Pt. Nguyễn Mạnh San
Pt. Nguyễn Mạnh San
(LTS: Đây là bài viết đầu tiên, kể từ ngày tác giả về hưu, sau hơn 32
năm liên tục phục vụ trong Ngành Tư Pháp Hoa Kỳ và 20 năm liên tục
phục vụ cho các anh chị em tù nhân, không phân biệt chủng tộc, mầu da
hay tôn giáo, trong các trại tù tiểu bang và liên bang, cho đến ngày
hôm nay).Câu chuyện thứ hai: Chị Vũ Chiêm về Việt Nam một mình ở liên tục 3
tháng, mục đích là phụ giúp cô em gái còn độc thân tại quê nhà, để
hai chị em cùng nhau săn sóc Mẹ già đang đau yếu và tiện thể có thêm
thời gian cho người chị đi sửa sắc đẹp.
Trong suốt thời gian này, chị tình cờ gặp lại mấy người bạn gái
rất thân với chị trước năm 1975 và một trong số những người bạn gái
này của chị là chị Hiếu, có một người em trai út hãy còn độc thân,
kém chị Chiêm tới mười mấy tuổi. Cứ mỗi cuối tuần, mấy chị bạn này
lại rủ rê chị Chiêm đi phòng trà nghe nhạc sống và nhẩy đầm. Chị
nào có chồng thì nhẩy với chồng, chị nào có bồ thì nhẩy với bồ,
riêng chị Chiêm tạm thời độc thân tại chỗ, vì chồng chị phải ở lại
Hoa Kỳ, để chăm sóc và đưa đón đứa con gái út mới 9 tuổi đi học mỗi
ngày.Do đó, mỗi lần đi phòng trà đều có cậu em út của chị Hiếu,
mới 26 tuổi, còn độc thân, cùng đi theo với chị của cậu và luôn luôn
chị Chiêm và cậu em trai út này nhẩy đầm với nhau, một kẻ độc thân
tạm thời, đang có chồng ở cách xa chị hơn một đại dương, còn một kẻ
độc thân chưa bao giờ lập gia đình, hai người gặp nhau như cá gặp
nước. Lúc ban đầu nhẩy với nhau, hai người còn tỏ ra kính trọng nhau
như tình chị em, nhưng rồi lửa gần rơm lâu ngày cũng bén vì tình dục
không có biên giới ngăn cách tuổi tác, chỉ vài lần sau ôm nhau nhẩy,
hai người xưng hô với nhau anh anh em em một cách âu yếm ngọt xớt, cậu
em trẻ tuồi bây giờ bỗng nhiên trở thành ông anh yêu quí của chị và
chị Chiêm trở thành người em gái bé nhỏ yêu dấu của cậu, mặc dầu
chị Chiêm hơn cậu tới 20 tuổi. Rồi có lần cậu liền khe khẽ thì thầm
bên tai chị trong lúc đang ôm nhau nhẩy đầm, là em ở đâu thì anh cũng
sẽ ở đấy, sống chết bên nhau. Thế rồi hai người trở nên đôi tình nhân
chặt không đứt dứt không ra, chị Chiêm bất chấp những lời giải thích
hữu lý, van xin can ngăn của bạn mình và cậu em trai út cũng bất
chấp lời khuyên can của chị mình. Thế rồi vừa tức giận cậu em trai
mình không chịu nghe lời khuyên răn của chị, lại vừa tức giận bạn
mình dụ dỗ em trai mình, nên chị Hiếu điện thoại tố cáo tất cả mọi
sự việc đang xẩy ra giữa em trai chị với chị Chiêm ở VN cho chồng của
chị Chiêm ở Hoa Kỳ nghe và ngay khi chị Chiêm trở về lại Hoa Kỳ,
chồng chị liền hạch hỏi chị về những điều mà bạn của chị đã báo
