Hôm nay,  

Cách Mạng 30: Kiêu Binh Của Chế Độ CS

11/06/201400:00:00(Xem: 4580)

Nói đến Cách mạng 30 sau 30-4-75 là ai cũng phải liên tưởng đến những toán người, đủ mọi thành phần,mặt mày hớn hở, huyênh hoang mang băng ba sa đỏ, tay cầm súng AK của VC hoặc M16 hoặc Carbine của những Anh em Quân Đội VNCH của chế độ củ bỏ lại sau ngày Saigon sụp đổ, họ là những người tư lâu không hiểu biết nhiều về CS, bị mê hoặc về thiên đàng mù của CS, họ là những người ăn cơm quốc gia thờ ma CS, làm lợi cho CS, gây nhiều xáo trôn cho chế độ VNCH trước dây, họ cũng thuộc thành phần a dua, theo vai ăn bã mía, theo đám ăn tàn, ngoài ra họ cũng thuộc thành phần bất hảo lợi dụng cơ hội để trả thù cá nhân, có thể nói ho là những nhóm kiêu binh của chế độ CS, trông như những ông trời con, coi trời bằng vung khiến ai nhìn thấy họ cũng phải khiếp sợ.

Họ ngồi trên xe hơi, bắn súng lung tung, vô tội vạ, chạy đầy trên đường phố trong ngày 30-4,tới nhửng hang cùng ngõ hẻm với mục đích duy trì an ninh trật tự trong buổi giao thời, nhưng thực ra cũng lợi dụng cơ hội tìm những đối tượng để trả thù cá nhân mà đây là cơ may duy nhất để họ đạt thành ý nguyện.

Những toán người này sau khi thỏa mãn đón mừng và hơp tác với CS để mong sẽ được CS ban ơn hoặc tưởng thưởng cho những quyền lợi gì đó sau này, nhưng sau khi họ nhận thấy CS đã lộ nguyên hình bản chất của Chề độ CS và bỏ rơi họ thì họ chính là những thành phần bất mãn hận thù với CS nhiều nhất.

Thật vậy, trong tình hình rối ren trước 30-4-75, Ngành Cảnh Sát Đặc Biệt thuộc Chế độ VNCH đã có kế hoạch chỉ định nơi cư trú những thành phần bất hảo, những tên trùm du đãng khét tiếng cư ngụ tại mỗi đia phương và liên tục theo dõi cùng kiểm soát họ về mọi hành vi di chuyển và hoạt động của chúng vì một khi có biến động, chính thành phần này sẽ gây nên những xáo trộn và bất an nhiều nhất trong xã hột. Nhưng bọn CS sau 30-4 lại lợi dung cả đám người này để duy trì an ninh và ổn định xã hôi trong ngày đầu chúng cưỡng chiếm được Miền Nam VN mới ngược đời và nguy hiểm chứ, do đó đã xẩy ra những điều không may dẫn đến những chết chóc oan ức và vô lý vì tư thù cá nhân.

