tổng Thống Donald Trump đã trình bầy kế hoạch kinh tế của ông tại Economic Club of New York trước đám đông các kinh tế gia, lãnh đạo doanh nghiệp và nhà báo vào 5-9-2024 vừa qua. Buổi nói chuyện này nằm trong chiến dịch tranh cử. Kế hoạch kinh tế trong nhiệm kỳ 2 nếu ông thắng cử bao gồm nhiều chính sách mà ông đã thi hành trong bốn năm đầu cầm quyền. Ông tuyên bố sẽ loại bỏ nhiều chương trình của chính quyền Biden. Ứng cử viên tổng thống của Cộng Hòa quảng cáo chương trình của ông với thuế nội địa thấp, thuế nhập cảng cao chưa từng thấy, giảm bớt luật lệ, và kinh tế phát triển mạnh. Nhưng nhiều chuyên viên đã nghi ngờ giá trị của chương trình kinh tế này. Nhiều người đã lên tiếng chỉ trích đề xuất kinh tế của Trump như chúng ta sẽ thấy trong những phần dưới đây của bài báo này.
Cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào tháng 11 sắp tới không chỉ định hình tương lai chính trị của quốc gia trong vài năm tới mà còn đặt ra những câu hỏi căn bản về bản sắc và tương lai của chính nước Mỹ. Trong khi kết quả bầu cử sẽ quyết định nhiều vấn đề quan trọng, những xung đột sâu sắc về bản chất của nước Mỹ đã được phản ảnh rõ nét qua đường lối, chính sách nêu ra tại hai đại hội Đảng Cộng Hòa và Dân Chủ vừa qua.
Tôi đã xem qua cả trăm bài viết với với nội dung và ngôn từ (“đầu đường xó chợ”) tương tự nhưng chưa bao giờ bận tâm hay phiền hà gì sất. Phần lớn, nếu không muốn nói là tất cả, các bạn DLV đều không quen cầm bút nên viết lách hơi bị khó khăn, và vô cùng khó đọc. Họ hoàn toàn không có khái niệm chi về câu cú và văn phạm cả nên hành văn lủng củng, vụng về, dài dòng, lan man trích dẫn đủ thứ nghị quyết (vớ vẩn) để chứng minh là đường lối chính sách của Đảng và Nhà Nước luôn luôn đúng đắn. Họ cũng sẵn sàng thóa mạ bất cứ ai không “nhận thức được sự đúng đắn” này, chứ không thể lập luận hay phản bác bất cứ một cáo buộc nào ráo trọi.
Ngày 20/7/1969, hai phi hành gia Neil Armstrong và Edwin Aldrin đi vào lịch sử như là hai người đầu tiên đặt chân lên Mặt Trăng thế nhưng sự kiện này bị một số nhà “lý thuyết âm mưu” lên tiếng phủ nhận. Căn cứ vào những điểm “khả nghi” trong tấm hình chụp Armstrong đứng cạnh lá cờ cắm trên Mặt Trăng, họ quả quyết rằng tất cả chỉ là chuyện dàn dựng và bức hình này chỉ được chụp tại một sa mạc ở Nevada. Nhưng bằng chứng của vụ đổ bộ ấy đâu chỉ duy nhất một tấm hình? Tàu Appollo 11 phóng từ mũi Kennedy trước con mắt hàng chục ngàn người và hàng trăm triệu người qua ống kính truyền hình. Hàng trăm ngàn thước phim quay được và chụp được khi tàu Appollo vờn trên quỹ đạo quanh mặt trăng, cảnh tàu con rời tàu mẹ để đổ bộ, cảnh các phi hành gia đi bộ và cả những túi đất đá mang về từ Mặt Trăng v.v. Chúng ta thấy gì ở đây? Những bằng chứng xác thực thì nặng như núi nhưng, khi đã cố tình không tin, đã cố vạch ra những âm mưu thì chỉ cần mấy điểm khả nghi nhẹ tựa lông hồng.
Một bài bình luận của báo Chính phủ CSVN hôm 2/9/2024 viết: “Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, đến nay chúng ta ngày càng có cơ sở vững chắc để khẳng định sự thật chúng ta đã trở thành nước tự do độc lập, người dân ngày càng ấm no hạnh phúc…” Những lời tự khoe nhân dịp kỷ niệm 79 năm (1945-2024) được gọi là “Tuyên ngôn độc lập” của ông Hồ Chí Minh chỉ nói được một phần sự thật, đó là Việt Nam đã có độc lập. Nhưng “tự do” và “ấm no hạnh phúc” vẫn còn xa vời. Bằng chứng là mọi thứ ở Việt Nam đều do đảng kiểm soát và chỉ đạo nên chính sách “xin cho” là nhất quán trong mọi lĩnh vực...
Năm 2012 Tập Cận Bình được bầu làm Tổng Bí Thư Trung Ương Đảng; năm 2013 trở thành Chủ Tịch Nước; đến năm 2018 tư tưởng Tập Cận Bình được chính thức mang vào Hiến Pháp với tên gọi “Tư tưởng Tập Cận Bình về chủ nghĩa xã hội với đặc sắc Trung Quốc trong thời đại mới”. Tập Cận Bình đem lại nhiều thay đổi sâu sắc trong xã hội Trung Quốc, mối bang giao Mỹ-Trung và nền trật tự thế giới...
Xem ra thì người Mỹ, không ít, đang chán tự do và nước Mỹ đang mấp mé bên bờ vực của tấn thảm kịch mà nước Đức đã sa chân cách đây một thế kỷ khi, trong cuộc bầu cử năm 1933, trao hết quyền tự do cho Adolf Hitler, để mặc nhà dân túy có đầu óc phân chủng, độc tài và máu điên này tùy nghi định đoạt số phận dân tộc. Mà nếu tình thế nghiêm trọng của nước Đức đã thể hiện từ trước, trong cương lĩnh đảng phát xít cả khi chưa nắm được chính quyền thì, bây giờ, với nước Mỹ, đó là Project 2025.
Từ 20 năm qua (2004-2024), vấn đề hợp tác giữa người Việt Nam ở nước ngoài và đảng CSVN không ngừng được thảo luận, nhưng “đoàn kết dân tộc” vẫn là chuyện xa vời. Nguyên nhân còn ngăn cách cơ bản và quan trọng nhất vì đảng Cộng sản không muốn từ bỏ độc quyền cai trị, và tiếp tục áp đặt Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh “làm nền tảng xây dựng đất nước”...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.