cáo cho ông nghe, chị Chiêm không ngần ngại xác nhận những điều chồng
chị nói là đúng sự thật và chị bằng lòng ký giấy tờ ly dị do
luật sư của chồng chị soạn thảo, nhưng phải bao gồm những điều kiện
của chị đòi hỏi về bất động sản lẫn tài chánh của chồng chị, là
phải được chia làm 3 phần đồng đều cho vợ, cho con và cho chồng,
ngoài ra chị cũng bằng lòng cho chồng nuôi dưỡng đứa con gái 9 tuổi
vì nó muốn ở với Bố, chứ không muốn ở với Mẹ, nên không cần phải
đưa nội vụ ly dị này ra tòa xét xử. Vài tháng sau bản án ly dị
được công bố ban hành, chị Chiêm liền cầm bản án ly dị về VN để lập
hôn thú với cậu em trai út của bạn mình và ngay sau khi cậu này trở
thành chồng chính thức của chị trên pháp lý, chị trở về lại Hoa Kỳ
nạp đơn bảo trợ cho chồng sang Hoa Kỳ đoàn tụ với vợ và chỉ 7 tháng
sau, cậu điện thoại báo tin mừng cho chị biết, là cậu đã được cấp
giấy chiếu khán vào Hoa Kỳ. Vừa nghe được tin mừng này, chị tức tốc
mua vé máy bay quay trở lại VN, để cùng chồng đáp máy bay sang Hoa
Kỳ. Xin nhắc lại là trước khi chị về VN lần đầu tiên, để phụ giúp
cô em gái còn độc thân chăm sóc Mẹ già đau yếu, nay cụ bà đã qua
đời, thì chị đã làm giấy tờ bảo trợ cho cô em gái này sang đoàn tụ
với chị tại Hoa Kỳ và sau hơn hai năm đang chung sống hạnh phúc với
người chồng thứ hai này,tức là cậu em trai út của chị Hiếu bạn
mình, thì chị Chiêm lại nhận được giấy thông báo của Tòa Tổng Lãnh
Sự Hoa Kỳ ở VN cho biết, là giấy chiếu khán cho phép em gái của chị
đoàn tụ với chị sang Hoa Kỳ đã được cấp phát và thay vì chị dự
định trở lại VN để đón cô em gái qua đây, vì cô ta không biết nói một
chữ tiếng Anh nào, chị sợ cô ta có thể bị lạc chuyến máy bay, khi
phải đổi chuyến máy bay từ phi trường Nhật Bổn đến Hoa Kỳ, nên chị
đành phải nhờ chồng chị về VN đón cô em gái sang đây thay cho chị. Ở
đời có ai học được chữ ngờ, tới ngày chị ra phi trường, chờ đợi cho
tới gần 12 giờ đêm, để đón chồng và cô em gái, thì vẫn không thấy
bóng dáng hai người thân yêu của chị đâu cả, chị hỏi nhân viên hãng
máy bay và được họ xác nhận là có tên hai người trong danh sách từ
phi trường Nhật Bổn đến phi trường San Francisco, nhưng không thấy hai
người này tiếp tục lên máy bay về phi trường nơi chị đang ở. Chị quá
buồn rầu thất vọng, thức suốt đêm hôm đó cho đến sáng ngày hôm sau,
thì chồng chị gọi điện thoại về nhà, thú tội cho chị biết là hai
người đã thương yêu nhau từ lâu và đã xây tổ ấm với nhau ở một tiểu
bang khác rồi, xin chị hãy thông cảm và tha thứ cho người chồng bội
bạc này. Vừa nghe tới đây, chị bị ngất xỉu, không còn biết gì và
khi chị tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trên giường bệnh trong một nhà
thương.