Chuyện kể có 1 Anh ủy viên An Ninh Khóm Phường Đồng Khánh Quận 5 Saion thuộc Vùng Chợ Lớn của chế độ VNCH trước đây, đã bị đám người đeo băng ba sa đỏ dến tận nhà bắt dẫn đến trườc Tòa An Nhận Dân đã được chúng thiết lập sẵn trước cửa Bưu diện Quận 5 Saigon- Chợ Lớn để xét xử vì họ gán cho anh ta nhãn hiệu thuộc thành phần ác ôn côn đồ, đã gây nhiều nợ máu với nhân dân, với cách mạng. Trong số người kể tội ác của anh viên An Ninh này, có một thanh niên thương phế binh cụt một chân, anh ta kể vì viên An Ninh khóm này mà anh ta đã bị tàn phế suốt đời như ngày hôm nay và còn tố thêm anh viên An Ninh Khóm đủ mọi thứ tộì ác do hắn bịa ra. Hỏi ra mới biết anh ta thuộc thành phần trốn quân dịch lâu năm và đã bị viên An Ninh Khóm bắt đi lính theo lệnh cấp trên khi anh ta còn làm việc, anh chàng trốn quân dịch sau khi mãn khóa thụ huấn Quân sự nơi quân trường Quang Trung, Thủ Đức, hắn được điều động ra chiến trường chiến đấu chống lại CS xâm lược, nhưng không may hắn bị trọng thương nên phải cưa đi một chân,sau đó hắn được giải ngủ về nhà làm dân sự hưởng lương thương phế binh bậc 1 /100%, nhưng lúc nào hắn cũng luôn ôm ấp mối hận trong lòng với viên An Ninh Khóm không bao giờ quên. Do đó khi có cơ hội là hắn ra tay phục hận liền, chính hắn là người Trưởng toán ba sa Đỏ, chỉ huy đồng bọn đến tận nhà bắt viên An Ninh Khóm và cũng là người đầu tiên kể về tội ác viên An Ninh này được sự hỗ trợ của một nhóm người thuộc phe hắn phụ họa,giơ tay la lối om sòm “ hãy giết hắn! hãy giết hắn”, khiến viên An Ninh Khóm lạnh mình, sợ toát mồ hôi và nghĩ rằng khó thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Trong khi cán ngố CS hiện diện còn đang phân vân chưa biết phải quyết định ra làm sao thì có một lão niên, ăn mặc chỉnh tề, tướng người đạo mạo, giơ tay có ý kiến và lên phát biểu mạnh mẽ bênh vực cho viên An Ninh Khóm bất hạnh, ông ta viện dẫn nhiều lý do chính đáng về anh An Ninh Khóm này là một ngưới tốt bụng trong khóm, thường xuyên gíúp đỡ mọi người khi có hữu sự, anh ta chỉ là người thi hành nhiệm vụ là do cấp trên giao phó chứ không có gây nên nhiều tội ác như anh thương phế binh đã tố cáo không đúng sự thật đồng thỡi viên An Ninh cũng được đa số nhân dân hiện diện đồng thanh giơ tay ủng hộ xin Cách mạng khoan hồng, tha tôi cho hắn và còn yêu cầu CM không nên xử oan ức một người vô tội đâu đến nỗi phải bị xử tội chết như vậy. Tên Cán bộ CS thấy đa số nhân dân yêu cầu có lý, bèn tha tội cho viên An Ninh Khóm và trả tư do cho hắn về nhà.

Sau khi được trả tự do, viên An Ninh Khóm hoảng hồn thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, vì dù sao trong số người ghét cũng co đa số người thương, nhưng có lẽ số mạng anh chưa hết mà anh vẫn còn phải nặng nợ trên thế gian này thì đúng hơn nên anh mới có được hưởng diễm phúc quá may mắn như vậy. Anh thơ thẩn dảo bước, uể oải,lầm lũi về nhà như là một kẻ mất hồn và phải mất một thời gian dài mới ổn định lại được tâm thần để có thể tiếp tuc cuộc sống, sinh hoạt bình thường trở lại trong buổi giao thời khó khăn. Bây gìơ mỗi lần anh ta nhắc lại chuyện cũ, anh ta cứ tưởng như là một giấc mơ và không bao giờ quên được cơn ác mộng luôn luôn ấp ủ trong lòng đã bất ngờ xẩy ra trong khoảng đời bất hạnh của anh.

Đây cũng chỉ là một trong muôn vàn trưòng hợp khác đã gây nên tang tóc, chết oan uổng đối với những sinh mạng của ngưòi dân vô tội trong sách lược trả thù của CS và cũng là cơ hội ngàn năm một thuở đối với những kẻ có cơ hội trả được tư thù cá nhân trên khắp Miền Nam yêu dấu sau CS đã cưỡng chiếm được toàn bộ Miền Nam VN. Thật đúng là một cuộc đổi đời khủng khiếp không hơn không kém

BUIPHÚ/TACOMA

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.