Hành động ngoại tình của chị Vũ Chiêm trên đây đối với người chồng
đầu tiên, nên chị có thể bị người chồng kiện ra tòa về mặt dân sự,
còn về mặt hình sự thì chị không bị ảnh hưởng gì hết. vì hiện nay
hầu hết các tiểu bang đã bãi bỏ các điều luật hình sự về tội
ngoại tình, vì các điều luật này bị coi là đã quá lỗi thời, không
còn thích hợp với trào lưu văn minh hiện đại nữa và chỉ còn lại 2
tiểu bang vẫn còn duy trì điều luật này mà thôi. Tuy nhiên, hành động
ngoại tình của chị Chiêm với cậu trai trẻ này, trước khi cậu trai
trẻ này trở thành người chồng thứ hai chính thức của chị trên giấy
tờ, nếu hành động ngoại tình này xẩy ra tại tư gia của người chồng
đầu tiên với chị Chiêm, thì cậu trai trẻ này có thể bị người chồng
đầu tiên của chị truy tố cậu ra tòa về tội xâm nhập gia cư bất hợp
pháp. Còn bây giờ chị Chiêm có thể kiện người chồng thứ hai này ra
tòa về tội ngoại tình với cô em gái ruột của mình về mặt dân sự
như vừa mới được giải thích ở trên đây.
Câu chuyện đau thương thứ hai này, phần kết cuộc cũng tương tự như câu
chuyện đau thương thứ nhất vừa được kể trên, nghĩa là người vợ đang
chung sống hạnh phúc bên cạnh chồng, nhưng bất cứ vì một lý do gì
phải sống một mình xa cách chồng con, trong một thời khá lâu dài,
thì rất nguy hại cho hạnh phúc gia đình.Vì chị Chiêm đã sống xa cách
người chồng thứ nhất một thời gian khá lâu dài, xa mặt thì cách
lòng, chị đã phản bội tình yêu chung thủy của người chồng thứ nhất
đối với chị, nên bây giờ chị đành phải gánh hậu quả đau thương do
người chồng thứ hai phản bội tình yêu của chị, đúng là gieo gió thì
gặt bão.
Vậy điều tốt nhất đừng bao giờ quên câu nói “Phòng bệnh hơn chữa
bệnh”, có nghĩa là chúng ta nên ý thức rằng, con tim luôn luôn yếu
đuối so với sự cứng dắn sáng suốt của lý trí, nhưng khổ một nỗi,
có những trường hợp, lý trí không biết được lý lẽ của con tim, nhất
là con tim của giới phụ nữ Việt Nam nói riêng, rất dễ bị xúc động
để nghe theo những lời nói văn hoa, khéo léo, ngọt ngào của những
người đàn ông có bản lãnh, chuyên môn đi chinh phục đàn bà con gái và
một khi đã chinh phục được rồi,thì lại tìm đường quất ngựa truy
phong, vì họ là những người có đầy đủ kinh nghiệm về tâm lý phụ nữ
trong thế giới tình ái. Nhưng hai nhân vật phụ nữ chính trong hai câu
chuyện đau thương trên đây, thuộc vào những trường hợp ngoại lệ.
Do đó, sau khi đọc xong hai câu chuyện này, quý đọc giả sẽ nhận thấy
đề tài “Đừng Bỏ Em Một Mình”, có thể là những điều thực tiễn cho
giới phụ nữ nói chung cần nên suy ngẫm, nhất là đối với những quý
bà ở tuổi trung niên hay cao niên nói riêng, để có thể tự mình đề cao
cảnh giác trước những giây phút yếu lòng, dễ dàng bị ma quỷ cám
dỗ, mặc dù nhan sắc bên ngoài nếu không sửa sắc đẹp, trông có vẻ
già nua thật đấy, nhưng con tim bên trong luôn luôn lúc nào cũng tươi
trẻ, nên dễ bị rung động trước những lời êm dịu, ngọt ngào của
những chàng trai trẻ tuổi hào hoa, phong nhã đáng yêu, làm cho một số
bà cao niên này có cảm giác như đang được ôm ấp con búp bê vào lòng,
nỗi cảm hứng yêu đương bỗng bùng lên như ngọn đuốc đổ thêm dầu, là
chỉ muốn yêu và muốn được yêu ngay tức khắc, tựa như cô gái hãy còn
xuân, trong trắng thân chưa lấm bụi trần và yêu cho đến khi nào con tim
ngừng đập hẳn, mới thôi không biết yêu.
Ngoài hai câu chuyện vừa được kể lại trên đây, lại có thêm một hiện
tượng nóng bỏng, mới xẩy ra trên 2 năm nay ngay tại Hoa Kỳ, mà các bà
các cô nào bị đau nhức mình mẩy kinh niên, đều cảm thấy hiệu nghiệm
100% và rất hài lòng khi vào các cửa tiệm massage, nơi đây có những
chuyên viên tầm quất hay còn gọi là chuyên viên xoa bóp, vì được các
chú chệt ba tàu từ Trung Cộng hay Hồng Kông, được phép nhập cảnh Hoa
Kỳ có thời hạn, để hành nghề xoa bóp mình mẩy cho các bà các cô
tạm thời hết cả đau nhức, lại không phải uống một viên thuốc đau nhức
nào, nhưng mỗi tuần ít nhất phải đến cho các chú chệt xoa bóp hai
lần, mỗi lần kéo dài từ 30 phút cho tới 45 phút, giá rẻ nhất cho
mỗi lần được xoa bóp là từ 15 Mỹ kim lên tới 45 Mỹ kim tùy theo mỗi
địa phương, cộng thêm tiền típ ít nhất là 5 Mỹ kim trở lên, và nếu
muốn không bị đau nhức trở lại, thì cứ phải tiếp tục đi mỗi ngày
một lần vô hạn định; còn nếu không có tiền nhiều thì có thể đi xoa
bóp mỗi tháng một hay hai lần mà thôi. Hầu hết các bà các cô nào
đã đi xoa bóp với các chú chệt ba tàu này, đều nói cho biết là
càng đi xoa bóp nhiều lần bao nhiêu, thì càng cảm thấy thời gian hết
đau nhức kéo dài lâu bấy nhiêu, chẳng khác nào như bị nghiện thuốc
phiện, nên bà nào cô nào có tiền nhiều, đều phải đi mỗi ngày cho
mấy chú chệt xoa bóp một lần và mấy bà mấy cô này còn tiết lộ,
là nhờ vào mười ngón tay xoa bóp thật mạnh của mấy chú chệt trai
trẻ này, mạnh hơn gấp mấy lần mười ngón tay của mấy nữ đồng
nghiệp, nên khi các chú dùng mười ngón tay xoa bóp mạnh vào da thịt
khách hàng, làm cho khách hàng cảm thấy “Phê”, hết đau nhức ngay tức
khắc hơn là các nữ đồng nghiệp xoa bóp, vì mười ngón tay phụ nữ
đồng nghiệp không thể mạnh bằng mười ngón tay của mấy chú chệt trai
trẻ này.
Do đó, có rất nhiều các bà các cô bị căn bệnh nhức mỏi liên miên
trong nhiều năm, uống biết bao các loại thuốc tây cũng không khỏi hẳn,
ngày nào lỡ quên không uống thuốc thì mình mẩy lại đau nhức nặng hơn
trước, nhưng ngày nay nhờ có nhiều tiệm massage, để cho mấy chú chệt
xoa bóp thì cảm thấy hết đau nhức ngay tức khắc.
Trong số những các bà các cô là khách trung thành của các tiệm
massage này, đã có một vài người ly dị chồng, để lấy mấy chú chệt
hành nghề xoa bóp về làm chồng, vì tin tưởng rằng, lấy mấy chú
chệt này đem về nhà, sẽ được xoa bóp kỹ càng mỗi ngày, vừa đỡ tốn
tiền, không phải lái xe đi đâu xa, mà căn bệnh đau nhức kinh niên của
mình sẽ được chữa khỏi hẳn.
Nhưng trên thực tế, hoàn toàn không đúng như các bà vợ này nghĩ, vì
khi rước mấy ông chồng này về nhà rồi, chẳng khác gì rước voi về
rầy mồ, mới được ba bẩy hai mươi mốt ngày, khi mới lấy về thì mỗi
ngày đều được chồng xoa bóp rất kỹ càng, từ trên đỉnh đầu xuống
tới gót chân, không chừa một chỗ nào mà không xoa bóp, nhưng chỉ ít
tháng sau, thì anh chồng dần dần tỏ ra lười biếng, không còn muốn xoa
bóp cho vợ mỗi ngày nữa, mà cả tháng mới được chồng xoa bóp có
một lần, nại lý do là quá mỏi tay, mỏi chân, mỏi đầu gối, vì mỗi
ngày đã phải đứng lên ngồi xuống để xoa bóp từ 8 cho tới 10 khách
hàng ở cửa tiệm rồi, đâu còn sức lực để tiếp tục xoa bóp cho vợ
mỗi ngày, như những ngày đầu mới lấy nhau nữa.
Ấy thế mà về phương diện sinh lý, thì lại khỏe như voi, có lẽ mấy
chú chệt ba tàu này theo phong tục cổ truyền bên Trung Cộng, cha
truyền con nối, là mỗi ngày phải uống một ly rượu nhỏ, có ngâm cao
hổ cốt với sâm nhung đại đế bổ thận hoàn, nên mỗi đêm bắt vợ phải
làm tấm bia đỡ đạn, để cho chồng thực tập tác xạ bằng khẩu súng
lục, luôn luôn đeo theo trong người và đêm nào nếu vợ đang bị đau nhức,
không thể chiều theo ý muốn của chồng được, thì anh chồng lại tỏ
lời đe dọa là nếu không cho, anh sẽ bóp cổ vợ cho chết luôn, nên cuối
cùng vợ phải đành cắn răng, nhắm mắt, buông xuôi hai tay làm tấm bia
đỡ đạn vậy.
Vì nhận thấy không thể sống chung với một người chồng, mang căn bệnh
hàng đêm, cứ đòi hỏi vợ phải cho thực tập tác xạ, nên có hai người
vợ ở trong tình trạng có chồng là chuyên viên xoa bóp, kiêm chuyên viên
thực tập tác xạ, đã nhờ luật sư lập thủ tục ly dị chồng mà không
cần đòi hỏi một điều kiện gì của chồng phải cấp dưỡng hàng tháng,
vì mấy chú chệt hành nghề xoa bóp này hầu hết, là nhận tiền mặt
của khách hàng trả, chỉ khai thuế lợi tức với số lương tối thiểu
hàng tháng, vừa đủ sinh sống cho một người, thì lấy chứng cớ đâu để
đòi hỏi chồng cấp dưỡng, nên trong đơn xin ly dị chỉ ghi rõ lý do, là
cá tính của hai người không thể hòa hợp với nhau được.
Do đó, hai anh chồng làm nghề xoa bóp này, không bị sở di trú trục
xuất trả về nguyên quán, mặc dầu cả hai anh chồng này cưới vợ mới
hơn một năm và thời gian cư trú ở Hoa Kỳ cũng chưa đủ hai năm, tính
tới ngày ly dị. Nếu giả thử hai người vợ này truy tố hai người
chồng này về tội cưỡng bách hiếp dâm vợ, trong khi vợ đang mang trong
người căn bệnh đau nhức kinh niên và nếu đem áp dụng theo luật pháp
của tiểu bang Oklahoma, thì hai anh chồng này sẽ lãnh án nhiều năm tù
ở về tội phạm hình sự và sau khi mãn án tù, chắc chắn sẽ bị sở
di trú trục xuất trả về nguyên quán, mặc dàu lấy vợ có quốc tịch
Hoa Kỳ, nhưng sống chung với nhau là vợ chồng chưa đủ 2 năm trở lên,
nên không hội đủ tiêu chuẩn thời gian tối thiểu theo luật di trú Hoa
Kỳ quy định, để có thể được cứu xét cho ở lại Hoa Kỳ và cho dù hai
đương sự đã có thẻ thường trú đi chăng nữa, vẫn bị trục xuất trả
về nguyên quán, theo luật di trú Hoa Kỳ hiện hành, đối với tất cả
thường trú nhân nào vi phạm tội hình sự tại Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ,
ngoại trừ hai đương sự đều là nạn nhân bị ép buộc làm nô lệ cho
tình dục, thì không bị đòi hỏi thời gian cư trú tại Hoa Kỳ phải là
bao nhiêu lâu và nạn nhân sẽ không bị trục xuất trả về nguyên quán,
theo như luật di trú Hoa Kỳ đã quy định.
Phó Tế Nguyễn Mạnh San